Đường Bảo Thành nhanh chóng đưa ra danh sách những đơn vị trọng điểm mà Thẩm Hoài cần có.
Đường Bảo Thành thật sự không phụ kì vọng của Thẩm Hoài, y đối với tình trạng hoạt động kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước trực thuộc nắm rõ trong lòng bàn tay, y giải thích hiện trạng của sự phát triển kinh tế công nghiệp tại Hoài Hải rất độc đáo. Kinh nghiệm nhiều năm trong công tác quản lý một đơn vị của doanh nghiệp nhà nước khiến y có kinh nghiệm để hiểu được những khuyết thiếu nghiệm trọng cùng với cái khí phách dám chịu trách nhiệm.
Cuối tháng mười một, hội nghị thường vụ ủy ban nhân dân tỉnh, hội nghị thường ủy tỉnh ủy đã thông qua quyết nghị của chính phủ tỉnh thành lập ban lãnh đạo giám sát quản lý tài sản nhà nước và cơ cấu văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.
Chính phủ tỉnh ủy nhiệm Tưởng Ích Bân, Thẩm Hoài, Từ Hồng Ba, Cát Vi Dân cùng với Đinh Kiến Quốc từ ủy ban kinh tế điều tới là năm người phụ trách văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước bao gồm nhân sự, biên chế cùng toàn bộ các công tác hậu cần.
Tuy nhiên công việc chủ yếu trong lúc này của Thẩm Hoài chính là nghiên cứu hơn ba mươi sáu đơn vị doanh nghiệp nhà nước trực thuộc trong danh sách trọng điểm mà Đường Bảo Thành đưa ra cùng với công tác tiến hành giao lưu kết nối cùng với công nhân viên chức.
Thẩm Hoài buổi tối nghiên cứu tài liệu, ban ngày điều tra nghiên cứu, giao lưu, còn phải bỏ thời gian ra để tham gia các loại hội nghị hậu cần, xử lý công tác hằng ngày của văn phòng cơ sở.
Trong thời gian Thành Di trở về Từ Thành ăn tết nguyên đán, Thẩm Hoài bỏ ra ba ngày để ở bên Thành Di, thời gian còn lại đều loay hoay bận đến tối mắt tối mũi, chớp mắt gần hai tháng đã qua đi.
Mặt khác những đơn vị cấp tỉnh khác, thời gian gần đến tết âm lịch, mọi người rảnh rỗi, chung quanh đều hỏi thăm phúc lợi cuối năm, các đơn vị lãnh đạo dường như cũng thể hiện quyền uy của mình, chưa đến thời khắc cuối cùng của kì nghỉ đông thì phương án thưởng cuối năm vẫn còn đang trong thời gian thảo luận. Mà đối với các doanh nghiệp nhà nước khi gần đến tết âm lịch điều quan tâm nhất không phải là thưởng cuối năm mà là danh sách nhân sự biên chế của văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước mới, trải qua rất nhiều cuộc thảo luận có liên quan vẫn chưa có danh sách nộp lên tỉnh để phê duyệt, khiến cho lòng người thấp thỏm không yên trong lúc tết âm lịch đến gần.
Những người có hi vọng được đề bạt đi lên nghiền ngẫm tâm tư của lãnh đạo, xem chừng lẫn nhau, trời vừa tối đã vội vã chạy vạy là điều đương nhiên. Còn những người lý lịch còn ít, lần này không có hi vọng được đề bạt cũng trong lòng không yên, dù sao cũng chưa xác định được danh sách người phụ trách, năm nay cũng chưa biết để đưa tặng.
Đi cùng Thẩm Hoài đến viện nghiên cứu hóa chất trở về, Đường Bảo Thành cũng cảm thấy mệt mỏi.
Gần hai tháng qua hắn cùng Thẩm Hoài hối hả ngược xuôi, mỗi ngày đều phải tiếp xúc với những lĩnh vực công nghiệp khác nhau, những lãnh đạo doanh nghiệp cùng công nhân viên chức khác nhau.
Tầm nhìn của Thẩm Hoài hết sức rộng và xa, vượt qua phần lớn giới trí thức, lại tinh thông đủ các lĩnh vực kinh doanh, cho dù mỗi ngày đều phải tham gia tiến hành điều tra một lĩnh vực công nghiệp mới, cũng thường xuyên phải ở trong phòng hội nghị nhưng vẫn có thể hỏi tầng quản lý doanh nghiệp những câu hỏi chuyên nghiệp khiến cho bọn họ há hốc mồm, không biết phải trả lời thế nào.
