Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 926 - Chương 926 Tâm Tư Trêu Người 1

Chương 926

Tâm Tư Trêu Người 1


“Thật ra, con đường cường hóa của cậu rất nhiều, cũng vì vậy mà con đường của cậu sẽ rất rộng.” Tử Thần chỉ vào hai khẩu súng bị Tô Bạch giẫm dưới chân với vẻ tự giễu: “Nhưng cậu thực ra vẫn chưa ý thức được uy lực chân chính của hai khẩu súng này, tôi tin, có một ngày nào đó, cậu sẽ hối hận.”


“Lời này không phải nên là tin rằng có một ngày tôi sẽ phát hiện ra, sau đó anh mới chết một cách vui vẻ không tiếc chứ?” Tô Bạch trêu chọc.


“Phừng.”


Cơ thể của Tử Thần bắt đầu từ từ bốc cháy, giọng nói cũng bắt đầu trở nên hư ảo: “Thực ra, tôi vẫn đề nghị cậu nên nhảy xuống sớm một chút, như vậy cậu mới có thể thành công cuối cùng rời khỏi thế giới chuyện xưa này, bằng không… cậu sẽ chết rất thê thảm.”


“Ý của anh là, tiếp sau đây nơi này sẽ xuất hiện một con rồng đen sao?” Tô Bạch hỏi với vẻ có hơi hưng phấn.


“Trên người cậu có rất nhiều cường hóa, cũng có rất nhiều huyết mạch, nhưng cậu lại quên mất, huyết mạch mà bản thân sở hữu ngay từ đầu, là tới từ nơi nào.”


Nụ cười trên chiếc mặt nạ đầu lâu trở nên càng thêm quái dị, sau đó nó hóa thành tro bụi và tan đi, ngay cả hai khẩu súng dưới chân Tô Bạch cũng hóa thành một đống bụi.


Tô Bạch đứng nguyên tại chỗ có hơi ngơ ngác, hắn đang tiêu hóa tin tức cuối cùng mà Tử Thần nói với mình, thậm chí, càng nghĩ, cơ thể của mình càng không kiềm chế được mà bắt đầu run rẩy, huyết mạch của bản thân mình sao?


Cơ thể này của mình, cha mẹ chân chính của mình?


Tô Bạch đột nhiên quay người lại, nhìn về phía hai cánh cửa còn lại vẫn chưa mở ra đó, nếu thật sự xét theo quy tắc và tiết tấu của thế giới chuyện xưa này, thì sau hai cánh cửa này có một, là cha mẹ của mình thì phải?


.


“Quần áo có hơi không vừa người.” Từ Hồng nói với vẻ hơi khẩn trương, dáng người của cô ta thực sự có hơi béo, khung xương cũng lớn hơn của bà chủ lúc đầu một chút. Quần áo của bà chủ khoác lên người cô ta quả thực trông có vẻ hơi chật, thực sự không vừa người cho lắm.


“Làm một con bé người ở đi, quần áo mặc không vừa người cũng vừa hay.” Lúc này, Lộ Thông ngược lại trông có vẻ vô cùng bình tĩnh. Tuy rằng tuổi tác của cậu ta không lớn, nhưng suy nghĩ thật sự rất sâu xa: “Tôi đóng vai ông chủ, vừa mới tiếp nhận cửa tiệm của ch mình, cha đã về phía Nam dưỡng lão rồi, Huân Nhi, cô đóng vai bà chủ đi, họ của cô là gì?”


“Cậu đặt một cái đi.”


Huân Nhi đáp với vẻ không hề gì, cô đang xử lý búi tóc của mình, cố hết sức che lấp vẻ đẹp của mình một chút.


Lúc này Từ Hồng khó tránh khỏi có chút đố kỵ, bởi vì cho dù thế nào thì cô ta cũng không thể không thừa nhận, có vài người có khí chất thật sự thích hợp làm bà chủ, mà mình, hình như thực sự chỉ thích hợp làm một nha hoàn, đương nhiên, cũng là vì làm bà chủ áp lực khá lớn, cô ta cũng không tự tin vào diễn xuất của mình cho lắm.


