Thích Cẩn Hinh đỏ mặt, sau khi vào nhà thì kéo Lý Hiểu Thần sang một bên, nói cho Lý Hiểu Thần nghe chuyện Thẩm Hoài và Phó Tỉnh trưởng Mã Trí Viễn buổi tối đến nhà cô làm khách. Cô cũng không ngờ sau bữa cơm Thẩm Hoài chân trước rời khỏi nhà cô, cô chân sau đã ra khỏi nhà, hai người gặp nhau trong sân trường.
Chỉ là Lý Hiểu Thần nào biết quan hệ rối rắm giữa Thẩm Hoài và Mai thép hệ, theo chị thấy, Thẩm Hoài đã không còn là Bí thư Huyện ủy của Hà Phổ, cho dù lúc trước anh tham gia sáng lập Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang, nhưng lúc này cũng không có lý do gì can thiệp vào sự vụ cụ thể của Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang,trong lòng nghĩ anh cho dù có cùng Cẩn Hinh trước sau ra ngoài vô tình gặp trong sân trường, nhưng cùng nhau đến nhà của chị, hai người nói không chừng có quan hệ gì chưa lộ ra.
Lý Hiểu Thần bảo chồng mình Triệu Chấn Giang đến phòng khách ngồi hàn huyên với Thẩm Hoài trên sô pha, chị kéo Thích Cẩn Hinh pha trà trong phòng trà nước, cách cửa sổ thủy tinh nhìn trộm Thẩm Hoài ngồi trong phòng khách, hỏi Thích Cẩn Hinh:
- Bí thư Thẩm này bao nhiêu tuổi, thoạt nhìn còn non hơn cả em thế? Làn da mọng nước của em đã đủ khiến người ta đói mắt rồi, em dẫn một người đàn ông sang đây, nhìn mặt mũi cũng giống khoảng hai mươi tuổi, còn có để những nam nữ phàm tục như chúng tôi sống không hả?
- Tuổi của anh ấy hình như cũng không lớn, hình như năm nay mới ba mươi tuổi.
Thích Cẩn Hinh không biết Thẩm Hoài chính xác bao nhiêu tuổi, cô luôn không quan tâm lắm đến những chuyện này.
- …
Lý Hiểu Thần kinh ngạc lại liếc nhìn ra phòng khách, nhìn dáng vẻ của Thẩm Hoài, quả thực chỉ khoảng ba mươi, chỉ là trong ấn tượng trước nay của chị, cán bộ lãnh đạo địa phương như Bí thư Huyện ủy, đa phần là người trung niên bụng phệ, còn tưởng Thẩm Hoài chỉ là mặt nhìn hơi non thôi, không ngờ người ta thật sự rất trẻ, huých eo Cẩn Hinh, nhỏ giọng hỏi:
- Vậy em không cảm thấy người ta còn trẻ hơn em mấy tuổi à?
Đầu Thích Cẩn Hinh phình to ra, bây giờ ngẫm nghĩ cùng Thẩm Hoài chạy đến nhà người ta có chút quái dị, khó trách Lý Hiểu Thần nghĩ nhiều như thế. Cô không giỏi giải thích, chỉ là xấu hổ lườm Lý Hiểu Thần quấy rối lung tung về quan hệ nam nữ, đưa tay ra muốn nhéo mặt chị ta, nói:
- Còn nói lung tung nữa, em sẽ nhéo chị đó…
Lý Hiểu Thần cười tránh đi, suýt chút va chạm rơi chén trà.
Thẩm Hoài nghe thấy động tĩnh trong phòng trà nước, thò đầu qua cười hỏi:
- Thầy Thích, cô và giáo sư Lý đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?
Lý Hiểu Thần cầm khay bưng trà, đặt lên bàn trà, cười nói:
- Lo lắng Bí thư Thẩm là người để ý, uống không quen trà thô của nhà tầm thường, còn tưởng Cẩn Hinh có thể biết bình thường Bí thư Thẩm thích uống trà gì…
Thẩm Hoài nhận lấy một ly trà, nhìn chén trà màu xanh bằng sứ tinh tế thì biết vợ chồng Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang bây giờ có cuộc sống an nhàn và tinh tế, thổi nước nóng bốc hơi nghi ngút, lá trà xoay chuyển trong nước nóng màu sắc rất tốt, hương trà ập lên mũi, tin chắc là thượng phẩm Minh Tiền, sao lại tính là “trà thô”?
