Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 873 - Chương 873 Tam Quốc Sát 4

Chương 873

Tam Quốc Sát 4


George giơ tay lên, ngay khi anh ta hạ tay xuống, ra lệnh cho bà lão để cháu trai bà ta lại mở một vòng luân hồi sau, mà ngay trong vòng luân hồi sau, George không chỉ vẫn giữ nguyên ký ức, mà còn giữ nguyên thực lực và trạng thái hiện tại.


“Ồ, ý của cậu là các cậu rất ngu sao?” George hỏi với vẻ có hơi bất ngờ.


“Đúng, chúng tôi là đồ ngu, cho nên, kẻ ngu thì phải dùng cách của kẻ ngu thôi, anh và Mộc Nam đều là người thông minh, người thông minh hiển nhiên sẽ dùng cách của người thông minh.


Tương tự với thần long thấy đuôi không thấy đầu, tương tự với chỉ huy chiến cuộc ngoài ngàn dặm, các anh có thể dùng tâm cơ của các anh, dùng trí tuệ của các anh để tính kế, để lên kế hoạch, để bày cục, mà những người ngu xuẩn như chúng tôi, chỉ có thể dùng đôi chân mình để đi.”


Nói đến đây, Tô Bạch nhìn cảnh tượng ấm áp gặp lại nhau của bà và cháu ở bên đó: “Từ lúc ra khỏi nhà máy điện hạt nhân, bốn người chúng tôi đã trở về thị trấn, chỉ có điều, không phải đi lấy đồ chơi và bộ quần áo của đứa trẻ, mà là trở về đường cũ, đi lên con đường ở bên ngoài thị trấn, con đường ở bên đó có một bốt canh gác, có binh sĩ Hàn Quốc canh chừng ở nơi đó, ngăn người người ngoài tiến nhầm vào đây.”


“Cậu nói với tôi những lời này làm gì?” George có hơi khó hiểu, nói: “Căn cứ theo quy tắc ngầm của Phát Thanh, chúng ta không có khả năng rời khỏi khu vực này, phạm vi hoạt động lớn nhất của chúng ta cũng chỉ đến phía bên bốt canh gác của người Hàn Quốc mà thôi. Đừng nói với tôi, bốn thính giả có thâm niên các cậu, lúc này lại có suy nghĩ trong đầu là chạy khỏi nơi này đấy nhé, ha ha.”


“Chúng tôi là kẻ ngu, nhưng chúng tôi không bị thiểu năng.” Tô Bạch cười, nói tiếp.


“Trong bốt canh gác, có internet, cái này anh biết chứ?”


“…” George.


“Ở trên mạng có thể tra ra được bài báo đưa tin về vụ rò rỉ hạt nhân này và nguyên nhân được ghi chép lại, cái này anh biết không?


Có phải cảm thấy rất mỉa mai hay không, có phải cảm thấy rất ngu xuẩn hay không, bí mật trong thế giới chuyện xưa này, chỉ cần anh chạy đến bốt canh gác của người Hàn Quốc ở ngoài cùng, đánh hôn mê vài binh lính Hàn Quốc, thì có thể sử dụng máy tính trong đó lên mạng, tìm kiếm một chút là ra ngay, cách làm đơn giản như vậy, nhưng chúng tôi cũng đến cuối cùng mới nghĩ ra được, anh nói xem, chúng tôi, bao gồm cả anh, bao gồm cả Mộc Nam, liệu có phải đều rất ngu hay không?”


Nói xong những lời này, Tô Bạch không để ý đến vẻ mặt có hơi ngẩn ra của anh ta, mà duỗi tay chỉ vào bà lão và nói: “George, anh có biết thân phận thực sự của bà ta là gì không?”


George vẫn chưa kịp lý giải được hàm ý sâu sắc trong lời nói của Tô Bạch, chỉ nhìn thấy bà lão đang ôm đứa cháu khóc nức nở kia, ngay sau đó lại há miệng ra, môi nứt ra một vòng cung thật đáng sợ, trực tiếp cắn đứt đầu của đứa cháu trai bảo bối vào trong miệng, sau đó vừa chảy huyết lệ, vừa điên cuồng nhai nghiến.


Cả người George ngây ra tại đó, anh ta không biết tại sao toàn bộ chuyện này lại biến thành cái dạng này nữa, thứ này hoàn toàn không giống với tưởng tượng của anh ta và với những gì anh ta đã suy đoán!


Theo bản năng, Geroge khống chế phân thân thứ hai của mình, cũng chính là Stevin, chỉ có điều, bà lão cũng chỉ liếc mắt nhìn về phía anh ta, rồi sau đó vẫn tiếp tục bắt đầu cắn nuốt đứa cháu trai của mình từng miếng một.


