Thẩm Hoài để cho tài xế đưa anh đến đầu ngõ rồi đi xuống, cũng vừa lúc Thành Di lái xe tới.
Thẩm Hoài đứng ở đầu ngõ, đợi Thành Di dừng xe xong, cùng nhau đi vào nhà của Hùng Văn Bân trong ngõ nhỏ, nhìn thấy trước cổng nhà Hùng Văn Bân có một chiếc xe Santa đỗ ở đấy.
- Xảy ra chuyện gì à?
Thành Di hỏi, hôm nay là giao thừa, cô chuẩn bị các món ăn chờ Thầm Hoài từ cơ quan trở về, nghĩ rằng việc tạm thời đến nhà Hùng Văn Bân ăn cơm như vậy, có lẽ là đã xảy ra chuyện gì rồi.
- Trong điện thoại cũng không có nói rõ.
Thẩm Hoài nói.
Đêm hôm qua tuyết rơi, tuyết đọng trong ngõ cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ, bồn hoa trong sân vẫn còn chút tuyết đọng lại, Thất Thất đang nghịch tuyết ở trong sân, quần áo cũng bị bẩn một mảng, có thể là vừa nãy bị ngã ở trong sân, nhưng do chơi đùa vui quá, cũng không để ý việc áo khoác bị ướt một mảng.
Thẩm Hoài và Thành Di đẩy cổng đi vào sân, ôm Thất Thất vào trong lòng, lúc này mới thấy Hùng Đại Ny đeo tạp dề đi ra tiếp đón:
- A, mọi người đều đã tới, bố tôi và Đại Linh đang ở trong thư phòng đó...
Người giúp việc cùng đã về quê ăn tết, Hùng Đại Ny phụ trách nấu nướng, tay cầm muôi to, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy Bạch Tố Mai treo câu đối xuân ở trên tầng hai.Nhìn thấy việc này, Thẩm Hoài và Thành Di nhìn nhau cười, hai ngày nay bọn họ có thời gian rảnh sẽ đi đến cửa hàng để sắm chút đồ tết, nhưng lại quên mất mua câu đối xuân.
Hùng Đại Ny nhìn Thành Di, tâm tình đều trống rỗng, cũng không dám nhìn thẳng vào mặt Thẩm Hoài.
Thẩm Hoài không biết Hùng Văn Bân gọi anh qua đây, có liên quan gì đến Hùng Đại Linh, đưa Thất Thất cho Đại Ny bế, anh và Thành Di đi tới thư phòng của Hùng Văn Bân ở phía tây.
Giữa năm nay, Trương Thác đã điều động cho vợ đến công tác ở Từ Thành, xem như là chính thức sống ổn định ở Từ Thành, lúc này anh ta đang ở cùng Hùng Văn Bân,qua cửa sổ nhìn thấy Thẩm Hoài và Thành Di đi vào sân nhỏ, vội vàng đi tới mở cửa thư phòng.
Thẩm Hoài và Thành Di đi vào thư phòng, ngoại trừ Hùng Văn Bân, Trương Thác và Hùng Đại Linh, bên ngoài còn có hai người.
Một người là cô gái chạc tuổi của Hùng Đại Linh, ăn mặc thời thượng, gương mặt điềm đạm nho nhã có chút gầy ước chừng tầm 24 – 25 tuổi, ngồi trong thư phòng nhưng có chút thận trọng; ngồi bên cạnh cô gái là một người đàn ông trung niên, mặt gầy gò, mặc chiếc áo khoác màu xanh đậm, giày được đánh bóng, ăn mặc khá giản dị ngược với cô gái kia, nhưng tuy ngồi một chỗ đó thôi cũng khiến cho người ta có cảm giác sắc lạnh.
Nhìn Thẩm Hoài đi tới, tất cả mọi người trong phòng đều đứng lên theo Hùng Văn Bân. Trước tiên Hùng Văn Bân chỉ vào cô gái có diện mạo điềm đạm nho nhã, giới thiệu với Thẩm Hoài:
- Đây là bạn học cùng trường với Đại Linh...
Cô gái diện mạo điềm đạm nho nhã, có chút ngại ngùng gọi:
- Thầy giáo Thẩm.
Thẩm Hoài cười nói:
- Chắc khi cô và Đại Linh đến học ở học viện kinh tế tỉnh, tôi đã được điều đến Đông Hoa công tác rồi.
- Tôi tốt nghiệp học viện kinh tế tỉnh, đi làm đã được 2 năm rồi, thi lại về trường cũ là để học nghiên đó.
Cô gái nói, giọng nói nhẹ như tiếng muỗi kêu.
