Qua kì nghỉ lễ, Bí thư huyện Thanh Sa Ngụy Nam Huy liền dẫn đội đi khảo sát thực tế Hà Phổ, Chu Phong và cấp cao của tập đoàn Phong Lập cũng đi theo đến Hà Phổ để giao lưu trao đổi.
Dự án Tấm thép phủ Phong Lập quyết định đi hay giữ, về việc này Bí thư huyện Thanh Sa Ngụy Nam Huy cùng cấp cao của tập đoàn Phong Lập tỏ ra rất nhạy cảm.
Thẩm Hoài rút ngắn thời gian đến, lộ trình khảo sát thực thế và hoạt động giao lưu trong ba ngày anh đều tự mình cùng đi tiếp đón.
Bởi vậy, huyện trưởng Chu Kỳ Bảo, Phó bí thư Thích Tĩnh Dao ngay cả lộ diện cũng trở nên dư thừa. Tham quan thực tế ba ngày, không mời truyền thông tham dự, Thích Tĩnh Dao, Chu Kỳ Bảo đều gạt sang một bên, không tham gia, Thẩm Hoài bên này không ngờ có người sẽ tiết lộ tin tức. Ngụy Nam Huy và nhân viên đi theo cũng đã trải qua lựa chọn tỉ mỉ, đã nghĩ trước đó khả năng gạt bỏ cán bộ mật báo của Tống Hồng Kỳ ra ngoài rồi.
Cho nên, sau khi Thẩm Hoài và Ngụy Nam Huy tiếp xúc, rốt cuộc trao đổi cụ thể vấn đề gì, ở trong bản ghi nhớ đề giao hoặc là trước phiên họp Hội nghị thường ủy huyện thảo luận việc này, ai cũng không nghe nói được tin tức hữu dụng gì.
Mà trong ba ngày Ngụy Nam Huy ở Hà Phổ tham quan khảo sát thực tế, Trương Lực Thăng, Tôn Á Lâm cùng với Triệu Đông, Triệu Trị Dân và lãnh đạo cấp cao của Mai thép cũng đều dành thời gian đến tham gia và giao lưu hoạt động. Mà mơ hồ một chút tin tức truyền tới đều chỉ hướng tới Thẩm Hoài có khả năng ủng hộ dự án Tấm thép phủ ở Thanh Sa, điều này khiến cho đám người Quách Thành Trạch, Trần Vĩ Lập ở trong thành phố cũng đứng ngồi không yên.
Trần Vĩ Lập ở đến ngày mùng mười tháng năm thì mang bản kế hoạch phát triển công ngiệp trăm tỷ đến hội nghị chính phủ thành phố bàn bạc, trước đó đều không có thời gian chuẩn bị khai thông, mà trong hội nghị Uỷ viên thường vụ thường kỳ lần này, đề tài thảo luận này chủ yếu kiến nghị tạm thời, mang đến hội nghị thảo luận.
Bất kể là Trần Vĩ Lập, hay là Quách Thành Trạch cũng sợ Thẩm Hoài chạy lên phát biểu ý tưởng “phát triển công nghiệp trăm tỷ” trước, cùng với Ngụy Nam Huy bí mật hiệp thương thành công, thúc đẩy tập đoàn Phong Lập quyết định đem dự án Tấm thép phủ giữ lại ở huyện Thanh Sa, để bọn họ thiếu một lý do có lợi, đi chỉ trích Thẩm Hoài không phải.
Thẩm Hoài tham dự hội nghị tọa đàm hợp tác và giao lưu kinh tế khu vực huyện Thanh Sa, bị gọi qua điện thoại yêu cầu lên tỉnh tham dự và thảo luận hội nghị tạm thời này.
