Tưởng Ích Bân thấy lời nói đầu tiên của Thẩm Hoài mà đã lộ rõ sát khí như vậy, cũng đột nhiên cả kinh, nghĩ thầm có khi cho Chu Đại Niên đến báo cáo cũng được, chẳng phải cũng sẽ bị Thẩm Hoài hung hăng phản một cái sao?
Từ Bái nhíu mày, nói:
- Muốn thay đổi chế độ thì phải tách doanh nghiệp chính, phải giảm bớt chỉ thị hành chính làm quấy nhiễu hoạt động kinh doanh của xí nghiệp, mấu chốt vấn đề là muốn thay đổi thành chế độ xí nghiệp hiện đại, không phải một mặt theo đuổi tự do, cục diện kinh doanh của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã kém như vậy, Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước đúng là phải tích cực can thiệp vào. Đây cũng là mục đích ban đầu khi thành lập Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, phải tăng cường quản lý độ tốt yếu của các xí nghiệp nhà nước.
Mặc dù Chu Đại Niên là cán bộ cấp Phó Giám đốc sở doanh nghiệp nhà nước, nhưng từ trước tới giờ Từ Bái cũng khá phiền muộn vì hoàn cảnh khó khăn của mấy xí nghiệp như mấy đỉnh núi mọc san sát nhau, Thẩm Hoài phải giết gà dọa khỉ, ông ta sẽ không phản đối.
- Tỉnh trưởng Từ, ông nói rất đúng, một trong những cốt lõi của chế độ xí nghiệp hiện đại chính là quyền lực và trách nhiệm rõ ràng, cho dù Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước có thể dọn dẹp sạch sẽ cái đống phân dơ bẩn của tập đoàn Nguyên Dã, cũng không có truy xét trách nhiệm của các bên. Đương nhiên giám thị công tác được phân công quản lý là Bí thư Tưởng Ích Bân, tôi sẽ không cướp lời nói của Bí thư Tưởng...
Tưởng Ích Bân có chỗ tốt thì không lao vào được, ngược lại bị Thẩm Hoài đẩy ra như giết người bằng một dao, hận không thể đá cho đồ chó hoang kia một cước, nhưng lúc này chỉ có thể nhận lời nói úp mở không rõ:
- Tuy rằng Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước mới thành lập, rất nhiều hệ điều lệ còn trong giai đoạn dự định nhưng quyền lực và trách nhiệm là phải quản lý chế độ, trước tiên muốn vận hành đứng lên.
Đinh Kiến Quốc ngồi ở bên cạnh cũng không có lời nào để nói, những lời Thẩm Hoài nói trước mặt Tỉnh trưởng Từ Bái chính là lý lẽ đúng, nếu đúng là tính cả đống hàng ế tồn kho phía sau, tổng tài sản ròng của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã cũng chỉ còn hơn hai trăm triệu, quả thật cũng cần tóm một hai người chịu trách nhiệm. Trong lòng y nghĩ, Chu Đại Niên ỷ vào việc mình sắp nghỉ hưu, không quan tâm đến việc thăng quan tiến chức, nghĩ rằng có thể trắng trợn đối đầu với Thẩm Hoài, thật sự là phương pháp sai lầm. Thẩm Hoài đã đốt cây đuốc thứ nhất rồi, còn có thể nhân từ mà nương tay sao? Mà trong mắt Tỉnh trưởng Từ Bái, Chu Đại Niên cũng chẳng có giá trị gì, hiện tại Tào Chính Giang cũng đã lui về sau, chẳng lẽ lúc này Chu Đại Niên còn trông cậy vào Triệu Mạt Thạch sẽ ra mặt thay ông ta cầu xin Tỉnh trưởng Từ sao?
*************************************
Lúc này người giúp việc đã mang trà tới, Thẩm Hoài nhận một chén trà, mở nắp trà ra xem, bên trong nước sôi, nóng hổi, đặt chén trà xuống góc khay trà, không vội uống mà tiếp tục nói:
- Chẳng ai hy vọng mình khiến cho tập đoàn Nguyên Dã biến thành cái gánh nặng, trước khi giá trị không có tổn hại quá lớn, tranh thủ tổ chức lại tài sản, coi như là giải quyết vấn đề hết một lần. Dựa vào Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, có như vậy suy nghĩ mới chính xác. Chúng ta giải quyết vấn đề, trước là xác lập mục tiêu,sau đó giải quyết mục tiêu, chế định phương án, cuối cùng đi thực hiện. Chỉ có điều trong hai năm qua, tình thế đã có một chút thay đổi, hai năm trước xác lập mục tiêu cho tình thế hai năm trước, nhưng đến hôm nay là hai năm sau rồi, mục tiêu kia chưa chắc đã thích hợp, chúng ta không thể cố chấp không thay đổi.
- Ừ.
Từ Bái gật đầu, nói:
- Cậu cho mọi người biết trong hai năm qua tình thế thay đổi những gì.
