Chương 937
Dụng Ý Xấu Của Phát Thanh 1
Thi thể nữ chìm trong suối nước nóng đó và phần bụng bị rạch ra của thi thể nữ, những thi thể tướng quân triều Thanh không đầu quỳ bên cạnh ao nước.
Trong gian suối nước nóng, quỷ đả tưởng mà quỷ anh đang cuộn tròn đó bày ra, khiến hòa thượng và Gia Thố đã tốn rất nhiều thời gian mới phá giải được.
Tại sao bọn họ lại xuất hiện ở nơi này, tại sao bọn họ lại tồn tại ở nơi này, trước đó cảm thấy đây không phải là chuyện quan trọng gì, nhưng bây giờ lại đột nhiên trở nên rất quan trọng, bởi vì Tô Bạch thấp thoáng cảm giác được, bọn họ sắp nổi lên khỏi mặt nước rồi.
Nếu là bình thường, Tô Bạch sẽ không nhịn được mà dựng ngón giữa với trời, để biểu đạt sự khinh bỉ và tán dương của mình đối với việc Phát Thanh tra tấn lòng người, nhưng bây giờ, thân là người tham gia và là người từng trải, Tô Bạch lại không hề có loại tâm trạng này một chút nào.
Đủ loại dự cảm và đủ loại điềm báo khác nhau đều cho thấy, đây là sân khấu mà Phát Thanh dựng cho mình, mình vừa từ trên đó nhảy xuống dường như là một sai lầm, mà hình ảnh cỗ xe ngựa liên tiếp tới và đi trong màn màn sương mù lớn của Phát Thanh, phần lớn chỉ là một thủ đoạn dụ mình nhảy xuống của nó.
Trực giác nói cho Tô Bạch biết, đứng ở nơi này, đừng nhúc nhích, đừng tiếp tục đi vào trong mới là lựa chọn sáng suốt nhất, bất cứ tình tiết nào và bất cứ sự trừng phạt gì, chỉ cần bạn không phối hợp, vậy thì nó rất khó hoàn toàn ngồi lên người bạn.
Lúc trước, Lệ Chi gần như mang thái độ không quan tâm không hỏi han đối với Hải thiếu gia, cũng vì vậy, mà Hải thiếu gia rất nhanh đã bị Tô Bạch cái sau vượt cái trước. Nhưng một sự tồn tại đáng sợ như Lệ Chi cũng rất kiêng dè loại thính giả can thiệp vào thính giả này. Hành động và cách làm lần này của Tô Bạch, có khả năng chính là sự xúc phạm tuyệt đối trong mắt Phát Thanh.
Hòa thượng, mập mạp và Gia Thố chắc hẳn không hiểu được sự cắn trả của Phát Thanh đối với điều này, cũng không rõ Phát Thanh sẽ giải quyết loại chuyện này một cách nghiêm trọng thế nào, bởi vì việc mà Tô Bạch làm là can thiệp vào số mệnh của thính giả khác trong thế giới chuyện xưa, ít nhất đối với bọn họ mà nói, họ vẫn chưa từng nghe qua, cũng chưa từng thấy người nào làm qua chuyện này.
Dường như, chỉ có mập mạp là đã mơ hồ cảm ứng được chuyện gì đó, cũng đã từng phát ra lời cảnh báo đối với Tô Bạch, mập mạp vẫn còn đang lĩnh ngộ nhân quả, tuy rằng anh ta đã nhiều lần phủ nhận với Tô Bạch và hòa thượng, nhưng rất dễ nhận thấy, Tô Bạch và hòa thượng cũng sẽ không tin lời nói của anh ta.
Vậy, rốt cuộc mập mạp đã cảm ứng được chuyện gì?
Tô Bạch hít một hơi thật sâu, vẫn đứng nguyên tại chỗ, ngọn lửa lớn đã đốt cháy gần hết, bởi vì những người mặc áo đen này còn mang theo dầu hỏa, khiến cho tốc độ bùng cháy lại càng thêm nhanh chóng.