Thẩm Hoài cùng Đỗ Kiến chạy lên tỉnh. Đỗ Kiến không có tư cách tham gia hội nghị, liền ở bên ngoài đợi, Thẩm Hoài bước vào trong phòng hội nghị mờ mịt khói thuốc,nhìn thấy Trần Vĩ Lập, Cát Vĩnh Thu đều ở đây, trong lòng biết bọn họ chính thức gây khó dễ, rút điếu thuốc châm lên, nhìn thấy bên cạnh Cát Vĩnh Thu có ghế trống, bước qua ngồi xuống, cười hì hì hỏi:
- Thị trưởng Quách, Phó thị trưởng Trần mấy ngày trước lúc ở Du Sơn có gặp tôi, liền nhắc đến chuyện phát triển công nghiệp trăm tỷ này. Lúc đó tôi đã bày tỏ thái ủng hộ mạnh mẽ, đồng ý tuyệt đối. Mà Phó chủ tịch Trần xem xét chuyện này, nghĩ chu đáo hơn cả tôi, làm thế nào ở trong hội nghị thường vụ bàn bạc chuyện này, lại lôi tôi vào làm cái gì?
- Quy mô công nghiệp sắt thép ở thành phố của tôi phải trên trăm tỷ, mỗi dự án sắt thép đều phải cố gắng tận lực hết sức để thực hiện, dự án Tấm thép phủ của tập đoàn Phong Lập trong thời gian ngắn này lại đặc biệt thu hút vốn đầu tư.
Đề tài này nếu đã đưa lên hội nghị thảo luận, Trần Bảo Tề cũng không thể trốn tránh trách nhiệm là Bí thư huyện ủy, lúc này để Trần Vĩ Lập đứng lên đối chất Thẩm Hoài,nói,
- Bí thư huyện Thanh Sa Ngụy Nam Huy mang đoàn đến Hà Phổ khảo sát thực tế trong thời gian ba ngày, ý đồ của bọn họ hẳn là rất rõ ràng, chính là muốn dây dưa tranh thủ đem dự án Tấm thép phủ của tập đoàn Phong Lập trở về huyện Thanh Sa. Ngụy Nam Huy là một người rất láu cá, Phó thị trưởng Trần cùng ông ta ta có quen biết, nếu mà, huyện Hà Phổ gặp trở ngại về mặt tình cảm, không tiện đưa ra một vài yêu cầu từ chối Ngụy Nam Huy, ở thành phố có thể để Phó thị trưởng Trần ra mặt từ chối, bảo đảm dự án Tấm thép phủ rơi vào tay của Hà Phổ hoặc Mai Khê, Tân Tân…
Quách Thành Trạch đoán Thẩm Hoài sẽ vẫn giảo biện, nhưng chỉ hơi hơi nghiêng đầu, nhìn khuôn mặt ẩn trong làm khói thuốc, đoán không thấu trong đôi mắt bình tĩnh của anh cất giấu suy nghĩ gì, thầm nghĩ: Anh ta lẽ nào thực sự dám bất chấp coi trời bằng vung, thực sự dám vì dây dưa mâu thuẫn với nội bộ Tống hệ, vì đả kích Tống Hồng Kỳ, hạ quyết tâm âm thầm giúp Ngụy Nam Huy đem dự án Tấm thép phủ giữ lại ở Thanh Sa?
Thẩm Hoài mang đầu thuốc lá bỏ vào gạt tàn, nói không nhanh không chậm:
- Phát triển công nghiệp trăm tỷ, đây là dự án rất khích lệ lòng người, nhưng đem dự án này để cùng một chỗ với dự án Tấm thép phủ thì lại có chút tầm nhìn hạn chế rồi.Tôi vẫn cho rằng thành phố gọi tôi đến, là để nói đến vấn đề quy hoạch phát triển công nghiệp trăm tỷ, thật sự không hề nghĩ tới là nói đến chuyện hạng mục Tấm thép phủ.Vậy tôi đúng lúc cũng nhân cơ hội này, báo cáo công tác liên quan với thành phố.
Mặc dù không có chỉ trực tiếp đến tận mũi nhưng nghe Thẩm Hoài đem từ “tầm nhìn hạn hẹp “ từ trong miệng phun ra, Trần Vĩ Lập giận tái cả mặt, lạnh lùng liếc tròng mắt nhìn sang, xem anh báo cáo công tác liên quan với thành phố như thế nào.