Đường Bảo Thành là nhân viên đi theo chủ yếu, muốn theo kịp tiết tấu và tư duy của Thẩm Hoài, mỗi ngày đều không ngừng học hỏi, tiêu hao không ít sức lực và trí tuệ,cũng được tự xưng là có kinh nghiệm làm việc phong phú ở doanh nghiệp, vào doanh nghiệp công ủy nghiên cứu lý luận kinh tế công nghiệp bốn năm, những gì có được y cảm thấy vô cùng vất vả, thật sự rất khó tưởng tượng Phó bí thư Thẩm làm sao có thể duy trì được tinh lực dồi dào tham gia công tác như vậy.
Đường Bảo Thành quay về văn phòng, rót một chén trà, y không có tâm trạng nào suy nghĩ về tết âm lịch sắp đền gần, cũng không có tâm trạng nghỉ ngơi, y còn muốn chuẩn bị tư liệu để ngày mai cùng Thẩm Hoài đến tập đoàn Nghi Điện nghiên cứu.
Tuy nhiên Đường Bảo Thành vừa mới đem tài liệu mở ra thì đã có người vây quanh để hỏi thăm:
- Trưởng phòng Đường, anh cả ngày cùng Bí thư Thẩm, ở văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, danh sách nhân sự rốt cuộc đã quyết định chưa, anh có thể tiết lộ cho chúng tôi một chút được không?
Đường Bảo Thành từ vị trí phó xưởng của nhà máy chi nhánh của tập đoạn Nghi Điện được điều đến công tác tại tập doanh nghiệp nhà nước công ủy làm nhân viên bình thường, nhưng vẫn được hưởng đãi ngộ của một cấp phó.
Nói đến cấp bậc hành chính, mọi người trong phòng, từ quân đội phục viên trở về địa phương cấp trung đoàn trưởng chuyển nghề có hai người, chỉ là không có chức vụ trong người, ai cũng không coi đây là chuyện đáng nói, trước kia cả phòng đều gọi y là “ Lão Đường, Lão Đường”. Gần hai tháng nay, Đường Bảo Thành đi cùng Thẩm Hoài điều tra nhân viên chủ yếu của các xí nghiệp, mọi người xem y là thân tín của ThẩmHoài, mới gọi y là: “Trưởng Phòng Đường, Trưởng Phòng Đường Đường”
Gọi thân mật hơn, trên thực tế Đường Bảo Thành hiện tại cũng không có chức vụ trên người.
Nói thật sự thì Đường Bảo Thành không thể không quan tâm biên chế nhân sự mới của văn phòng quản lý nhà nước sau khi thành lập y có lấy được vị trí nào không, tuy nhiên quan tâm vẫn là quan tâm, y sẽ không thể hiện ra ngoài.
Nếu y ngay cả điểm này cũng không đè nén được thì còn nói gì đến điềm đạm, vững vàng?
Tuy tuyển chọn đề bạt là chủ yếu nhưng ý kiến của quần chúng cũng rất quan trọng, thấy mọi người vây lại đây nói giỡn, Đường Bảo Thành dù trong lòng đang gấp gáp cũng muốn cùng mọi người duy trì hòa hợp êm thấm, đặt bút xuống cười nói:
- Tôi đi theo Bí thư Thẩm bận rộn cả ngày đây, thật sự muốn biết có tin tức gì không, tôi còn đang đình tìm mọi người hỏi thăm?
Có người trách Đường Bảo Thành kín miệng, hỏi một nhân viên hôm nay đi cùng Thẩm Hoài nghiên cứu điều tra tại xí nghiệp:
- Trưởng Khoa Diêu, anh nói có phải Trưởng Phòng Đường lừa gạt chúng ta hay không?
Diêu Viễn thật ra là trưởng khoa giám sát tại văn phòng quản lý cơ sở nói:
- Tôi nghĩ lão Đường có khả năng là không biết thật.
Đường Bảo Thành cười mắng Diêu Viễn:
- Diêu Viễn, anh đừng thêm chữ “ khả năng” vào được không? Chúng ta trong văn phòng này thì anh chính là lãnh đạo, có tin tức gì hay không thì anh cũng nên nói với mọi người?
Cũng có người đoán rằng Đường Bảo Thành khả năng thật sự không biết rõ tình hình.
Xuống xí nghiệp điều tra nghiên cứu, Đường Bảo Thành chủ yếu đi cùng nhân viên, nhưng ngoài Đường Bảo Thành ra, mỗi lần đi cùng Thẩm Hoài đều chọn từ văn phòng quản lý cơ sở một đến hai người nắm rõ tình hình của xí nghiệp đi cùng.
Gần hai tháng qua mọi người đều như vậy, kể cả là có hay không có chức vụ đều có cơ hội hai đến ba lần đến xí nghiệp điều tra nghiên cứu, quả thật không hề thấy Phó bí thư Thẩm mở miệng nói về sự sắp xếp vấn đề biên chế nhân sự.
