Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 922 - Chương 922 Tử Thần 1

Chương 922

Tử Thần 1


“Vậy cậu thì sao?” Huyết Thi đột nhiên hỏi hắn: “Bây giờ cậu không ghét thế giới chuyện xưa, thậm chí cũng không ghét Phát Thanh, nhưng tôi tin, cuối cùng cũng sẽ có một ngày, nó sẽ khiến cậu ghét nó một cách điên cuồng như mắc chứng cuồng loạn. Ví dụ như cha của cậu, người thân nhất trong cuộc sống của cậu, người yêu của cậu… Ồ không, ít nhất thì cô gái ở nơi này, cô ta không phải là người yêu của cậu, cô ta còn không thể làm được đến mức khiến cậu phát điên và liều lĩnh.”


“Tôi không có người nhà, trong hiện thực, cũng không có người bạn nào mà tôi đặc biệt quan tâm.” Tô Bạch duỗi ngón tay chỉ vào Huân Nhi ở bên dưới: “Cô ta, miễn cưỡng được tính là một.”


“Không có người nhà, cũng không có người yêu?” Huyết Thi lắc đầu, đáp một cách rất chắc chắn: “Vậy tôi tin Phát Thanh sẽ cho cậu một, để cậu để ý đến nó, để cậu bảo vệ nó, để cậu quý trọng nó, sau đó sẽ lại tự tay hủy diệt nó.”


Cơ thể Tô Bạch run lên, hắn đột nhiên nhớ tới lai lịch của bé con, lúc trước, chẳng hiểu tại sao mình lại có thể đưa được bé con ra khỏi thế giới chuyện xưa?


“Phát Thanh không phải là cha cậu, cũng không phải là mẹ cậu, càng không phải chiến hữu thích cùng cậu đi tới tiệm điện tử chơi hoặc là đi bắn bia còn thuận tiện mang bao cao su. Nó là một tên biến thái, một sự tồn tại vặn vẹo bất chấp tất cả để theo đuổi tính cốt truyện. Nó không cần cậu biết ơn nó, cũng không cần cậu cảm ơn nó, càng không cần hảo cảm của cậu.


Ông trời công bằng, không đối với ai đặc biệt tốt, cũng chẳng đối với ai đặc biệt xấu, nói ra thì chính là loại như Phát Thanh đây, cậu hận với không hận, thì nó đều ở đó, cậu yêu hay không yêu, thì nó vẫn tồn tại.


Ngay khi cậu cảm thấy bản thân mình không có điểm yếu, ngay khi cậu cảm thấy chuyện xưa bắt đầu trở nên nhàm chán, vậy nó sẽ chủ động tạo ra một nhược điểm cho cậu, sau đó lại kích nổ nó, như vậy, nó mới có thể ngồi ở một bên thưởng thức bệnh tâm thần của cậu, thưởng thức cơn đau đớn nội tâm của cậu, thưởng thức sự điên cuồng và tức giận của cậu.


Đây chính là sự theo đuổi của nó, cũng chính là thẩm mỹ của nó.”


Giọng nói của Huyết Thi rất nhẹ, tuy rằng anh ta đang nói với Tô Bạch, nhưng chẳng phải cũng đang nói chính bản thân anh ta hay sao? Bản thân anh ta, thực ra chính là biểu hiện rõ ràng nhất cho loại thẩm mỹ đó của Phát Thanh, bản thân sở hữu sức mạnh sánh ngang với thần linh, mà vợ của mình lại chỉ trong mấy phút ngắn ngủi mình rời đi bị bọn cướp bắn chết, thời gian trước sau, bị bắt chẹt đến vừa vặn, Phát Thanh không cố ý thì ai tin?


“Phát Thanh không cần vây bắt chặt chẽ, bởi vì cho dù thính giả có tập trung lại với nhau cúng bái nó, hay là tập trung lại định phản kháng nó, thì nó mãi mãi ở tít trên cao như cũ, nó không phải quân vương, bởi vì ở Trung Quốc, quân vương được xưng là thiên tử, nếu thiên tử không nhân đạo, sẽ bị con dân của mình đả đảo, chính quyền sẽ bị lật đổ, mọi người ngang hàng, chẳng phân cao thấp giàu nghèo chính là truyền thống ở Trung Quốc từ xưa đến nay, nhưng Phát Thanh là trời, trải qua các triều đại, thiên tử chết rất nhiều, nhưng cậu đã từng thấy trời bị dân chúng lật đổ chưa? Nào có, dù chỉ có một lần thôi?”