- Tôi cho rằng huyện Hà Phổ cũng không có điều kiện thuận lợi nhất để lấy được dự án Tấm thép phủ, mà ngân hàng Nghiệp Tín cùng với đầu tư Hồng Cơ cũng có ý giúp đỡ tập đoàn Phong Lập, mang dự án Tấm thép phủ xây dựng ở huyện Thanh Sa. Tôi và Bí thư huyện Thanh Sa Ngụy Nam Huy hai ngày này đều đang trao đổi vấn đề hợp tác kinh tế khu vực. Nói nhiều cũng không làm được gì, tôi liền nghĩ đến dự án Tấm thép phủ vô cùng thiết thực, tìm kiếm con đường mới để hợp tác bình đẳng.
Thẩm Hoài nói câu này ra, đột nhiên khiến cả hội nghị kinh ngạc.
Đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn, Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh đều cho rằng Thẩm Hoài sẽ ngụy biện, tuyệt đối không ngờ anh lại dứt khoát đến như thế, khẳng định rõ ràng chẳng kiêng nể nói muốn giúp dự án Tấm thép phủ rơi vào tay của huyện Thanh Sa, đồng thời nói dự án Tấm thép phủ tóm cùng với quy hoạch phát triển công nghiệp trăm tỷ, ở trong mắt anh căn bản chính là một đống phân.
Không khí trong phòng hội nghị lập tức rơi vào im lặng đầy quỷ dị, Quách Thành Trạch nhìn Trần Bảo Tề và Ngu Thành Chấn đều không hẹn mà lấy thuốc lá từ trong hộp châm lên, trong lòng biết bọn họ lần này tham gia vào, là có tâm tư đục nước béo cò, sẽ không kịch liệt nhảy vào nói cái gì. Thái độ của Thẩm Hoài càng rõ ràng, càng cứng rắn, tâm tư bọn họ lui sang một bên để quan sát cũng có thể thêm sáng tỏ.
Chẳng qua Quách Thành Trạch cũng rất do dự, không biết chính ông ta có cần thiết tự mình đứng ra, cùng đối đầu với Thẩm Hoài hay không.
Thẩm Hoài chắp tay chẳng khiêng rè nhượng đi dự án lớn như vậy, là có tính toán khác, hay thật sự là không có chút kiêng nể, không có chút đố kỵ? Quách Thành Trạch cũng không rõ.
Trần Vĩ Lập thấy Mạnh Kiến Thanh mà mình đôi ba lần gặp mặt tại thành phố đều im lặng không lên tiếng thì trong lòng sốt ruột. Mặc dù đám người Quách Thành Trạch,Trần Bảo Tề cũng có chút kiêng kỵ, Trần Vĩ Lập cũng không thể có cố kỵ, nếu toàn bộ khí thế đều bị Thẩm Hoài áp chế, không chỉ toàn bộ sự việc sẽ không phát triển theo hướng đã định trước, Trần Bảo Tề, Quách Thành Trạch còn có thể tức giận đem khí thế bị áp chế đổ lên đầu anh ta, cái gọi là phát triển công nghiệp trăm tỷ có khả năng sẽ bị sinh non ngay từ chính chỗ đó.
Trần Vĩ Lập nói:
- Hai ngày trước tôi và Thị trưởng Quách mở cuộc họp, vừa vặn có cơ hội báo cáo công tác quy hoạch công nghiệp trăm tỷ với Bí thư Từ. Bí thư Từ đối với dự án phát triển trăm tỷ ở Đông Hoa và sự tranh đua dự án Tấm thép phủ của Phong Lập ở Hà Phổ đều rất chú ý, cho rằng dự án sắt thép lớn như vậy, không chỉ là về quy mô, mà còn là công nghiệp hạ du kéo dài, sản phẩm càng đa dạng, càng trở thành ưu thế công nghiệp sắt thép được mở rộng tại Đông Hoa thậm chí toàn tỉnh Hoài Hải, yêu cầu thành phố phải nổ lực hết sức giúp Hà Phổ giành lấy dự án. Giờ Bí thư Thẩm nói huyện Hà Phổ không có điều kiện thuận lợi nhất để giành lấy dự án, muốn mang dự án trong tay nhượng đi, có phải là không có cách nào giải thích với Bí thư Từ không?