Nửa người trên của bé trai đã gần như bị gặm cắn sạch, mà dường như bởi vì cắn nuốt bé trai, khiến bà lão sinh ra biến dị, trên cơ bản trực tiếp dẫn đến việc phân thân thứ hai của Geroge là Stevin đã mất đi liên hệ với bản tôn.


Hơn nữa, trên gương mặt của George cũng lộ ra vẻ đau đớn, cùng với phân thân thứ hai bắt đầu chia cắt khỏi mình, anh ta thân là bản tôn cũng bắt đầu hứng chịu một loại phản phệ, đây là một loại cắn trả tới từ xác thịt, lại càng tới từ chỗ sâu trong linh hồn.


“No, no, no!”


Đôi mắt của George như sắp nứt ra, khí tức trên người bắt đầu không ngừng run rẩy và mất ổn định.


“Mẹ nó, cái thứ này này đừng có tẩu hỏa nhập ma nhá.” Mập mạp nói với vẻ hơi sợ hãi: “Nếu anh ta tự bạo, chúng ta cách anh ta gần như vậy, cũng sẽ bái bai chung luôn đấy.”


“A di đà phật, phân thân và bản tôn có mối liên hệ không thể chia cắt, như vậy thực lực của phân thân mới có thể viện trợ cho bản tôn ở mức độ lớn nhất, đồng thời cũng có thể kích thích sự tiến bộ thực lực của phân thân ở mức độ lớn nhất, cũng có thể khống chế khả năng phân thân mất kiểm soát, nhưng bằng cách này, sẽ khiến phân thân một khi xảy ra vấn đề, thì bản tôn cũng không thể may mắn thoát khỏi.


Phân thân mà người bình thường luyện chế ra, thực ra dưới đại đa số tình huống chỉ là một vật sử dụng có tính chất một lần, được dùng để cản phía sau và tiến vào khu vực nguy hiểm, mà George rõ ràng lại dùng phân thân của mình làm ván cầu để nâng cao thực lực của mình.


Trước đây anh ta dùng phân thân cố tình để bà lão Lý Tú Mỹ đó bám lên người, ý đồ mượn Lý Tú Mỹ để chiêu hồn, triệu hồi đứa trẻ từ đại bản doanh là nhà máy điện hạt nhân tới, rồi lợi dụng tình cảm bà cháu để khống chế bé trai, từ đó đạt đến mục đích khống chế luân hồi.


Nhưng hiện tại, rất dễ nhận thấy, đã có chút ý tứ tiền mất tật mang rồi.”


Liên tưởng tới lời nói chắc như đinh đóng cột và vẻ uy phong lừng lẫy trước đó của George, cho dù là hòa thượng, thì lúc này cũng khó tránh khỏi có một loại cảm giác vui khi thấy người gặp họa, cũng khó trách, thực ra ở trong thế giới chuyện xưa này, bởi vì thông tin không bình đẳng, đến mức có sự chênh lệch cực kỳ rõ ràng giữa các thính giả tham gia làm nhiệm vụ, khiến hòa thượng có một loại cảm giác rất không thoải mái. Như thể, ở trong thế giới chuyện xưa này, mình chính là kẻ đóng vai phụ cho Tô Bạch vậy.


Bà nội Lý Tú Mỹ cắn nuốt toàn bộ đứa cháu trai của mình xong, phần bụng nhô lên giống như người đang mang thai, bà ta kéo khóe miệng, cười to, sau đó từng bước đi lên không trung một cách rất vội vã, thoạt nhìn giống như đang tranh thủ thời gian, trông rất khẩn cấp.


Mà bên này, trên gương mặt của George cũng bắt đầu xuất hiện những đường tơ đen, đường tơ đen khiến gương mặt của anh ta lập tức trở nên vô cùng dữ tợn, trước đây, cả người George thoạt nhìn còn có chút khí chất của giáo sư đại học nước ngoài, mà hiện tại lại giống như một con bạc, thua hết tất cả những gì mình đã vất vả kinh doanh cho tới nay. Đồng thời, cũng giống như một con nghiện thèm thuốc phiện, lộ ra một loại cảm giác của bệnh tâm thần.


“Bà cắn nuốt phân thân của tôi còn chưa đã, vậy mà còn muốn cắn nuốt cả bản tôn này của tôi!”


George há miệng, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ tựa như dã thú, toàn bộ cơ thể lập tức bay vút lên, nhảy lên trời, duỗi tay tóm lấy mắt cá chân của Lý Tú Mỹ.


Trong mắt của Lý Tú Mỹ lộ ra vẻ oán hận, vốn dự định ra tay với anh ta, nhưng lại đột nhiên quay đầu nhìn về phía nhà máy điện hạt nhân, trên gương mặt lộ ra vẻ kinh ngạc và khó hiểu, thậm chí, còn có chút hoang mang.


Lúc này, hai người cùng nhau chui vào trong mây đen, sau đó hướng về phía nhà máy điện hạt nhân.


Chương 873

Bình Luận (0)
Comment