Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1045 - Chương 996: Lưu Kế Chu..

Chưa xác định
Chương 996: Lưu Kế Chu..

Hôm nay là giao thừa, ăn cơm ở nhà Hùng Văn Bân xong, Thẩm Hoài và Thành Di xin phép ra về, nhưng mới ra khỏi ngõ không được bao lâu, liền thấy chiếc xe Santa đỗ ở cổng nhà Hùng Văn Bân lúc trước đang đuổi theo ở phía sau.

Thẩm Hoài lái xe chậm lại, chiếc xe Santa cũng theo kịp, vì đang ở trên đường cao tốc nên không thể dừng xe lại được, Lưu Kế Chu ngồi ở phía sau hạ cửa kính xe thấp xuống, nhô đầu ra chào hỏi:

- Bí thư Thẩm...

Thẩm Hoài không nghĩ tới sau khi Lưu Kế Chu rời khỏi nhà của Hùng Văn Bân, cũng không đi về nhà, cả buổi trưa đều ở bên ngoài ngõ chờ anh, liền nói với Lưu Kế Chu:

- Tôi ở Nguyệt Nha hồ bên kia, mọi người cứ đi xe tới đấy, đang trên đường cũng không có tiện nói chuyện.

Thẩm Hoài ở bên ngoài Đông Thành, thật ra cách thành phố cũng không xa, anh lái xe ở phía trước dẫn đường, đưa cha con Lưu Kế Chu, Lưu Tĩnh đang ngồi trên chiếc Santa kia đi vào tiểu khu Nguyệt Nha hồ.

Đến trước lầu tiểu khu thì dừng xe lại, thấy tài xế của Lưu Kế Chu xuống xe trước, mở cốp xe lấy ra một đống đồ đạc lỉnh kỉnh, Thẩm Hoài nói với Lưu Kế Chu:

- Quản đốc Lưu, ông có lẽ nên hiểu rõ con người của tôi đấy...

Lưu Kế Chu ra hiệu cho tài xế đem mấy thứ kia để lại trong cốp xe, cười nói:

- Ngày lễ ngày tết, tôi tặng chút ít quà cáp cũng không đáng bao nhiêu tiền, cũng gọi là truyền thống với chút tâm ý của tôi. Trước đây cũng sớm muốn qua gặp mặt với Bí thư Thẩm đây, nhưng công ty công nghiệp ô tô Nguyên Dã cũng không có ai biết nhà Bí thư Thẩm ở đâu.

- Ông cũng đã rời tập đoàn Nguyên Dã sáu bảy năm nay, bây giờ vẫn còn duy trì quan hệ mật thiết với mấy lão đồng nghiệp cũ sao?

Thẩm Hoài hỏi.

- Năm 83 tôi xuất ngũ thì vào làm ở tập đoàn, lúc ấy vẫn gọi là nhà máy ô tô Hoài Hải, đến cuối năm 92 mới đi khỏi, còn duy trì liên lạc với một ít đồng nghiệp, bằng hữu cũ vẫn làm ở tập đoàn.

Lưu Kế Chu nói.

Thẩm Hoài thấy dù Lưu Kế Chu đừng hay ngồi đều khiến cho người ta có cảm giác kiên nghị, sắc bén, đúng thật là không có tầm thường, dù đã đến tuổi trung niên nhưng vẫn rất khéo léo sự đời, hơn nữa nghe người ta nói Lưu Kế Chu quản lý nhà máy đều có được tác phong rõ ràng, cứng rắn, có lẽ do ông ta ở trong quân đội 15 – 16 năm trước đã hình thành thói quen như vậy.

Tài xế ngồi vào trong xe chờ, Thẩm Hoài mời cha con Lưu Kế Chu lên trên lầu ngồi một chút.

Về đến nhà, mẹ của Thành Di gọi điện tới, Thẩm Hoài để cho Thành Di nói chuyện điện thoại với mẹ của cô, còn anh tự mình đi pha trà tiếp đãi cha con Lưu Kế Chu.

Tuy rằng Thẩm Hoài để cho Đường Bảo Thành sang phía Ủy ban kinh tế và thương mại điều tra một số tài liệu về tình hình phát triển công nghiệp ô tô, anh cũng đặc biệt chú ý tới tình hình nhà máy ô tô Đông Sư. Dù sao ở trong tỉnh này mà trở thành đối tượng bị Triệu Mạt Thạch ra tay như vậy cũng chỉ có hai ba nhà. Chẳng qua, Thẩm Hoài thấy Lưu Kế Chu ngoại trừ có rất ít thông tin công khai, cũng không có hiểu rõ và nhận biết sâu hơn.

