Phát Thanh Khủng Bố (Dịch)

Chương 938 - Chương 938 Dụng Ý Xấu Của Phát Thanh 2

Chương 938

Dụng Ý Xấu Của Phát Thanh 2


Thời đại này ngược lại cũng không phổ biến thịnh hành suối nước lừa đảo như đời sau, lại thêm những người có thể tiêu tiền ở nơi này, cũng không dễ lừa gạt như vậy, ông chủ muốn dựa vào suối nước nóng để cạnh tranh với trạm dịch dưới chân núi một chút, cũng chỉ có thể nuốt cơn giận, dứt khoát khóa cửa nơi này lại, nhân tiện nguyền rủa tổ tông mười tám đời người cản thi đó, trách lão ta chỉ phong thủy lung tung, cũng may sau này người cản thi đó xảy ra chuyện bất trắc gì đó trên đường, tóm lại, là không gặp được lão ta nữa.


Mãn tướng quân đỡ người phụ nữ quyền quý ngồi xuống bên bể nước khô cạn, một thân binh lập tức chạy tới bên cạnh, hô: “Tướng quân, bọn họ lại vây ép tới nơi này rồi.”


“Mẹ kiếp.” Mãn tướng quên gầm lên một tiếng giận dữ, cầm đại đao bên người rồi đứng lên: “Các huynh đệ, cùng ta xông ra ngoài, cho dù thế nào chúng ta cũng phải bảo vệ an toàn cho phúc tấn và tiểu chủ tử.”


“Tiểu chủ tử?” Lộ Thông có hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn về phía người phụ nữ quyền quý: “Phu nhân đang mai thai sao?”


Huân Nhi nghe vậy, lập tức đi tới gần, không biết tại sao, cô ta cảm thấy người phụ nữ quyền quý này và người mà cô ta đã hạ búi tóc trong phòng tối hôm qua đó, hoàn toàn không phải cùng một người, nhưng dáng vẻ lại vẫn giống y như vậy.


Loại cảm giác này rất kỳ quái, trước mắt, người phụ nữ quyền quý này chỉ cho Huân Nhi một loại cảm giác của nữ quyến nhà giàu sang bình thường, lúc này cũng đang rất hoảng hốt sợ hãi, bộ dáng sợ muốn chết.


“Đi, cùng bản tướng cùng nhau xông ra ngoài, nếu lần này có thể bảo vệ phúc tấn và tiểu chủ tử, bản tướng sẽ xin vương gia đài tịch cho các ngươi.”


Đài tịch, có nghĩa là giúp người Hán được đưa vào trong quê quán Báy Kỳ , trong mắt người thống trị Mãn Thanh, đây được xem là một loại ý nghĩa thu nhận anh làm người của mình, sau này con cháu đời sau cho dù là đi thi cử hay là đi tòng quân đều có thể nhận được ưu đãi, tương tự với ý nghĩa hộ khẩu của đời sau.


Sáu người Lý Vĩ, Sở Triệu, Minh Khải, Huân Nhi, Từ Hồng và Lộ Thông nhất thời có hơi đưa mắt nhìn nhau. Ngay sau đó, Lộ Thông đưa ra một quyết định, cậu ta lùi lại vài bước và đáp: “Chúng ta sẽ ở lại đây bảo vệ quý nhân.”


Mãn tướng quân thấy những người Hán này lại không nghe lời mình, lập tức có hơi tức giận, nhưng đám người áo đen ở bên ngoài lại đang áp sát, khiến anh ta cũng không có cách nào chém đầu những tiện dân này trước vào lúc này, nên chỉ đành lập tức dẫn mấy thuộc hạ còn lại của mình xông ra ngoài.


Đám người áo đen bên ngoài không ngờ đối phương còn phản công, trong lúc nhất thời bị đánh đến có hơi ngơ ngác. Mãn tướng quân còn chém chết mấy tên áo đen, nhưng rất nhanh, ngay khi cung nỏ của đám người áo đen bắn tới, mấy thân binh bên cạnh Mãn tướng quân đều trúng tên ngã xuống, trên người bản thân anh ta cũng trúng mấy tên, nhưng cũng may áo giáp kín đáo, ngược lại cũng không bị bắn trúng chỗ yếu hại, nhưng cũng mất đi khả năng tiếp tục vung đao.


Những người mặc áo đen lại áp sát tới.


