Khi Điền Gia Canh mới đến Hoài Hải, hệ thống Ủy ban kinh tế và xí nghiệp quốc doanh điều động một đám cán bộ sang, bổ sung cơ quan chính quyền Đảng địa phương, chủ yếu là hi vọng có thể mở rộng vươn xa, gia tăng sản nghiệp phát triển cơ tầng địa phương, đẩy mạnh kinh tế, tăng cường năng lực cải tạo cải cách công tác.
Chu Vĩ Dân cũng trực tiếp từ vị trí trợ lý Tổng giám đốc công ty công nghiệp xe hơi Nguyên Dã điều sang làm Phó khu trưởng thường vụ Khu Bắc Đường trong bối cảnh đó.
Hệ thống xí nghiệp quốc doanh, kinh tế địa phương có khác biệt cực lớn với hệ thống kinh tế trung ương, cũng không có quan hệ hạt quản rõ ràng mạch lạc. Phần lớn là xí nghiệp quốc doanh địa phương mà thế lực phe phái địa phương thâm nhập sâu, nắm giữ, mọc lên san sát, càng là căn cứ tụ tập của thế lực địa phương. Từng công ty tam sản trong số xí nghiệp quốc doanh địa phương ít nhiều cũng có quan hệ lợi ích trực tiếp vối nhân vật thực quyền địa phương.
Cho nên trong thời kỳ Từ Bái chủ trì công tác Từ Thành, đối với những quan viên hệ kế kinh địa phương điều đến cơ quan chính quyền các cấp ở Từ Thành, về cơ bản đều vừa dùng vừa phòng. Người có thể chân chính được Từ Bái trọng dụng, vẫn là những người hoặc là có quan hệ rõ ràng như Tào Chính Giang, Quách Thành Trạch, hoặc là quan viên do bạn cũ đề cử.
Những cán bộ từ xí nghiệp quốc doanh điều đến cơ quan chính quyền như Chu Vĩ Dân ngược lại bị gạt ra rìa.
Chu Vĩ Dân ngồi xe chạy đến Thượng Khê Viên, thư ký đẩy cửa đi vào phòng riêng, đầy nhiệt tình khom người bắt tay hàn huyên với Thẩm Hoài, Tạ Thành Giang, cuối cùng còn hỏi Trương Đức Hoa: - Anh chui ra từ góc nào vậy sao cũng chạy đến đây ăn chực hả?
Trương Đức Hoa lại là kẻ mặt dày, vuốt cái đầu trọc bóng lưỡng nói: - Có người mời Phó Chủ nhiệm Triệu văn phòng chính phủ ăn cơm, tôi bị kéo đến cho đủ số, nhìn thấy Quách Đình, Cục trưởng Trần đều ở đây, liền qua chào hỏi, vừa nãy còn mù mờ gây chuyện, không nhận ra Chủ nhiệm Thẩm, Tạ tổng
Trong lòng Chu Vĩ Dân nghĩ Trương Đức Hoa có tư cách gì làm quen với nhân vật như Thẩm Hoài, Tạ Thành Giang, đoán rằng hơn phần nữa là cái miệng thối của gã đắc ý vênh váo nói mấy câu không nên nói nào đó, nhưng thấy mặt Thẩm Hoài, Tạ Thành Giang đều có ý cười, cũng bỏ qua không nhắc đến nữa, chỉ cười nói: - Vậy lát nữa cậu tự phạt một ly rồi đi. Lại bắt tay với Quách Đình:
- Tôi đã lâu không nhìn thấy anh rồi.
Tuy rằng Chu Vĩ Dân đầy nhiệt tình, nhưng Thẩm Hoài vẫn có thể nhìn ra trong mắt ông ta có chút nghi hoặc cùng khó hiểu. Bụng nghĩ hẳn trong lòng Chu Vĩ Dân đại khái cũng nghi hoặc, sao mình lại đặc biệt tìm đến "con cờ bị vứt bỏ" như Quách Đình này chứ?
