- Hợp tác khu vực không phải là một vỏ bọc rỗng, không chỉ là khái niệm chơi đùa.
Tay trái Thẩm Hoài cầm điếu thuốc, cố ý hạ thấp giọng nói xuống, chẳng phải nói toạc ra, nhưng có vài lời anh không thể đổ trách nhiệm cho kẻ khác, nói thẳng ra, nói:
- Bí thư Nam Huy đề nghị, có ý muốn phát triển liên hợp kinh tế hai bờ sông, đề nghị này rất tốt. Theo phạm vi nhỏ mà nói, huyện Thanh Sa và tân khu Mai Khê ở rất gần nhau, phá vỡ ngăn cách hành chính bên trên, đối với việc phát triển công nghiệp khu vực cửa Chử Giang cần phải làm thành một kế hoạch hợp tác thống nhất, hợp tác phát triển, bổ sung thêm tài nguyên, có phát sinh cạnh tranh, thúc đẩy lẫn nhau. Phó thị trưởng Trần đưa ra ý tưởng phát triển ưu thế ngành công nghiệp trăm tỉ, ý nghĩ này rất tốt, nhưng vẫn chưa đủ, bởi vì tầm nhìn của Phó thị trưởng Trần chỉ dừng lại ở khu vực Đông Hoa, không có đạt tới yêu cầu cao của Bí thư Từ. Lấy phương án kế hoạch của Phó thị trưởng Trần, điều chỉnh thích hợp một chút, cân nhắc việc cho thêm chuyện phát triển công nghiệp vùng ven sông huyện Thanh Sa, tiến hành kế hoạch phát triển ưu thế công nghiệp trăm tỉ, có phải càng hợp lý hơn không, có phải sẽ thúc đẩy được toàn bộ nền công nghiệp, càng có bố cục hợp lý, nhanh chóng phát triển và lớn mạnh? Bến cảng Mai Khê và bến tàu Giang Cảng trong phạm vi viên khu công nghiệp khu công nghiệp vùng ven sông huyện Thanh Sa khoảng cách đường thủy thẳng tắp chỉ có bốn đến tám km, so với việc từ cảng Mai Khê đến cảng Thiên Sinh khoảng cách đường thủy vẫn còn hơn một đoạn lớn; chờ sau khi xây xong cây cầu lớn qua sông cảng Chử Giang, phương tiện cũng chỉ mất mười mấy hai mươi phút qua sông. Hai địa phương ngôn ngữ tương thông, văn hóa tương thông, nền công nghiệp tương thông, tại sao chúng ta vì ngăn cách hành chính bên trên mà bất đồng với nhau, đem cảng Chử Giang vốn là một khối tổng thể phân chia ra? Mà Bí thư Từ lần nữa kiên quyết muốn toàn bộ vịnh Hoài Hải liên kết với Giang Hải, thành phố Bình Giang đang phát triển hệ thống hải cảng sông lại không có ưu thế, hàng loạt thương phẩm xuất nhập cảng chủ yếu đều tập hợp và phân tán ở cảng Tĩnh Hải, khoảng cách xa, tốn thời gian, công sức, khó mà tăng năng suất, chúng ta nên cố gắng để cho bến cảng bến tàu ven sông thành phố Bình Giang tăng cường hợp tác với cảng Tân Phổ và sau này là cảng Tân Tân, liên kết phát triển. Bên trong tài liệu phương án của Phó Thị trưởng Trần không có nói đến điểm này, tôi cảm thấy có chút tiếc nuối...
Thấy Thẩm Hoài tập trung hỏa lực điên cuồng hướng về phía Trần Vĩ Lập, tất cả mọi người ngồi quanh bàn hội nghị mặt không có chút biểu cảm nào.
Tuy Thẩm Hoài này không mấy ai ưa, nhưng công nghiệp sắt thép Đông Hoa có thể đạt được đến quy mô như ngày hôm nay, ở trong và ngoài nước có địa vị nhất định, đều là do một tay Thẩm Hoài thúc đẩy nó, đem chuyện này phá vỡ, muốn đưa giá trị sản lượng nền công nghiệp sắt thép Đông Hoa đột phá quy mô trăm tỉ, Trần Vĩ Lập không có tư cách ở lớn tiếng trước mặt Thẩm Hoài đoạt, tranh giành quyền lên tiếng.
Bên trong phương án kế hoạch của Trần Vĩ Lập, không có tiếng nói của Thẩm Hoài, chẳng qua chính là chơi đểu đầu mỏ, huống hồ Trần Vĩ Lập đưa ra khái niệm công nghiệp trăm tỉ, vốn là muốn nhắm vào Thẩm Hoài. Hắn lựa chọn đứng ra đối đầu cùng Thẩm Hoài, thì lúc này không thể oán hận Thẩm Hoài đối với hắn lòng dạ độc ác.
