Thích Tĩnh Dao trên danh nghĩa đã từng kết hôn, nhưng “chồng” của cô chưa từng công khai lộ diện, Thẩm Hoài cũng không quen biết, chỉ nghe nói là một biên tập của tờ Nhật Báo Hoài Hải; giống như tiệc nhà của Thích gia hôm nay, người “chồng” này của Thích Tĩnh Dao cũng không có tư cách tham gia, tin rằng Thích gia cũng không nhận người này chỉ là “con rể” dùng để ngụy trang và che đậy.
Thẩm Hoài thấy Thích Tĩnh Dao không đi xe liền đoán ra, Hồ Lâm có thể đã đánh xe đến cửa nam đợi cô, mà Hồ Lâm đánh xe đến cửa nam đợi Thích Tĩnh Dao, hẳn là vì tránh gặp mặt với anh.
- …
“Thích Tĩnh Dao” nghe Thẩm Hoài nói thế thì phì cười, nói:
- Bí thư Thẩm thật sự nghĩ nhiều mà, tôi không phải chị tôi, chỉ là ra ngoài tiện tay mặc áo khoác của chị tôi, thì đã để Bí thư Thẩm nhận nhầm người rồi.
Thẩm Hoài đỏ bừng cả mặc, không ngờ năm đó không nhận ra Thích Tĩnh Dao mặc đồ của em gái, hôm nay cũng không nhận ra Cẩn Hinh mặc đồ của chị mình, lúng túng sờ mũi, nói:
- Cô và chị cô mặc y phục giống nhau, thật sự là không nhận ra…
Thật ra nhìn kỹ dưới ánh đèn, gương mặt và ánh mắt của Cẩn Hinh nhu hòa hơn chị cô, nếu vừa nãy Thích Tĩnh Dao nhìn thấy anh đi dạo trong khu trường, hơn phân nửa là không kinh ngạc lộ ra thần sắc ngây thơ như thế…
Trong lòng Thẩm Hoài nghĩ thế, theo bản năng lại nhìn trộm hai mắt Cẩn Hinh, thấy cô tuy đã ba mươi mấy rồi, nhưng đôi mắt sáng ngời thâm thúy vẫn mê người như thế,mang theo khí chất hồn nhiên, khiến anh nhìn mà trong lòng không kiềm nổi co rút lại.
Thích Cẩn Hinh cũng ý thức được Thẩm Hoài đang nhìn trộm cô, có chút ngượng ngùng quay mặt đi, nhỏ giọng hỏi:
- Bí thư Thẩm sao lại đi dạo trong khu trường?
- À, không phải là đi xuyên qua trường học, đến phố lớn cổng nam thì càng dễ chạy xe sao?
Thẩm Hoài vừa cười vừa nói.
- Bí thư Thẩm vẫn rất quen thuộc với đại học Hoài Công nha.
- Tôi đến tỉnh công tác cũng hơn một năm rồi; lúc trước cũng công tác mấy năm ở Từ Thành.
Thẩm Hoài mỉm cười nói, lại hỏi:
- Còn cô, sao vừa ăn cơm xong thì chạy đến trường học đi dạo vậy, gió bên ngoài lớn như thế?
Nghe thấy ý quan tâm trong lời nói của thẩm Hoài, Thích Cẩn Hinh không nhịn được khẽ cười, nói:
- Đêm lạnh như thế, tôi chạy ra ngoài, là vì chấp hành chỉ lệnh của Bí thư Thẩm ngài đó.
- …
Thẩm Hoài sờ đầu, không biết chuyện gì có liên quan đến anh nữa.
Thích Cẩn Hinh cũng không giải đố cho Thẩm Hoài, nói:
- Bạn học đại học của tôi Lý Hiểu Thẩn không biết Bí thư Thẩm có nghe nói qua chưa?
- À, có nghe nói qua, Lý Hiểu Thần cũng là học giả trẻ tuổi của Hoài Công Đại phải không?
Thẩm Hoài nói.
Lý Hiểu Thần cũng là bạn học cùng khoa của anh, chỉ là anh đổi thành gương mặt của người khác sống trong thế giới này, ngoài trừ cơ duyên xảo hợp, rất nhiều đồng liêu cố hữu lúc trước khó có cơ hội tiếp xúc, liên hệ lại, anh cũng chỉ biết sau khi Lý Hiểu Thần và Triệu Chấn Giang kết hôn thì ra nước ngoài du học, sau khi về nước vẫn luôn dạy ở trường cũ, còn chuyện sau này tình hình của cô ta và Triệu Chấn Giang thế nào, anh cũng không biết được.
Ngoài trừ Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang ra, Thẩm Hoài còn đến mấy bạn học cùng khoa công tác tại trường.
Có điều nhân viên dạy học ở Hoài Công Đại có hơn hai ngàn người; vì quan hệ công tác, anh liên hệ nhiều với các viện hoa như luyện kim, hóa học của Hoài Đại, cũng đào được đám người Dương Lâm từ Hoài Công Đại, nhưng ngoài trừ Cẩn Hinh khi đó vừa hay phụ trách công tác liên hợp làm việc ra, Thẩm Hoài và những bạn học khác cũng không có cơ hội tiếp xúc trực tiếp.
- Lý Hiểu Thần là nữ giáo sư trẻ tuổi nhất của Hoài Đại, hiệu trưởng Tôn có ý mời cô ấy đến Đông Hoa dạy học, làm công tác nghiên cứu, bảo tôi qua đó làm việc với cô ấy. Hiệu trưởng Tôn vẫn luôn nói, mở rộng lực lượng dạy học nghiên cứu khoa học của Chử Đại là chỉ thị của Bí thư Thẩm. Bí thư Thẩm, anh nói tôi có phải là đang chấp hành chỉ thị của anh không?
