Tạ Đường dắt xe vào trong sân, ló đầu ra ngõ nhỏ nhìn đám người Thẩm Hoài, Lý Cốc đi qua.
Chạy đến mở cửa cho Tạ Đường, Tạ Thành Giang ló đầu nhìn ra bên ngoài, y thấy có đuôi ô tô, liền hỏi Tạ Đường:
- Ai đó?
- Là Thẩm Hoài, anh ấy và Thị trưởng Lý đi xe tới nhà của Tỉnh trưởng Từ.
Tạ Đường nói.
Tạ Thành Giang ngập ngừng liếc mắt nhìn bên ngoài, thấy cả ba chiếc xe đều rẽ vào trong, ánh mắt mới rời đi, cùng Tạ Đường đi vào phòng khách, thấy Tống Hồng Quân ngồi ở bên kia chẳng phát hiện ra gì, cười nói:
- Hôm nay Thẩm Hoài ở tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã oai phong lẫm liệt, lại đang ngồi xe đi vào nhà Tỉnh trưởng Từ, có phải mấy người đang hành động gì không?
- A, Thẩm Hoài đến nhà Tỉnh trưởng Từ lúc nào vậy?
Tống Hồng Quân hỏi.
- Vừa nãy, Tạ Đường đi xe về thì thấy hắn và Lý Cốc ngồi trong ô tô.
Tạ Thành Giang nói.
- Chắc là nhất thời bị gọi tới, buổi sáng tôi cũng không nghe Thẩm Hoài nói về chuyện này.
Tống Hồng Quân nói.
- Tôi nghe nói chuyện Nguyên Dã hợp tác với Bắc Phương và Phổ Thành cũng đã một thời gian rồi, phương án hợp tác với Bắc Phương, Phổ Thành cũng được bên tỉnh tạm thời thông qua, hiện tại các người can thiệp vào có khi cũng không cản trở được mấy. Lúc này Tỉnh trưởng Từ gọi Thẩm Hoài tới có phải liên quan đến chuyện này không?
Tạ Thành Giang hỏi.
- Tôi cũng không hiểu rõ sự việc, đành đợi sau khi Thẩm Hoài gặp mặt Tỉnh trưởng Từ, tôi sẽ gọi điện hỏi cậu ta.
Tống Hồng Quân trốn tránh đáp, đương nhiên sẽ không nói hết toàn bộ kế hoạch của Thẩm Hoài tiết lộ cho Tạ Thành Giang.
Tạ Chỉ ngồi ở sô pha đối diện, nghĩ đến đêm trừ tịch – đêm 30, chỗ ở của Thẩm Hoài có đống tài liệu liên quan đến phát triển công nghiệp ô tô, liền đoán được Thẩm Hoài có khả năng sẽ chọn tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã để “khai đao”. Sau đó cô hiểu sơ qua được những tài liệu đó, mới phát hiện tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã dính đến tình huống khá phức tạp.
Ngoài việc Bắc Phương muốn xây dựng một cơ sở sản xuất mới ở Từ Thành, Triệu Mạt Thạch của tập đoàn Phổ Thành cũng sớm tìm cách thâm nhập vào thị trường xe con,hiện tại Thẩm Hoài tham gia vào việc này, chẳng khác nào đoạt thịt từ trong miệng hổ.
Tạ Chỉ thấy bố cô, chú út, Diệp Tuyển Phong và Hồng Kỳ im lặng, trong lòng nghĩ, nếu không có Tống Hồng Quân ở đây, có lẽ bọn họ đã nói mấy lời không tốt đẹp gì rồi?
- Trước đây Phổ Thành đàm phán với Nguyên Dã, cùng lắm đã đạt được thỏa thuận. Hơn nữa quan hệ giữa Triệu Mạt Thạch của Phổ Thành với Tỉnh trưởng Từ cũng không phải bình thường, lúc này Tỉnh trưởng Từ gọi Thẩm Hoài tới, có phải muốn khởi binh hỏi tội không?
Tạ Thành Giang nhìn Tống Hồng Quân, nói suy đoán của y.