Thẩm Hoài đặt ấm trà nóng xuống, ngồi xuống hỏi Lưu Kế Chu, nói:

- Tôi cũng chưa xem kĩ tài liệu đề cập đến Đông Sư, tôi chỉ nhớ nhà máy ô tô Đông Sư năm 89 vẫn chỉ sản xuất loại xe nông nghiệp, sau đó thì áp dụng nhận thầu sản xuất,ngay lúc đó quản đốc đảm nhiệm là Lưu Kiến. Người này có quan hệ với quản đốc Lưu không?

- Lưu Kiến là chú hai của tôi.

Lưu Chu Kế nói.

- Năm 77, chú ấy là cán bộ trong thôn, cải chính cởi mở, trong thôn muốn sản xuất nông cụ để dùng, chú ấy phụ trách đặt kế hoạch sản xuất, lúc đó Đông Sư chỉ là một xưởng nhỏ. Năm 89 chú ấy chịu trách nhiệm nhận thầu sản xuất trong thôn, chú hai tôi lại tiếp tục nhận thầu nhà máy ô tô Đông Sư. Cuối năm 92, chú tôi bị tai nạn xe ngoài ý muốn, lúc đó tình hình khá nghiêm trọng, chính phủ xã Phan Viên và chú tôi tìm tôi, hy vọng tôi đến làm việc ở nhà máy ô tô Đông Sư, vì vậy tôi mới đến làm quản đốc ở nhà máy ô tô Đông Sư, cũng đã được 7 năm. Sau đó Lưu Kiến chú tôi cũng hồi phục lại khỏe mạnh, thấy tôi làm việc ở nhà máy ô tô Đông Sư cũng ổn, nên không quay về nhà máy ô tô Đông Sư nữa. Ngay lúc đó chú ấy thấy trong nhà máy ô tô Đông Sư chỉ có dây chuyền sản xuất, mà xã lo lắng kinh doanh mạo hiểm vậy nên không lấy toàn bộ lợi nhuận ra để mở rộng sản xuất linh kiện nữa. Chú tôi Lưu Kiến và một số người khác tính toán thành lập nhà máy chế tạo linh kiện, tập trung chuyên môn sản xuất linh kiện cung ứng cho ô tô Đông Sư... Nhưng nói đến dây chuyền quản lý cung ứng liêm khiết, nói thật, chúng tôi vẫn phải học tập kinh nghiệm quản lý Mai thép hệ của Bí thư Thẩm, ô tô Đông Sư hợp tác với xí nghiệp gia đình tôi chế tạo linh kiện, từ trước đến nay đều không vượt quá được 40%.

Thẩm Hoài gật gật đầu. Nhà máy ô tô Đông Sư là tập đoàn xí nghiệp thuộc xã Phan Viên, khu Tần Giang, Từ Thành, nói riêng nhà máy ô tô Đông Sư, khâu sản xuất lắp ráp cả xe cũng có chút đơn giản quá, dù nếu phối hợp thêm với các nhà máy linh kiện xã Phan Viên, trước mắt ở trong nước vẫn chỉ coi là công nghiệp ô tô nội tỉnh, toàn thể quy mô so với tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã có thể nhỏ hơn, nhưng chất lượng tốt so với tập đoàn ô tô Nguyên Dã thì không hề kém.

- Năm 97, ô tô Đông Sư cũng có một dây chuyền sản xuất ô tô con, nhưng bởi vì năm ngoái ngành sản xuất ô tô con trong nước phải áp dụng mục lục quy định, bởi vì ô tô Đông Sư thiếu chứng nhận sản xuất, nên đã bị ép, chém đứt mất dây chuyền sản xuất này.

Thẩm Hoài hỏi:

- Nhưng tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã từ cuối năm 98 liền muốn thúc đẩy công tác cải chế gây dựng lại, có ý định hợp tác song phương, sao ô tô Đông Sư lại không có ý định hợp tác với tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã?