Ngoài Phó bí thư Thẩm vẫn luôn kín miệng không nói về vấn đế sắp xếp biên chế nhân sự, bọn họ ở văn phòng quản lý cơ sở khác vẫn có thể thám thính tin tức từ nơi khác.
Một số tin tức đã rõ ràng, ví dụ như văn phòng quản lý cơ sở sẽ phân tách thành ba phòng, gồm phòng quản lý doanh nghiệp, phòng quản lý tài sản, phòng giám sát. Phó bí thư Thẩm phụ trách hoạt động tài sản quan trọng nhất của hai phòng ban này, rõ ràng chính phủ tỉnh đang chuẩn bị phương án kế tiếp của doanh nghệp nhà nước.
Nhưng nói đến vấn đề sắp xếp nhân sự cụ thể thì Tưởng Ích Bân cùng hai phó bí thư cùng những thân tín đều không có thông tin cụ thể, phương án nhân sự cuối cùng được thảo luận nhiều lần đều chưa có quyết định cuối cùng công khai xuống dưới, cũng không rõ Phó bí thư Thẩm ở hội nghị có đề cử ứng cử viên nào.
Vấn đề này phía sau chắc chắn có nhiều khả năng.
Có thể là Phó bí thư Thẩm đối với nhân viên các phòng chưa nắm được hết, cùng với kế hoạch gần hai tháng điều tra nghiên cứu trong công việc, sau khi cùng tất cả nhân viên công tác có tiếp xúc hiểu biết, sau đó tổng hợp cân nhắc sau khi thành lập văn phòng quản lý giám sát, được phân công quản lý xí nghiệp vùng với khai khu vực sẽ sắp xếp chức vụ nhân sự.
Cũng có thể là tại xí nghiệp, vấn đề sắp xếp chức vụ Phó bí thư Thẩm cũng không có quyền quyết định.
Chính phủ tỉnh đang tăng cường công tác quản lý đối với doanh nghiệp nhà nước trực thuộc tỉnh theo chiều dọc, văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước mới được thành lập nên được tăng cường nhiều năng lượng hơn so với bình thường. Văn phòng giám sát quản lý mới thành lập sẽ lấy Tưởng Ích Bân, Thẩm Hoài, Đinh Kiến Quốc,Từ Hồng Ba, Cát Vi Dân là năm người lãnh đạo chủ chốt, nhưng chọn người cho các các phòng chức năng khả năng vẫn là trực tiếp do tỉnh quyết định, đám người Thẩm,Tưởng cũng chỉ có quyền đề cử mà thôi.
Mà nói chính ra Phó bí thư Thẩm cũng không phải là thân tín của Tỉnh trưởng Từ, phía sau có khả năng che dấu nhiều mạch nước ngầm hung hiểm. Cuối cùng dù sao thành lập tổ lãnh đạo giám sát doanh nghiệp nhà nước và văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước hai phương diện cơ cấu lãnh đạo không phải để trang trí mà là do Tỉnh trưởng Từ kiêm nhiệm tổ trưởng tổ lãnh đạo, càng khiến cho mọi người suy đoán lung tung.
Lại thấy không hỏi được tin tức gì từ phía Đường Bảo Thành, mọi người cũng không quấy rầy hắn chuẩn bị tài liệu, nhưng lại rất ngưỡng mộ nói:
- Bí thư Thẩm coi trọng anh như vậy, một chức phó phòng nhất định sẽ an bài cho anh, sau này anh là lãnh đạo của mọi người rồi …
Tất cả mọi người đều là lão thành trong cơ quan, đối với lề lối làm quan đều rất rõ ràng, sau khi văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước được thành lập, vài chức vụ quan trọng có thể là do đích thân Tỉnh trưởng Từ tỉnh lựa chọn, vậy thị một số người do Tưởng Ích Bân đề cử có thể được chọn, nhưng Phó bí thư Thẩm dù có kém hơn,trong tay cũng sẽ có vài chức vụ phó phòng trong danh sách đề cử.
Gần hai tháng qua mặc dù mọi người đều có cơ hội thay phiên nhau xuống doanh nghiệp điều tra nghiên cứu, nhưng Đường Bảo Thành gần như lần nào cũng cùng đi xuống.
Đường Bảo Thành trong thời gian này rất vất vả và cố gắng, mọi người đều nhìn thấy được, nếu Đường Bảo Thành lần này không được đề bạt, về sau phó bí thư Thẩm phân phó mọi người làm việc, ai còn có nhiệt tình nữa?
Ngoài ra gần hai tháng qua trong lúc đi cùng xuống doanh nghiệp điều tra nghiên cứu, trong văn phòng quản lý cơ sở nhiều người như vậy nhưng ai biểu hiện tốt ai biểu hiện không tốt, trong lòng mọi người ít nhiều cũng hiểu.
