Mặc dù vô cùng ngượng ngùng, nhưng sự việc không thể không nói chuyện.
Trong phòng khách chỉ có một chiếc ghế sa lon, hai người ngồi trên một ghế sa lon nói chuyện thật sự rất lúng túng, Thẩm Hoài liền đứng lên đi đến bàn ăn ngồi xuống, đối mặt với vẻ nghi hoặc của Dư Vi, hỏi:
- Tư bản Phúc Dụ ó nên tham gia đầu tư bất động sản Từ Thành hay không, còn phải xem dã tâm phát triển trong tương lai của tư bản Phúc dụ lớn bao nhiêu?
Dư Vi biết tình cảnh cùng quyết định trong lòng cô lúc này có thể giấu được người khác chứ không giấu được Thẩm Hoài.
Ở trên lý thuyết, nếu Dư Vi muốn ngăn cản lực ảnh hưởng của Cố gia, hoàn toàn khống chế ngành đóng tàu Bảo Hoà, ít nhất cần nắm giữ 30% cổ phần của ngành đóng tàu Bảo Hoà thậm chí là cao hơn, về vấn đề này cổ phần mà cô mua của những cổ đông khác ít nhất 15% trở lên, cho dù Cố gia không ngăn trở, cô ít nhất cũng cần đến hai đến ba tỉ tài chính.
Hiện tại cô phóng tầm nhìn xa hơn, đưa mười tỉ đô la Hong Kong đưa ra công ty niêm yết, nhưng cũng cần cô trước đó đã tích được tiền riêng theo một cách nào đó, nếu muốn có được hai đến ba tỉ đô la Hong Kong để thu mua cổ phần, đời này chỉ sợ không làm được,
Tuy nhiên cũng không phải là không có cách nào giải quyết.
Chúng Tín, Hồng Cơ đều là một ví dụ có sẵn, tài sản trên danh nghĩa của cá nhân Tống Hồng Quân cũng tầm hai trăm triệu đô la Mỹ, nhưng dưới cờ quỹ đầu tư công nghiệp Hồng Cơ thì khống chế tài sản khổng lồ tầm hai tỷ đô la Mỹ. Chúng Tín còn khống chế quy mô tài sản lớn hơn nữa.
Thừa dịp ông cụ Cố gia ở trong bệnh viện vẫn còn giữ được mạng, thừa dịp đám người Cố Trạch Quân còn chưa có cách nào trở mặt cùng cô, Dư Vi lấy tiền riêng ra để tổ chức và thành lập tư bản Phúc Dụ, chính là hi vọng tư bản Phúc Dụ có thể có một ngày giống như Hồng Cơ, Chúng Tín, thông qua hình thức quỹ đầu tư công nghiệp, thông qua đòn bẩy tương quan, huy động được nguồn vốn khổng lồ, cuối cùng cô có thể mượn sức mạnh huy động vốn của tư bản Phúc Dụ, ngược lại đi thu mua cổ phần của ngành đóng tàu Bảo Hoà, hoàn toàn có thể tránh khỏi bị Cố gia đá đi không thương tiếc.
Mà chỉ cần tư bản Phúc Dụ có nguồn vốn khổng lồ, thì có thể tiến thêm một bước cùng liên doanh với ngành đóng tàu Bảo Hoà xây dựng căn cứ nhà máy đóng tàu khổng lồ, thậm chí có thể tiến vào công nghiệp hàng đầu của ngành đóng tàu Bảo Hoà, trực tiếp tiến hành khống chế dây chuyền sản xuất của ngành đóng tàu Bảo Hoà mà không sợ Cố gia đá cô ra rìa.
Nhưng mà rất nhiều chuyện nói thì dễ nhưng làm rất khó. Hơn nữa thời gian của cô cũng không có nhiều.
Đầu tư Chúng Tín lúc mới bắt đầu cũng chỉ là Tôn Á Lâm hẹn với người thân Tôn gia cùng bạn cũ lấy tiền riêng ra đầu tư, quy mô lúc bắt đầu thậm chí còn xa mới bằng tư bản Phúc Dụ.
Nhưng đầu tư Chúng Tín có thể quật khởi không phải vì nguyên nhân nào khác mà chẳng qua Tôn Á Lâm đem canh bạc được ăn cả ngã về không gửi gắm trên người Thẩm Hoài mà thôi.
Từ sự quật khởi cùng với mở rộng quy mô sản xuất của Mai thép, đầu tư Chúng Tín đã có tỷ lệ hoàn vốn cao lợi nhuận ngày càng tăng, được càng nhiều người biết đến. Mà ở trong quá trình này thì có vô vàn gian khổ.
Ngoài tỉ lệ hoàn vốn cao, nhà đầu tư đem mấy triệu đến mười triệu đô la Mỹ để ủy thác lên đầu tư Chúng Tín, chủ yếu là do nhìn trúng chiều sâu của Chúng Tín tham dự vào Mai thép vùng với sự phát triển nhanh chóng trong tương lai.