Mặc dù dưới sự tập kích của anh, hạng mục xe cộ của tập đoàn Phổ Thành còn chưa ra đời đã chết từ trong trứng, Quách Đình từng có hi vọng nổi bật nhất thời cũng trở thành nhân vật quá thời ở tập đoàn Phổ Thành, nhưng Thẩm Hoài nhìn ra được Chu Vĩ Dân cũng thật sự có chút thưởng thức cộng sự nhiều năm như Quách Đình.
Thẩm Hoài thầm cảm thấy quan hệ ở địa phương rắc rối phức tạp, vụn vặt giằng co, nghĩ bụng Quách Đình từ xe hơi Nguyên Dã đến tập đoàn Phổ Thành, thay Triệu Mạt Thạch phụ trách hạng mục xe cộ, đại diện cho tập đoàn Phổ Thành "đánh xa đánh gần" ở hai xưởng xe hơi Đông Sư và tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã, hẳn Chu Vĩ Dân cũng có thể phát huy chút tác dụng trong đó.
Đương nhiên, Thẩm Hoài cũng sẽ không đi thăm dò quá nhiều, những phần tử trung kiên công tác mười hai mươi năm ở xí nghiệp quốc doanh, tài năng xuất chúng, năng lực được người ta công nhận như Quách Đình, Chu Vĩ Dân, bản thân cũng có quan hệ chặt chẽ mật thiết ở địa phương, không thể nào chia cắt được.
Nước trong thì không có cá, người quá thanh liêm thì không có tiền đồ - Triệu Mạt Thạch là xí nghiệp thành phố liên doanh lớn nhất Từ Thành, lại là thượng khách của Tỉnh trưởng Từ Bái, có thể nói là nhân vật đại diện cho thế lực địa phương Từ Thành. Lúc trước Chu Vĩ Dân hỗ trợ giúp đỡ hạng mục xe cộ Phổ Thành, thậm chí chờ mong nhờ Triệu Mạt Thạch mà kéo gần quan hệ với Tỉnh trưởng Từ Bái, tâm tư như thế cũng không khiến người ta khó hiểu. Thẩm Hoài nghĩ bụng ông ta muốn dứt khoát hẳn hoi làm một số chuyện, thì không thể bị những dây dưa của quan trường làm vướng bận tay chân, lúc này dĩ nhiên cũng dùng thần sắc thong dong nhìn Chu Vĩ Dân và Quách Đình hàn huyên chuyện cũ.
Chu Vĩ Dân nghe Trần Đức Lâm nói trong điện thoại Thẩm Hoài ngồi xe đi ngang hiện trường tai nạn, là để chạy đến ngõ Đông Thị tìm Quách Đình, trong lòng ông ta tự nhiên là nghi hoặc không hiểu. Vừa nãy ông ta ngồi xe qua đây, trong lòng từng nghĩ đến vô số khả năng, nói chuyện với Quách Đình một lát, thì nửa thật nửa đùa hỏi Thẩm Hoài: - Nghe nói Chủ nhiệm Thẩm hôm nay đến ngõ Đông Thị là để tìm giám đốc Quách, không phải là muốn mời giám đốc Quách về Nguyên Dã làm việc đó chứ?
Chu Vĩ Dân thoạt nhìn như lơ đãng hỏi thôi, nhưng khiến nhiều người quanh bàn như muốn bùng nổ trong lòng.
Tạ Chỉ vốn là suy đoán như thế. Mấy năm nay Thẩm Hoài dùng người trước nay đều khó lòng đoán trước, dứt khoát hẳn hoi, không đi theo con đường bình thường. Tuy cô không hiểu lắm về con người Quách Đình này, nhưng nghĩ ông ta có thể được đám người Triệu Mạt Thạch, Chu Vĩ Dân coi trọng, hẳn là một người có năng lực.
