Khi chính phủ tỉnh chính thức phê chuẩn phương án cải tổ tài sản tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã, tập đoàn Đông Sư tiếp quản, chỉnh hợp bộ phận xe chuyên dụng Nguyên Dã thực tế đã tiến hành gần hai tháng rồi.
Sau khi tách bộ phận xe chuyên dụng, món nợ gần một tỷ và hàng tồn kho gần bốn trăm triệu ra, bộ phận xe thương dụng còn lại của Nguyên Dã dùng xe khách cỡ trung làm chủ, quy mô tổng đầu tư vẫn duy trì ở mức một tỷ, tài sản sạch cũng hơn sáu trăm triệu, xu hướng kết cấu tài vụ hợp lý.
Bởi vì đêm khuya hôm trước Thẩm Hoài nói chuyện ở chỗ Từ Bái gần như đã bày tỏ rõ ràng muốn mời đám người Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành rời khỏi Nguyên Dã, hơn một tháng nay mọi người đều đoán tiếp theo Thẩm Hoài sẽ có động tác gì với Nguyên Dã, nhưng làm sao cũng không ngờ Thẩm Hoài lại mời Quách Đình không có danh tiếng gì về chủ trì công tác Nguyên Dã.
Khi Triệu Mạt Thạch biết tin tức này, thì đang uống trà bàn chuyện ở văn phòng của Từ Bái.
Trước khi Quách Đình đến Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh tham gia đánh giá kiểm tra người quản lý xí nghiệp, đã tìm một Phó tổng lúc trước mời ông ta đến tập đoàn Phổ Thành, cũng là người sau này quản lý ông ta ở tập đoàn Phổ Thành để đề cập chuyện này. Phó Tổng này dĩ nhiên là nhanh chóng đưa tin tức này cho Triệu Mạt Thạch biết.
Triệu Mạt Thạch cũng giận quá hóa cười, do đang ở văn phòng Từ Bái, thật sự cũng không biết làm sao nói chuyện này mới được, chỉ đành nói chuyện này cho Từ Bái và Tào Chính Giang đang cùng bàn chuyện trong văn phòng Từ Bái biết.
Từ Bái nghe xong cũng kinh ngạc, nhưng cũng không bình luận gì.
Từ Bái còn có công vụ khác phải xử lý, Triệu Mạt Thạch cáo từ rời đi, Tào Chính Giang đưa ông ta xuống lầu.
Trong thang máy, Triệu Mạt Thạch không nén được tức giận oán trách:
- Tên Thẩm Hoài đang làm trò gì vậy, anh ta muốn dùng người, thì gọi điện thoại nói với tôi một tiếng. Nếu người này muốn đi theo anh ta, tôi còn có thể trói hai tay hai chân ông ta lại sao?
- Anh sử dụng Quách Đình phụ trách hạng mục xe cộ, bây giờ Thẩm Hoài muốn mời người về, xem ra cũng rất tán thành ánh mắt của anh nha.
Tào Chính Giang khuyên giải nói.
Tỉnh trưởng Từ Bái trước mắt phải dựa vào Thẩm Hoài mở cục diện ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, Bí thư Chung tuy không có động tĩnh gì, bất động như núi, nhưng rất rõ ràng là ủng hộ Thẩm Hoài nắm quyền ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, Triệu Mạt Thạch có oán thán nhiều hơn cũng vô ích.
Tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã tổng cộng có tài sản hai tỷ, kiểm toán cuối năm 99 tài sản sạch gần sáu trăm triệu, món nợ 1.4 tỷ, còn có gần bốn trăm triệu hàng tồn kho, tình thế quả là tràn trề nguy cơ.
Phương án hợp tác với Bắc Khí, Phổ Thành, phương án xử lý khi đó của phía tỉnh cũng chỉ muốn đảm bảo hàng tồn kho không tính đến, cuối cùng tài sản sạch được tính toán trong sổ sách không dưới sáu trăm triệu.