Trong lòng Tống Hồng Quân cười thầm, thầm nghĩ có lẽ cả mọi người trong phòng chắc đều mong Thẩm Hoài bị Từ Bái gọi tới để khởi binh hỏi tội?
Tuy rằng buổi tối Tống Hồng Quân không gọi điện cho Thẩm Hoài, cũng không xác nhận được lúc này Từ Bái gọi đám người Thẩm Hoài tới có phải vì sự việc tổ chức thay đổi chế độ ô tô Nguyên Dã không, nhưng biến số lớn nhất của sự việc này chính là Từ Bái, làm sao trước đó bọn họ lại không phân tích, phỏng đoán thái độ của Từ Bái đối với chuyện này?
************************
Xe đỗ lại ở trong sân, Tào Chính Giang và thư kí của Từ Bái Trịnh Vịnh Kim nghe thấy được âm thanh ô tô đi vào trong sân.
Tào Chính Giang đứng ở cổng, vô cùng khách khí bắt tay với Lý Cốc, Tưởng Ích Bân, Thẩm Hoài và Đinh Kiến Quốc, nói:
- Tỉnh trưởng Từ đang ở thư phòng chờ mọi người tới.
Cũng rất nhiệt tình cầm tay Thẩm Hoài, vỗ lưng anh nói:
- Công nghiệp ô tô toàn tỉnh phát triển thịnh vượng, Tỉnh trưởng Từ đoán rằng anh đã có kế hoạch mưu lược đại khái, chờ anh phát huy.
Nghe Tào Chính Giang nói như vậy, Thẩm Hoài cười nói:
- Trưởng ban thư kí Tào, anh đúng là quá coi trọng tôi rồi. Cng nghiệp ô tô toàn tỉnh muốn phát triển thịnh vượng, phía trên phải nhờ lãnh đạo tỉnh quan tâm, phía dưới phải có sách lược kế hoạch cụ thể, phải nhờ hệ thống Kinh tế Thương mại phụ trách thực hiện chiến lược, cho dù là bên này có Văn phòng quản lý giám sát tài sản trợ giúp, Bí thư Tưởng đây mới là nhân vật chính...
- Chủ nhiệm Thẩm muốn nướng tôi trên lò lửa này sao, chuyện này không thể được.
Tưởng Ích Bân cười ha hả, bộ dạng thân thiết bá vai Lý Cốc, ẩn ông vào trong trước, nói:
- Nếu phải có người vào lò lửa này trước, vậy nhường cho Thị trưởng Lý vào vậy...
Vừa rồi ở nhà khách tỉnh, thấy Thẩm Hoài áp chế nhuệ khí của Triệu Mạt Thạch, muốn kéo Phổ Thành phải lấy phương án mới cạnh tranh công bằng với ô tô Đông Sư,Tưởng Ích Bân nghĩ có thể Thẩm Hoài đã sớm nghĩ ra kế hoạch ngăn lời nói của Triệu Mạt Thạch, nhưng đối với thái độ của Tỉnh trưởng Từ Bái, hắn vẫn còn chút phân vân.
Có phải Tào Chính Giang giúp Triệu Mạt Thạch ở trước mặt Tỉnh trưởng Từ Bái đồn đại một chút không cần thiết, cái này không quan trọng, quan trọng là, lúc này thái độ của Tào Chính Giang đã có chút thay đổi, vậy rõ ràng cả sự việc này vẫn nằm trong quỹ đạo kiểm soát của Thẩm Hoài.
Thế cục đi theo hướng Thẩm Hoài hoàn toàn khống chế được, trong lòng Tưởng Ích Bân cũng không hơn gì, nhưng dù sao vẫn muốn có một màn cãi nhau trước mặt Tỉnh trưởng Từ Bái để giải sầu chút.
Năm nay xuân sớm, tết âm lịch chưa qua vài ngày, nhiệt độ không khí cũng tới hơn mười độ, trong góc sân có cây hoa hồng đang đâm bông, không bị trời đông giá rét làm cho điêu tàn.
