Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 906 - Chương 906 Tình Tiết Người Cản Thi Mở Ra 2

Chương 906

Tình Tiết Người Cản Thi Mở Ra 2


“Anh không đi, nhưng năm người khác có thể nhịn được sao?” Huân Nhi nở nụ cười: “Là phúc không phải họa, là họa thì không thể tránh, cũng đã xem không ít phim cương thi Hồng Kông rồi, có được tin tình báo từ sớm, biết một vài tin tức, thường sẽ có tác dụng lớn trong việc sống còn sau này.”


“Được, nghe em cả.”


Hai người Sở Triệu và Huân Nhi cẩn thận mở cửa phòng, đứng ở bên tay vịn bằng gỗ ở tầng hai.


Xung quanh còn có năm người nữa, ba nam, hai nữ, bọn họ cũng đều đi ra khỏi phòng của mình, cùng quan sát bên dưới một cách cẩn thận và dè chừng.


Bên dưới là những chiếc bàn vuông dùng để ăn cơm.


Lúc này, mười ba thi thể đều mặc áo quan triều Thanh, mỗi người ngồi một bên cạnh bàn vuông, tổng cộng ngồi bốn bàn, có ba bàn ngồi đầy, còn một bàn thì chỉ có một người ngồi.


Trên bàn vuông trước mặt bọn họ đều có một bát hương đặt đấy, phía trên cắm đầy nén hương, bên dưới bàn vuông còn có một chậu than, tiền giấy bên trong còn chưa đốt cháy hết.


Phục vụ bưng cái bát đựng đầy than chì trong tay và bước ra ngoài, vừa nhẹ nhàng rắc than chì, vừa nói với giọng điệu có hơi sợ hãi: “Các vị đại gia, trong tiệm chúng tôi phục vụ đồ uống và thức ăn ngon, các đại gia cũng hãy thương xót, yên ổn qua một đêm nay ở nơi này, ngày mai cũng sớm trở về quê cũ, nhập thổ vi an.”


“Đêm nay đã định trước sẽ không yên bình.” Sở Triệu nhìn mười ba cỗ thi thể ngồi ngay ngắn ở bên dưới, nói một cách rất nghiêm túc.


“Yên bình thì đã không phải thế giới chuyện xưa rồi.” Huân Nhi ngược lại, trông có vẻ rất bình tĩnh, thực ra, bỏ qua một vài sự cam chịu của cô ta đối với Tô Bạch ngày trước, thì cô ta thực sự là một cô gái rất ưu tú, rất quả cảm, trở thành một tùy viên quân sự ở đại sứ quán trú tại Anh với thân phận là phụ nữ, cho dù có thế lực gia tộc chống lưng, nhưng cũng có sự tự tin tuyệt đối xuất sắc của chính cô ta mở đường.


Thậm chí, xét từ một mức độ nhất định, so với Sở Triệu từ nhỏ đã bị người trong nhà ép làm cảnh sát, phải đi trên con đường cảnh sát, thì Huân Nhi đối diện với thế giới chuyện xưa, cho dù là về tố chất tâm lý hay là về tính năng động chủ quan, đều cao hơn Sở Triệu một bậc.


“Quy định của Phát Thanh là chúng ta nhất định phải ở lại nơi này đến tối ngày mai, thời gian đại khái còn chưa đến một ngày, tối nay chúng ta đừng hòng được nghỉ ngơi, vốn dĩ anh còn cho rằng tối nay có khả năng sẽ không tiến vào tình tiết nguy hiểm, nhưng hiện tại mười ba thi thể này đã vào đây rồi, có nghĩa tối nay chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, khi tiến vào khách sạn này, anh còn đặc biệt đi tới chuồng ngựa để xem thử một chút, không có lừa, mà chỉ có hai con ngựa rất gầy yếu, xem ra không thể tìm được móng lừa đen rồi.”


“Anh xem phim trộm mộ nhiều quá rồi.” Huân Nhi lắc đầu với nụ cười mỉm: “Em đã hỏi Tô Bạch rồi, móng lừa đen chỉ có tác dụng phá sát khí, nhưng chỉ có thể làm chậm quá trình thi biến của thi thể có khả năng thi biến lại một chút mà thôi, còn với với thi thể đã thi biến, trên cơ bản, lại không có hiệu quả gì.”