Vì Phó bí thư Thẩm không thích có người đến nhà quấy rầy, có người có ý đồ chạy lên đến cửa cũng bị cự tuyện đứng ở bên ngoài, không thể biết được từ chỗ Phó bí thư Thẩm một chút tin tức gì rõ ràng, lúc này tiếp cận Đường Bảo Thành, cũng tự nhận là người có chút hi vọng nên thấy Đường Bảo Thành thân thiết với Phó bí thư Thẩm nên hi vọng y có thể nói giúp trước mặt Phó bí thư Thẩm một vài lời hay.
Các chức vụ vớt vát được, chức vụ phó phòng dù có hơi kém nhưng cũng là chức vụ lãnh đạo, nếu so với cấp nhân viên còn mạnh hơn gấp trăm ngàn lần.
- Làm sao có thể?
Đường Bảo Thành chỉ có thể cười phủ nhận, lại đem chiều hướng sang Diêu Viễn nói:
- Phó bí thư Thẩm hôm nay còn khen trưởng khoa Diêu kiến thức quảng đại, là tài liệu sống. Nếu muốn nói về sau người có cơ hội làm lãnh đạo của mọi người nhất tôi cảm thấy chính là Trưởng khoa Diêu.
Diêu Viễn lắc đầu cười, không để tâm thủ đoạn của Đường Bảo Thành, đương nhiên trong lòng gã cũng có chút hi vọng, cũng lo lắng Đường Bảo Thành ngược lại lại thành lãnh đạo của gã, về sau quan hệ cũng không được tự nhiên.
Lúc này Tưởng Vệ Bình đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy văn phòng ầm ĩ, mặt tối sầm quát:
- Bây giờ đang là giờ làm việc, nếu các bí thư nhìn thấy, còn ra thể thống gì nữa?
Mọi người thấy Tưởng Vệ Bình mặt tối sầm lại, không biết y uống nhầm thuốc gì nữa, lập tức cùng nhau im lặng, tự giác đi về chỗ làm việc, bắt đầu làm việc.
Được một lúc, Tưởng Vệ Bình đứng ở cửa phòng làm việc lấy ra một bản danh sách còn dán kín giơ lên thông báo:
- Đây là danh sách nhân viên đảm nhận chức vụ sau khi thành lập văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước do công ủy đề cử, mọi người xem nếu có ý kiến gì có thể trực tiếp tìm bí thư Tưởng, Bí thư Từ hoặc trưởng phòng Tô thắc mắc …
Tưởng Vệ Bình vừa nói xong, mọi người trong phòng làm việc tuy rằng không đứng lên nhưng đều rướn cổ nhìn sang, không ngờ đề tài nghị luận chưa có danh sách đã lập tức được rõ ràng.
Chỉ có điều Tưởng Vệ Bình che mất nửa người, ai cũng không nhìn rõ nội dung cụ thể, gãi đầu sờ tai, đều mong Tưởng Vệ Bình nhanh chóng rời khỏi.
Tưởng Vệ Bình quét qua văn phòng một lượt, cuối cùng nói:
- Diêu Viễn, Đường Bảo Thành, hai người đến văn phòng Bí thư Thẩm một lát, anh ấy tìm hai người nói chuyện…
Đang lúc mọi người chăm chăm chăm nhìn xuống, Diêu Viễn, Đường Bảo Thành cố nén tò mò về danh sách đề cử theo Tưởng Vệ Bình đi ra ngoài.
Ra khỏi văn phòng, đi trong hành lang, Đường Bảo Thành nghĩ bọn họ có thể là có trong danh sách đề cử, trong lòng nghĩ, hai phòng, hai chức phó phòng, như vậy thì hai người họ chính là ứng cử viên phó phòng nằm trong danh sách đề cử bốn người của Phó bí thư Thẩm, cũng không biết phòng doanh nghiệp và quản lý tài sản người phụ trách sẽ là ai?
Tuy nhiên không chờ mấy người Đường Bảo Thành đi xa, trong phòng làm việc liền truyền đến tiếng kêu lên:
- Trưởng Khoa Diêu phụ trách phòng giám sát tài sản, Trưởng phòng Đường phụ trách phòng doanh nghiệp. Văn phòng chúng ta trở thành ổ vàng rồi, sinh ra cả hai trưởng phòng.
Đường Bảo Thành đột nhiên hiểu tại sao Tưởng Vệ Bình đi vào văn phòng với khuôn mặt đen kịt, y cùng với Diêu Viễn liếc mắt nhìn nhau, kìm nén nỗi xúc động trong lòng.
Nhìn Tưởng Vệ Bình đi vào phòng làm việc của anh ta, Cố Xuân Lai, Cam Dũng đến đợi đến khi cửa thang máy khép lại mới quay lại giơ tay nói với Đường Bảo Thành và Diêu Viễn:
- Xin chúc mừng hai vị trưởng phòng …