- Hai năm trước, ô tô trong nước, đặc biệt là thị trường xe ô tô phát triển tương đối chậm, chủ yếu chỉ có nhu cầu thuê xe, nhu cầu của các đơn vị xí nghiệp, tư nhân vẫn còn không nhiều, nhưng đến năm 98, 99, nhu cầu của tư nhân đối với xe hơi, xe khách nhanh chóng tăng lên, năm nay hy vọng các đơn vị doanh nghiệp xe khách đáp ứng đủ nhau cầu của thị trường xe khách lớn nhất. Mà theo đà phát triển kinh tế, nhu cầu dùng xe của tư nhân chính là tiềm lực tang trưởng, cho thuê xe khách hy vọng các đợn vị doanh nghiệp xe khách không thể bì được, tương lai dẽ tiếp tục bùng nổ khả năng tang trưởng, đây la điểm trọng yếu thay đổi của tỉnh thế hai năm qua. Mà chủ quản lý của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã không sáng suốt nhận thức, nhắm vào điểm này, tôi nghĩ bọn họ chính là không thích hợp cho vị trí quản lý.
Thẩm Hoài nói.
Nói về việc phán đoán tình hình phát triển kinh tế công nghiệp, không ai ngồi ở đây có quyền lên tiếng bằng Thẩm Hoài, Từ Bái gật đầu, ra hiệu Thẩm Hoài nói tiếp.
- Năm 92, Nguyên Dã áp dụng kĩ thuật Nhật Bản vào dây chuyền sản xuất, số lượng hành khách dùng xe năm 94 đã tăng lên, nhưng cũng chỉ trong một vài tháng.
Thẩm Hoài nói.
- Nhưng kinh tế bắt đầu tăng trưởng mạnh từ năm 92, năm 94, 95 liền xuất hiện một số hậu quả khá nghiêm trọng, đồng thời xảy ra ở bên trên công nghiệp ô tô. Các nơi thành lập dây chuyền lắp ráp ô tô con xuất hiện nhiều như măng mọc sau mưa, dưới điều kiện cạnh tranh thị trường ác liệt như vậy, thành tích của Nguyên Dã trượt dốc không phanh, khiến cho năm 95, 96, 97 chi nhánh sản xuất xe ô tô con liên tục bị thua lỗ lớn, Nguyên Dã chính là nơi đầu tiên muốn bác bỏ ngành sản xuất ô tô con - một trong những nhân tố quan trọng. Nhưng đến cuối năm 98, nội các Chính phủ tăng mạnh quản lý cục diện hỗn loạn của thị trường sử dụng xe ô tô con, nghiêm khắc thực thi mục lục quy định cấp phép sản xuất, bao gồm có Đông Sư, các dây chuyền sản xuất xe ô tô con đều lần lượt đóng cửa hoạt động, thực tế việc này mang lại một cơ hội lớn cho Nguyên Dã. Nhưng quản lý của tập đoàn lại không nắm bắt được thời cơ này, phục hồi thị trường, lại chỉ nghĩ trong tay có tờ giấp phép này có lẽ còn chút giá trị, nóng lòng muốn bán lại, tư tưởng như vậy cũng đã nói lên bọn họ không có tư cách làm quản lý xí nghiệp.
Tưởng Ích Bân liếc mắt nhìn Tào Chính Giang, Tào Chính Giang lại rất nghiêm túc, lấy cuốn sổ ghi chép lại lời nói của Thẩm Hoài, dường như mấy lời nói của Thẩm Hoài còn quan trọng hơn của Từ Bái.
Tưởng Ích Bân thầm nghĩ có lẽ Thẩm Hoài muốn tóm gọn Chu Đại Niên và quản lý của Nguyên Dã, bóc lột sạch sẽ Nguyên Dã mà đưa cho Đông Sư à?
- Ha Ha
Từ Bái cười ha hả, nói:
- Cậu được điều đến tỉnh cũng chưa đến ba tháng, ngay từ lúc đầu đã dự định nhất kinh minh nhân (một hành động khiến người khác phải kinh hãi) rồi, đối với việc thay đổi chế độ của tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã hay làm thế nào để phát triển công nghiệp ô tô toàn tỉnh, xem ra cậu có rất nhiều công khóa, vậy cậu chỉ đơn giản nói một câu như thế.
- Hai năm qua tình thế phát sinh biến hóa cực lớn, mục tiêu đã xác lập lúc ban đầu phải sửa đổi lại
Thẩm Hoài nói:
- Tập đoàn công nghiệp ô tô Nguyên Dã, mục tiêu chủ yếu là phải đảm bảo tưng trưởng giá trị tài sản nhà nước, đồng thời phải là một xí nghiệp đầu tàu, phải bắt đầu kéo lại hiệu quả phát triển toàn diện nền công nghiệp ô tô toàn tỉnh. Công nghiệp ô tô tự thân phát sinh chỉ là một mặt, công nghiệp ô tô trên vùng hạ lưu lại càng có tác dụng to lớn, đâu mới là chỗ chúng ta không thể bỏ qua. Nếu hợp tác với Bắc Phương, chỉ có thể giảm bớt chứ không làm tăng được giá trị tài sản, cũng vứt luôn tương lai tăng trưởng ở một thị trường rộng lớn. Hợp tác với Bắc Phương, ngành sản xuất của Nguyên Dã bị đưa vào hệ thống sản xuất của Bắc Phương, vì Bắc Phương phụ trách một phần nhỏ linh kiện cùng khâu kiểm tra xe, cũng không mang đến tác dụng gì cho nền công nghiệp ô tô toàn tỉnh…