Cấp bậc thuyên chuyển của Tào Chính Giang cũng khá được, hiện này là Phó Trưởng ban thư ký Ủy ban kiêm Chủ nhiệm văn phòng tỉnh, nếu y chỉ ở trong vòng này mà thảo luận, Thẩm Hoài cũng không cứng rắn vạch trần. Thẩm Hoài cũng cười ha ha, cùng đám người Lý Cốc, Tào Chính Giang, Tưởng Ích Bân tươi cười đi vào phòng.
Mặc dù là tết nguyên tiêu, sáng sớm Từ Bái đã về đến nhà, nhưng ban đêm vẫn còn xử lý chuyện công vụ.
Tuy Từ Bái mới tới đầu năm, tinh lực vẫn còn dồi dào, nhưng bởi những công văn dài hạn này, mắt đã có chút biểu hiện lão hóa người già, lúc phê duyệt văn kiện đều phải đeo kính, nhìn thấy Tào Chính Giang dẫn Lý Cốc, Thẩm Hoài, Tưởng Ích Bân đi vào, đặt kính lão xuống, nói:
- Hôm nay cậu và Tưởng Ích Bân đi điều tra nghiên cứu tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, lúc điều tra nghiên cứu Nguyên Dã thì Chu Đại Niên gọi điện tới chỗ tôi muốn báo cáo; tôi không để ý tới ông ta. Mục đích của việc thành lập Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước chính là muốn tăng cường việc quản lý giám sát hệ thống doanh nghiệp trong nước. Mặc dù phía trên Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành lập Ban lãnh đạo tạm thời, đó cũng vì nắm chắc phương hướng, Ban lãnh đạo sẽ không tham gia vào quá trình phác thảo phương án tổ chức lại chế độ của doanh nghiệp. Tuy nhiên, tình huống hôm nay, việc tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã tổ chức lại chế độ, Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và xí nghiệp vẫn có chút bất đồng….Ý kiến của xí nghiệp, năm trước lúc tôi đến điều tra nghiên cứu tại tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã cũng đã nghe họ báo cáo qua, hiện tại tôi muốn nghe ý kiến của Văn phòng quán lý giám sát tài sản nhà nước. Vậy Ích Bân hay Thẩm Hoài nói đây?
Thẩm Hoài liếc nhìn Tương Ích Bân. Tưởng Ích Bân nghĩ thầm những lời này của Từ Bái đều là hướng tới Thẩm Hoài, tuy rằng trong lòng có chút chua chát, nhưng thời điểm này còn tranh giành với Thẩm Hoài thì chẳng khác nào loại khờ khạo, nói:
- Thẩm Hoài được phân công công tác quản lý tổ chức lại chế độ cả các doanh nghiệp trong nước, tình huống cụ thể như nào vẫn là Thẩm Hoài rõ hơn.
Từ Bái đứng lên, mời tất cả mọi người đến phòng khách ngồi.
- Tách các xí nghiệp ra, cấp cho các xí nghiệp quyền tự chủ kinh doanh cao hơn, đây chính là trọng điểm của giai đoạn thay đổi chế độ doanh nghiệp nhà nước.
Thẩm Hoài ngồi xuống, nói từ từ mạch lạc:
- Tôi có thể đoán được Chu Đại Niên sẽ báo cáo thái độ của tôi như thế nào, đại khái ông ta sẽ chỉ trích tôi, chỉ trích Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước quấy nhiễu nghiêm trọng đến quyền tự chủ kinh doanh của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã. Hoạt động kinh doanh của các xí nghiệp, tài sản nhà nước phụ thuộc vào việc phát triển giá trị quy mô, chúng ta muốn cấp cho doanh nghiệp quyền tự chủ kinh doanh, không thể dùng chỉ thị hành chính mà ngang ngược can thiệp. Nhưng tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, thống kê tổng tài sản gần hai mươi tỷ, chịu tỉ suất trên 70% còn chưa kể đến lượng hàng tồn kho bên trong. Nếu tính cả 400 triệu tổng giá trị hàng tồn kho bên trong, vậy tổng tài sản gần hai mươi tỉ của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã cũng chỉ còn lại chút ít gần 200 triệu, một doanh nghiệp như vậy đòi trên tỉnh, đòi Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước quyền tự chủ kinh doanh, Tỉnh trưởng Từ, ngài có ý kiến thế nào?