- Tôi bình thường thích uống trà già Du Sơn, có coi trọng hơn trà này không?
Thẩm Hoài cười hỏi.
- Vậy Bí thư Thẩm và Cẩn Hinh thật sự chí lớn gặp nhau mà. Tôi nhớ lần trước Cẩn Hinh cho chúng tôi hai hộp trà, hình như là sản phẩm Du Sơn, đích thực trà không tệ,có điều nhà bình thường cũng không ai uống. Hai hộp trà đó đều đưa lão Triệu nhà tôi mang đến văn phòng rồi, bằng không có thể đúng ý Bí thư Thẩm rồi…
Lý Hiểu Thần nói.
Từ thần thái và lời nói giữa Lý Hiểu Thần và Cẩn Hinh, Thẩm Hoài cũng ý thức được anh đi theo đến nhà cũng khiến bầu không khí trở nên có chút quái dị.
Xấu hổ mỉm cười, hơi giải thích nói:
- Cô Lý có thể cảm thấy tôi theo cô Thích đến có chút đường đột, nhưng Hiệu trưởng Tôn Tốn đích thực cũng nhấn mạnh với tôi nhiều lần, Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang muốn phát triển, thì phải có một học giả trẻ tuổi trung niên có thành tựu về mặt học thuật như giáo sư Lý đây tham gia Chử Đại. Cô Lý có thể không biết, tuy tôi đã rời Hà Phổ, nhưng trước mắt vẫn kiêm nhiệm chức vụ của Chử Đại, cho nên vừa nãy gặp được cô Thích ở sân trường, nói đến chuyện Chử Đại muốn mời một nhà khoa học có tiếng như cô Lý đến gia nhập Chử Giang, tôi cũng không quan tâm có đường đột hay không, kiên trì yêu cầu cô Thích dẫn tôi đến gặp mặt giáo sư Lý.
Tuy nói Hoài Công Đại có rất nhiều khiếm khuyết, nhưng nói về căn cơ học thuật thì còn lâu trường Đại học Khoa học Kỹ thuật Chử Giang mới thành lập có thể so sánh được; Lý Hiểu Thẩn cũng có sự nghiệp và nền tảng nghiên cứu học thuật tương đối ổn định ở Hoài Công Đại, do vậy phía Tôn Tốn thành tâm mời nhiều lần, chị cũng không có ý rời khỏi Hoài Công Đại, dĩ nhiên cũng sẽ không vì chuyến thăm ngắn ngủi của Thẩm Hoài mà lay động.
Thẩm Hoài đi theo Cẩn Hinh đến thăm hỏi, chủ yếu là muốn có cơ hội tiếp xúc với bạn học ngày xưa, nhưng người khác chỉ coi anh là người xa lạ quyền cao chức trọng,nói chuyện khách sáo cũng không giúp ích gì cho việc kéo gần khoảng cách.
Có điều, Thẩm Hòa cũng nhìn ra được Cẩn Hinh và vợ chồng Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang vẫn duy trì tình bạn học thân thiết. Tướng mạo và tính cách Lý Hiểu Thần cũng không thay đổi quá nhiều so với năm đó. Mười năm trước dù là ai cũng khó tưởng tượng được cô gái điềm đạm nho nhã này lại có thành tựu nghiên cứu vững chắc như thế về mặt học thuật như thế, trở thành nhà khoa học nữ trẻ tuổi có danh tiếng trong ngoài nước.
Thành tựu trong sự nghiệp của Triệu Chấn Giang không bằng vợ Lý Hiểu Thần, nhưng cũng là phó tổng kỹ sư của nhà máy bánh răng Từ Thành, coi như là tinh anh tri thức của xã hội này, con người cũng béo hơn so với năm đó ở trường, không còn dáng vẻ ốm như cây gậy trúc năm đó nữa, mấy câu xã giao đối nhân xử thế tuy không phải nhiều, nhưng khí chất nho nhã, trầm tĩnh, có phong độ đại tướng, khiến Thẩm Hoài biết bạn học ngày xưa đã trưởng thành rồi.
