Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1032 - Chương 984: Âm Mưu Phá Cục.

Chưa xác định
Chương 984: Âm mưu phá cục.

Giữa trưa đầu mùa đông thời tiết vẫn chưa rét lạnh, mặt trời chiếu khiến cho cơ thể ấm áp.

Thẩm Hoài lái xe đến nhà Hùng Văn Bân, Hùng Đại Ny chơi đùa ở trong sân cùng với Thất Thất.

Hùng Đại Ny để áo khoác trong phòng, mặc áo lót nhung dê màu cà phê, mặc quần jean bó sát để lộ ra hai chân thon dài tròn trịa, mông đầy đặn ngạo nghễ ưỡn lên không hề có một chút nào thừa thãi, trên người tỏa ra tràn đầy nhục cảm.

Chơi ở trong sân khiến cái trán rướm mồ hôi, gò má trắng mịn ửng đỏ, trông kiều diễm vô cùng, Thẩm Hoài dừng xe trong sân, không vội vã xuống xe mà cứ như vậy ngồi ngắm Hùng Đại Ny.

Thất Thất nhìn thấy xe của Thẩm Hoài đầu tiên, đang ở trong sân liền dừng lại chạy vào trong nhà hô to:

- Thẩm Hoài đã đến, Thẩm Hoài lại đến đây ăn chực rồi.

Hùng Đại Ny lúc này mới vui mừng nhìn xe của Thẩm Hoài ở ngoài cửa, chạy ra mở cửa nói:

- Anh ngây ngốc ở đây làm gì vậy?

- Thấy em xinh đẹp nên không kìm được muốn ngắm thật lâu.

- Còn nhìn nhiều em móc con ngươi của anh đấy.

Hùn Đại Ny hờn dỗi liếc mắt Thẩm Hoài rồi bảo anh đi vào, nắm lấy tay anh, trong lòng bàn tay mềm mại vô hạn cùng với ánh mắt phong tình quyến rũ khiến cho Thẩm Hoài rung động không ngừng.

Thẩm Hoài hỏi:

- Buổi tối anh về Hà Phổ, em về Đông Hoa không?

- Cuối tuần em về Đông Hoa làm gì?

Đã lâu không gặp Thẩm Hoài, cái gậy chày sắt của Thẩm Hoài ra vào cơ thể có khiến cho chất lỏng bốn phía tràn ngập hương vị khiến cho cô ghi lòng tạc dạ nhớ nhung vô cùng. Nhưng hôm nay cô mới từ Đông Hoa trở về chơi cùng Thất Thất, tự nhiên không có lý do gì lại cùng Thẩm Hoài trở về.

- Thẩm Hoài vào nhà trước đi, Lão Hùng có khi về muộn một lát, cũng không biết ông ấy cả ngày bận rồn cái gì nữa.

Bạch Tố Mai bên hông còn buộc tạp dề, nắm tay Thất Thất về phòng.

Thẩm Hoài kéo tay Thất Thất lại gần, ôm nó vào trong lòng, nắm lấy bàn tay non nớt giống như trứng gà luộc, hai má trắng như tuyết, hung tợn muốn dùng bộ râu uy hiếp khuôn mặt của con bé nói:

- Ai nói với con là hú lại đến đây ăn chực.

Râu của Thẩm Hoài cứng giống như xơ cọ giống như bàn chải khiến Thất Thất sợ đến mức đẩy cằm của THẩm Hoài ra, bất lực liền bán đứng Hùng Đại Linh:

- Là dì nhỏ nói, là dì nhỏ nói với con.

- Con bé con suốt ngày chỉ biết nói hươu nói vượn.

Bạch Tố Mai giơ tay gõ đầu Thất Thất, khiến cho con bé cứ lấy tay ôm chặt cổ của Thẩm Hoài, giống như con rái cá treo trên người Thẩm Hoài vậy.

Thẩm Hoài cũng không gỡ, mang theo Thất Thất vào nhà. Hùng Đại Linh ở trong nhà nghe thấy Thất Thất bán đứng mình một cách sạch sẽ liền đi tới véo mặt nói:

- Đồ chơi hôm nay mua về, đợi lát nữa sẽ ném ra đường.

- Râu mép của Thẩm Hoài đâm vào con ạ.