Sắc mặt Trần Vĩ Lập lúc xanh lúc trắng, tuy rằng hắn là Phó thị trưởng, nhưng ở tòa nhà này không có ai cho là tầm cỡ của hắn có thể nặng hơn so với Thẩm Hoài, mà Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh cũng lựa chọn tuyên bố chính mình trong sạch, càng không thể đồng tình đối với hắn.
Ánh mắt của Thẩm Hoài hướng tới trên mặt của Trần Vĩ Lập, cũng biết phải nói mấy lời đề ra để cho người khác thông suốt, liền dừng câu chuyện, nói:
- Mấy năm qua tôi luôn dẫn dắt Mai thép phát triển, trên vấn đề phát triển công nghiệp cũng có chút tâm đắc đó.
Từ Bái khẽ gật đầu, ra hiệu tiếp tục thảo luận ý kiến tiếp theo.
Mạnh Kiến Thanh thấy mặc dù hỏa lực của Thẩm Hoài mãnh liệt, nhưng trong lời nói vẫn biết giữ chừng mực, xem ra mục đích của anh rất rõ ràng, cũng không cố ý gây chiến khiến khắp nơi đều tràn hỏa lực, trong lòng thầm thả lỏng, nhẹ nhàng ho một tiếng, nói:
- Tân khu Mai Khê mới phát triển, gặp phải vấn đề đất đai không đủ để mở rộng khu công nghiệp, lúc thực hiện hạng mục tấm thép phủ này, chúng ta cũng gặp phải vấn đề đó. Trong phạm vi khu công nghiệp luyện kim, có thể nhượng ra 800 mẫu cho hạng mục tấm thép phủ này, tạm thời như vậy là đủ. Nhưng nếu tập đoàn Phong Lập muốn tiến trước một bước mở rộng quy mô sản xuất, vùng lân cận không xuất ra được đất đai để xây dựng, mà thị trường tấm thép phủ tương lai lại lớn hết sức, chúng ta không nên hài lòng với quy mô sản lượng 100 vạn tấn, còn muốn tương lai có thể nghĩ đến 200 vạn tấn, 300 vạn tấn, thậm chí là 500 vạn tấn tùy thuộc vào tình hình quy mô sản lượng hạng mục tấm thép phủ, vì lẽ đó tầm nhìn càng phải mở rộng hơn. Lời nói của Bí thư Thẩm, tôi nghe thấy rất cảm tạ. Nếu muốn bờ bên kia của huyện Thanh Sa cũng làm công nghiệp luyện kim, hai khu công nghiệp liên kết khai phá, phát triển, liên kết đầu tư, rất có thể bổ sung ưu thế mạnh mẽ. Hai địa phương chúng ta không đối đầu nội bộ, liên kết lại đi ra bên ngoài tranh giành hạng mục luyện kim, rõ ràng ưu thế lớn hơn so với việc đơn phương đả đấu. Bí thư Ngụy đề nghị trong viên khu công nghiệp luyện kim vùng ven sông huyện Thanh Sa, tính toán nhượng ra đất đai, liên hợp với khu Đường Áp xây dựng khu công nghiệp luyện kim quốc tế, kéo dài khu công nghiệp luyện kim tân khu Mai Khê. Hai bên dùng hình thức công ty sản xuất bỏ vốn chung, lập kế hoạch và xây dựng khu công nghiệp này, cùng thu hút đầu tư, cố gắng lấy được dự án, cuối cùng lấy thuế địa phương đó làm lợi nhuận, hai bên cùng hưởng. Tôi cảm thấy đề nghị này rất tốt, huyện Hà Phổ, huyện Hoài Tây và huyện Thanh Phong có thể liên kết làm hình thức tương tự đối với khu công nghiệp điện lực. Công nghiệp điện lực Thanh Phong là một hình thức mới trong tỉnh, Bí thư tỉnh ủy Chung, Bí thư Từ đều ra sức ủng hộ; bây giờ muốn tiến thêm một bước, các tỉnh liên kết, nhưng trên thực tế vẫn là thúc đẩy công nghiệp địa phương phát triển. Tôi cho rằng trong thành phố cần phải nghiêm túc cân nhắc đề nghị này, để tạo điều kiện này, cũng mong Bí thư Từ có thể kiên quyết ủng hộ chúng ta...
Tuy rằng phát triển liên hợp nền kinh tế hai bờ sông Chử Giang, là do đại diện huyện Thanh Sa, thành phố Bình Giang Ngụy Nam Huy nói ra phương án này, nhưng người sáng suốt đều biết việc này sau lưng xui giục là Thẩm Hoài. Bên trong phương án này có rất nhiều chính sách đột phá đổi mới cơ chế, đến cả Phùng Chí Sơ nghe qua cũng phải âm thầm kinh hãi, nhưng lại không thể không nói những cơ chế đổi mới này rất xứng đáng thử nghiệm một lần.