Chỉ là muốn thân cận thêm nữa với bạn học ngày xưa, trong lòng Thẩm Hoài cũng có cảm xúc vắng lặng, nhìn thời gian suýt soát chín giờ rồi, cũng không tiện tiếp tục quấy rầy thêm, đứng lên cáo từ:
- Thời gian không còn sớm nữa, có cơ hội lại đến thăm hỏi giáo sư Lý, Lý công, hôm nay không làm phiền nữa.
Lại hỏi Cẩn Hinh:
- Cô Thích, cô có đi không?
- À, tôi và Hiểu Thần đã lâu không gặp, Bí thư Thẩm đi trước đi…
Thích Cẩn Hinh không định cùng Thẩm Hoài rời đi, hơi đứng lên tiễn anh đi trước.
Thẩm Hoài nghĩ bụng Cẩn Hinh đại khái là không muốn người khác liên tưởng có liên hệ gì với anh, hẳn lúc này mới cố ý muốn ở lại nhà Lý Hiểu Thần lâu hơn một chút.
Trong lòng Thẩm Hoài nghĩ như thế, càng có cảm giác cô độc không bắt được chuyện cũ, nhìn gương mặt khiến anh hồn khiên mộng nhiễu kia của Cẩn Hinh, nhìn đôi mắt thỉnh thoảng hiện lên trong giấc mộng của anh, đứng lên cầm áo khoác cáo từ rời đi…
…
Đưa Thẩm Hoài ra cửa, nghe tiếng bước chân đi xuống lầu, Lý Hiểu Thần ngồi trên sô pha lại không nhịn được trêu ghẹo Thích Cẩn Hinh, cười hỏi chồng:
- Lão Triệu, anh cảm thấy Bí thư Thẩm này có phải lòng mang ý xấu với Cẩn Hinh của chúng ta không?
Không có Thẩm Hoài ở đây, Thích Cẩn Hinh vốn không có gò bó, cười khổ đi qua ra vẻ muốn bóp miệng Lý Hiểu Thần:
- Hôm nay chị cảm thấy trêu chọc em thú vị có phải không?
Lý Hiểu Thần từ phía này sô pha lăn sang phía kia trốn đi, vừa cười vừa nói:
- Chị nói thật, không nói đùa với em…
- Chị còn có thể có chuyện thật gì để nói chứ?
Thích Cẩn Hinh bắt chéo chân ngồi trên sô pha, cười giận hỏi.
- Chị vừa mở cửa ra, em không giới thiệu, hai người các cô đứng cùng nhau khiến người ta cảm thấy thật sự rất xứng đôi, bằng không sẽ không hiểu lầm quan hệ giữa hai người, nhãn lực của chị không kém thế…
- Chị lại nói bậy, cái gì mà xứng đôi chứ?
Thích Cẩn Hinh hơi đỏ mặt, quay đầu đi không thèm để ý tới Lý Hiểu Thần.
Lý Hiểu Thẩn vén hai lọn tóc bên má ra sau tai rồi, lại sáp qua nghiêm túc nói với Thích Cẩn Hinh:
- Thật mà, không nói bừa với em. Mấy năm nay chị và Chấn Giang luôn nghĩ một vấn đề, chính là sau khi Hải Văn qua đời, sẽ còn người thế nào mới có thể khiến em lay động? Đáp án này, chị và Chấn Giang vẫn chưa tìm được, chính trong chớp mắt mở cửa vừa nãy, chị suýt chút thì cho rằng tôi đã tìm được đáp án. Lão Triệu, anh cảm thấy sao…
Triệu Chấn Giang nói:
- Bí thư Thẩm cho dù là nói chuyện hay thần thái đều cho người ta cảm giác như đã từng quen biết, đặc biệt là anh ta còn thích uống trà già Du Sơn nữa. Còn chuyện anh ta có ý với Cẩn Hinh hay không, thì anh thật sự không biết…
Nói đến đây, anh cũng không nhịn được bật cười ha ha.
- Đúng vậy.