“Anh cũng chỉ nói đùa chút thôi mà, đúng rồi, vừa rồi có một người đàn ông ở phòng bên cạnh dự định liên thủ với mấy người chúng ta, cùng nhau đoàn kết bảo vệ mạng sống, em cảm thấy thế nào?” Sở Triệu hỏi.


“Vậy anh đi bàn bạc một chút đi, em không có ý kiến, em muốn đi xuống xem trước đã.” Huân Nhi nói.


“Xuống dưới? Xuống dưới rất nguy hiểm đó.” Sở Triệu nói với vẻ hơi ngạc nhiên, bây giờ mười ba cỗ thi thể đó đều đang ngồi ở bên dưới, tuy rằng trên mặt đã dán bùa giấy nên đều bất động, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, thực ra những người này xảy ra vấn đề cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, cũng bởi vậy mà so ra, có một tầng cầu thang ở đây, vẫn xem như có thể mang đến cho người một loại cảm giác an toàn.


“Không sao, lúc này mới tiến vào tình tiết chưa được bao lâu, dựa theo thẩm mỹ của Phát Thanh, chuyện xấu vẫn cần phải được chuẩn bị một chút, tô đậm thêm bầu không khí một lúc rồi mới xuất hiện, bây giờ em xuống dưới nguy hiểm chắc hẳn sẽ không lớn, thậm chí có thể đi tìm cơ hội kiếm được một vài thông tin tài liệu, nếu như lại qua một khoảng thời gian nữa, rất có khả năng không thể trở về được mất.” Huân Nhi giải thích.


“Thẩm mỹ của Phát Thanh sao?” Sở Triệu có hơi suy nghĩ đến một câu nói này.


“Ha ha, cách nói của Tô Bạch đấy, anh ấy nói với em phải cố hết sức suy xét chuyện trong thế giới chuyện xưa từ loại góc độ này, cũng giống như chơi điện tử vậy, phải nắm chắc rõ ràng khẩu vị và tiết tấu của trò chơi này, vậy trong lòng cũng có thể cơ bản biết được, quái xuất hiện ở nơi nào thì nơi đó sẽ có hố.


Sở Triệu gật đầu với vẻ hơi đăm chiêu, không thể nghi ngờ gì, cho dù anh ta và Tô Bạch rất khó trở về loại mối quan hệ anh em ngày trước đó, nhưng anh ta cũng không thể không thừa nhận, về phương diện thính giả và kinh nghiệm sinh tồn trong thế giới chuyện xưa, thì Tô Bạch quả thực có tư cách làm thầy anh ta.


Huân Nhi bắt đầu đi xuống dưới lầu, khi xuống tới cầu thang, trong lòng không khẩn trương đúng là giả, theo bản năng, Huân Nhi sờ lên chiếc nhẫn trên ngón tay mình, đây là vật mà mẹ ruột cô để cho, cũng được xem là vật truyền thừa trong gia tộc phía bên nhà mẹ ruột mình, vốn nó nên được truyền cho con cả dòng chính qua các thế hệ, nhưng bởi vì mẹ mình rất được thương yêu, lại thêm thân phận của cha mình nữa, cho nên ông ngoại mình mới cho mẹ chiếc nhẫn này, sau mẹ, chắc chắn sẽ đưa cho mình.


Gia đình mẹ ruột của Huân Nhi là dân tộc Mãn, trong nhà cũng không phải là gia đình đại phú đại quý gì, nhưng ông ngoại, bà ngoại, bao gồm cả mẹ ruột của cô ta đều là nghệ thuật gia nổi tiếng trong nước, cho dù là về phương diện sáng tạo nghệ thuật, hay là về nghệ thuật điện ảnh và truyền hình, đều rất có trình độ. Nhìn chung, rất nhiều minh tinh và đạo diễn đang hoạt động hiện này đều xuất thân từ dân tộc Mãn. Dân tộc giành lấy thiên hạ từ trên lưng ngựa vào năm đó đã dần dần lan tỏa ánh sáng của mình một lần nữa trong giới văn nghệ, sau khi trải qua những thăm trầm trong lịch sử cận đại.


Chương 906

Bình Luận (0)
Comment