Nếu tính cả gần bốn trăm triệu hàng tồn kho, Tỉnh Khí kiểm kê gần hai tỷ cuối cùng chỉ lưu lại trên sổ sách không đến hai triệu tài sản sạch, đổi thành mặt của ai cũng đều khó xem, cũng rất có thể sẽ trở thành một nhược điểm để đối thủ công kích.
Sau khi Triệu Thu Hoa từ nhiệm, Hồ hệ thực tế lại có thêm một ghế trong Ban Thường ủy tỉnh. Mà sau khi Thôi Vệ Bình đảm nghiệm Bí thư Từ Thành, tuy ngoài mặt không có động tác gì, nhưng sau lưng chắc chắn đã mài đao soàn soạt với Lý Cốc, tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội có thể đè Lý Cốc không ngẩng đầu lên nổi,để tiện cho ông ta toàn diện khống chế thành phố Từ Thành.
Mà sau khi phương án của Thẩm Hoài chia ra cải tổ, bộ phận xe chuyện dụng, món nợ một tỷ và gần bốn trăm triệu hàng tồn kho tách ra chỉnh hợp vào tập đoàn Đông Sư,tuy chỉ giảm 20% cổ phần cho tập đoàn Đông Sư, nhưng giá trị tính ra có năm trăm triệu.
Mà Nguyên Dã sau khi chia tách, quy mô tổng tài sản còn chưa đến một tỷ, nhưng tài sản sạch có sáu trăm triệu.
Nói cách khác, qua phương án chia tách của Thẩm Hoài, giá trị tài sản sạch có thể bày lên sổ sách thực tế của Nguyên Dã tăng gần gấp đôi so với phương án cũ trước đó.
Xét theo điểm này mà nói, phương án của Thẩm Hoài hoàn toàn ngăn chặn các cớ từ mọi phương diện, bất luận là ai cũng không thể có chút ý kiến. Mà bên phía Từ Bái, dĩ nhiên cũng không suy xét thêm nữa khả năng ủng hộ tập đoàn Phổ Thành làm hạng mục xe cộ.
Xét theo tình huống thu mua khoản nợ mà nói, phía tỉnh mong đợi rất lớn đối với sự trưởng thành của tập đoàn Đông Sư sau khi cải tổ, do vậy lần này cho dù là Thẩm Hoài muốn bỏ hết đám cao tầng của Nguyên Dã như Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành…, mà dùng Quách Đình không hề nổi trội về Nguyên Dã chủ trì công tác, Tào Chính Giang cũng không có ngăn cản nhiều.
Dù sao do với cả kế hoạch của Thẩm Hoài, dùng Quách Đình chủ trì Nguyên Dã chỉ có thể coi như động tác nhỏ.
Rất nhiều chuyện đều là như thế, kiêu ngạo bất tuân không sao, không theo nguyên tắc không sao, quan trọng vẫn là phải làm ra chuyện. Làm thành công, chuyện gì cũng dễ nói, làm không thành công, mượn thêm việc này đả kích cũng không muộn.
Hơn nữa, mấy năm nay Thẩm Hoài thúc đẩy Mai thép quật khởi mạnh mẽ, chẳng phải đều dùng những nhân vật vô danh không hề nổi trội sao?
Trong lòng Tào Chính Giang nghĩ Triệu Mạt Thạch hẳn cũng biết đạo lý này, cũng biết tình thế trước mắt, cũng biết Tỉnh trưởng Từ không thể so đo tính toán chuyện nhỏ này, do vậy vừa nãy ông ta không nói gì cả trong văn phòng của Tỉnh trưởng Từ, nhưng trong lòng ông ta có oán trách cũng rất bình thường. Thẩm Hoài không chỉ cướp lấy hạng mục xe cộ của Phổ Thành, bây giờ còn muốn cướp đi người của Phổ Thành, chuyện này rơi vào ai cũng không vui?
…
Chính tai nghe Thẩm Hoài mời Quách Đình trở về Nguyên Dã ở Thượng Khê Viên, Tạ Thành Giang cũng giấu trong lòng mấy ngày không nói chuyện này ra, nhưng cũng có thể tưởng tượng chuyện này một khi truyền ra sẽ gây ra dị nghị cực lớn.
