Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1026 - Chương 978: Beetle

Chưa xác định
Chương 978: Beetle

Thẩm Hoài và Thành Di đỗ xe ở bãi đỗ xe phía đông rạp chiếu phim, ba cô gái đi ra khỏi quán café về phía tây, vừa rẽ qua góc phố đã nhìn thấy Lý Cốc lái xe lại đây dừng xuống xe trước quán café nhưng không không lái quay lại chào hỏi.

Tuy nhiên Tạ Chỉ lúc này nhìn cũng hiểu được, người mà Thẩm Hoài hẹn gặp chính là Lý Cốc.

Thẩm Hoài lén lút hẹn gặp Lý Cốc là vì sao? Hay là Lý Cốc tự mình hẹn Thẩm Hoài?

Trong lòng Tạ Chỉ trồi lên nhiều nghi vấn, bảo Thành Di đưa cô và Tạ Đường đến đường Di Viên bèn xuống xe.

Tạ Chỉ vào đến cửa nhà liền vội vàng đi lên lầu khiến cho Tạ Đường cảm thấy khó hiểu cùng đi theo lên lầu, hỏi: - Chị vội vàng chạy lên đây làm gì? Chỉ thấy Tạ Chỉ ngó ra ngoài cửa sổ, nhìn lại phía góc đường, cô cũng thăm dò nhìn xung quanh, hoàn toàn không biết Tạ Chỉ đang nhìn cái gì.

Thấy Thành Di lái xe qua Thượng Khê Viên đi thẳng không hề dừng lại, Tạ Chỉ buông rèm xuống, lừa gạt Tạ Đường nói: - Không có gì, chị về nhìn thấy trên góc đường có một người, cứ tưởng là người quen.

- Là người quen thì dừng xe chào hỏi, cần phải lén lút như vậy hay sao? Tạ Chỉ biếng nhác nói, nhưng cô lại dùng vẻ không thể hiểu được nhìn chằm chằm vào mặt của Tạ Chỉ, dường như nhận ra được sự việc không bình thường, nói:

- Không lẽ nào chị không nhận ra người quen? Chỉ nói là xong bản thân cô cũng không tin, bèn che miệng đặt mông ngồi trên ghế sa lon cười rộ lên.

Lúc này Tạ Thành Giang và vợ Chu Thiến đẩy cửa tiến vào hỏi: - Tại sao trở về không một tiếng chào hỏi đã bỏ chạy lên lầu rồi?

- Ồ, chị Thiến cũng ở đây à, vừa nãy em vào cửa không biết hai người cũng ở đây. Tạ Đường kinh ngạc nói.

- Hai người vừa vào cửa đã đi thẳng lên lầu đương nhiên không nhìn thấy anh chị rồi. Chu Thiến nói.

- Em cũng không biết Tạ Chỉ nhìn thấy cái gì nữa, em theo chị ấy chạy lên lầu thôi. Tạ Đường tuy rằng đã 24 tuổi nhưng còn rất hồn nhiên, ôm gối ngồi trên ghế sa lon da mềm, nói: - Bọn em xem phim xong nhưng Ngụy Nhạc lại bảo hiện tại được cha phân phó việc khác nên không thể đến đón bọn em. Chúng em nghĩ đến quán café ngồi một chút, đến quán café lại nhìn thấy Thẩm Hoài cùng Thành Di, là Thành Di lái xe đưa chúng em trở về đấy.

- Thẩm Hoài cùng Thành Di đi xem phim, em cùng Tạ Đường ở trong rạp phim nhìn thấy bọn họ, không ngờ lại như được xem thước phim điện ảnh, Thẩm Hoài hẹn Lý Cốc ở quán café gặp mặt. Đại khái là không muốn chúng em ở đó, Thành Di lấy cớ lái xe đưa chúng em trở về trước. Tạ Chỉ đương nhiên không đơn thuần như Tạ Đường, đem ngọn nguồn sự việc nói cho anh của cô nghe.

