Đường Bảo Thành không để tâm đến ánh mắt oán trách của Phùng Kiến Phong nhưng trong đầu cũng tỉnh táo, không hiểu sao Bí thư Thẩm lại cố ý đưa y vào vòng xoáy, có thể là bí thư Lý Cốc có thể cố ý đề bạt y, hay là lợi dụng y để quấy đục văn phòng cơ sở.
Cho dù trong lòng không yên nhưng Đường Bảo Thành cũng biết đây có thể là cơ hội y khó có thể có được.
Phó bí thư Thẩm một mình đi nhậm chức, muốn trong hệ thống công ủy phức tạp khai sáng lại tình thế, cho dù có lợi dụng y với ý đồ đảo lộn lại tình thế, nhưng chưa chắc y đã không thể mượn cơ hội này để đạt được sự tín nhiệm của phó bí thư Thẩm.
Đường Bảo Thành nhận định như vậy nên có nói đùa vài câu trong văn phòng, liền chuẩn bị một số tư liệu mà Phó bí thư Thẩm có thể cần dùng tới. Giữa trưa đến cantin,Đường Bảo Thành nhìn thấy phó bí thư Thẩm cùng Tưởng Ích Bân, Tưởng Vệ Bình, Tô Bình cùng với vài lãnh đạo ngồi cùng một chỗ ăn cơm, y cảm thấy không nên đến gần.
Văn phòng bí thư đều ở tầng cao nhất, Đường Bảo Thành không thể biết được trong phòng Phó bí thư Thẩm có người nào khác hay không, đến hai giờ chiều y chuẩn bị một số tài liệu quan trọng lên lầu gõ cửa.
- Vào đi.
Nghe trong phòng có tiếng gọi vào, Đường Bảo Thành đẩy cửa phòng làm việc, nhìn thấy trưởng phòng Đào Vĩnh Tân cùng vợi là Triệu Duy Quyên câu nệ ngồi ở phòng làm việc của Thẩm Hoài.
- Bảo Thành, trong tay anh là tài liệu liên quan đến nghiệp vụ quản lý văn phòng à?
Thẩm Hoài thấy Đường Bảo Thành mở cửa vào nhưng lại định đi ra ngoài liền bảo y cầm tài liệu vào.
Thẩm Hoài đem tài liệu tùy ý lật vài trang, mới quay về phía Đào Vĩnh Tân, Triệu Duy Quyên nói:
- Không cần nói xin lỗi gì cả, không đánh nhau thì không quen biết, phó chủ tịch Triệu cũng là người thẳng thắn, tôi làm sao lại trách tội cô ấy? Cả tòa nhà có bốn thang máy, đi làm vào giờ cao điểm quả thực là rất chật chội. Hiện tại cả tòa nhà không đến bốn trăm người, sau này sẽ là năm trăm, sáu trăm người làm việc, biết làm sao, quá tải trọng lượng ai xuống cũng không có quy định. Cho nên buổi sáng tôi đã trực tiếp nói với Bí thư Tưởng, hai thang máy chuyên dụng phía bắc muốn mở ra không thể hạn chế chỉ có bí thư cùng các lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước được dùng. Tôi cũng nói với Bí thư Tưởng là đây là phó chủ tịch Triệu đại biểu Công Đoàn đề nghị ra…
Triệu Duy Quên tuy trên mặt chát một lớp phần dày nhưng khi nghe Thẩm Hoài nói như vậy cũng đỏ bừng, câu nệ ngồi một nửa cái mông lên ghế sa lông, ngồi cũng không được mà đứng cũng không xong, hận không thể có cái lỗ nào để cô chui xuống, tuy nhiên ngoài xin lỗi cô không thể làm gì hơn.
Nhưng khi thấy Đường Bảo Thành đến, trong lòng Triệu Duy Quyên oán hận y vô cùng, nghĩ thầm người khác đều nói Đường Bảo Thành không chỉ sủa mà còn cắn người,mình tại sao không biết được điều này sớm nhỉ?
