Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1037 - Chương 989: Một Hòn Đá Ném Xuống Hồ (1)..

Chưa xác định
Chương 989: Một hòn đá ném xuống hồ (1)..

Tân Phó bí thư đi nhậm chức theo lý mà nói thì thời gian giới thiệu giao lưu không cần quá dài, nhưng toàn bộ các trưởng phòng đều đóng cửa họp đã khiến cho nhân viên các phòng rất kinh ngạc.

Bởi vì người phụ trách các phòng đều ở trong phòng họp, tất cả mọi người đều không dám tùy tiện tiến vào nhưng mọi người ở tại văn phòng của mình thảo luận về vấn đề các cán bộ đầu não đóng cửa họp có khả năng bàn luận về vấn đề thành lập Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.

Nói đến điều này thì trong lòng tất cả mọi người đều tràn đầy hưng phấn.

Trước đây doanh nghiệp nhà nước công ủy trực thuộc hệ thống của tỉnh nhưng cũng chỉ được coi là một bộ phận nhỏ, năm phòng chức năng tổng cộng cũng chỉ có 50-60 người, cán bộ cấp chính huyện cũng chỉ có bảy hay tám cây thương, nói ra cũng thực sự là vô cùng thê thảm.

Tuy rằng phương án trù bị văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước còn chưa công bố, nhưng những nhân viên nội bộ trong doanh nghiệp đều ít nhiều biết những thông tin có liên quan. Những chỗ khác không nói nhưng chỉ năm phòng chức năng được mở rộng thành mười một phòng, các nhân viên công tác cũng có khả năng được mở rộng gấp ba bốn lần cũng nên, riêng điều này cũng rất đáng để các nhân viên phấn khởi rồi.

Công ủy trước đây nhiều sư nhưng lại ít nến, những cán bộ có năng lực thật sự lại là thân tín của các lãnh đạo nên bị chiếm đi, còn một số lão thành ở cơ quan, tuy ngồi tại chức một vài năm nhưng ít có cơ hội thăng chức.

Mặc dù nói đại đa số trong phòng làm việc đều là chủ nhiệm hoặc phó chủ nhiệm nhưng suy cho cùng vẫn là nhân viên, không có cơ hội đi lên vị trí lãnh đạo, đương nhiên cũng không được vầng sáng bao phủ.

Mở rộng ra mười phòng cộng thêm hai chức vụ phó phòng nữa, nói cách khác phải tăng thêm mười tám chức vụ lãnh đạo, điều này còn chưa đủ để cho mọi người hưng phấn và sôi sục hay sao?

Đường Bảo Thành ngồi ở sau bàn làm việc, cầm chén trà bằng thủy tinh, nhấp từng ngụm nhỏ ngẫm trà Bích Loa Xuân, nghe mọi người bàn luận sôi nổi về đề tài thành lập Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, y không tham gia giúp vui, nhưng muốn nói y không hề bị cám dỗ, vậy cũng chỉ là lừa mình dối người mà thôi.

Y phỏng đoán rằng tăng thêm sáu phòng nữa, sẽ từ các ủy ban kinh tế thương mại, ủy ban kế hoạch và các bộ phận chọn cán bộ để đảm đương chức vụ lãnh đạo, sẽ từ các doanh nghiệp nhà nước chọn lựa thêm một số người, đương nhiên ít nhiều cũng sẽ lựa chọn một số người ở nội bộ.

Trước đây cũng từng có một số chức vụ để trống làm cho mọi người tranh giành đến vỡ đầu chảy máu, nhưng thực sự thì cũng rất động viên mọi người, lần này cứ coi như là có khoảng ba đến năm người đủ tiêu chuẩn để đề bạt vẫn còn hơn tình trạng nhiều sư ít nến.

Mọi người đang hứng khởi tán gẫu nên không nghe được tiếng bước chân ngoài hành lang, đến khi cửa phòng bị đẩy ra, mọi người mới dừng âm thanh hỗn loạn lại.

Trưởng phòng Tưởng Vệ Bình nhìn phòng làm việc hỗn loạn, xấu hổi nói với Thẩm Hoài:

- Mọi người biết được Bí thư Thẩm hôm nay sẽ lãnh đạo mọi người làm việc nên có chút phấn khởi.

Thẩm Hoài nhìn trong phòng làm việc một dãy người, người thì đứng, ngồi một nửa mông lên bàn, người thì hút thuốc, uống trà hết sức nhàn nhã, không để tâm tình trạng này nói:

- Như vậy xem ra tất cả mọi người đều đã biết tôi nên không cần phải tự giới thiệu nữa rồi. Nhưng tôi còn chưa biết hết mọi người, trưởng phòng Tưởng anh lần lượt giới thiệu cho tôi biết một chút nhé …

- Vừa rồi hội nghị đảng tổ đã quyết định, công tác cơ sở văn phòng chúng ta sau này công việc sẽ do Bí thư Thẩm quản lý…

Tưởng Vệ Bình thấy mọi người ở trong văn phòng còn chưa hiểu rõ sự việc nên nói nhấn mạnh lên một chút, sau đó giới thiệu từng người một cho Thẩm Hoài biết.

Nhưng một câu nói kia của Tưởng Vệ Bình đã gây gợn sóng trong lòng mọi người.