Nhưng rất nhanh, sau khi khách sạn hai tầng sụp đổ, những người mặc áo đen lục soát trong đống phế tích cũng không phát hiện ra thi thể nào, ánh mắt của bọn họ hiển nhiên đặt lên gian suối nước nóng ở phía sau.
Đây có vẻ là một cách làm việc rất ngu xuẩn.
Nhưng đối với những người áo đen mà nói, thì đây cũng là chuyện không có cách nào khác, trước đó, ông chủ và phục vụ trong khách sạn đã dựa vào đồ đạc, may mắn giết chết không ít người của bọn họ, điều này khiến bọn họ hoàn toàn không dám tiếp tục tiến công, mà là chọn cách phóng hỏa ổn thỏa nhất.
Nơi này cũng nằm ở vị trí sườn núi, dựa vào thế lửa, khách sạn bị đốt cháy rụi xong, vẫn tiếp tục lan đến gian suối nước nóng, đám người đó sớm muộn gì cũng bị ép đi ra.
Lúc này, Tô Bạch cũng không muốn để ý đến việc những người mặc áo đen này rốt cuộc bị đám người Huân Nhi dọa sợ, hay là âm thầm có tính toán, bởi vì lúc này, ánh mắt của hắn hoàn toàn bị một cái bóng màu trắng lướt qua từ trong bụi cỏ thu hút.
Nếu hắn đoán không lầm, thì đó chắc hẳn là một con thú hoang, một con thú hoang có thể hình khá nhỏ, nhưng tốc độ của thú hoang lại khá nhanh.
Đó là một con hồ ly!
Lúc này, hô hấp của Tô Bạch đột nhiên trở nên nặng nề, là hồ ly, thật sự là hồ ly, rõ ràng là một con hồ ly đã có linh trí nhất định, hơn nữa đã có thể bắt đầu hấp thụ tinh hoa của ánh trăng để tu luyện.
Chết tiệt, hồ ly cũng đã xuất hiện rồi!
“Cha cha…”
Trong đầu của Tô Bạch bắt đầu hiện ra hình ảnh tiểu gia hỏa tập tễnh bước về phía mình.
Đợi sau khi vào trong gian suối nước nóng, Lộ Thông mới xem như hiểu được lý do tại sao trước đó, ông chủ xây xong gian suối nước nóng này rồi lại bỏ hoang, thực ra ông chủ chắc hẳn cũng là bị người ta hại. Nơi này hoàn toàn không có khả năng dẫn nước nóng ra, bể tắm khô cong, có vài nguồn suối, nhưng đã sớm không còn nước nữa rồi, bây giờ cũng đã cạn khô thành nham thạch phơi bày ở bên dưới.
Thực ra, năm đó ông chủ xây dựng nơi này cũng là do được một người cản thi chỉ dẫn. Sau khi người cản thi đó xem phong thủy xong, thấy phía sau khách sạn của ông chủ có thể xây thêm một gian suối nước nóng, đảm bảo có thể dẫn nước nóng ra ngoài, ngày sau cũng có thể dựa vào việc này để thu hút một vài quan to hiển quý tới đây dừng chân nghỉ ngơi, ít nhất có thể cạnh tranh làm ăn với trạm dịch ở dưới chân núi, lại thêm khi ấy ông chủ cũng nghĩ thầm, mình luôn tập trung làm ăn với người cản thi, cũng khó tránh khỏi có hơi xúi quẩy, cho nên muốn mở thêm một lối khác, thử đổi nghề xem sao.
Nhưng ai ngờ ông ta tốn một số tiền lớn mời thôn dân dưới núi lên giúp xây gian suối nước nóng này xong, nửa tháng trước, trong bể còn có thể có nước nóng không ngừng phun ra đầy bể, nhưng sau đó, bể nước nóng có thế nào không dẫn được nước ra nữa.