Lưu Kế Chu cười khổ, nói:

- Tập đoàn Nguyên Dã muốn cải chế gây dựng lại, muốn tiến cử hợp tác song phương, ô tô Đông Sư nghe được tin tức, là người đầu tiên tìm tới đó. Có thể là mấy năm qua có quan hệ cạnh tranh gay gắt ở thị trường xe tải, cũng có khả năng vì ô tô Đông Sư chỉ là xí nghiệp hương trấn, kể cả Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành hay những cán bộ cấp cao đều không có cơ hội gặp mặt. Nghe chúng tôi nói muốn hợp tác song phương, nội bộ trong tập đoàn cũng không có tiến hành thảo luận, sau đó tập đoàn lại đàm phán hợp tác với tập đoàn Bắc Phương, lại càng không nhìn qua bên ô tô Đông Sư...

Nỗi khổ của Lưu Kế Chu, Thẩm Hoài cũng không khó giải thích, trong lòng nghĩ, ba bốn năm trước nếu như Mai thép cũng muốn gây dựng lại dây chuyền sản xuất lò thép điện thành phố Đông Hoa, hơn phân nửa cũng sẽ bị những người khác chế giễu, cho dù sau khi phát sinh sự cố bất ngờ, Đàm Khải Bình có ý định tìm thị thép thôn tính Mai thép, mà nội bộ thị thép cũng có xu hướng tìm tỉnh thép hợp tác.

Chỉ có điều Thẩm Hoài bất ngờ và kinh ngạc, đó chính là bên trong tài liệu báo cáo của tập đoàn Nguyên Dã đưa cho công ủy doanh nghiệp nhà nước, căn bản không có đề cập đến việc ô tô Đông Sư từng đề nghị hợp tác song phương.

Thẩm Hoài không chắc trong việc này tập đoàn Phổ Thành có giở trò không, hay là tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã căn bản coi thường sự tồn tại của Đông Sư.Nhưng nếu thật sự có việc này, ngược lại là anh có thể trực tiếp tham gia vào việc này, nếu không thì anh làm Phó bí thư công ủy doanh nghiệp nhà nước, sao không thể quản lý được những việc cải chế chính phủ xã Phan Viên và bộ kiểm tra kỉ luật khu Tần Giang điều tra việc này, chỉ có Hùng Văn Bân không có cách nào trực tiếp nhúng tay vào.

Anh lấy thuốc lá từ trong túi ra, đưa cho Lưu Kế Chu cầm, châm hai điếu thuốc lá, lại hỏi:

- Phương án hợp tác lúc đó của ô tô Đông Sư, bây giờ còn không?

- Tôi nghĩ Bí thư Thẩm đây chắc sẽ có hứng thú với việc này, tôi đã cho người đi lấy rồi.

Lưu Kế Chu có chút kích động nói, hiện tại ông ta không sợ Thẩm Hoài hỏi nhiều điều, chỉ là sợ Thẩm Hoài không có hứng thú nhúng tay vào việc này.

Đánh giá của Thẩm Hoài đối với Lưu Kế Chu cao hơn một chút, thầm nghĩ tác phong của Lưu Kế Chu cứng rắn, tuy nhiên nhắc đến xảo ngôn lệnh sắc thì vẫn chưa thể so được với mấy tay lỏi đời trong chốn quan trường được, nhưng trên thực tế tâm tư vẫn luôn cẩn thận, cũng khó trách mấy năm nay ông ta có thể ở dưới điều kiện khó khăn như vậy vẫn đưa ô tô Đông Sư vươn đến một tầm tiêu chuẩn phía trên như thế.

- Nếu như thuận tiện, tôi muốn xem tài liệu của nhà máy chế tạo linh kiện ô tô Phan Viên.

Thẩm Hoài hỏi.

- Những thứ này đều có.

Lưu Kế Chu vội vàng nói.

- Nói thật, không có tiến hành hợp tác tiếp với tập đoàn Nguyên Dã, mặc dù việc này cản trở tập đoàn, riêng tôi thực sự vẫn còn một chút tâm tư. Nhà máy ô tô Đông Sư cho đến những năm sau đó, trong khoảng 5 năm sẽ kết thúc kỳ nhận thầu, trong khu, trong xã cũng khẳng minh muốn cải chế, trong lòng tôi nghĩ đợi các cuộc cải chế qua đi, lại làm việc mở rộng sản xuất quy mô có lẽ đối với riêng tôi càng có lợi một chút, cho nên dù tập đoàn Nguyên Dã không để ý đến phương án hợp tác mà chúng tôi nói,tôi cũng chẳng cố gắng lần nữa...