Tạ Thành Giang cũng nghi hoặc liếc mắt đánh giá Quách Đình, trong lòng nghĩ sao cũng không hiểu Thẩm Hoài sẽ dùng người như Quách Đình. Quách Đình có năng lực hay không thì y không biết. Chu Vĩ Dân từng muốn dùng ông ấy đến Khu Bắc Đường phụ trách công việc văn phòng xí nghiệp, tin rằng là người có năng lực, nhưng vấn đề quan trọng không nằm ở đó.
Tuy giữa Thẩm Hoài và Triệu Mạt Thạch không có trở mặt vì chuyện cải cách tập đoàn công nghiệp xe hơi Nguyên Dã, tập đoàn Phổ Thành cuối cùng còn tham gia việc thu mua các khoản nợ, nhưng người chân chính biết tin tức đều hiểu Triệu Mạt Thạch càng muốn trực tiếp làm hạng mục xe cộ, thậm chí không tiếc lộ nanh vuốt ra tay độc ác với Lưu Kế Chu. Tất cả những chuyện này đều chịu nhục để cho Thẩm Hoài miễn cưỡng tham gia vào, trong lòng Triệu mạt Thạch có thể không hận Thẩm Hoài thấu xương sao?
Quách Đình là giám đốc tập đoàn Phổ Thành, cho dù vì hạng mục xe cộ chết non, địa vị trở nên không hề quan trọng, nhưng cuối cùng cũng là người của Triệu Mạt Thạch. Thẩm Hoài khát khao nhân tài đến mức độ này, luôn muốn đào Quách Đình khỏi tập đoàn Phổ Thành, rồi lại mời về xe hơi Nguyên Dã ư?
Trong lòng Quách Đình dĩ nhiên cũng chấn kinh. Ông ta nghĩ đến một vạn khả năng, cũng không hy vọng xa vời là Thẩm Hoài sẽ mời ông ta về lại Nguyên Dã. Chỉ là ông ta hiểu Chu Vĩ Dân. Chu Vĩ Dân thoạt nhìn là hỏi đùa nhưng tuyệt đối không phải bắn tên không đích, bằng không chẳng phải là tự tìm mất mặt sao?
Đám người Trần Đức Lâm, Trương Đức Hoa ngồi bên cạnh càng cảm thấy không thể tưởng tượng được. Bọn họ không có tư cách xen miệng trước mặt Chu Vĩ Dân, huống chi là Thẩm Hoài lúc này đã trở thành nhân vật đại biểu mới của tỉnh Hoài Hải tiêu điểm nghị luận của mọi người.
Thẩm Hoài híp mắt từ chối cho ý kiến, cười hỏi lại Chu Vĩ Dân: - Bí thư Chu sao lại nghĩ thế?
- Trong lòng tôi mong đợi nha. Chu Vĩ Dân cười ha ha. Nhưng ông ta cũng không đặt trọng điểm vào vấn đề Quách Đình có khả năng trở về xe hơi Nguyên Dã hay không, hơi chuyển hướng đề tài nói: - Tỉnh Khí là xí nghiệp trụ cột của Bắc Đường, xưởng xây dựng ở Chử Tân Khu đồng thời đi vào tập đoàn Đông Sư, Tỉnh Khí ở Bắc Đường chỉ còn lại chút sản nghiệp như xưởng cũ. Trong khu vẫn luôn suy đoán Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh sẽ xử lý xưởng ở Bắc Đường của Tỉnh Khí thế nào, thật ra đều sợ phía tỉnh sẽ dứt khoát gọn gàng xử lý sạch sẽ xưởng cũ. Nếu là thế, tài chính và thuế vụ của Bắc Đường sẽ thiếu đi một mảng lớn, sắp xếp nhân viên cũng sẽ là vấn đề rất lớn đối với phía tỉnh. Tuy nói Tỉnh Khí mấy năm nay lỗ vốn nghiêm trọng, nhưng chủ yếu là năng lực tiêu thụ kỹ thuật xe cộ mới yếu kém, phản ứng thị trường kém, mà xe thương dụng, đặc biệt là xe khách cỡ trung, tuy Tỉnh Khí mấy năm nay cũng khá yếu thế trên thị trường, nhưng về mặt kỹ thuật vẫn có ưu thế, sàn xe khách chuyên dụng sớm nhất trong nước là do Tỉnh Khí khai thác. Từ phía Khu Bắc Đường mà nói hi vọng phía tỉnh chấn chỉnh lại xưởng cũ của Tỉnh Khí, cũng có kế hoạch đề nghị với phía tỉnh, tìm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh trao đổi vấn đề này