Thế nhưng, đợi chuyện này chân chính bật mở, Tạ Thành Giang gần như cũng không nhìn thấy phía tỉnh, phía thành phố có phản ứng đặc biệt mạnh mẽ nào, trong lòng lấy làm lạ, chỉ không rõ đám cao tầng Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành tương lai nhất định bị đuổi khỏi Tỉnh Khí, trong lòng rốt cuộc nghĩ thế nào.
Buổi chiều Tạ Thành Giang đi cùng Diệp Tuyển Phong đến công trường thi công gần đường lớn Tân Giang, Tạ Chỉ buổi chiều ngồi xe về Từ Thành cũng chạy đến phía công trường.
Cuối năm 98 Thẩm Hoài bắt đầu khởi động xây dựng hạng mục khu thương mại Tân Giang, lấy đi một phần đất phía bắc nhà máy lọc dầu cũ của Kim Đỉnh.
Về sau quyền chủ đạo xây dựng khu thương mại Tân Giang bị tập đoàn Dung Tín đoạt mất, Thẩm Hoài kiến nghị phía bọn họ giảm mức độ đầu tư phía này. Bọn họ suy xét mấy lần, cuối cùng tiến cử tập đoàn bất động sản Thương Khôn Đức của Hongkong cùng hợp tác khai thác vùng đất này, xây dựng một khách sạn bốn sao và một thị trường điện tử, không còn là tập đoàn Kim Dung tự mình được ăn cả ngã về không đầu tư khoản tiền lớn, tự mình khai thác.
Qua hơn một năm khẩn trương xây dựng, kết cấu của thị trường chuyên về điện tử và khách sạn bốn sao trước mắt đã xây dựng gần xong, thêm khoảng một năm nữa thì nơi này sẽ xây xong thị trường chuyên về điện tử lớn nhất tỉnh Hoài Hải.
Sản nghiệp tín tức năm 2000 trở thành con cưng của thị trường tư bản, tập đoàn bất động sản Thương Khôn Đức Hongkong vì tăng giá cổ phiếu trên thị trường, cũng liều mạng nghĩ cách đưa vào trong nghiệp vụ của mình nguyên tố sản nghiệp tín tức – thị trường bán sỉ chuyên về điện tử cũng coi như là có khái niệm sản nghiệp tín tức trong đó. Tập đoàn Kim Đỉnh lúc đầu lấy mảnh đất cánh bắc xưởng lọc dầu ra, tốn hơn một trăm triệu, lại bố trí mảnh đất này vào công ty hạng mục, bất động sản Khôn Đức để lấy được 50% cổ phần công ty hạng mục, tổng cộng đầu tư vào bốn trăm triệu.
Kim Đỉnh ngoài trừ lấy đất ra để xây dựng, thì không có đầu tư thêm bất kỳ tiền vốn nào vào hạng mục, cũng tức là giá trị mảnh đất đó qua tay một lần là tăng lên bốn trăm triệu.
Đợi sau khi thị trường chuyên về điện từ xây xong, thì cho dù tình hình tiêu thụ thương nghiệp không lý tưởng, hạng mục này đối với tập đoàn Kim Đỉnh cũng gần như là một vụ buôn bán có lời không lỗ. So sánh với quảng trường Tân Thế Giới mà bất động sản Dung Tín khai thác, số lượng tổng thể gần một triệu mét vuông, trên vai Tạ Thành Giang gần như không có bất cứ áp lực gì.
- Tôi nghe nói Thẩm Hoài đang đề xuất kế hoạch muốn cải tổ một tập đoàn khai thác bất động sản siêu lớn ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh.