“Cứ như vậy đi, bây giờ còn phải cảm thấy may mắn vì những cương thi đó không phá hỏng khách sạn này, máu tươi của bọn họ cũng được dọn dẹp sạch sẽ, thi thể cũng đã xử lý xong. Sở Triệu, anh phụ trách làm phục vụ, Lý Vĩ, Minh Khải, các anh phụ trách làm khách trọ, đi lên tầng hai, mỗi người ở một phòng, không có việc gì thì đừng ra ngoài, bằng không ở nhà họ nhỏ giữa chốn đồng không mông quạnh như vậy, nếu người giúp việc quá nhiều, ngược lại sẽ không hợp với lẽ thường, đây cũng không phải là quán trọ giết người cướp của của Tôn Nhị Nương.”


Minh Khải và Lý Vĩ vốn còn đang đau đầu về chuyện lát nữa mình sẽ diễn thế nào, nghe thấy Lộ Thông trực tiếp sắp xếp cho mình thân phận khách ở trọ, hai người ngược lại cũng vui vẻ nhẹ nhõm, trực tiếp đi lên tầng rồi trở về phòng.


Lộ Thông quay đầu nhìn về phía Huân Nhi: “Các cô còn nước thánh không? Vẩy một ít vào trong phòng đi, tôi cứ cảm thấy trong khách sạn này vẫn còn một chút mùi máu tanh, nhất định phải dùng nước thánh gột rửa một chút.”


“Phải lãng phí như vậy sao?” Sở Triệu nói với vẻ hơi đau lòng: “Tôi ngược lại cũng không ngửi ra được.”


“Những binh lính cổ đại đó, bọn họ có thể không ngửi ra được mùi máu tanh sao?” Lộ Thông hỏi ngược lại: “Nhiệm vụ chính thứ hai của chúng ta là lừa những khách ở trọ như bọn họ trong bốn mươi tám tiếng, mà không phải là trực tiếp trói bọn họ lại, nhét nước nhét cơm vào trong suốt bốn mươi tám tiếng.”


“Sở Triệu, nghe cậu ta đi.” Huân Nhi nói.


“Được rồi.”


Sở Triệu chỉ có thể lôi nước thánh ra một cách có hơi không tình nguyện, đi đến mấy chỗ có người chết rồi vẩy.


“Cô chắc hẳn sẽ không sao chứ, cũng trải qua sự đời nhiều rồi mà.” Lộ Thông nhìn Huân Nhi và nói.


Huân Nhi gật đầu: “Cứ cố hết sức đi.”


“Tôi vẫn rất tò mò, một nửa khác của cô thật sự là thính giả sao?” Lộ Thông thật sự có chút cảm giác nhìn thấy nữ thần đối với Huân Nhi. Đương nhiên, cậu ta đã khống chế loại tâm trạng này một cách rất khéo léo, ngược lại, cũng không phải cậu ta ngốc nghếch trong sáng và ngọt ngào bao nhiêu, mà chỉ là khi ấy cậu ta vẫn chưa trở thành thính giả, sau khi kiểm tra ra bệnh tiểu đường, bạn gái cũng chia tay cậu ta, cả người rơi vào trong đáy vực của cuộc đời, trông thấy Huân Nhi mặc quân phục đi đến bệnh viện thăm hỏi, hiển nhiên rất dễ bị chạm vào chỗ mềm mại trong lòng mình rồi.


Huân Nhi chỉ mỉm cười, mà không đáp lời.


Lộ Thông cũng biết sự thô lỗ vừa rồi của mình, mới chỉnh lại quần áo một chút: “Tôi đi ra ngoài đón, cô đừng ra ngoài, Sở Triệu, chúng ta đi chung đi.”


Đội quân đã đến bên ngoài hàng rào khách sạn, Lộ Thông dẫn theo Sở Triệu cùng nhau đi ra ngoài đón tiếp một cách rất tự nhiên. Khi đi ra ngoài, cậu ta còn nhỏ giọng nói với Sở Triệu: “Đừng sợ bọn họ, tuy rằng bọn họ là binh lính, nhưng thực lực của chúng ta mạnh hơn bọn họ, nên đừng thấy áp lực.”


“Tôi biết rồi.”


Chương 926

Bình Luận (0)
Comment