Tính như vậy, lúc cô gái kia vào học tại học viện kinh tế tỉnh, cũng vừa là lúc Thẩm Hoài dạy học ở đó, chẳng lẽ bộ dạng cô thận trọng như vậy, chính vì biết rõ tác phong của anh ở học viện kinh tế như thế nào nhưng lại không thể nói ra.
Thẩm Hoài xấu hổ sờ sờ cái mũi, chẳng qua đối với cô gái này anh hoàn toàn không có chút ấn tượng nào. Chuyện này cũng không thể trách anh, đầu thập niên 90 học viện kinh tế tỉnh không có mở rộng tuyển sinh, học sinh toàn trường cộng lại cũng đã hơn 2000 người, số con gái chiếm một nửa, cô gái trước mặt tuy điềm đạm nho nhã, xinh đẹp tuyệt trần nhưng lại hơi gầy, cũng không phải loại người mà anh trước kia sẽ chú ý tới.
Cũng may là không có liên quan gì, bằng không ở trước mặt Thành Di cũng không biết giải thích như thế nào rồi.
Thẩm Hoài có xấu hổ cũng chỉ là chút cảm giác thoáng qua, mỉm cười nhìn về phía người đàn ông trung niên.
- Người này chính là ba của Tiểu Lưu, Lưu Kế Chu...
Hùng Văn Bân nói.
- Ồ, hóa ra đây chính là quản đốc Lưu của nhà máy ô tô Đông Sư, tôi đã nghe qua, có nghe nói qua.
Thẩm Hoài nhiệt tình đưa tay ra, chủ động bắt tay với Lưu Kế Chu, biết rõ Hùng Văn Bân ngay đêm 30 gọi anh tới đây, chắc chắn là có chuyện gì đó, hoặc là chuyện tốt,hoặc là chuyện xấu, nói:
- Từ sau khi tôi được điều đến ở tỉnh, được nghe rất nhiều về danh tiếng của ông, còn muốn nếu năm sau có cơ hội thì sẽ đến Đông Sư xem thử...
Lúc này Thẩm Hoài chủ động giới thiệu cho Thành Di biết:
- Ô tô Đông Sư là xí nghiệp hương trấn nổi danh Từ Thành, theo hiểu biết của anh, trước đây Đông Sư chủ yếu là sản xuất dòng xe dùng trong nông nghiệp, sau đó quản đốc Lưu nhậm chức, chuyển thành dây chuyền lắp ráp xe tải, tổng cộng cũng đã tiêu thụ hơn 2 vạn chiếc rồi đúng không? Ô tô Đông Sư chiếm vị trí thứ hai toàn quốc, ở Từ Thành, ở Hoài Hải đều có những thành tựu rất chói mắt...
Thành Di biết rõ trong khoảng thời gian này Thẩm Hoài rất chú ý đến chuyện công nghiệp ô tô trong tỉnh, nghĩ thầm Lưu Kế Chu đến gặp mặt Hùng Văn Bân như vậy,Hùng Văn Bân lại gọi điện bảo Thẩm Hoài sang, cũng không phải là bắn tên không đích (làm việc không có mục đích), cô cũng không ở lại thư phòng quấy rầy bọn họ nói chuyện, liền cùng Đại Linh và bạn học của cô ấy, con gái của Lưu Kế Chu – Tiểu Lưu đi ra ngoài sân, giúp Đại Ny chuẩn bị cơm trưa.
Thẩm Hoài ngồi xuống, nói với Hùng Văn Bân:
- Quản đốc Lưu Kế Chu, trước kia cũng là từ tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã đi ra. Sản nghiệp của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã không được tốt lắm, ngược lại lại giúp đỡ trong tỉnh đào tạo ra mấy nhóm nhân tài mới, việc này đúng là rất giống với xưởng thép thành phố Đông Hoa. Năm ngoái tôi vốn là muốn bớt chút thời gian đến điều tra nghiên cứu tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, nhưng phía sau tạm thời có việc bận, chậm trễ mất, nhưng lại nghe được bên kia có người phàn nàn nói, gần như quản đốc Lưu đã khai thác hết kĩ thuật chủ chốt của Nguyên Dã rồi...Cũng là vì chuyện này, tôi cũng muốn tìm quản đốc Lưu nói chuyện một chút, cũng không nghĩ tới nhà lão Hùng lại quen biết quản đốc Lưu.
Hùng Văn Bân cười ha hả, nói:
- Quản đốc Lưu thật sự cũng chưa kể chuyện này cho tôi nghe đó.
Thẩm Hoài quay đầu lại, hỏi Lưu Kế Chu:
- Quản đốc Lưu chắc cũng biết tôi được phân công quản lý công tác gây dựng, cải chế lại xí nghiệp chứ?