Đường Bảo Thành thấy Triều Duy Quyên nheo mắt lại biết là trong lòng đang suy nghĩ gì đó, tuy nhiên Thẩm Hoài giáo huấn Triệu Duy Quyên đồng thời ngay ngày đầu tiên đi làm đã trực tiếp nói cho Tưởng Ích Bân về sự việc trong thang máy, y cũng âm thầm kinh hãi, mọi người đều nói Phó bí thư Thẩm ở Đông Hoa tác phong: cứng rắn,kiên quyết”, dứt khoát xem ra không phải là giả.
- Tôi còn có chút chuyện muốn nói với Đường Bảo Thành …
Thẩm Hoài giơ tay lên ra hiệu Đào Vĩnh Tân, Triệu Duy Quyên có thể đi ra ngoài.
Đường Bảo Thành cũng không thèm nhìn sắc mặt của Đào Vĩnh Tân, Triệu Duy Quyên mà theo sau đóng cửa văn phòng lại.
Thẩm Hoài mang tài liệu mà Đường Bảo Thành mang tới ném qua một bên, cầm lấy một tài liệu khác ở góc bàn ra hiệu Đường Bảo Thành kéo ghề ngồi đối diện với bàn làm việc hỏi:
- Tôi xem hồ sơ của anh, anh trước kia công tác ở phân xưởng của tập đoàn Nghi Điện, được phân công phụ trách công tác an toàn sản xuất. Trong công tác mà anh được phân công quản lý, người giao phó cùng với phân xưởng tập đoàn Nghi Điện đánh giá thành tích của anh khá tốt, tại sao sau đó anh lại chủ động xin được điều đến công ủy làm việc?
Đường Bảo Thành cũng biết trong hồ sơ của y ghi y điều động công tác là vì nguyên nhân là vợ cùng con công tác và học tập tại Từ Thành, nhưng nếu Phó bí thư Thẩm hỏi thì tự nhiên là không tin tưởng nguyên nhân ghi trong hồ sơ, xấu hổ cười chua xót nói:
- Nguyên nhân rất phức tạp, chủ yếu là do trước đây tôi với vợ trước có hiểu lầm tôi ở xưởng có tình cảm ngoài luồng, hi vọng tôi có thể về Từ Thành công tác. Tôi kết hôn tương đối sớm, con trai tôi lúc ấy đã học lớp 9, là thời điểm mấu chốt. Tôi nghĩ trước đây tôi giành nhiều thời gian cho công việc nên chưa làm tròn trách nhiệm, nên có thể trở về Từ Thành …
Y không cho rằng Phó bí thư Thẩm tuổi trẻ không thể hiểu hết được cuộc sống gia đình.
Thẩm Hoài là người có nhân sinh từng trải, đương nhiên nghe Đưởng Bảo Thành nói vài câu đơn giản là hiểu ra mọi chuyện, nói cho cùng cũng là điều bình thường. Phong cách cá nhân chính là công cụ mạnh nhất để tấn công đối thủ, Đường Bảo Thành có lẽ có thể giữ mình trong sạch, nhưng đối thủ của y chỉ cần khiến vợ con y cùng Đường Bảo Thành xảy ra vấn đề về phương diện này thì đã có thể khiến y ăn ngủ không yên. Có điều trước đây anh cũng không tìm hiểu kĩ gia định của Đường Bảo Thành, không biết có phải y đã thực sự li hôn hay không hỏi:
- Vợ trước? Tôi nghe nói người vợ hiện tại của anh là ngưởi chủ trì đài phát thanh truyền hình tỉnh Văn Lan, là bạn học thời trung học, tôi còn tưởng rằng hai người ngay từ đầu đã ở cùng nhau đấy?
- Về Từ Thành công tác được hai năm, tôi cùng vợ trước ly hôn …
Đường Bảo Thành chua xót cười nói:
- Tôi cùng Văn Lan năm ngoái mới về với nhau, không ngờ Phó bí thư Thẩm cũng biết Văn Lan.
- Ồ, tình cờ nghe Văn Lan chủ trì tiết mục đài phát thanh truyền hình trong một lần ngồi xe cùng Lý Cốc, chính là nghe vợ của anh chủ trì radio nên mới vô tình nghe ông ta nhắc đến Văn Lan là vợ của anh, tôi mới biết rõ việc này. Nhưng thật không ngờ bên trong có khúc chiết.
