Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 923 - Chương 923 Tử Thần 2

Chương 923

Tử Thần 2


Con hàng này thực sự đang giảng giải những điều liên quan đến máu cho mình nghe.


Trong lúc vô tri vô giác, Tô Bạch đắm chìm vào trong.


Thật lâu sau, vẻ giác ngộ trong mắt hắn càng lúc càng sâu đậm, thế nhưng Huyết Thi lại mỉm cười, tiến lên một bước.


“Đừng cử động.” Vẻ giác ngộ trong mắt hắn vẫn sâu đậm như cũ, nhưng lại mở miệng nhắc nhở.


“Kế thừa tơ máu hoàn chỉnh của tôi và cô gái đó, cậu chọn cái nào?” Huyết Thi hỏi.


“Nhất định ép tôi phải chọn sao?” Tô Bạch hỏi ngược lại.


“Cậu vẫn có cơ hội chọn, mà tôi, ngay cả cơ hội chọn cũng không có.” Anh ta thở dài và đáp.


“Cuối cùng trong lòng anh vẫn mất cân bằng.” Tô Bạch cười đáp: “Cuối cùng trong lòng anh vẫn bị thù hận nhồi đầy đấy thôi.”


“Tôi đã chết rồi, nói nữa cũng giải quyết được gì, đã không còn ý nghĩa nữa rồi, dù sao thì tôi hiện tại cũng là đâm lao thì phải theo lao thôi.”


“Cho nên, anh muốn tìm thấy khoái cảm trở thành Phát Thanh dày vò người ta từ trên người tôi sao?”


“Gần như là vậy.”


Huyết Thi lại tiến một bước, bước qua đường biên giới đó, động tác của anh ta rất chậm, hơn nữa vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Tô Bạch, sau đó anh ta trông thấy hắn vẫn đứng yên lặng ở chỗ đó như cũ, tiếp tục lĩnh ngộ thứ mà mình để lại.


Huyết Thi nhếch khóe miệng nở nụ cười, sau đó cả người nhảy thằng xuống.


Tô Bạch cũng không ngăn cản anh ta.


Đại khái nửa tiếng sau, hắn từ từ mở mắt, những đường tơ máu xung quanh cũng bắt đầu mờ nhạt dần, cuối cùng hóa thành một làn sương máu từ từ tan đi, ngay sau đó, trên người Tô Bạch bắt đầu hiện ra những tơ máu mới, hơn nữa tơ máu bắt đầu từ từ nhạt dần đi, toàn bộ dung hợp với hàng vạn hàng nghìn mạch máu trong cơ thể của Tô Bạch.


Tơ máu bị Tô Bạch hoàn toàn dung hợp vào bản thân mình, tương đương với việc tiến hành cải tạo lại cơ thể của hắn, trước mắt, cường độ cơ thể hắn, đã tăng lên một tầm cao mới so với trước đây, bây giờ cho dù cơ thể mình đứng bất động cũng là một tòa thành lũy.


Hắn mở mắt ra, hai tia sáng rực rỡ lóe lên rồi vụt tắt từ tận sâu trong con mắt hắn.


Giữa Huân Nhi và lĩnh ngộ tơ máu hoàn chỉnh, Tô Bạch đã chọn cái sau.


Hắn đứng ở bên cạnh đường ranh giới với vẻ mặt không có cảm xúc.


Hắn biết mình là một người ích kỷ, chỉ có điều, con người vẫn luôn có một phần kỳ vọng hơn vào bản thân mình. Nhưng bây giờ phần mong đợi này cũng đã không còn nữa rồi, hoàn toàn phơi bày cái tôi thực tế ở trước mặt mình, cũng là thứ khiến người cảm thấy có hơi khó mà chấp nhận được.


Nhưng không thể không chấp nhận, mình, cuối cùng vẫn là mình đấy thôi.


