Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 1064 - Chương 1010: Thị Trường Hoa Khê (1).

Chưa xác định
Chương 1010: Thị trường Hoa Khê (1).

hẩm Hoài và Lý Cốc đến Khu Bắc Đường, chủ yếu là thị sát công tác di dời xí nghiệp nhà xưởng và cải tạo thành cũ.

Sau khi kiến quốc Từ Thành đã phát triển từ sớm, không ngờ rằng quy mô thành phố lại phát triển lớn đến như thế, rất nhiều nhà xưởng ban đầu xây dựng ngoài phạm vi thành phố, đều lần lượt bị các khu nhà ở vây lấy.

Những khu dân cư đó có một phần đều là ký túc xá nhân viên mà những xí nghiệp này lục tục xây dựng, nhà công và những ngôi nhà góp vốn, nhà thương mại tiếp tục được xây dựng sau những năm 80 để cải thiện điều kiện sống của nhân viên…Hoàn cảnh các tiểu khu của nhà góp vốn, nhà thương mại trước đó coi như không tệ rồi, mà bắt đầu từ năm 50- 60 xây dựng quy mô lớn, dùng làm nhà ngang của ký túc xá và khu nhà ở, điều kiện chỉ có thể tính là tạp nham, mà khu nhà riêng bị kẹp chính giữa lạc long và khu ổ chuột lén lút hình thành khắp nơi, điều kiện lại tương đối ác liệt.

Lại thêm việc xây dựng thành phố lúc đầu đã suy xét không chu đáo về các mặt quản lý hoàn cảnh xung quanh, rất nhiều nước thải sản xuất và sinh hoạt đều chưa được xử lý đã trực tiếp xả ra ngoài, làm cho đường sông thành phố ô nhiễm, đến gần còn có mùi hôi thối xộc lên mũi, làm sao cũng không thể là hoàn cảnh sinh sống tốt.

Tuy rằng Hùng Văn Bân đề xuất kiến thiết thành phố phát triển quy mô, chính phủ thành phố và tỉnh đều muốn xây dựng Từ Thành trở thành thành thị quy mô siêu lớn bậc nhất quốc tế, mà tình hình thực tế hiện nay của Từ Thành lại rất không lạc quan.

Cải tạo thành cũ liên quan đến nhiều mặt, bước đầu tiên phải di dời các xí nghiệp nhà xưởng không thích hợp phát triển trong thành phố ra các khu công nghiệp xung quanh.

Di dời nhà xưởng là chuyện tốt, không chỉ có lợi cho cải tạo thành phố, cũng có lợi cho việc sản xuất và nâng cấp kỹ thuật của bản thân xí nghiệp. Vấn đề quan trọng là cần một số vốn lớn. Mai thép đầu tư số vốn một tỷ, xây dựng căn cứ luyện hóa mới trong khu công nghiệp Chử Nam, do vậy mới dỡ bỏ được nhà máy lọc dầu ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoàn cảnh bờ bắc Chử Giang ra khỏi khu thương mại Tân Giang.

Muốn di dời gần hai trăm xí nghiệp nhà xưởng không thích hợp phát triển trong nội thành Từ Thành thuộc thành phố Từ Thành, tỉnh Hoài Hải, cho dù không suy xét nâng cấp kỹ thuật sản xuất, cũng cần đầu tư số vốn hai ba mươi tỷ. Dùng đất đai đổi lại, khai thách xây dựng cũng đồng thời cần đầu tư số vốn khởi động cực lớn.

Bây giờ phía tỉnh và thành phố Từ Thành, tuy tài chính đã được cải thiện hơn mấy năm trước, nhưng vẫn chưa đến mức dư dả, công tác cải tổ xí nghiệp, di dời nhà xưởng phải làm sao để kết hợp tốt hơn với việc xây dựng thành phố, là vấn đề mà thời gian này Thẩm Hoài cùng đám người Lý Cốc, Hùng Văn Bân nghiên cứu, tìm hiểu giải quyết.

Mười ba khu huyện Từ Thành, bốn huyện hai khu cách thành phố chính tương đối xa thì không nói, năm khu hai khu mới là trọng điểm phát triển trước đó, trong đó khu Kim Cổ nằm ở trung tâm thành cũ, trong khu thương mại thành phố mới tấc đất tấc vàng, đất đai đổi ra quý giá, cũng là khu vực cải tạo thành cũ mà phía thành phố ưu tiên suy xét khởi công. Khu Tần Giang cũng khởi động xây dựng khu thương mại Chử Giang, khu thành phố mới ở khu mới Chử Nam với thành phố hiện đại Bằng Duyệt là trung tâm quy mô xây dựng càng lớn hơn, nhưng động tác của những thành khu như Bắc Đường do điều kiện hạn chế nên chậm rãi hơn rất nhiều.