Tin tức của Diệp Tuyển Phong dĩ nhiên là linh thông hơn Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ một chút, tay đỡ nón bảo hộ, ngẩng đầu nhìn lưới xây dựng, nói với Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ động tĩnh trước nhất của phía Thẩm Hoài:
- Xí nghiệp quốc doanh thuộc tỉnh trong khu xưởng ở thành phố Từ Thành sẽ nhanh chóng dọn đến khu công nghiệp xung quanh. Sau khi di dời, mảnh đất để lại đều là khu đất thương nghiệp và nhà ở có vị trí đắt giá nhất trong thành phố Từ Thành. Thẩm Hoài cũng không định đòi phía thành phố Từ Thành trợ giúp phí di dời xưởng, cũng không định để thành phố Từ Thành thu hồi mảnh đất đó, theo kế hoạch đều đưa vào tập đoàn khai thác bất động sản, thành phố cũ của Từ Thành cũng cải tạo một chút, tiến hành khai thác quy mô lớn…
- Hả…
Tạ Thành Giang hơi sững ra, hỏi:
- Vậy suýt soát phải là đất xây dựng cỡ nào?
- Có một số xí nghiệp đơn vị không cần phải di dời đi, có một số xí nghiệp đã di dời từ sớm. Phương án còn chưa được thông qua cuối cùng, con số cụ thể tôi cũng không biết.
Diệp Tuyển Phong nói:
- Nếu là tổng lượng thì chắc chắn phải vượt hơn một vạn mẫu. Tóm lại áp lực mà Dung Tín sẽ gặp phải mấy năm sau sẽ không nhỏ nha…
- Số lượng lớn như thế?
Tạ Thành Giang nghe thấy con số này cũng giật nảy, tự nhủ nếu trong năm ba năm sau, tập đoàn bất động sản mà Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh mới xây dựng này toàn lực khai thác phát triển những khu đất xây dựng này, chỉ khu thành phố cũ bên này, kiến trúc thương nghiệp nhà ở đột nhiên tăng mạnh cộng lại hẳn phải nhiều gấp ba lần khu thương mại Tân Giang, thêm vào khu thành phố mới ở bờ nam Chử Giang lấy thành phố hiện đại Bằng Duyệt làm kiến trúc trung tâm, và khu mới Nam Loan Hồ bất cứ lúc nào cũng có thể khởi động trong tay Lý Cốc, xây dựng thành phố của Từ Thành hoàn toàn phát triển, khu thương mại Tân Giang trở thành một phần của khu thành cũ cải tạo, e rằng hoàn toàn bị đẩy ra ngoài rìa.
Tạ Thành Giang thầm cảm thấy may mắn, may mắn phía bên bọn họ từ sớm đã hợp cổ phần với tập đoàn Khôn Đức, bằng không thật sự không biết tiền đầu tư xây dựng bốn năm trăm triệu chôn vùi trong hạng mục này phải mấy bao lâu mới có thể thoát thân.
Tạ Chỉ thầm tính toán, dùng khu đất xây dựng trên vạn mẫu trong khu thành phố Từ Thành đưa vào một tập đoàn bất động sản là khái niệm gì, nghĩ bụng chỉ giá trị những khu đất này đã trên mười tỷ rồi chứ? Cô cảm khái nói:
- Sau khi Thẩm Hoài đến Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, động tác thật sự lớn mà, tôi còn tưởng sau khi xe hơi Nguyên Dã cải tở, động tác của anh ta ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh sẽ hòa hoãn lại chứ.
- Tưởng Ích Bân, Đinh Kiến Quốc tại Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước chủ yếu phụ trách xây dựng chế độ thể chế quản lý tài sản tỉnh và công tác giám sát, mà công tác cải tổ chấn chỉnh xí nghiệp quốc doanh thuộc tỉnh cụ thể bây giờ suýt soát đều do Thẩm Hoài một tay nắm lấy. Ý kiến của Tỉnh trưởng Từ và Bí thư Chung về phương diện này cũng khá thống nhất, cho nên ý kiến của những thành viên Ban Thường ủy khác đều không quan trọng nữa.
Diệp Tuyển Phong nói:
- Bất luận là cải tổ chấn chỉnh Tỉnh Khí, hay là xây dựng tập đoàn bất động sản, đều chỉ là một phần trong cả kế hoạch mà anh ta muốn khởi động năm nay. Tôi nghe người nội bộ Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Tỉnh nói, Thẩm Hoài có kế hoạch muốn tiến hành chia tách cải tổ một trăm chín mươi hai đơn vị xí nghiệp quốc doanh thuộc tỉnh, cuối cùng chỉ giữ lại khoảng ba mươi tập đoàn xí nghiệp quốc doanh thuộc tỉnh khống chế cổ phần hoặc độc lập tài chính…
- Tôi nói chứ Thẩm Hoài dùng một nhân vật không hề nổi trội như Quách Đình để chủ trì công tác xe hơi Nguyên Dã, sao lại không dẫn đến phản ứng chứ, hóa ra anh ta còn có chiêu mạnh ở đằng sau nha?