Thích Cẩn Hinh cười nói.
Thẩm Hoài nhớ Lý Hiểu Thần nhỏ hơn anh một tuổi, nhưng lớn hơn hai chị em Cẩn Hinh hai tuổi. Tuy học giả trẻ tuổi trung niên năm nay ở trong nước có không ít giáo sư,nhưng đối với nhà khoa học nữ mà nói, tuổi này có thể làm giáo sư chính, đích thực là không dễ - giáo sư chính của Hoài Công Đại vẫn rất có chất lượng.
Cũng bởi nhiều năm không liên hệ, anh cũng không rõ nhiều bạn học lúc trước như thế có bao nhiêu người làm công tác nghiên cứu giảng dạy, có bao nhiêu người trở thành nòng cốt của đơn vị sự nghiệp, hoặc đã đi lên cương vị lãnh đạo?
Mặc dù có chút đường đột, nhưng hôm nay không mượn cơ hội này đề xuất, Thẩm Hoài nghĩ bụng sau này anh đại khái cũng không còn cơ hội tiếp xúc gì với vợ chồng bạn học ngay xưa Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang. Nghĩ đến đây, Thẩm Hoài cười nói:
- Thầy Thích vì Chử Đại bỏ nhiều tâm ý, tôi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Nhà Lý Hiểu Thần ở đâu, tôi cùng cô qua đó thăm hỏi một chút, coi như quan tâm sự phát triển của Chử Đại…
Thích Cẩn Hinh và hai vợ chồng Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang quan hệ luôn rất quen thuộc, ăn cơm tối xong không muốn buồn bực ở nhà, liền muốn tìm Lý Hiểu Thần nói chuyện, nhưng Thẩm Hoài cũng muốn cùng cô qua nhà Lý Hiểu Thần thăm hỏi, da đầu cô run lên, cô không hề nghĩ rằng thăm hỏi mà làm đến mức chính thức như thế.
Chỉ là Thẩm Hoài đã mở miệng, Thích Cẩn Hinh cũng không tiện cự tuyệt, dẫn Thẩm Hoài ra khỏi cửa đông Hoài Đại, đi đến tiểu khu nhà ở thanh niên ngoài cửa đông, tìm nhà Lý Hiểu Thần.
- Là Cẩn Hinh à? Em đến cũng thật nhanh nha!
Trong phòng có người nghe thấy tiếng gõ cửa, một giọng nói giòn tan từ trong hỏi vọng ra, một lát sau thì nghe cánh cửa “két” một tiếng, cửa mở ra từ bên trong.
Lý Hiểu Thần vào tuổi trung niên, gương mặt trắng nõn ít nhiều có vất nhăn, đeo cặp kính kim loại viền vàng, mái tóc cắt ngắn, con người có vẻ thành thục, ngoài tài trí ra,vẫn còn dáng vẻ cô gái văn tĩnh năm đó – Thẩm Hoài liếc mắt liền nhận ra.
Lý Hiểu Thần nhìn thấy thật sự là Thích Cẩn Hinh đứng ngoài cửa, hân hoan muốn kéo cô vào nhà, một lát sau mới nhìn rõ còn có một người đứng sau lưng Cẩn Hinh. Chị kinh ngạc đánh giá Thẩm Hoài, nhất thời không nhận rõ thân phận Thẩm Hoài, nhưng cũng không ngại ám muội liếc Thích Cẩn Hinh hai cái, hỏi:
- Cẩn Hinh này, vừa nãy em gọi điện sang, cũng không nói muốn mang theo một người đến cho chúng tôi xem nha, đây là ai nha?
Thích Cẩn Hinh và Lý Hiểu Thần quá quen thuộc rồi, biết trong lời nói của chị ta còn có ý trêu ghẹo, hơi đỏ mặt giải thích nói:
- Thẩm Hoài là tiền Bí thư Huyện ủy của huyện Hà Phổ, Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang cũng là do anh ấy dốc sức thúc đẩy mới làm lên nổi. Hôm nay anh ấy vừa hay đến nhà em làm khách, nghe nó Tôn Tốn muốn mời chị đến trường chúng em công tác, nên cùng qua thăm hỏi cô.
Thích Cẩn Hinh không giải thích thì thôi, cô vừa giải thích, Lý Hiểu Thần càng chả hiểu ra sao.
Thẩm Hoài là tiền Bí thư Huyện ủy đã điều khỏi Hà Phổ, Lý Hiểu Thần không rõ sự phát triển sau này của Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang và việc tuyển dụng nhân viên nghiên cứu khoa học và giảng dạy trong công tác thực tế còn có thể có quan hệ trực tiếp gì đến anh nữa?
Chị nghĩ thầm trong lòng Thẩm Hoài hôm nay đến Thích gia làm khách, ăn cơm tối xong lại để Cẩn Hinh kéo đến nhà mình, quan hệ giữa Cẩn Hinh và anh còn không rõ ràng sao?
- Hóa ra anh là Bí thư Thẩm mà Cẩn Hinh vẫn luôn nhớ mãi không quên nha.
Lý Hiểu Thần lại nhiệt tình đánh giá Thẩm Hoài, lại mang theo thần sắc trấn an, nói với Thích Cẩn Hinh:
- Còn tưởng cả đời này em thật sự định không gả cho người ta chứ, hóa ra vẫn có người có thể mở cửa trái tim em nha?
Thích Cẩn Hinh đỏ bừng cả mặt, thật sự càng vẽ càng loạn. Thẩm Hoài nghe thấy Lý Hiểu Thần nói, trong lòng lại hơi đau đớn…