Mà nói đến điều kiện hạn chế, khu tập trung xí nghiệp quốc doanh cũ của Bắc Đường thiếu đi khu buôn bán sầm uất, lợi nhuận của xí nghiệp quốc doanh mỗi năm mỗi giảm, lợi nhuận và thuế giảm, tài chính cấp khu rệu rã mệt mỏi, lại không phải là trọng điểm cải tạo mà phía tỉnh đầu tư, dĩ nhiên càng khó nói đến cải tạo thành phố.

Dưới sự đi chung của Bí thư Khu ủy Bắc Đường Trương Ức An, Phó Bí thư Chu Vĩ Dân, Bí thư tổ đảng tập đoàn dệt tỉnh, Tổng giám đốc Mã Thiên Ba, Thẩm Hoài và Lý Cốc chọn lấy một khu nhà ở nhân viên thuộc xưởng tập đoàn dệt tỉnh để tìm hiểu tình hình.

Đoàn xe đứng bên ngoài ngõ, địa thế đường lớn khá cao, trước mắt đều là khu lều thấp bé, nói là khu bần cùng cũng không khoa trương. Đi vào trong ngõ, con đường nhỏ hẹp lát gạch xanh, gồ ghề không bằng phẳng, những đứa trẻ chơi đùa trong cảng nhìn thấy có nhiều người chạy qua, phảng phất như chim sẻ bị hù bay về khu viện của mỗi nhà, thò đầu nhìn ra ngoài.

Tường cao viện sâu, từ ngoài nhìn vào ngôi viện cực lớn, đi vào rồi mới nhìn thấy các nhà đều dựng lều lớn ở từng nhà, chen chúc đến mức ngôi viện cực lớn chỉ còn lại một lối đi nhỏ hẹp.

Thẩm Hoài và Lý Cốc đều tùy hứng chọn địa điểm thị sát, Khu Bắc Đường và Tập đoàn dệt tỉnh đều không thể được chuẩn bị cái gì từ trước, tùy ý chọn một viện đi sâu vào trong. Trong viện xuất hiện nhiều dây phơi đồ chằng chịt khắp nơi, đều treo đầy y phục.

Một cơn gió cũng không biết từ đâu thổi đến, thổi bay một cái quần bông trắng dày, trùm kín cả đầu của Chủ tịch Công đoàn tập đoàn dệ tỉnh đang đi theo giới thiệu tình hình cho đám người Thẩm Hoài, Lý Cốc.

Một đám người xung quanh muốn cười cũng không thể cười, chỉ đành nhịn lại.

Thẩm Hoài thấy hành lang chất đầy than tổ ong, củi đốt, có mấy đứa trẻ đang trốn sau cánh cửa nhà mình, tò mò nhìn vào trong viện, có mấy người trưởng thành đánh cờ trong viện, nhận ra Thị trưởng Từ Thành Lý Cốc vừa mới đến nhậm chức.

Chọn lấy một hộ là gia đình của nhân viên tập đoàn dệt của tỉnh, Thẩm Hoài và Lý Cốc đi vào.

Lúc này trời còn chưa tối, trời chiều treo cao cao nơi đường chân trời phía tây, nhưng trong nhà mở đèn điện vẫn khiến người ta cảm thấy mờ tối, trong phòng khách nhỏ hẹp kiêm nhà ăn, trên chiếc bàn vuông bày sát tường có một cái rổ, che thức ăn còn lại từ bữa trưa lại, không gian còn lại không còn được bao nhiêu người đứng.

Trong phòng rất hẹp, Thẩm Hoài và Lý Cốc kéo một cái ghế ngồi xuống nói chuyện với chủ hộ, có một cán bộ của tập đoàn dệt tỉnh muốn chen vào, không chú ý nên trán đụng cái “cốp” vào cạnh cửa, đau đến cau cả mày. Thẩm Hoài phất tay, nói:

- Mọi người đợi ở bên ngoài đi, đừng chen cả vào đây…

Hỏi thăm chủ nhà điều kiện sinh hoạt trong nhà thế nào, Thẩm Hoài đưa tay nhấc cái rổ che trên bàn lên, chỉ thấy trong đó có hai cái bát một cái chậu sứ. Trong một bát còn vài miếng củ cải muốn khô, bát còn lại chỉ còn lại một nửa phần rau xào, trong cái chậu còn được nửa chậu cơm, cũng có thể tưởng tượng được trưa nay gia đình này đã ăn cái gì rồi.

Thẩm Hoài và Lý Cốc đều không nói gì thêm, kết thúc chuyến thăm. Đi ra khỏi ngõ, ngồi vào xe, Thẩm Hoài móc thuốc lá ra, chia một điếu cho Lý Cốc, châm thuốc lá nói:

- Bây giờ mức sống của gia đình nhân viên nghèo khó trong Từ Thành, mấy hộ gia đình này coi như là đại diện điển hình đi.