Bất cứ một sự cố chấp nào của một người, thực ra đều có cái giá của nó, kiên trì hay không kiên trì, chỉ là đang quan tâm giá trị có đủ hay không, chỉ thế mà thôi, thật sự cũng chỉ như vậy mà thôi.


Trong đầu Tô Bạch có suy nghĩ như vậy, ngược lại trong lòng cũng không có bao nhiêu sự áy náy đối với Huân Nhi và Sở Triệu, cũng không có bao nhiêu tự trách đối với chính mình, cảm giác này giống như mình đã vứt bỏ được một gánh nặng vậy. Thậm chí, còn có một loại cảm giác nhẹ nhõm.


“Cậu đã thả anh ta xuống đó, thì cũng sẽ thả tôi xuống, đúng chứ?” Một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau Tô Bạch.


Đồng thời, cái miệng lạnh băng đã nhắm thẳng vào sau lưng hắn, phía sau Tô Bạch là một người đàn ông mặc áo choàng màu đen và đeo mặt nạ xương khô trên mặt, quanh người đàn ông được bao quanh bởi tử khí, giống như tử thần bước ra từ phía sau cánh cửa địa ngục.


“Anh nghĩ nhiều rồi.”


Tô Bạch nở nụ cười, cơ thể chậm rãi hóa thành hư vô ngay tại chỗ. Tử Thần ngạc nhiên một chút, lúc này mới nhận ra, sự im lặng không tiếng động của mình thực ra đã sớm bị Tô Bạch phát hiện rồi.


“Bốp!”


Một tiếng vang phát ra từ sau lưng Tử Thần, cả người anh ta trượt về sau, trên vị trí cánh tay trái cũng xuất hiện một vết thương lõm xuống, nhưng không có máu tươi trào ra, anh ta dường như không có máu thịt, cũng không phải là sinh linh tồn tại chân chính.


Tay phải ôm vết thương, Tử Thần chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi vô cùng sâu thẳm phía sau chiếc mặt nạ đầu lâu, lóe lên tia sáng giống như ánh sao.


“Thế này không đúng, cậu đã thả anh ta xuống, tại sao lại không thả cho tôi xuống chứ?”


Địa ngục hỏa shotgun xoay ngược trong lòng bàn tay của Tô Bạch: “Kho lúa sung túc mới biết lễ nghi, vừa rồi ăn no rồi, nên không có hứng ăn tiếp như vậy, tóm lại phải hoạt động một chút, không phải sao?”


“Ha ha, là vì tôi không lấy ra được thứ đủ để đả động cậu chứ gì?”


Hai tay Tử Thần giao nhau, hai khẩu súng y hệt với thứ trong tay của Tô Bạch, tản ra tia sáng lạnh lẽo chói mắt.


“Cậu ra giá đi, tôi cảm thấy, tôi có thể thỏa mãn được cậu.”


“Trừ phi anh gỡ mặt nạ xuống, lộ ra mặt của một người phụ nữ, bằng không, anh hoàn toàn không có cách nào thỏa mãn được tôi.” Khóe miệng Tô Bạch lộ ra một nụ cười, lập tức vọt về phía đối phương.


Cơ thể của Tử Thần bắt đầu xoay tròn, đồng thời hai tay nhanh chóng nhắm chuẩn vào Tô Bạch.


“Bằng bằng bằng bằng…”


Khẩu súng đáng sợ bắt đầu tàn sát bừa bãi quanh hồ nước, cũng may mọi công trình kiến trúc và đồ bày biện ở nơi này đều được thiết lập thành không có cách nào phá hỏng, bằng không nơi này đã sớm hóa thành một đống phế tích trong nháy mắt rồi.


Dòng khí mạnh mẽ và sức mạnh trào ra, Tử Thần giằng co với Tô Bạch với một loại tư thái kiêu ngạo, không hề rơi vào thế hạ phong, đương nhiên trong đó hiển nhiên cũng có nguyên nhân Tô Bạch cố tình khiêu khích, bởi vì hắn vẫn còn dư sức.


Chương 923

Bình Luận (0)
Comment