Giọng nói của con bé ngây thơ giải thích cho bản thân mình nói:

- Nếu râu của chú ấy không đâm con, con cũng không bán đứng dì dâu, không tin thì dì cứ thử xem?

Hùng Đại Linh thấy cằm của Thẩm Hoài râu rậm giống như là hai ngày chưa cạo vậy hỏi:

- Sao không để ý hình tượng vậy?

Đêm hôm qua đi tàu hỏa từ Yến Kinh đến đây, ở trên tàu hỏa không có đồ để rửa mặt cũng không có cạo râu, Thẩm Hoài cũng không cẩn thận soi gương, cũng không biết mình thành bộ dạng gì nữa.

Bạch Tố Mai đi tới nói với con gái:

- Không phải con muốn ra ngoài ăn cơm cùng bạn học sao, sao giờ vẫn ở nhà cãi nhau?

- Con chờ cha về để bảo tiểu Lưu đưa con đi một chút thôi. – Hùng Đại Linh hờn dỗi nói.

- Con mau xem lại mình đi, lại đi mượn xe của cha con, con không sợ cha cằn nhằn sao?

Bạch Tố Mai bảo Hùng Đại Linh đi ra bắt taxi.

Hùng Đại Linh phàn nàn taxi bên ngoài khó bắt, phải đi ra ngoài một đoạn mới có thể gọi được taxi.

- Nếu không em có thể lái xe của anh đi, trước ba giờ chiều lái xe về là được.

Thẩm Hoài hỏi Hùng Đại Linh ăn cơm xong có thể đem xe về trước khi anh về Hà Phổ không.

- Nếu em không về anh bảo tiểu Lưu lái xe đưa anh về Hà Phổ, em khẳng định cha sẽ đồng ý.

Hùng Đại Linh tính toán rồi cướp lấy chìa khóa xe của Thẩm Hoài, lại nói cùng Hùng Đại Ny:

- Em nói chị cũng có thể mua xe được rồi, sau này về Từ Thành cũng thuận tiện, ngồi xe buýt rất vất vả.

- Hơn hai năm nữa, đường sắt tăng tốc, ngồi tàu hỏa so với lái xe còn thuận tiện hơn, sao chị phải lãng phí tiền mua xe?

Hùng Đại Ny hiện nay là phó giám đốc tài vụ tập toàn thương mại Văn Sơn, sau khi Hùng Địa Ny làm quản lý mua một ít cổ phần, hiện tại cũng có thể mua được chiếc xe thay vì đi bộ, nhưng năm 1999 xe tư nhân rất đắt, con số làm cho người ta khiếp sợ, Hùng Đại Ny cũng không có ý định mua xe hơi.

Cải tạo và xây dựng hai chiều đường sắt Từ Đông, thực tế tốc độ cũng không cao lắm nhưng một tuyến đường từ một chiều sửa thành hai chiều sẽ giảm bớt được thời gian các tuyến xe dừng nghỉ, đạt được hiệu suất cao trong việc thông hành.

Dự tính đường đôi sau khi hoàn thành cải tạo, thì tuyến đường từ Đông Hoa đến Từ Thành thì tốc độ cả thông hành và đi lại kiểm soát trong vòng khoảng hai giờ đồng hồ,nếu so với tuyến tàu hỏa hiện tại từ Đông Hoa đến Từ Thành thì tiết kiệm được khoảng hai giờ đồng hồ.

Tuy nhiên việc hoàn thành cải tạo và thông xe tại tuyến đường sắt hai chiều cũng phải đến cuối năm 2001 mới xong.

Thấy Hùng Đại Linh cướp chia khóa xe của Thẩm Hoài chạy ra cửa, Bạch Tố Mai giận giữ nói:

- Mấy tháng nữa sẽ đi làm rồi, con còn điên điên khùng khùng chưa trưởng thành, cũng không biết thế nào cho tốt? Gần đây lại ồn ào muốn GRE gì đó, lại còn muốn xuất ngoại đi nghiên cứu, cũng không nhìn lại bản thân xem mình thế nào.

- Đó chẳng qua là Hùng Đại Linh nói một chút thôi, mẹ ít cằn nhằn đi, mẹ còn cằn nhằn nữa có thể thật sự đẩy Hùng Đại Linh ra ngoài đấy.