- Tập đoàn dệt tỉnh muốn cải cách, phải giảm nhân viên tăng hiệu quả, còn phải sắp xếp một nhóm người chuyển vị trí nữa.

Lý Cốc nói.

- Thay đổi thì còn có thể tìm được một con đường sống; không sửa, mọi người đều dở sống dở chết kéo nhau chui vào chỗ chết.

Thẩm Hoài rít một hơi thuốc, nói:

- Tiêu chuẩn trợ cấp còn có thể nâng cao một cách thích hợp, trước mắt chỉ có thể làm được như thế.

Lúc này, Phó Bí thư khu ủy Bắc Đường Chu Vĩ Dân từ phía sau đi qua, cách cửa sổ xe nói:

- Thị trưởng Lý, Chủ nhiệm Thẩm, Diệp tổng của tập đoàn Hoài Năng, Tạ tổng của Kim Đỉnh hôm nay vừa hay cũng đến Bắc Đường bàn chuyện, chi bằng đêm nay mọi người đều dùng cơm ở Bắc Đường vậy?

Bí thư Khu ủy Bắc Đường Trương Ức An ở nhà có chuyện, sau khi cùng đi thăm hỏi thì phải trực tiếp rời khỏi Từ Thành, công tác sắp xếp chiêu đãi tiệc tối tự nhiên là rơi trên người Chu Vĩ Dân. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu hơn là Trương Ức An năm nay đã sáu mươi rồi, đủ tuổi trực tiếp về hưu, bản thân cũng là người do Thị trưởng tiền nhiệm Chu Nhậm Quân cất nhắc lên, đến nước này dĩ nhiên là không cần hao phí tâm cơ để lấy lòng Thị trưởng mới rồi.

Nhường cơ hội lại cho Chu Vĩ Dân cũng thể hiện Trương Ức An ông ta rộng lượng nhún nhường.

Lý Cố liếc mắt nhìn Thẩm Hoài, trưng cầu ý kiến của anh.

Trong lòng ông nghĩ, Thẩm Hoài ủng hộ Ngụy Nam Huy áp chế Tống Hồng Kỳ trong việc hợp tác khu vực vịnh Hoài Hải, cho dù là trong nội bộ Tống hệ có tức giận,nhưng vết nứt trường kỳ thực tế thương tổn càng lớn đối với hệ của Tống Kiều Sinh, mà bọn họ lại không còn cách nào khác với khúc xương cứng như Thẩm Hoài, phỏng chừng quan hệ nội bộ Tống hệ cần phải bù đắp, chữa trị. Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang lúc này mới đồng ý để Chu Vĩ Dân kéo bọn họ đến bữa cơm này?

- Buổi tối tôi vừa hay cũng phải tìm Chu Vĩ Dân bàn chuyện, đêm nay anh có việc gì không?

Thẩm Hoài hỏi Lý Cốc.

Chu Vĩ Dân đều không biết Thẩm Hoài muốn tìm ông ta bàn cái gì, nhưng bất luận Thẩm Hoài tìm ông ta bàn cái gì thì cũng tốt hơn không tìm ông ta bàn gì cả gấp một trăm lần, lập tức mặt đầy mong chờ nhìn Lý Cốc.

- Vậy tối nay tôi ở lại ăn chực một bữa đi.

Lý Cốc không biết Thẩm Hoài còn có chuyện gì muốn tìm Chu Vĩ Dân, đồng ý ở lại ăn bữa cơm, nghĩ bụng Trương Ức An lùi lại, thì nhân vật số một của đảng chính khu Bắc Đường ông ta cuối cùng phải lôi kéo một người. Đánh giá mọi mặt về Chu Vĩ Dân đều không tệ, hơn nữa Chu Vĩ Dân tuy cũng có tâm tư luồn cúi, nhưng lý lịch không phức tạp, cũng chịu cùng Thẩm Hoài tiếp xúc nhiều hơn với Chu Vĩ Dân này, liền dặn dò nói:

- Buổi tối cứ ăn ở căn tin chính phủ khu của mọi người, đơn giản một chút…

Thẩm Hoài nói với Từ Kiến đi phía sau Chu Vĩ Dân nói:

- Anh nói với Bí thư Mã một tiếng, tập đoàn dệt tỉnh để lại hai người ăn cơm.

Đến căn tin chính phủ khu Bắc Đường ăn cơm, ghép hai bàn lại là đủ, Thẩm Hoài cũng không thích tiệc rượu năm sáu bàn ồn ào, chuyện gì cũng không bàn được. Phía Lý Cốc là Trưởng ban thư ký chính phủ thành phố và thư ký tùy hành, ông ta bảo tập đoàn dệt tỉnh đệ lại hai người ăn cùng, Chu Vĩ Dân hẳn là biết phải sắp xếp mấy bàn.

