Chương 915
Cửu Muội Lại Xuất Hiện! 2
“Lưu Tiếu, Lý Vĩ, các người đi qua đó giúp bọn họ đi.” Lộ Thông chỉ vào hai người đàn ông trong đội của mình.
Hai người đàn ông gật đầu, cùng nhau đi về phía bên Huân Nhi.
“Chúng ta thủ ở bên này.” Sau đó, Lộ Thông lại hô một tiếng: “Bên đó không chống đỡ được thì hô sớm một chút để nhắc nhở, đừng hại người!”
Xong, Lộ Thông dẫn một nam một nữ còn lại là Minh Khải và Từ Hồng, cùng nhau đi về một đầu cầu thang khác.
Ngay khi Huân Nhi và Sở Triệu đi đến đầu cầu thang, cương thi đầu tiên đã nhảy qua bốn, năm bậc thềm lên tới, Sở Triệu không chút hoang mang, trực tiếp xông qua, dùng bả vai của mình húc vào ngực cương thi, đồng thời duỗi tay về phía Huân Nhi.
“Bốp!”
Cương thi này vừa nhảy bắn lên trên còn chưa kịp đứng vững, đã bị một cái húc này của Sở Triệu đánh bay xuống dưới, tuy rằng chỉ như con lật đật ngã về sau một vài bậc thềm, mà không rớt hẳn xuống, nhưng ít nhất cũng tranh thủ thời gian và không gian cho bốn người ở nơi này sắp xếp lại vị trí ở đầu cầu thang.
Huân Nhi nhanh chóng bắt lấy tay của Sở Triệu, rồi kéo anh ta về, đề phòng anh ta ngã xuống theo quán tính.
Tên cương thi tiếp theo rất nhanh cũng đã nhảy lên, lần này hình như anh ta cũng đã rút ra được bài học từ vị đi trước kia, nhảy lên rất cao, trực tiếp đáp xuống đỉnh đầu của mọi người.
Trong tay Lý Vĩ xuất hiện một chiếc roi da, anh ta vung roi, quấn lấy chân của cương thi này, Lưu Tiếu thì lại lôi một lá bùa, miệng niệm chú ngữ, đồng thời một bàn tay vẽ lên trên lá bùa, anh ta chắc hẳn là một đạo sĩ.
“Bốp!”
Cương thi trong không trung bị Lý Vĩ túm được, liền mất trọng tâm, ngã xuống nền đất, Lưu Tiếu lập tức sải một bước về trước, dán một lá bùa lên trán cương thi.
Cương thi này lập tức bất động, nằm trên mặt đất.
Huân Nhi nhìn thấy một màn này, lập tức hô: “Cứ làm theo cách này đi, chúng tôi thu hút sự chú ý của cương thi, tranh thủ thời gian cho đạo sĩ này lấy bùa!”
Cương thi tiếp theo nhanh chóng định nhảy lên, một tay của Huân Nhi nắm lấy tay vịn cầu thang, phần eo trực tiếp dùng sức xoay tới, một chân giống như roi da quất thật mạnh vào sườn mặt của cương thi, con cương thi này đập đầu bốp một tiếng vào tường, sau đó trượt thẳng xuống.
“Đã bắt đầu rồi sao?” Bàn tay của Tô Bạch nhẹ nhàng xoa cằm mình.
“Vampire đó bị mình đánh cho gần chết cũng rớt xuống dưới, anh ta hoàn toàn đã ngã chết rồi, hay là sẽ dẫn tới những thay đổi khác?”
Tô Bạch vẫn luôn không hiểu được điểm này, theo lý mà nói, dựa theo lực sát thương sinh ra khi Khang Hy ngã xuống trước đó, thì Vampire đã bị mình đánh trọng thương từ trước, chắc hẳn sẽ chết đến không thể chết hơn được mới đúng, nhưng nếu anh ta cứ chết một cách dứt khoát như vậy, lại không phù hợp với thẩm mỹ của Phát Thanh, nghĩ tới, cũng sẽ vì vậy mà xuất hiện một vài sự thay đổi ngoài ý muốn.
Lúc này, hắn đột nhiên phát hiện ra bên cạnh mình lại xuất hiện một ít sương mù.
“Lại bắt đầu rồi sao?”
Hắn hít một hơi thật sâu rồi đứng dậy, sau khi biết chức trách của mình là một nhân viên canh cửa, Tô Bạch biết rõ, tiếp sau đây mình không chỉ phải đối mặt với một vài người chạy ra lần lượt đó đơn giản như vậy thôi đâu, mình không những phải đánh bại bọn họ để phòng ngừa bọn họ giết mình, mà còn phải hoàn toàn giết chết bọn họ, ít nhất là giữ bọn họ ở nơi này.
Bởi vì những người này dường như đều được thiết lập chương trình, ra ngoài, giết mình trước, nếu không giết được mình, vậy thì nhảy xuống, hoàn thành sứ mệnh thứ hai của mình.
“Kẽo kẹt…”
Một cánh cửa từ từ bị đẩy ra, trong đó, dập dờn những tầng khí tức lạnh như băng, ấp ủ một loại lạnh giá đến thấu xương đầy đáng sợ.
Một thi thể nữ, nhón chân, lơ lửng cách mặt đất, bay ra khỏi cửa.
Dáng người của thi thể nữ không tệ, làn da cũng không trắng bệch, ngược lại còn mang thêm chút duyên dáng từ cơ thể của phụ nữ, nhưng chính như vậy, mới hình thành một sự tương phản rõ ràng với khí lạnh xung quanh.
“Xin chào… sĩ quan Tô.”
Cô gái nhẹ nhàng mở mắt, nhìn Tô Bạch với vẻ quan sát và tò mò.
Nhưng Tô Bạch có thể nhìn thấy một phần oán hận và độc ác sâu sắc từ sâu trong đôi con ngươi của cô ta.
Rõ ràng, cô gái này rất hận, hận tại sao mình lại chết trong thế giới chuyện xưa đó, lại còn biến thành một cương thi, không vào luân hồi, cuối cùng không chỉ không thể giết chết được Tô Bạch làm đệm lưng, mà ngược lại, còn bị hắn hấp thụ sức mạnh, cũng chính là hàn độc.
“Cửu muội…” Tô Bạch nhận ra cô gái này.
Đây là một trong những thính giả trong vụ án giết người liên hoàn tại Bạch Ngân, tên hiệu là Cửu muội, nhưng rất đáng tiếc, cô ta đã chết trong thế giới chuyện xưa, còn dẫn đến thi biến. Cô gái này vốn rất thần bí, lúc đầu Tô Bạch còn đoán cô ta có khả năng làm một nghề không chính đáng tương tự với trộm mộ ở thế giới hiện thực.
“Đã lâu không gặp.” Tô Bạch nở nụ cười, tay trái từ từ được bao phủ bởi vảy rồng, nhiệt độ nóng rực bốc lên từ trong lòng bàn tay hắn, nếu đã hạ quyết tâm phải giải quyết cô ta ở nơi này, vậy Tô Bạch cũng không định nương tay ngay từ đầu, nếu cô ta xuống dưới đó, chắc chắn sẽ trở thành một tình tiết nguy hiểm khác cho Huân Nhi.
Cửu muội chậm rãi duỗi người ra, những đường vân màu đen xuất hiện trên làn da của cô ta, ngay sau đó, khí chất cả người cô ta đột nhiên thay đổi, rồi kêu to Tô Bạch: “Tại sao tôi lại chết, còn anh thì vẫn còn sống! Thế này không công bằng! Thế này không công bằng! Thế này không công bằng!”