Thẩm Hoài cười nói:
- Tôi chỉ muốn tìm anh nhờ một chút chuyện, không ngờ lại hỏi thăm chuyện nhà anh.
Đường Bảo Thành cười cười.
- Được rồi, chúng ta đem đề tài này gác qua một bên …
Thẩm Hoài đem hồ sơ cá nhân của Đường Bảo Thành vứt qua một bên, lại cầm đến tập tài liệu vừa rồi Đường BảoThành mang tới.
Đường Bảo Thành tưởng rằng Thẩm Hoài muốn hiểu rõ tình hình hoạt động của công ủy nên ngồi thẳng người để chuẩn bị nghe anh nêu ra câu hỏi.
- Trước khi tôi nhậm chức có được một phần danh sách các nhân viên, anh là một trong số đó.
Thẩm Hoài chưa cùng Đường Bảo Thành nói về tình tình công tác, mà nói thẳng vào vấn đề:
- Văn phòng giám sát quản lý tài sản nhà nước nhanh nhất cũng phải cuối năm sau mới chính thức thành lập, muốn thúc đẩy công tác, muốn tháo gỡ cục diện không thể mất thời gian vào việc giằng co tranh giành không cần thiết. Với phong cách của cơ quan, ngày cả khi họ làm điều sai trái, để phá vỡ bế tắc, cũng chưa chắc đã được tiếp nhận,nhưng tình thế giằng co thực sự cần phải có người phá vỡ nó, công tác ở cơ quan càng lâu càng có ít dũng khí để làm điều này. Rất nhiều việc nhỏ, những chi tiết nhỏ đều thể hiện bản tính của một người, vì vậy hôm nay tuy tôi mới gặp anh sơ qua nhưng vẫn muốn hỏi anh một câu, anh có nguyện làm trợ thủ cho tôi không?
Đường Bảo Thành không nghĩ hành động buổi sáng của mình lại khiến cho Thẩm Hoài ấn tượng sâu sắc như vậy.
Y cũng không rõ Thẩm Hoài nói “ trợ thủ” cụ thể là chỉ cái gì nhưng cơ hội ở ngay trước mắt, đương nhiên y sẽ không bỏ qua, gật đầu nói:
- Cảm ơn Bí thư Thẩm đã tín nhiệm tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng làm việc.
- Các xí nghiệp thuộc tỉnh có hơn một trăm đơn vị, tôi mỗi nơi đi một lần cũng phải mất hơn nửa năm, tôi không có nhiều thời gian như vậy.
Thẩm Hoài nói:
- Tổ chức lại, thúc đẩy công tác cải tạo xí nghiệp tiến thêm một bước, các doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh, tôi cho rằng giữ lại tầm ba mươi, bốn mươi đơn vị là đủ.Mấy ngày này anh liệt ra một phần danh sách trọng điểm cho tôi, danh sách này tạm thời giữ bí mật với bên ngoài, tôi không muốn bứt dây động rừng …
Đường Bảo Thanh nghe Thẩm Hoài nói sơ qua nhưng biết công việc này không hề đơn giản, dễ dàng, y đối với xu hướng tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước hiện tại, đối với tình trạng kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh cùng với tiềm lực kinh tế và sự phát triển công nghiệp trong tương lai phải có sự hiểu biết sâu sắc, nhưng để từ 192 đơn vị lựa chọn ra ba đến bốn mươi đơn vị trọng điểm để đưa ra danh sách cũng không hề dễ dàng? Mà nếu công tác này y làm mà không thể khiến cho Phó bí thư Thẩm vừa lòng, sau này cũng rất khó được trọng dụng. Y cũng không biết danh sách nhân viên trong tay Phó bí thư Thẩm kia, ngoại trừ y thì còn có ai khác, nhưng nghĩ đến mấy ngày này người hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp nhờ vả người đến nhà Phó bí thư Thẩm để được đề bạt thăng chức thật sự không phải là ít.