- Một người bận rộn như Thẩm Hoài còn có thời gian đưa Thành Di đi xem phim à? Trong giọng nói Chu Thiến có chứa u oán nói tiếp: - Anh của em vốn không có thời gian rảnh, cũng không biết anh ấy cả ngày bận cái gì. Chu Thiến nói xong buồn bã liếc chồng một cái.

Phụ nữ không để ý tới điểm mấu chốt, nghe được cầu oán trách của vợ, da đầu Tạ Thành Giang run lên, cũng chỉ có thể làm như không hiểu, nói với Tạ Chỉ:

- Buổi chiều có tổ chức hội nghị phối hợp tiểu tổ hợp tác khu vực vịnh Hoài Hải, thảo luận chuẩn bị công tác xây dựng đường cao tốc Lam Giang. Nghe lão Diệp nói Thẩm Hoài cùng Lý Cốc có tham gia, bọn họ buổi tối không cùng nhau ăn cơm, lại tránh người khách lén lút gặp mặt, muốn nói chuyện gì?

Diệp Tuyển Phong là người phụ trách tập đoàn Hoài Năng, cũng là thành viên tiểu tổ phối hợp trong hợp tác khu vực phát vịnh Hoài Hải, hôm nay cũng tới tham gia hội nghị.

- Làm sao em biết được? Tạ Chỉ không muốn nghĩ nhiều như vậy.

- Thẩm Hoài và Lý Cốc gặp mặt có thể là bàn phán về việc sắp xếp chức vụ trong lần điều động của tỉnh lần này. Tạ Hải Thành đẩy cửa tiến vào. Ông ta vừa rồi ở đầu bậc thang nghe được tiếng nói chuyện trong phòng.

- Ở tỉnh có thể có mấy chức vụ trống, để cho hắn chọn, có thể giở trò gì nữa? Tạ Thành Giang trong khoảng thời gian này bị suy sụp, trong lòng của y vẫn còn cơn giận không thể giải phóng, nghe cha y nói Thẩm Hoài sắp thu hoạch được kết quả thắng lợi, giọng điệu nói chuyện tràn ngập cơn hận như trước.

- Khó nói lắm. Tạ Hải Thành thở dài một cái. - Có tin tức nói thủ tướng Vương Nguyên tháng sau muốn tới Hoài Hải khảo sát, bao gồm hợp tác khu vực trong Hoài điện đông tống. Trọng điểm khảo sát của Vương Nguyên như thế nào bây giờ còn là gió thổi mưa giông trước cơn bão, nói không chừng ở tỉnh sẽ có điều chỉnh lớn.

Tạ Chỉ còn chưa nghe nói Thủ tướng Vương Nguyên tháng sau sẽ tới Hoài Hài khảo sát, lại nghĩ là tin tức từ bên trong văn phòng chính phủ truyền ra, cha của cô có lẽ nghe được từ dượng út, nghĩ thầm: Từ Bái và Triệu Thu Hoa tranh đấu gay gắt mấy năm nay, có lẽ tháng sau sẽ có kết luận rồi.

Nghĩ đến đây Tạ Chỉ không xác định hỏi cha cô: - Nếu nói trọng điểm khảo sát của đoàn người thủ tướng Vương Nguyên là hợp tác khu vực, Lý Cốc và Thẩm Hoài gặp mặt bàn vấn đề chức vụ, có phải là Từ Bái muốn cho Thẩm Hoài một chút ngon ngọt trước, tránh cho hắn trong lúc thủ tướng Vương Nguyên khảo sát trở thành nhân tố không ổn định không?

Tạ Thành Hải gật đầu, nói: - Đúng vậy. Mấy năm nay ai có thể nghĩ hắn có thể gây ra sóng gió lớn như vậy? Từ Bái cuối cùng cũng phải phòng bị gậy quấy phân heo này.

Tạ Chỉ biết cha cô nói như vậy không khách quan, tuy rằng những năm gần đây, người nhiều tính toán đều bị Thẩm Hoài vô tính đánh vỡ như vậy, nhưng vừa vặn Thẩm Hoài cùng Mai thép hệ mới khiến cho hợp tác khu vực vịnh Hoài Hải có thể tiến triển nhanh như vậy, khiến cho tỉnh Hoài Hải hai ba năm tới tốc độ tăng trưởng bình quân vượt qua cả nước một đoạn dài.