Huyết Thi duỗi tay, đặt ở trước mặt Tô Bạch, một sợi tơ máu rất sống động vặn vẹo qua lại trong lòng bàn tay của anh ta.


“Một phần máu mà cậu đã hút của tôi ngày trước, lại chỉ là tấm bèo không rễ, đơn giản cường hóa cơ thể trong khoảng thời gian ngắn là tác dụng hời hợt nhất, đây mới là chân lý của máu, đáng tiếc, tôi không thể trực tiếp cho cậu, mà cậu cũng không dám trực tiếp lấy.”


“Đương nhiên.” Tô Bạch hiển nhiên sẽ không ngu ngốc đến mức anh trực tiếp truyền cho tôi, phải biết rằng, trước đây Huyết Thi đã từng có mấy lần thử cướp đoạt rồi, Tô Bạch cũng không có ngây thơ như vậy.


Huyết Thi vung bàn tay lên, trong nháy mắt, những sợi tơ máu bắt đầu bao trùm xung quanh này, nói là chi chít như sao trên trời cũng không hề khoa trương chút nào.


“Nhớ rõ, có đôi khi nên từ từ nghiền ngẫm.” Huyết Thi nói.


“Anh đột nhiên đối tốt với tôi như vậy, khiến trong lòng tôi có hơi bất an.” Tô Bạch nói.


“Cũng không thể kêu cường hóa mà bản thân tôi sáng tạo ra, hoàn toàn không có người nối nghiệp được, không phải sao?” Huyết Thi trông có vẻ rất lạnh nhạt.


“Vậy lần này, anh còn muốn tiếp tục đối đầu với Phát Thanh một lần nữa sao?” Tô Bạch nhớ lần trước Huyết Thi dự định đoạt xá xong, sẽ lại quyết đấu một lần cuối cùng với Phát Thanh, tự cho mình một kết thúc hoa mỹ.


“Tôi bị nó đưa tới đây, không phải là tôi lúc đầu, cũng không phải là tôi thực sự, dưới một suy nghĩ của nó, tôi sẽ tới từ nơi đâu thì về nơi đó, từ hư vô lại quay trở về hư vô. Thực ra, cơ hội sống vẫn còn đấy, đó chính là tôi nhảy xuống dưới, giết chết toàn bộ thính giả dưới đó, sau đó lại dựa vào bối cảnh của thế giới chuyện xưa này mưu đồ phát triển lại.”


“Cho nên, anh vẫn dự định đi xuống sao?”


“Nhưng tôi biết, có thể cô gái mà cậu quan tâm đó có khả năng chết khá lớn, nhưng Phát Thanh sẽ không để toàn bộ thính giả trong thế giới chuyện xưa đều bị giết chết, không chừng, đợi tôi dự định đồ sát toàn bộ thính giả, ngăn cản bọn họ hoàn thành nhiệm vụ, thì Phát Thanh sẽ sắp xếp một Trương thiên sư đột nhiên nhảy ra tiêu diệt tôi.


Xuống hay không cũng như nhau, lên hay không cũng như nhau cả. Đây chính là bất đắc dĩ, một loại bất đắc dĩ mà đến ngay cả đấu tranh cũng cảm thấy thật lãng phí cảm xúc.”


Huyết Thi hít một hơi thật sâu, rồi duỗi tay, bắt đầu chỉ dẫn quy tắc sắp xếp những tơ máu xung quanh cho Tô Bạch.


“Nơi này đến nơi này… từ đây đến đây… thực ra, cơ thể chính là một chòm sao, mà tơ máu lại chính là khung của chòm sao đó…”


Lời giải thích của anh ta rất tinh tế, mà Tô Bạch cũng nhìn ra được thông qua kiến thức của mình.


Chương 922

Bình Luận (0)
Comment