Thẩm Hoài nghĩ thầm Lưu Kế Chu thật sự có tính tình rất bất khuất, cho dù biết rõ là hy vọng xa vời, cũng chẳng cần bọn người Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành và các cán bộ cấp cao của tập đoàn Nguyên Dã ngăn cản mà không tiếp tục cố gắng nữa, nghĩ đến việc tranh thủ cải chế lấy chút tư lợi cho bản thân mình cũng là chuyện bình thường.Chỉ là anh còn chưa thấy phương án cải chế ô tô Đông Sư, tạm thời chưa đánh giá được cái gì tốt, nhìn chăm chú vào Lưu Kế Chu, nói rằng:

- Ban nãy tôi vừa có nói chuyện với thị trưởng Hùng, nghe nói anh cho rằng lần này có người hãm hại anh...

- Không biết Bí thư Thẩm có biết người tên Quách Đình không?

Lưu Kế Chu hỏi.

- Không có nghe nói qua.

Thẩm Hoài lắc đầu nói:

- Anh nói xem.

- Quách Đình nguyên là phó trưởng khoa khoa kĩ thuật tập đoàn Nguyên Dã, chuyên môn là lãnh đạo nhóm kĩ thuật ngành ô tô con tập đoàn Nguyên Dã. Cuối năm 98, cũng chính là thời điểm tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã khẳng định dứt bỏ chi nhánh, tiến hành tổ chức lại cải chế sản nghiệp, anh ta liền đến tập đoàn Phổ Thành làm việc. Cuối năm ô tô Đông Sư xác nhận sẽ cải chế, hai tháng trước anh ta tới tìm tôi, nói rằng tập đoàn Phổ Thành cũng muốn tham gia vào quá trình cải chế của ô tô Đông Sư, hy vọng tôi có thể đồng ý. Tập đoàn Phổ Thành cũng không hề làm ngành ô tô, đồng thời tập đoàn Phổ Thành lại muốn khống chế cổ phần, lúc đó tôi cũng không suy nghĩ nhiều, liền từ chối Quách Đình.

Lưu Kế Chu nói.

- Đương nhiên, về sau tôi bị tố cáo, Quách Đình cũng không hề lộ diện, thế nhưng bên trong chính phủ xã Phan Viên có người nói với tôi, nếu như tôi đồng ý sửa đổi cổ phần cá nhân, chỉ giữ 10% cổ phần, tập đoàn Phổ Thành sẽ đồng ý để tôi ở lại đảm nhiệm cái ghế tổng giám đốc sau khi cải tổ chế độ ô tô Đông Sư. Đương nhiên, đây là chỉ là tin đồn lén truyền ra, nếu nói công khai, sẽ có người biết...

Thẩm Hoài thầm nghĩ nếu Lưu Kế Chu không nói dối, vậy là trước khi cuối năm 98, Triệu Mạt Thạch đã chú ý đến phát triển thị trường ô tô con trong nước mà bắt tay vào làm công tác chuẩn bị rồi, tầm nhìn cũng chẳng kém cỏi hơn ai. Có điều nếu Triệu Mạt Thạch không quá tham lam, dục vọng chế ngự quá mạnh mẽ, sự phát triển của tập đoàn Phổ Thành sẽ không chỉ dừng ở giới hạn đó.

Chờ người của Lưu Kế Chu mang tài liệu tới, Thẩm Hoài cũng không giữ hai cha con Lưu Kế Chu, Lưu Tĩnh ở lại, nói:

- Những tài liệu và tình hình liên quan này tôi sẽ điều tra thêm một chút. Chuyện bị tố cáo, anh cũng không cần để trong lòng, cứ tích cực phối hợp điều tra, không có vấn đề gì, không ai có thể hắt đống nước bẩn vào người anh được.

- Cảm ơn Bí thư Thẩm quan tâm.

Lưu Kế Chu bắt tay Thẩm Hoài cáo từ, cũng biết rằng Thẩm Hoài chưa thể xác minh cho ông ta một câu trả lời chính xác được, chỉ hy vọng sau khi Thẩm Hoài xem xét qua tình hình sẽ mau chóng liên lạc với ông ta, bằng không thì nếu Triệu Mạt Thạch thực sự muốn hất đống nước bẩn vào ông ta, đoạt mất ô tô Đông Sư, ông ta có thể tìm ai khóc than đây?

Bình Luận (0)
Comment