Mai thép hệ trải qua sáu bảy năm phát triển, kiểu mẫu quật khởi so với ngày hôm nay có thể nói kỳ tích của phát triển công nghiệp, nhưng mà chính với vì kì tích có có thể lặp lại, cho nên mô phòng theo tạo thành kì tích mới có thể xưng là kì tích.
Hiện tại thành lập nghiệp vụ tín thác đầu tư tư bản Phúc Dụ, nhưng không phải Dư Vi chỉ cần vẫy tay thì những nhà đầu tư khác sẽ cam tâm tình nguyện đem tài sản tích cóp nửa đời người của mình giao cho tư bản Phúc Dụ quản lý.
Tư bản Phúc Dụ cần tích tũy danh tiếng ở thị trường tài chính, cần phải có tương lai có triển vọng, có dự án đầu tư tin cậy vững vàng, mới có thể đem tư bản phân tán Hong Kong tụ tập lại.
Dư Vi bỏ vốn riêng của mình ra, cộng thêm tiền vốn đối tác bỏ vào, tư bản Phúc Dụ cũng chỉ vừa đủ tám mươi triệu đô la Hong kong làm đăng kí vốn.
Nhưng mà ngàn dặm đi xa mới đi được bước đầu tiên, nếu không có dự án có triển vọng thích hợp, chưa cần nói đến huy động nhiều vốn công nghiệp, số vốn tám mươi triệu đô la Hông Kong nắm trong tay này chưa hẳn đã hoàn lại được.
Dư Vi ngẫm nghĩ, ngồi xuống nói:
- Anh cũng biết rõ, cái gọi là đại gia tộc căn bản là không có thân tình gì đáng nói, trên danh nghĩa còn có 15% cổ phần của ngành đóng tàu Bảo Hoà, một khi tôi bị trục xuất khỏi ngành đóng tàu Bảo Hoà, Cố gia vét sạch ngành đóng tàu Bảo Hoà, thì ngay cả 15% cổ phần này cũng biến thành một đống giấy vụn thật sự rất dễ dàng. Đương nhiên, cho dù coi như đây là sự trừng phạt người đàn bà không biết xấu hổ như tôi đây, cũng là một sự kiện bọn họ đặc biệt tưởng nhớ …
Thẩm Hoài nhìn thấy Dư Vi nhanh chóng từ bộ dạng một người phụ nữ e thẹn đã được khôi phục lại, trong ánh mắt xinh đẹp lại lộ ra vẻ linh hoạt, sắc bén thông thường,trong lòng nghĩ thủ đoạn của cô ta ở Cố gia vốn không được quang minh chính đại, cũng khó trách người của Cố gia sẽ căm hận.
Tuy nhiên Cố Trạch Quân, Cố Trạch Hùng lại lựa chọn ủng hộ Dung Tín, Hồ gia, cho dù Dư Vi không làm gì, Thẩm Hoài cũng sẽ phải nghĩ biện pháp sau lưng lôi kéo chân sau của Cố gia, hiện tại chỉ là muốn đánh vào khẩu vị của Dư Vi, cũng không ngờ sự tình lại hỗn loạn như vậy.
Thẩm Hoài nói:
- Ân oán nội bộ của Cố gia tôi không tham dự vào, tay chân tôi lèo khèo không chịu nổi được sức ép, nhưng nói đến bất động sản Từ Thành, hay là từ những người đầu tư Hong kong đặc biệt mà nói đây có lẽ là con đường tắt nhanh nhất để tư bản Phúc Dụ có thể quật khởi trong tương lai. Nếu là hai năm trước, sụ dậy sóng của thông tin tài chính công nghiệp còn đáng để tham gia, nhưng hiện tại thì không đáng kể. Tuy rằng bọt biển thông tin tài chính công nghiệp khi nào bị phá vẫn chưa biết được, cho dù hủy diệt cũng không làm thương tổn đến căn cơ phát triển của thông tin công nghiệp, nhưng liên quan đến thị trường tài chính trong tương lai có khả năng lâm vào tình trạng lũng đoạn từ ba đến năm năm …
Năm 98 nguy cơ khủng hoảng kinh tế của Chấu Á qua đi, thị trường tư bản sáng chói nhất của Châu Á chính là internet và khái niệm thông tin công nghiệp, thị trường chứng khoán trong nước cùng ý niệm cổ phiếu liên quan cũng tăng với tốc độ kinh người.
Thông tin công nghiệp tại thị trường chứng khoán phát triển vượt xa so với trình độ tự thân của nó, dĩ nhiên cũng tồn tại bọt biển rất lớn. Bọt biển tiếp tục mở rộng, hay là phục hồi, thậm chí là phá hủy mãnh liệt, trong vòng đầu tư đều có sự khác nhau rất lớn.