Tuy rằng Thẩm Hoài vô tính đánh vỡ mưu đồ của nhiều người bị xem là gậy quấy phân heo, nhưng tuyệt đại đa số người vẫn là được hưởng lợi ích.

Mà phạm trù hợp tác khu vực vịnh Hoài Hải, Mai thép giành được phân lượng rất nặng, bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân lại rõ ràng khuynh hướng nghiêng về Mai thép hệ, Từ Bái muốn thay thế Triệu Thu Hoa chủ trì công tác chính phủ tỉnh, thậm chí càng muốn tiến thêm một bước thay thế Chung Lập Dân trở thành đại tướng nơi biên cương Hoài Hải, nếu không ở mức độ nhất định khẳng định thành tích cùng với địa vị của Mai thép hệ tại Hoài Hải thì bản thân ông ta khó khiến kẻ dưới phục tùng.

Huống chi thủ tướng Vương Nguyên xuống dưới thị sát, lại coi phát triển kinh tế khu vực làm trọng điểm, Từ Bái lúc này còn muốn đem Thẩm Hoài cùng Mai thép hệ đẩy đi, không thể nghi ngờ đó là điều ngủ xuẩn. Hiển nhiên ông ta sẽ không thể để cho Triệu Thu Hoa một cơ hội phản kích.

Tạ Chỉ đoán nếu Lý Cốc được Từ Bái ủy thác lén tìm gặp Thẩm Hoài để đàm phán về vấn đề sắp xếp chức vụ, không chỉ chỉ thay đổi chức vụ cá nhân Thẩm Hoài, tất nhiên bao gồm cả sau khi Thẩm Hoài dời Đông Hoa sẽ dẫn tới một loạt nhân sự thay đổi, tuy nhiên cô lại nghĩ Từ Bái chắc có lẽ không sảng khoái đem ưu đãi tặng cho Thẩm Hoài như vậy.

- Em về nhà đây.

Tạ Chỉ đoán rằng Thẩm Hoài điều đến tỉnh có thể đảm nhiệm chức vụ gì không cụ thể, Tạ Đường đột nhiên đứng lên khỏi ghế sô pha nói muốn đi về nhà.

- Anh chị vừa lúc cũng phải đi về, thuận đường đưa em về. Tạ Thành Giang nói.

- Không cần phiền anh, em sẽ một mình đi về, cũng không có mấy trạm đường. Tạ Đường giọng điệu không tự nhiên từ chối nói.

Không hiểu Tạ Đường tại sao tính tình đột nhiên trở nên kỳ lạ, giống như người rất xa lạ, Tạ Thành Giang cũng suy đoán không ra, không dám kiên quyết nói thuận đường đưa cô về nhà nữa, bèn cùng vợ đi xuống lầu.

- Em có đồ ở chỗ Tạ Đường, em lái xe đưa Tạ Đường về. Tạ Chỉ nói.

Lần này về Từ Thành Tạ Chỉ không lái xe, liền thuận tiện lấy từ trong nhà lấy một xe đưa Tạ Đường trở về.

- Lời của chị vừa nãy thật khó nghe. Ngồi vào trong xe Tạ Đường mới tức giận đem bất mãn trong lòng nói ra.

Tạ Chỉ bất đắc dĩ cười. Cô cũng không biết phải nói gì cho tốt, biết Tạ Đường vẫn luôn cho rằng là cô cùng mẹ cô xuất hiện mới làm hại thời thơ ấu của Thẩm Hoài thê thảm như vậy, làm hại mẹ của Thẩm Hoài sớm chết vì bệnh, cuối cùng ngay cả thi thể cũng không tìm thấy, bởi thế trong lòng vẫn áy náy, cho rằng anh thương tổn như vậy cũng không có cách nào hận anh, thậm chí còn theo bản năng bảo vệ anh.