Hùng Đại Ny cười nói với mẹ của cô.

Hùng Đại Ny nghiên cứu sinh chế độ giáo dục là hai năm rưỡi, cuối năm nay sẽ tốt nghiệp, Bạch Tố Mai thật sự hi vọng cô có thể ở lại Từ Thành yên ổn công tác.

Hùng Văn Bân năm nay cũng đã năm mươi tám tuổi, đến năm mới cũng đã là năm mươi chín, hiện tại tuyến tuổi quá tám sẽ không được thăng chức, vì vậy trên cơ bản sẽ đảm nhiệm chức vụ phó thị trưởng Từ Thành thêm hai năm nữa, sau đó nghỉ hưu với cương vị hội đồng nhân dân thành phố và mặt trận tổ quốc thành phố hoặc là ở tỉnh.Điều này đối với Hùng gia mà nói thì chỗ ở tốt nhất được xác định chính là ở Từ Thành, căn bản sẽ không di chuyển đến nơi khác nữa.

Ở trong nhà được một lát thì xe của Hùng Văn Bân vừa về đến nhà, đi cùng Hùng Văn Bân là phó phòng thư kí ủy ban nhân dân Từ Thành Trương Thác, đi đến giao cho Thẩm Hoài một chồng tài liệu nói:

- Đây là tài liệu anh muốn, tôi giữa trưa còn có việc, sẽ không thể ở đây cùng anh và Bạch di ăn cơm được rồi.

Thẩm Hoài nhận tài liệu rồi bảo Trương Thác nếu vội thì cứ đi.

Đồ ăn đã làm xong chỉ đợi Hùng Văn Bân từ thành phố trở về nhà là có thể dùng.

Thẩm Hoài ngồi xuống đem nội dung cuộc nói chuyện với Từ Bái nói cho Hùng Văn Bân biết:

- Điều chỉnh lại tài sản nhà nước cùng với tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, Từ Bái có thể muốn tự mình nắm giữ cục diện, tôi cũng chỉ có thể dựa vào sức mình làm một chút việc gì đó để phá đám thôi.

- Tỉnh trưởng Từ bảo Tưởng Ích Bân nắm giữ đầu tư quốc hữu tỉnh, tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải chỉ sợ rất khó có được sự tài trợ của đầu tư quốc hữu tỉnh, phá đám cục diện, tiến vào các doanh nghiệp tư nhân cũng cần tài chính để chống đỡ. Tình hình hiện tại thì Tỉnh trưởng Từ vừa hi vọng cậu có thể làm ra thành tích nhưng lại sợ anh lại quá nổi trội. Mà dựa vào tình hình tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải thì trong thời gian ngắn cũng khó lòng chống đỡ được, cậu mà có hành động lớn …- Hùng Văn Bân khẽ thở dài nói.

Đầu tư quốc hữu tỉnh là doanh nghiệp nhà nước duy nhất tại địa bàn tỉnh có đủ tư cách đầu tư thị trường chứng khoán ở nước ngoài, vai trò tương tự như ngân hàng, thu về một lượng lớn tài chính từ nước ngoài bằng các hình thức phát hành trái phiếu doanh nghiệp cho vay đối với tài sản nhà nước tại tỉnh, các doanh nghiệp nhà nước và các dự án xây dựng tư nhân lớn thường không liên quan đến quyền sở hữu doanh nghiệp. Đây là nguồn thu tài chính lớn nhất bên ngoài mà tỉnh có thể nắm bắt. Từ Bái đương nhiên không thể để cho người khác nắm bắt mảng này rồi.

Mà tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải tuy rằng theo tên gọi có tính chất giống như tập đoàn đầu tư quốc hữu tỉnh, nhưng trên thực tế khi mới thành lập rõ ràng là để thúc đẩy công nghiệp của doanh nghiệp nhà nước tiến hành nâng cấp và di rời khu vực vịnh Hoài Hải.

Để Thẩm Hoài là phó bí thư công ủy doanh nghiệp nhà nước kiêm nhiệm chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải, là chủ trương của Chung Lập Dân.