Lưu Kế Chu cũng không ngờ được danh tiếng của Thẩm mọi rợ này rốt cuộc lớn đến thế nào mà có thể hiểu rõ tình hình của ông ta và nhà máy ô tô Đông Sư như vậy, ban nãy ở trước mặt Hùng Văn Bân ông ta cũng chưa kể tình hình cụ thể, ngược lại lúc này có chút trở tay không kịp. Tác phong của ông ta là nam tử hán cứng rắn, tuy có biết sự đời nhưng nói đến thế đời khôn khéo vẫn không thể so với mấy kẻ già dặn trong quan trường được, lúc này không biết phải làm thế nào mới có thể đáp lại lời nói của Thẩm Hoài.
Nói đông nói tây trong chốc lát, Hùng Văn Bân cũng không để ý ý tứ của Lưu Kế Chu, nói:
- Quản đốc Lưu, tài liệu của ông tôi đã nhận được rồi, năm sau sẽ tìm chính phủ xã Phan Viên tìm hiểu rõ tình hình cụ thể, nếu có chuyện gì, bất cứ lúc nào ông cũng có thể liên hệ với tôi. Thời gian cũng không còn sớm, quản đốc Lưu và Tiểu Lưu có muốn ở lại đây ăn cơm không?
Lưu Kế Chu cũng biết điều nên xin cáo từ trước, Thẩm Hoài và Hùng Văn tiễn cha con Lưu Kế Chu, còn dặn họ đến các ngày lễ hàng năm cũng có thể đến chơi.
*******************************
Trương Thác cũng chính thức đến sinh sống ở Từ Thành, không ở lại ăn cơm ở nhà Hùng Văn Bân, sau khi Lưu Kế Chu rời đi, cũng lái xe trở về nhà với vợ con.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Có chút nghi vấn, Thẩm Hoài cũng sẽ không hỏi Hùng Văn Bân ngay trước mặt Lưu Kế Chu, sau khi tiễn cha con Lưu Kế Chu, vào trong nhà mới quay ra hỏi Hùng Văn Bân.
Ngồi vào bàn ăn cơm, Hùng Văn Bân mới kể tình hình cụ thể cho Thẩm Hoài nghe:
- Tình huống của Lưu Kế Chu, có lẽ cậu cũng khá quen thuộc rồi, anh ta chịu trách nhiệm nhà máy ô tô Đông Sư bảy tám năm nay, giúp cho tập đoàn xí nghiệp hương trấn xã Phan Viên rất phát triển, trở thành xí nghiệp hương trấn nổi tiếng thành phố Từ Thành. Cậu cũng biết rằng công tác cải chế tập đoàn xí nghiệp trong thành phố được đẩy mạnh, nhà máy ô tô Đông Sư cũng nằm trong danh sách cải chế đó, nhưng đầu mối công tác, vẫn là do chính phủ xã Phan Viên thúc đẩy. Ngay trong lúc mấu chốt, có người tố cáo Lưu Kế Chu chiếm đoạt tài sản tập thể, bộ kiểm tra kỉ luật khu Tần Giang đã ra tay điều tra việc này. Con gái Lưu Kế Chu và Đại Linh không phải là có quan hệ quá thân thuộc, cũng là do con bé Đại Linh này quá mềm lòng, cũng không nói với tôi một tiếng, liền kiên quyết đưa hai cha con Lưu Kế Chu đến đây...
- Nhưng cũng có khả năng là do những người cải chế lúc trước hãm hại họ mà?
Hùng Đại Linh nói,
- Vừa rồi con không có nói lung tung, hoặc là tùy tiện đáp ứng người khác. Con người ta một khi đã tuyệt vọng thì việc gì cũng có thể làm đó, nếu thật sự bị hãm hại, ba à,người cũng không thể chỉ ngồi yên mặc kệ nha...
- Con thật sự cho là đến lúc tuyệt vọng, con người ta có thể làm bất cứ việc gì?
Hùng Văn Bân cười, tuy nhiên chỉ cần đứa con gái nhỏ này biết chừng biết mực, cho dù có chút khiếm khuyết kinh nghiệm xã hội cũng là bình thường, dù sao nó vẫn chưa chính thức bước ra ngoài xã hội, nói:
- Sau lưng người ta đã có con đường rõ ràng rồi...
Hùng Văn Bân lại hỏi Thẩm Hoài:
- Có lẽ cậu cũng đã đoán được vấn đề Lưu Kế Chu bị tố cáo rồi?
Thẩm Hoài gật gật đầu nói:
- Trong lúc Lưu Kế Chu đảm nhận nhà máy ô tô Đông Sư, người nhà của ông ta lần lượt tính toán thành lập xưởng chế tạo hộp số tinh công Phan Viên, chủ yếu là cung ứng cho ô tô Đông Sư mô hình chế tạo khung xe và các loại linh kiện khác, mấy năm nay hiệu quả lợi ích của ô tô Đông Sư khá là tốt, nhưng phía xí nghiệp gia tộc Lưu gia dễ mượn cớ để chuyển chút lợi ích về phía mình...