Thời gian cũng không còn sớm, Thẩm Hoài và Lý Cốc trực tiếp đến chính phủ khu Bắc Đường.

Thẩm Hoài, Lý Cốc ngồi xe chạy đến, hai người Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang đã chờ ở tòa nhà hậu cần chính phủ khu Bắc Đường từ trước.

Nói là căn tin, nhưng phòng riêng lớn nhỏ trong tòa nhà hậu cần cũng đầy đủ, cũng là đầu bếp cao cấp, nguyên liệu rượu cũng không kém, chỗ tốt lớn nhất chính là căn tin do chính phủ tự làm, dùng nguyên liệu rượu nước cao cấp tốt nhất, còn rẻ hơn nhà hàng bốn sao nhiều, bớt đi một số chỉ trích ăn nhiều uống nhiều.

Trong phòng riêng, hai nhân viên phục vụ đều trẻ trung xinh đẹp, tay chân lanh lẹ, dẫn mọi người vào bàn cũng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp giống như khách sạn cao cấp.

Tên mập anh em đồng hao của Quách Đình, lần trước còn gặp ở Thượng Khê Viên, người phụ trách Trung tâm quản lý hậu cần chính phủ khu Bắc Đường Trương Đức Hoa,mặt đầy tươi cười hỏi thăm Thẩm Hoài:

- Bí thư Thẩm, ngài còn nhớ tôi không? Ngài và Thị trưởng Lý thích ăn gì, hôm nay tôi xuống bếp nấu cho mọi người…

Thẩm Hoài giới thiệu Trương Đức Hoa với Lý Cốc, Diệp Tuyển Phong nói:

- Anh ta là anh em đồng hao của Quách Đình, là ái tướng của Phó Bí thư Chu.

- Trương Đức Hoa này, giảo hoạt ranh ma, không giữ mồm giữ miệng, nhưng nấu ăn lại đáng được khen ngợi đó.

Chu Vĩ Dân cười nói, cũng không muốn kéo gần quan hệ giữa ông ta và Trương Đức Hoa quá.

Diệp Tuyển Phong hình như cũng không quen thuộc với cái tên Quách Đình này cho lắm, hỏi Thẩm Hoài:

- Quách Đình? Là người mà cậu định dùng để phụ trách tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã sao?

- Đúng vậy, hai ngày trước ông ta vừa thông qua đánh giá nội bộ của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.

Thẩm Hoài gật đầu, nói:

- Có điều quyền quyết định nhân sự cuối cùng cũng không nằm ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước.

Trước khi Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước được thành lập, quyền lực của Công ủy xí nghiệp quốc doanh có hạn, chỉ có quyền để cử cấp quản lý xí nghiệp quốc doanh, thậm chí đến quyền khảo hạch xem xét cũng không đầy đủ, sau khi thành lập Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước và Ban lãnh đạo quản lý giám sát tài sản,đối với quyền quản hạt xí nghiệp thuộc tỉnh cũng tăng cường cực lớn.

Trước mắt, ngoài trừ công tác kiểm tra do Ủy ban Kỷ luật tỉnh phụ trách ra, Ban lãnh đạo quản lý giám sát tài sản, Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước gần như có thể quyết định tất cả sự vụ trong thể chế quản lý giám sát tài sản nhà nước bao gồm nhân sự, cải cách…

Quyền quyết định nhân sự mà Thẩm Hoài nói không nằm ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, thực tế chỉ cần được Từ Bái gật đầu, Quách Đình không hề nổi bật này sẽ trực tiếp nắm giữ Tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã sau khi chia tách.

- Bộ phận xe chuyên dụng của Tỉnh Khí chỉnh hợp vào tập đoàn Đông Sư, bộ phận xe thương vụ còn lại, đặc biệt là xe khách cỡ trung vẫn còn chút gốc gác. Anh tiến cử Quách Đình phụ trách Tỉnh Khí, rất nhiều người đều rất giật mình, hai ngày nay đều có người tìm tôi nghe ngóng xem Quách Đình này là ai.

Diệp Tuyển Phong nói:

- Tôi biết anh dùng người ở Đông Hoa trước nay đều khó mà đoán trước, nhưng lần nào cũng có hiệu quả, Quách Đình này rốt cuộc có năng lực gì khiến anh nhìn trúng vậy, anh chắc sẽ không đại khái đợi sau khi ông ta làm ra thành tích mới vạch trần mê đề này đó chứ?

Tạ Thành Giang biết Diệp Tuyển Phong hỏi nhiều như thế, có ý muốn sửa đổi tốt quan hệ, nhưng không biết Thẩm Hoài có định nhận ý tốt này không.

Bình Luận (0)
Comment