Bởi vì tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải khi mới thành lập ngoại trừ đầu tư quốc hữu tỉnh bỏ vốn còn xác nhập một ít tài sản của doanh nghiệp tại Từ Thành, còn lại chủ yếu là tài sản của Đông Hoa và Mai Khê nhập vào, thực thi theo hình thức ba cấp chính phủ khu, thành phố và tỉnh cùng nắm giữ cổ phần, mới có được thực lực và quy mô lớn như vậy.

Lúc trước Thẩm Hoài không tranh giành quyền quản lý tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải, nhưng Mai thép hệ ở trong hội đồng quản trị của tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải có được ba vị trí. Hiện tại Thẩm Hoài đã được điều đến tỉnh, đối với các chức vị trên, không đem vị trị quản lý tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải giao cho Thẩm Hoài,sẽ rất khó nói đối với bên trong hay bên ngoài.

Tuy nhiên bất kể là hãng tàu Hằng Dương, xi măng Từ Thành, chứng khoán Đông Giang trước đây tham gia đầu tư xây dựng các hạng mục khu công nghiệp điện lực Phong Thanh, bến tầu vận chuyển than đá cảng Tân Phổ đều còn chưa nói tới mùa thu hoạch gì, cho nên tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải mặc dù tổng giá trị tài sản quy mô lên đến 4-5 tỷ đồng nhưng nắm giữ tiền mặt vô cùng ít.

Hiện tại nếu Đông Hoa bên kia tiếp tục ném tiền vào đầu tư tài chính Hoài Hải cũng không thật sự lớn, mà nguồn tài chính của đầu tư quốc hữu vừa đứt, tập đoàn đầu tư tài chính Hoài Hải muốn tiến lên phát triển thêm một bước nữa cũng chỉ có thể tự thân vận động, quá trình này cũng phải đợi hai đến ba năm nữa, rất bất lợi nếu Thẩm Hoài muốn động tay động chân ngay lúc này.

- Điểm này còn có khả năng hấp dẫn khác …

Thẩm Hoài vỗ vỗ vào tập tài liệu Trương Thác vừa đưa.

- Khả năng hấp dẫn khác là tốt rồi, anh luôn biết cách tìm ra cục diện mới, điểm ấy cũng làm cho người khác chờ mong.

Hùng Văn Bân nói:

- Xưởng Ô tô Nguyên Dã vốn là thương hiệu nổi tiếng của Hoài Hải, xe nông nghiệp từng đứng thứ hai trong nước, rồi mới sản xuất ra xe con, hiện tại đã xuống dốc thành bộ dạng như vậy khiến người ta thấy rất tiếc. Tuy nhiên xung quanh việc cải tạo xưởng ô tô Nguyên Dã, gây dựng lại, trong tỉnh cũng đã làm rất nhiều công tác. Nhưng sau khi xưởng ô tô Nguyên Dã sa sút thì kỹ thuật chủ chốt cũng trôi đi theo, lòng người đều chán nản, anh muốn tham gia, ngoại trừ việc phải đi đường vòng thì sức lực tập trung cũng không nhỏ.

- Thì chính là tiếp tục thế cục hỗn loạn thì bọn họ mới giao cho tôi đi xử lý.

Thẩm Hoài cười nói:

- Giống như ông nói đấy, Tỉnh trưởng Từ vừa hi vọng tôi có thể làm ra thành tích lại không muốn tôi thay đổi cục diện quá lớn, vì lý do đó tôi cho rằng ông ta sẽ tha cho tôi để tôi cải tạo lại xưởng Ô tô Nguyên Dã, gây dựng lại từ những thứ lạc hậu.

Thẩm Hoài đem một số ý định của mình và vài điểm mấu chốt nói cho Hùng Văn Bân nghe. Hùng Văn Bân nói:

- Xem ra khoảng thời gian ở nước ngoài này cũng không chỉ đơn thuần là nghỉ phép.

Hai người nói chuyện trong phòng thấm thoắt đã đến ba giờ chiều. Hùng Văn Bân có một hội nghị ở thành phố phải tham gia mà Hùng Đại Linh cũng chưa mang xe về.Thẩm Hoài không muốn làm phiền đến lái xe của Hùng Văn Bân đi một đoạn đường xa như vậy, cũng không muốn kinh động người khác, liền trực tiếp đến nhà ga, chuẩn bị về Hà Phổ.

Bình Luận (0)
Comment