Doanh nghiệp nhà nước công ủy tuy là có năm phòng chức năng nhưng quyền lực tập trung chủ yếu ở văn phòng quản lý cơ sở.

Bao gồm quy định các văn kiện quy phạm có liên quan mang tính quy phạm, đẩy mạnh cải tổ cùng gây dựng lại doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh, hoàn thiện nâng cao hệ thống quản lý, thúc đẩy điều chỉnh chiến lược kinh tế cùng với cơ cấu tài sản, lập ra, đào tạo ra các nhân viên chuyên nghiệp của doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh cùng với những nhân viên quản lý thực thi biện pháp phân phối cùng với các tổ chức thực hiện, thành lập cùng hoàn thiện các hệ thống chỉ tiêu tài sản của nhà nước, thông qua việc lập kế hoạch, dự toán, kiểm toán, thống kê, kiểm toán … để thực hiện hiệu quả giám sát tài sản nhà nước, cùng với công tác sát hạch lại thành tựu của tổ chức quản lý doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh, thưởng phạt đối với các công tác quản lý của các xí nghiệp cấp cơ sở…

Doanh nghiệp nhà nước công ủy từ khi mới thành lập cho đến bí thư tiền nhiệm là Lý Cốc, đều trực tiếp nắm giữ công tác quản lý các văn phòng cơ sở. Lý Cốc được điều đến Từ Thành đảm nhiệm chức phó bí thư thành ủy kiêm Quyền Thị trưởng, sau thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, công tác quản lý văn phòng cơ sở đều trực tiếp báo cáo tới Tưởng Ích Bân khả năng là người kế nhiệm cao.

Bởi vì quản lý văn phòng cơ sở trọng yếu như vậy, lại thêm có thông lệ cũ và Tưởng Ích Bân lại là thân tín của Tỉnh trưởng Từ Bái, tất cả mọi người đương nhiên cho rằng về sau Tưởng Ích Bân sẽ trực tiếp phân công quản lý văn phòng quản lý, rất nhiều người đều tận lực muốn trở thành thân tín của Tưởng Ích Bân, ai có thể ngờ rằng đột nhiên lại xảy ra việc này?

Tất cả mọi người trong văn phòng đều ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt nhìn vào Tưởng Vệ Bình, thậm chí tưởng tượng Trưởng phòng Tưởng đang nói đùa mọi người.

Chính bản thân Tưởng Vệ Bình vẫn còn chưa hết kinh ngạc, nhưng chính y cũng biết Bí thư Tưởng không thể chủ động đem việc nhiệm vụ quản lý công tác của văn phòng cơ sở nhường lại, có thể là do Tỉnh trưởng Từ hoặc là Bí thư Chung trực tiếp bày mưu đặt kế, vì vậy bọn y ở phía dưới hoàn toàn không thể thay đổi được sự thật.

Tưởng Vệ Bình lần lượt giới thiệu, Thẩm Hoài lần lượt bắt tay, nói chuyện vài câu, giới thiệu từng người trong văn phòng lớn đã mất hơn mười phút.

Đường Bảo Thành vừa rồi ngồi ở vị trí của mình mà không đi lên phía trước nói chuyện phiếm, cũng là người giới thiệu cuối cùng. Thẩm Hoài bắt tay Đường Bảo Thành,nói với Tưởng Vệ Bình:

- Tôi đối với công tác quản lý của văn phòng cơ sở còn chưa hiểu hết, Lão Tưởng anh phải chịu trách nhiệm công tác hằng ngày nên tôi cũng không làm phiền đến anh. Ở đây ai quen thuộc với các nghiệp vụ của phòng hãy để họ giúp tôi làm quen với quy trình dự án công tác của công ủy một chút.

Thẩm Hoài vẫn còn nắm tay của Đường Bảo Thành, Tưởng Vệ Bình cũng chỉ có thể thuận nước đẩy thuyền nói:

- Lão Đường là cán bộ nghiệp vụ nòng cốt, được điều đến công ủy, đã từng ở xí nghiệp đảm nhiệm phó xưởng, tinh thông nghiệp vụ, kinh nghiệm thực tiến cũng nhiều, Bí thư Thẩm có chuyện gì không hiểu, có thể tìm lão Đường …

- Vậy được rồi, sau này làm phiền Đường Bảo Thành rồi.

Thẩm Hoài vỗ nhẹ hai cái vào mu bàn tay của lão Đường rồi mới buông tay ra, cùng Tưởng Vệ Binh đi ra ngoài.

Nghe tiếng bước chân xa dần trong hành lang, lão đạo trong văn phòng đến gõ vào vai của Đường Bảo Thành oán trách:

- Lão Đường à, anh còn giả bộ ngớ ngẩn với chúng tôi, Bí thư Thẩm và anh có quan hệ gì, anh tiết lộ cho tôi một chút xem.

Đường Bảo Thành để ý Phùng Kiến Phong ở bên cạnh nhìn mình với ánh mắt như oán trách, tựa hồ như nghĩ rằng y cùng Thẩm phó bí thư sớm đã quen biết từ trước, sáng sớm nay ở trong thang máy cố ý để cho y cùng Triệu Duy Quyên bị xấu mặt, mạo phạm phó bí thư Thẩm.

Bình Luận (0)
Comment