Tạ Thành Giang rất căm ghét Thẩm Hoài, nhưng nghe Diệp Tuyển Phong suy đoán, cũng bị hù đến cứng lưỡi, nói:
- Lần này, phải có bao nhiêu quan viên cấp doanh nghiệp, cấp sở bị anh ta quét đến mức ăn không ngồi rồi đây? Lý Cốc có Điền Gia Canh chống lưng, cũng không dám có động tác lớn như thế, anh ta thật sự là to gan như con khỉ mà, anh ta thật sự không sợ làm hỏng mọi chuyện, không ai thu dọn lại được sao.
Tạ Thành Giang đang tặc lưỡi cảm khái, điện thoại trong túi vang lên, thấy là Phó Bí thư Bắc Đường Khu Chu Vĩ Dân gọi điện sang.
- Lát nữa Thị trưởng Lý và Chủ nhiệm Thẩm muốn đến Bắc Đường khảo sát công tác, Tạ tổng có thời gian không, cùng qua đó chỉ đạo công tác của Bắc Đường chúng tôi nhé?
Chu Vĩ Dân nói chuyện rất hào sảng trong điện thoại.
Tạ Thành Giang thầm cảm khái Thẩm Hoài, Lý Cốc chạy đến Bắc Đường Khu khảo sát, Chu Vĩ Dân gọi điện cứng rắn kéo y đến cùng coi náo nhiệt cái gì chứ? Nhưng lại nghĩ hẳn Chu Vĩ Dân muốn kéo gần quan hệ với Lý Cốc, Thẩm Hoài, nhưng không tìm được cái cớ tốt, e là buổi tối giữ Lý Cốc, Thẩm Hoài lại dùng tiệc trong khu cũng có chút khó khăn, mới muốn kéo y qua.
Tạ Thành Giang không cảm thấy y ra mặt thì Thẩm Hoài, Lý Cốc nhất định sẽ nể mặt mà ở lại Bắc Đường Khư dự tiệc, nhưng nghe động tác lớn mà Thẩm Hoài có thể sẽ làm trong thời gian tới ở Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh mà vừa nãy Diệp Tuyển Phong nói, Tạ Thành Giang cũng có lòng muốn dò thực hư.
Ân oán trước kia không nhắc đến, cải cách chấn chỉnh thể chế Quốc tư tỉnh Hoài Hải lớn như thế, quỷ mới biết trong đó che giấu cơ hội đầu tư lớn bao nhiêu. Nói cho cùng,bất luận là Hoài Hải hay là Kim Đỉnh, muốn phát triển ở Hoài Hải, còn không phải có thể xé nhỏ quan hệ với Mai thép, Thẩm Hoài.
Tạ Thành Giang che ống nghe, nói với Diệp Tuyển Phong:
- Là Phó Bí thư Bắc Đường Khu Chu Vĩ Dân gọi sang, nói lát nữa Lý Cốc và Thẩm Hoài muốn đến Bắc Đường Khu khảo sát công tác, ông ta muốn kéo tôi sang cho náo nhiệt, phỏng chừng là muốn buổi tối giữ Lý Cốc, Thẩm Hoài ở lại trong khu ăn cơm. Diệp tổng, anh cũng cùng qua nhé?
Diệp Tuyển Phong gật đầu. Ấn tượng của y đối với Chu Vĩ Dân không tệ, cho dù là Chu Vĩ Dân muốn đi con đường của Lý Cốc, Thẩm Hoài, đạt được con đường thăng tiến trong thành phố Từ Thành, y vẫn cảm thấy con người Chu Vĩ Dân đáng để lôi kéo, không đến mức để ông ta hoàn toàn nghiêng sang bên kia.