Buổi sáng ở văn phòng làm việc của Quách Thành Trạch, nghe ông ta nói lần này thành phố Bình Giang có thể sẽ nhường ra một phần lợi ích thực tế của việc hợp tác khu vực mà do Ngụy Nam Huy đưa ra phương án cụ thể trước đó, Phùng Chí Sơ cũng không nghĩ đến thành phố Bình Giang sẽ chấp nhận dùng phương án hợp tác công nghiệp,cùng chung hạng mục tấm thép phủ với Phong Lập.
Quy hoạch đất đai trong quy mô khu công nghiệp vùng ven sông huyện Thanh Sa, do chính quyền hai địa phương bỏ vốn chung xây dựng khu công nghiệp, dự án tấm thép phủ Phong Lập sẽ xây dựng trong khu công nghiệp này, số liệu thuế và tài chính kinh tế lớn thu được đều quy về thành phố Bình Giang, nhưng địa phương có thể giữ lại, có thể đưa vào thu nhập tài chính của địa phương, thì sẽ do khu Đường Áp và huyện Thanh Sa cùng được lợi, vậy cũng là để cho bên Đông Hoa tham gia hạng mục lớn nhất này cùng được hưởng cái bánh ngọt lớn nhất này.
Mà càng dài lâu hơn, khu công nghiệp mà huyện Thanh Sa cùng chung xây dựng có thể đền bù đất đai một mức độ nào đó cho khu công nghiệp tân khu Mai Khê chưa đủ đất đai để dùng, có thể lâu dài cùng hưởng lợi từ thu nhập tài chính địa phương được giữ lại từ khu công nghiệp chung này, nhằm tìm điểm sáng mới tăng trưởng tài chính địa phương cho khu Đường Áp. Còn đối với huyện Thanh Sa mà nói, khu công nghiệp vùng ven sông vừa mới khởi động xây dựng, cần thêm nhiều tài chính và chi phí để hoàn thành công trình hạ tầng.
Mà ở huyện Thanh Sa thậm chí là thành phố Bình Giang, sắt thép và ngành công nghiệp luyện kim luôn luôn yếu hơn, nhờ khu Đường Áp tăng cường hỗ trợ, cho dù là xuất ra một nửa tiền lời tài chính của địa phương, cũng gọi là được lợi nhuận.
Phùng Chí Sơ ngồi sau Quách Thành Trạch, có thể thấy Trần Vĩ Lập ngồi ở phía đối diện, mặt mày đen như thiếc, trong lòng hắn hiểu rõ bị người khác coi như quả trứng gà đập vào tảng đá có cảm thụ như nào, hẳn Trần Vĩ Lập sẽ không dễ chịu gì.
Sau khi Mạnh Kiến Thanh nói xong, Quách Thành Trạch tiếp tục nói:
- Cao tốc Lam Giang và cây cầu lớn bắc sông Chử Giang, sở Xây dựng tỉnh đều đề ra mấy phương án chồng chất, tôi cũng đang nghĩ không biết năm nay có xây dựng được không? Tài chính của tỉnh không có tiền, tập đoàn cao tốc của tỉnh cũng không có dư thừa tài chính, quỹ xây dựng chính phủ vịnh Hoàn Hải có thể chi ra một phần, thành phố Bình Giang, thành phố Lam Giang và thành phố Đông Hoa cũng có thể chi ra một phần, năm nay có thể chi ra bảy, tám trăm triệu, vậy năm nay cao tốc Lam Giang có thể khởi động xây dựng. Bí thư Từ vẫn luôn nói, trên khái niệm địa lý, khu vực vịnh Hoài Hải bao gồm cả bờ Nam Chử Giang, thành phố Bình Giang, thành phố Đình Hồ và những nơi khác. Muốn làm hợp tác khu vực, tăng cường phương hướng liên kết các địa phương, thúc đẩy kế hoạch phát triển thống nhất kinh tế vịnh Hoài Hải, xây dựng tổng thể, đương nhiên không thể chỉ có tầm nhìn hạn hẹp ở bờ Bắc Chử Giang, trước tiên xây dựng cao tốc Giang Lam cây cầu lớn bắc qua sông, để giúp hai bên bờ sông có thể kết hợp thành một thể thống nhất.
Hội nghị giao lưu không làm hội nghị kỷ yếu chính thức, cũng sẽ không hình thành những quyết nghị, nhưng Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh lần lượt tỏ thái độ rõ ràng, tăng thêm ý ngầm là khả năng chuyện hợp tác khu vực Bình Giang chẳng mấy chốc sẽ mở rộng toàn diện.