“Đứa nhỏ được mấy tháng rồi?” Huân Nhi ngồi xổm trước mặt người phụ nữ quyền quý và hỏi.


Lộ Thông thì lại đang không ngừng tính toán thời gian, cuối cùng, khi người áo đen ở bên ngoài còn chưa xông vào đây, thì nhắc nhở của hệ thống đã vang lên: [Nhiệm vụ chính thứ hai đã hoàn thành, nhiệm vụ chính thứ ba sẽ được tuyên bố sau hai tiếng nữa.]


Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhiệm vụ chính thứ hai đã hoàn thành rồi, mọi người cũng không cần tiếp tục ra vẻ đáng thương nữa, trước đó ở trong khách sạn, trên người đám người đều xuất hiện thương thế, thật tình không chết trong tay cương thi, mà lại suýt chút nữa bị người bình thường chém chết trong oan ức.


Người phụ nữ quyền quý nâng gương mặt có hơi tái nhợt vì sợ hãi quá độ lên nhìn Huân Nhi, mấp máy môi đáp: “Hơn ba tháng.”


Mang thai hơn ba tháng, vóc dáng của người phụ nữ này khá lớn, lại thêm quần áo khá rộng rãi, cho nên trước đó quả thực không hiện rõ bộ dáng mang thai ra ngoài.


Trong lúc nhất thời, Huân Nhi có hơi động lòng trắc ẩn, quay đầu nói với Lộ Thông: “Cứu cô ấy được không?”


Bây giờ nhiệm vụ chính thứ hai đã hoàn thành, mọi người cũng mất đi sự ràng buộc lớn nhất, đám người mặc đồ đen bên ngoài hiển nhiên cũng không mang đến uy hiếp gì nữa.


Lộ Thông hơi do dự, nhưng vẫn gật đầu, đáp: “Cứu đi, coi như tích âm đức.”


Chỉ có điều, giọng nói của cậu ta vừa dứt, thì giọng của một người đàn ông đột nhiên vang lên.


“Ồ, tôi cần cậu cứu sao?”


Tất cả mọi người đều sững sờ, bởi vì giọng nói đó tới từ bụng của người phụ nữ quyền quý.


.


Một tia sáng đỏ đột nhiên lóe lên từ vị trí bụng của người phụ nữ quyền quý, ngay sau đó, đôi mắt của người phụ nữ quyền quý cũng hiện ra một màu đỏ thẫm, vẻ hoang mang lúng túng trước đó cũng biến mất sạch chẳng còn thấy đâu, thứ còn lại cũng chỉ là một loại lạnh lùng đến cực điểm.


Trong lòng Huân Nhi chấn động, lúc này, cô ta đột nhiên cảm thấy người phụ nữ quyền quý đã kể chuyện xưa với mình trước đó, lại trở về.


Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế này?


Hai tay của Lộ Thông niệm thần chú, một quỷ ảnh xuất hiện phía sau người anh ta, sau đó gào thét lao tới thuận theo sự điều khiển của Lộ Thông, xông thẳng về phía người phụ nữ quyền quý đó, chiếc roi trong tay Lý Vĩ cũng lập tức được vung ra, bay thẳng về phía cô ta.


Minh Khải và Từ Hồng thì lại lộ ra vẻ mặt sợ hãi, rõ ràng dị biến bất chợt này khiến bọn họ có hơi không kịp chuẩn bị, thậm chí bọn họ cũng không có cách nào nhanh chóng ứng phó.


Sở Triệu thì lại đột nhiên xông về phía Huân Nhi, lúc này Huân Nhi cách người phụ nữ quyền quý đó gần như vậy, sẽ gặp nguy hiểm!


Người phụ nữ quyền quý chỉ cười lạnh: “Đom đóm mà cũng dám tranh sáng với ánh trăng.” Một giọng nói mang theo vẻ khinh miệt vang lên, trong nháy mắt, một đường tơ máu đột nhiên xuất hiện, lập tức đồng thời đánh tan một quỷ ảnh của Lộ Thông và chặt đứt chiếc roi của Lý Vĩ, cùng lúc đó, ngay khi Huân Nhi cầm chủy thủ xông về phía cô ta, trong nháy mắt tơ máu đã bao phủ cả người Huân Nhi lại, ngay cả Sở Triệu xông lên cũng bị tơ máu trực tiếp đâm thủng mắt cá chân, cả người quỳ rạp xuống.


Chương 938

Bình Luận (0)
Comment