Hùng Văn Bân nhìn con gái mình, hỏi:
- Bây giờ con đã biết rõ rồi chứ?
Hùng Đại Linh lè lưỡi. Trước đây cô cũng không nghĩ đến việc Thẩm Hoài đã sớm tìm hiểu rõ ràng tình hình của ô tô Đông Sư, nghĩ như vậy, có lẽ Lưu Kế Chu cũng đã tìm hiểu rõ ràng quan hệ giữa Thẩm Hoài và bố cô, nên mới xác định tìm đến tận nơi, cô lại chằng hay biết gì, “tức giận” nói:
- Con làm sao biết sau lưng mấy lão hồ ly như mấy người cất giấu những điều gì?
Thẩm Hoài cười ha hả, nói:
- Tôi còn trẻ như vậy, câu này không phải đang mắng tôi rồi.
- Tình hình cụ thể tôi còn muốn xác định thêm chút nữa, không ngờ hôm nay Lưu Kế Chu tự mình đến đây, nói rõ tình hình, giống như những gì cậu đoán đấy.
Hùng Văn Bân nói:
- Trong tài liệu tố cáo ngoài việc Lưu Kế Chu chuyển một phần lợi ích về xí nghiệp gia tộc, còn có một vấn đề nữa, chính là lúc Lưu Kế Chu đảm nhiệm nhà máy ô tô Đông Sư, chưa được chính quyền xã cho phép đã tự tiện mua chiếc xe Audi sang trọng, tự mình hưởng lợi. Chính Lưu Kế Chu giải thích, ô tô Đông Sư chọn mỗi loại linh kiện, xí nghiệp của Lưu gia cũng chỉ là bô phận cung ứng, tỉ lệ cũng hạn chế chặt chẽ...
- ....
Thẩm Hoài gật gật đầu, tỏ vẻ sự việc này anh cũng đã sớm đoán được.
Hùng Văn Bân nói:
- Nếu lợi ích của ô tô Đông Sư và xí nghiệp Lưu gia đồng đều với nhau, đây có thể gọi là thủ đoạn quản lý dây chuyền cung ứng chuẩn mực liêm khiết. Lưu Kế Chu có thể dẫn dắt xí nghiệp hương trấn ô tô Đông Sư từ loại không có tiếng tăm gì đạt đến vị trí này, cũng phải nói anh ta tài giỏi hơn người. Chỉ là nhà máy ô tô Đông Sư là xí nghiệp hương trấn xã Phan Viên, Lưu Kế Chu chịu trách nhiệm, sẽ có một số vấn đề không rõ ràng.
Thẩm Hoài nói:
- Nói cho cùng, vẫn là tập đoàn Phổ Thành hành động rất nhanh, cái mà Triệu Mạt Thạch muốn chính là trong quá trình cải chế nhà máy ô tô Đông Sư, có thể đá được gia tộc Lưu Kế Chu ra khỏi bàn cờ này, hoặc là ép buộc Lưu Kế Chu đồng ý cho tập đoàn Phổ Thành khống chế cổ phần của ô tô Đông Sư. Như vậy, tập đoàn Phổ Thành không chỉ nhận được nhà máy ô tô Đông Sư với giá rẻ, còn có thể lấy được tờ bản quyền sản xuất xe con của tập đoàn Nguyên Dã, giấc mộng tiến quân vào thị trường ô tô của Triệu Mạt Thạch cũng coi như đã thực hiện được hơn nửa. Mấy ngày nay tôi nghĩ, không biết Triệu Mạt Thạch sẽ nhờ ai ra tay đây.
- Hiện tại bộ kiểm tra kỉ luật khu Tần Giang đang tiếp nhận điều tra vấn đề của Lưu Kế Chu, không dễ gì nhúng tay vào.
Hùng Văn Bân nói.
- Lúc này có thể nhảy ra thay Triệu Mạt Thạch làm mấy chuyện dơ bẩn này, nhất định phải là người có quan hệ sâu sắc với tập đoàn Phổ Thành, chỉ cần người trong thành phố tạo chút áp lực, sẽ là vô dụng thôi.
Vốn dĩ Thẩm Hoài sẽ không nói chuyện khách khí với Hùng Văn Bân như vậy, cười nói:
- Trước hết cứ để cho bọn họ điều tra đã, năm sau tôi sẽ tìm tới Thị trưởng Lý để nói chuyện chút. Hiện tại ông ta đang nắm giữ công tác toàn diện, cải chế xí nghiệp hương trấn, ông ta sẽ có lý do để tham gia...