- Phó thị trưởng Trần, anh nói như vậy, là không dám chịu trách nhiệm với Bí thư Từ, là mượn danh nghĩa của Bí thư Từ, tạo áp lực vớ vẩn cho khu huyện.
Thẩm Hoài nhìn Trần Vĩ Lập, gay gắt nói:
- Dự án thu hút đầu tư mà Huyện Hà Phổ đã từng tiếp nhận đến cuối cùng chỉ có không đến một phần tư có thể đàm phán thành công, đối với hơn ba phần tư còn lại, không đầy đủ điều kiện, không đàm phán thành công dự án thu hút đầu tư, tôi không cảm thấy được Bí thư Từ sẽ phải để huyện Hà Phổ cho ông ta một lời giải thích thỏa đáng.Điều kiện hạn chế, làm không được là làm không được.
Lời nói của Thẩm Hoài cứng rắn trói buộc, đám người Trần Bảo Tề cũng không phải là lần đầu tiên nghe, nhìn bộ mặt Trần Vĩ Lập bị Thẩm Hoài nói mà sụp đổ ở đó, nửa ngày không đáp lại được, trong lòng cũng bồn chồn, không biết có nên tiếp tục vấn đề này hay không, ngộ nhỡ để cho Thẩm Hoài chĩa mũi tên sắc nhắm vào bọn họ, nên làm thế nào mới được?
Mạnh Kiến Thanh nheo mắt lại, vẻ mặt ôn hòa cười nói:
- Huyện Hà Phổ có thiếu xót chỗ nào, điều kiện tốt nhất đưa vào dự án Tấm thép phủ không đầy đủ, có thể nói ra. Thành ủy nói phải ủng hộ công tác thu hút đầu tư của khu huyện, chứ không phải nói mà để đấy. Thành ủy sẽ cố gắng hết sức ửng hộ, thành ủy cũng không không phải là ra oai đâu.
Mạnh Kiến Thanh là Bí thư khu ủy Đường Áp, đồng thời là ủy viên thường vụ thành ủy, đương nhiên có tư cách nới như vậy.
- Hà Phổ nếu như không đủ điều kiện, khu Đường Áp và huyện Hà Phổ có thể hợp tác lại với nhau giành dự án này. Chưa đến lúc cuối cùng, chúng ta vẫn không thể từ bỏ nắm lấy nha. Quách Thành Trạch nói.
Ánh mắt Thẩm Hoài nhìn qua Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh, trong lòng nghĩ thật sự là Từ Bái hy vọng điều anh ra khỏi Đông Hoa, tay anh vuốt lên trên mặt bàn,nói:
- Điều kiện của Hà Phổ không thành thục, khu Đường Áp bên kia có năng lực, có thể nhận lấy, cái này tôi không có ý kiến …
Tuy rằng ý đồ chủ yếu của bọn họ, chính là muốn sau khi Hà Phổ buông tay, do khu Đường Áp tiếp nhận, cùng tỉnh thép, Chế biến sắt thép liên kết lại, tranh thủ để tập đoàn Phong Lập đem dự án Tấm thép phủ đến khu mới của Mai Khê, như vậy mới có thể áp chế được sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài một cách lớn nhất, khiến anh không còn tầm quan trọng tại đại phương, vì thế cuối cùng đem anh điều ra khỏi Đông Hoa.
Chỉ có điều sắc mặt của Thẩm Hoài “Anh được anh lên”, quả nhiên làm Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh đến nửa ngày cũng không nói ra được một câu.