Chu Vĩ Dân suýt soát sắp được đề bạn làm Phó xưởng trưởng Tỉnh Khí, từ vị trí chủ nhiệm văn phòng xưởng điều đến làm Phó Khu trưởng thường vụ Khu Bắc Đường. Ông ta điều đến địa phương cũng gần năm năm, vẫn nắm chắc về tình hình của Tỉnh Khí. Tuy Chu Vĩ Dân chỉ cả gan suy đoán, nhưng ông ta có thể nửa suy đoán nửa thăm dò được điểm này, ánh mắt cũng rất nhạy cảm, xem ra ông ta điều đến tỉnh năm năm mới từ Phó Khu trưởng thường vụ thăng lên vị trí Phó Bí thư Khu ủy, không phải là năng lực không đủ, mà là bên trên thiếu trợ thủ có thế lực mạnh.
Có điều Thẩm Hoài không biết quan hệ giữa Chu Vĩ Dân và Tạ gia rốt cuộc là thế nào, nghe ông ta nói thì gật đầu, đoạn nói: - Khu Bắc Đường có kiến nghị gì tốt đối với sự phát triển tiếp theo của Tỉnh Khí, có thể tìm chúng tôi giao lưu trao đổi, bất luận là sắp xếp nhân viên sau khi cải cách, phúc lợi bảo hiểm và khai thác khu đất bỏ khôngNhững chuyện này đều là chuyện mà Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh phải trực tiếp trao đổi với địa phương.
Chu Vĩ Dân vừa rồi cố ý làm mơ hồ tiêu điểm đề tài, Thẩm Hoài dĩ nhiên cũng sẽ không trực tiếp nhắc đến trọng điểm ngay trên bàn cơm, trước mặt một đám người không liên quan như Trần Đức Lâm, Trương Đức Hoa, Tạ Thành Giang, mà kéo đề tài đến việc cải cách xí nghiệp quốc doanh và trao đổi với địa phương.
Trong lòng đám người Trần Đức Lâm, Trương Đức Hoa ngứa ngáy, nhưng bọn họ không có tư cách xen miệng nói chuyện, chỉ liếc mắt nhìn Quách Đình, nghĩ bụng lẽ nào thời gian trước Quách Đình bị tên họ Thẩm đánh lén mà còn có thể chuyển vận trong tay tên họ Thẩm?
Đấu tranh của tầng lớp cao, Trần Đức Lâm, Trương Đức Hoa không có tư cách biết, nhưng Xưởng trưởng cũ của Tỉnh Khí, Bí thư tổ đảng Chu Đại Niên bị Thẩm Hoài đến nghiên cứu mắng như con cháu. Chuyện Chu Đại Niên giận đến mức đến chỗ Tỉnh trưởng Từ Bái cáo trạng thì bị ngăn ngoài cửa, đã sớm bị truyền ra ngoài rồi.
Thường nói Phó chủ nhiệm của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh thế lực mạnh hơn Bí thư tổ đảng, là người của Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân, nếu Quách Đình có thể trèo lên được nhân vật số một như vậy, thì lăn lộn còn mạnh hơn việc lăn lộn cùng Triệu Mạt Thạch nữa.
Trong lòng bọn họ cũng hâm mộ, không nhìn ra Quách Đình có năng lực gì, sao lần nào cũng có thể vớ được phân chó ăn vậy?
Đầu óc Quách Đình có chút hỗn loạn, đối thoại của Chu Vĩ Dân và Thẩm Hoài tuy mơ hồ đến chỗ khác, nhưng cũng mở ra ý nghĩ mà trước đó bọn họ không dám nghĩ, sao có thể khiến bọn họ bình chân như vại nữa chứ?