Lý Hiểu Thần nghe thấy chồng cũng tán thành quan sát của mình, càng đắc ý phụ họa nói:
- Anh không nhìn thấy vừa rồi khi anh ta nghe Cẩn Hinh nói muốn ở lại một lát, không đi cùng anh ta, thì ánh mắt có vẻ thất vọng nói không nên lời. Khi đó em cũng gấp gáp nha, hận không thể một cước đạp Cẩn Hinh ra khỏi cửa…
- Được rồi, được rồi, đừng nói hươu nói vượn nữa.
Thích Cẩn Hinh miệng kém, nói không lại hai vợ chồng Lý Hiểu Thần, Triệu Chấn Giang, mặt đỏ bừng cầu xin tha thứ, cũng ra vẻ hào sảng nói:
- Người ta quyền cao chức trọng, cho dù em mặt dày đi lôi kéo người ta, người ta cũng sẽ không để ý gái già như em nha…
- Từng làm Bí thư Huyện ủy thì có thể giỏi bao nhiêu. Thanh niên tài tuấn xoay chuyển theo đuổi em mấy năm nay, anh ta chưa chắc được xếp vào thượng đẳng đâu…
Lý Hiểu Thần cười nói.
- Những thanh niên tài tuấn vây quanh Cẩn Hinh, lại thật sự không ai có thể so được với Bí thư Thẩm này.
Triệu Chấn Giang nói.
- Ồ, anh lại biết?
Lý Hiểu Thần chuyên tâm học thuật, không đặc biệt quan tâm đến chính trị, cho dù biết địa vị và quyền thế của Thẩm Hoài ở tỉnh cũng sẽ không có cảm giác quá chấn kinh,không ngờ người chồng Triệu Chấn Giang lại có hiểu biết về Thẩm Hoài.
Triệu Chấn Giang cũng chỉ là nghe được chút tin đồn, không xác định hỏi Thích Cẩn Hinh:
- Làn này, ngay cả hiệu trưởng Thích cũng phải do Bí thư Thẩm lãnh đạo rồi đó?
- Làm sao có thể nha, Thẩm Hoài có thể làm Hiệu trưởng Hoài Công Đại?
Lý Hiểu Thần lắc đầu không tin.
Thích Cẩn Hinh nói:
- Không phải Thẩm Hoài muốn đến Hoài Công Đại làm hiệu trưởng, hình như là công tác xây dựng Đại Học Thành phố hồ Nam Vịnh vừa hay do Thẩm Hoài quản lý, ba em lại có ý công tác về mặt này. Rốt cuộc là chuyện gì, thật ra em cũng không rõ lắm.
Thích Cẩn Hinh không nhạy cảm với chính trị, thậm chí đặc biệt phản cảm sự ham thích quá độ của ba cô, chị cô đối với quyền lực, bình thường cũng sẽ không cân nhắc những chuyện này. Thậm chí đến bây giờ, cô cũng không hiểu rõ Thẩm Hoài và cái gọi là Mai thép hệ kia rốt cuộc có quan hệ gì, chỉ là rất tò mò sao Triệu Chấn Giang sao lại biết chuyện này, liền hỏi:
- Sao anh lại biết chuyện này? Vừa rồi nhìn dáng vẻ của anh, hình như không quen biết anh ta.
- Không quan hệ thì không hứng thú nghe ngóng sao?
Triệu Chấn Giang mỉm cười, lại thở dài một hơi, đoạn nói:
- Thật ra, lúc trước anh tham gia cuộc họp của thành phố, tỉnh cũng từng gặp anh ta mấy lần. Có điều loại họp hành này cũng có đến mấy trăm người tham gia, anh ta cũng hoàn toàn không biết có một nhân vật nhỏ nhoi như anh, anh cũng không thể không biết xấu hổ mà sáp lại làm quen với người ta được? Có điều qua hôm nay thì anh có thể mặt dày đi làm quen rồi.
- Thẩm Hoài điều đến tỉnh, hình như phụ trách công tác cải tổ xí nghiệp quản lý giám sát tài sản nước tỉnh, nhà máy bánh răng của các anh là của thành phố Từ Thành, hình như không có quan hệ nha, anh tìm anh ta thì có thể có việc gì?
Thích Cẩn Hinh không biết Triệu Chấn Giang có chuyện gì có thể tìm đến Thẩm Hoài, nghi hoặc hỏi.
- …
Triệu Chấn Giang cười nói:
- Anh cũng chỉ thuận miệng nói thôi.