- Lần này Thẩm Hoài điều đến Từ Thành có thật hay không? Lực chú ý của Tạ Đường cũng dễ dàng rời đi, không cần Tạ Chỉ an ủi gì nữa, lại phấn chấn hỏi thăm tin tức của Thẩm Hoài.

- Đại khái là vậy.

Tạ Chỉ không xác định nói. - Tuy nhiên tên khốn kiếp này đến Từ Thành cũng không có gì tốt, có cái gì đáng để em chờ mong hay sao?

- Chị bình thường cũng không ở Từ Thành, em một mình cũng rất buồn chán. Tạ Đường vặn eo bẻ cổ nói: - Quan hệ của em và chị Thành Di không mấy thân thiết, em nghĩ Thẩm Hoài điều đến đây công tác, em có thể thường xuyên đến nhà họ rồi.

- Em không sợ khiến mẹ em tức chết à? Tạ Chỉ nói.

- Tạ Đường bĩu môi, nửa ngày không lên tiếng, cũng không biết trong đầu cô đang nghĩ cái gì. Tạ Chỉ đoán rằng có thể cô ấy rất cô đơn, không có bạn bè nào khác để lui tới.

Lúc này có một chiếc Beetle màu da cam từ góc đường vượt đến, hơi chậm hơn Tạ Chỉ một chút, hai chiếc xe chạy song song

Năm 99 trên đường Từ Thành có loại xe con này là cực kì hiếm thấy, còn chưa nói đến nó đắt tiền, mà ở trên đường đèn chiếu rọi sáng chói đập vào mắt.

Tạ Đường qua cửa dổ thưởng thức vẻ bề ngoài của chiếc Beetle, nói với Tạ Chỉ: - Chiếc xe này thật đẹp, em nói với mẹ sau khi lấy bằng lái xe cũng muốn có một chiếc như vậy, bà hiện tại còn chưa mở miệng đồng ý.

- Vậy phải đợi đến khi cô lấy bằng lái xe rồi mới nói. Tạ Chỉ nghĩ đến việc Tạ Đường ở trên sân luyện tập điều khiển đụng vào mặt tường đổ xuống, không kìm nổi châm biếm cô một phen, nói: - Me cô bây giờ còn dám cho cô đi học lái xe à? Không có bằng lái xe thì nhiều xe đẹp cũng không liên quan gì đến cô.

Lúc này chiếc Beetle từ phía sau chạy song song lại đây, Tạ Chỉ cũng theo bản năng quay đầu nhìn sang chiếc Beetle, nhưng gương mặt của cô gái ngồi ở vị trí lái kia khiến trong lòng cô kinh hãi.

- Ấy, cô kia không phải là cô gái ở Hội sở trà viên giúp Thành Giang phụ trách kinh doanh hay sao? Tạ Đường cũng nhận ra cô gái lái xe kia là ai, nhưng lại không nhớ kĩ tên của người ta, phấn chấn muốn quay cửa xe xuống chào hỏi.

Nhìn thấy khuôn mặt mềm mại xinh đẹp mê người của Tào Tú, trong lòng Tạ Chỉ phức tạp, khóa lại cửa kính xe không cho Tạ Đường mở cửa xe, nói: - Người ta không biết cô, cô chào hỏi loạn làm cái gì?

Gặp thái độ của Tạ Chỉ trở nên lạnh lùng, Tạ Đường nghi hoặc không hiểu hỏi: - Làm sao vậy?

- Không có, tôi không thích cô ta. Tạ Chỉ thờ dài một hơi nói.

Tạ Đường lè lưỡi nhìn chiếc Beetle lái qua trước mắt, rẽ vào hẻm nhỏ trước mặt, không đi truy hỏi tại sao tâm tình Tạ Chỉ thay đổi như vậy.

Đưa Tạ Đường trở về nhà, Tạ Chỉ lái xe trở về đường cũ, đi ngang qua hẻm nhỏ vừa nãy chiếc xe Beetle quẹo vào, Tạ Chỉ dừng lại do dự hồi lâu cuối cùng không lái xe đi vào để tìm chiếc xe Beetle kia đứng trước nhà người nào.

Bình Luận (0)
Comment