Tạ Thành Giang nhìn nhân viên phục vụ bưng rượu lên, thì đứng lên cầm bình rượu đích thân châm rượu cho mọi người
Rượu hết tiệc tàn, sắc trời đã tối, Thẩm Hoài cũng không có thời gian một mình đàm thoại với Quách Đình nữa. Trong lúc đợi tài xế đến bãi đỗ xe đánh xe qua, Thẩm Hoài và đám người Chu Vĩ Dân, Tạ Thành Giang đứng trước sảnh lớn của nhà hàng từ biệt nhau, thấy không còn những người không liên quan khác, Thẩm Hoài liền trực tiếp bày tỏ dụng ý hôm nay đến đây tìm ông ta với Quách Đình.
- Vừa rồi trên bàn tiệc, Phó Bí thư Chu đoán được một ít tâm tư của tôi. Tôi chủ trương chỉnh hợp bộ phận xe chuyên dụng của Tỉnh Khí vào tập đoàn Đông Sư, nếu để tập đoàn Đông Sư làm đầu rồng, mở rộng thị trường xe cộ toàn tỉnh, nhưng bộ phận xe thương dụng ngoài trừ dây chuyền sản xuất xe bán tải còn giữ lại ở Tỉnh Khí, tiêu thụ chính cũng chỉ là bảng hiệu xe Nguyên Dã. Giống như Bí thư Chu nói, kỹ thuật sản xuất xe khách cỡ trung của Nguyên Dã vẫn có chút ưu thế, cơ sở của thị trường còn chưa hoàn toàn mất sạch, còn có đường cứu vãn. Mà tập đoàn Đông Sư trong năm ba năm sau phải tập trung tinh lực làm xe, cho nên tôi cần người nắm quyền mới, phụ trách tập đoàn công nghiệp xe hơi trong tương lai lấy việc sản xuất xe chuyên dụng như xe khách, xe tải làm chủ. Tôi từng hỏi Lưu Kế Chu, trong xí nghiệp xe hơi Tỉnh Khí có ai thích hợp gánh vác trọng trách này không, Lưu Kế Chu đề cử ông. Đương nhiên, tôi từng nói với Lưu Kế Chu, tập đoàn Đông Sư sau ba năm có thể tiến vào thị trường xe thương dụng, mà sau ba năm tỉnh Hoài Hải lại tranh thủ được một tờ giấy pháp sản xuất xe chuyên dụng, cũng không phải việc khó, cho nên Lưu Kế Chu tiến xử ông, có phải là có dụng ý khác không, tạm thời còn chưa biết được. Bản thân ông nếu có hứng thú, có thể chuẩn bị hai ngày, sau đó đến Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh tìm tôi nói chuyện
Nghe Thẩm Hoài nói thế, Chu Vĩ Dân cũng ngây người. Trước đó ông ta đoán Thẩm Hoài có thể sẽ mời Quách Đình về lại Tỉnh Khí, nhưng hoàn toàn không ngờ Thẩm Hoài lại dùng Quách Đình chủ trì toàn diện công tác của Tỉnh Khí. Ý này là Thẩm Hoài muốn đá sạch đám người Chu Đại Niên, Kỳ Kiến Thành, để lại một Nguyên Dã sạch sẽ cho Quách Đình chấn hưng non sông. Mà Quách Đình nếu không làm ra thành tích gì, thì toàn bộ đều do Thẩm Hoài chịu trách nhiệm tiến cử bất lực.
Thấy dáng vẻ Quách Đình uể oải không phấn chấn, Chu Vĩ Dân có thể khẳng định Thẩm Hoài chưa từng có tiếp xúc gì với Quách Đình, thật sự không ngờ anh lại dám có quyết định dùng người to gan như thế.
Bản thân Quách Đình cũng ngồi ngốc ở đó, không biết phải làm sao mới phải.