Chu Vĩ Dân nhận được điện thoại của Từ Kiến, biết được Triệu Mạt Thạch phái người đi theo dõi nơi ở cư xá hồ Nguyệt Nha của Thẩm Hoài, cũng biết việc này không nên để lộ ra nhưng cũng không phải chuyện nhỏ.
Sau khi nhận được điện thoại của Từ Kiến, Chu Vĩ Dân lập tức trực tiếp từ công trường tới cao ốc Quốc Kim gặp Thẩm Hoài.
- Không có chuyện lớn gì, chuyến này anh còn đặc biệt đến đây.
Thẩm Hoài mời Chu Vĩ Dân ngồi trên ghế sa lon trước cửa sổ văn phòng, hai người châm thuốc, không đề cập tới chuyện anh bị theo dõi, mà hỏi một chút về tiến trình xây dựng thị trường Hoa Khê.
Chu Vĩ Dân bắt đầu đảm nhiệm phó bí thư Khu ủy Bắc Đường, Thẩm Hoài mời ông ta đến văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước đảm nhiệm chủ tịch hội đồng quản trị kiêm tổng giám đốc bất động sản Đông Giang, ngoại trừ tiếp tục tiếp nhận, tiêu hóa các doanh nghiệp chuyển giao tới chưa thành bất động sản, các tài nguyên bất động sản khác, thì chủ yếu là chủ trị công tác xây dựng hai giai đoạn thị trường Hoa Khê.
Giai đoạn hai dự án thị trường Hoa Khê, bao gồm bốn thị trường chuyên bán buôn. Một khu phố ẩm thực, ba tòa cao ốc chuyên cho thuê làm văn phòng làm việc, một quảng trường du lịch nghỉ ngơi, một căn cứ trung chuyển hậu cần, tổng diện tích xây dựng hơn sáu trăm ngàn mét vuông. Sau khi bất bất động sản Đông Giang tổ chức và thành lập liền ngay lập tức khởi động siêu đại hình dự án buôn bán bất động sản, cũng là bất động sản Đông Giang nổ một khẩu súng, đặt nền tảng vững chắc.
Toàn bộ dự án được tiến hành theo đợt, nhanh chóng chuyển giao tập đoàn nhà máy dệt in nhuộm, nơi xây dựng căn cứ trung chuyển hậu cần, các chủng loại hàng hóa trên thị trường thương mại đến đầu tháng sáu bắt đầu khởi công xây dựng.
Đây cũng là do lúc ban đầu thị dự án thị trường Hoa Khê muốn mở rộng quy mô, phương án xây dựng cũng đều đã có sẵn, vì vậy sau khi chuyển giao nhà máy thì nhanh chóng khởi công nhà máy dệt và ba khu thị trường chuyên bán sỉ. Bởi vì liên quan đến giải phóng mặt bằng khu ổ chuột chung quanh nên phải kéo dài đến đầu tháng mười mới phá dỡ, những khu khác lúc này mới vừa vặn hoàn thành công tác giải phóng mặt bằng.
Bất động sản Đông Giang không chỉ một dự án thị trường Hoa Khê, mà từ các doanh nghiệp khác tiếp nhận gần hai mươi dự án văn phòng, nhà ở nên phải tiếp tục thêm vốn để tiến hành bước tiếp theo, tuy nói bên trong bao gồm cả xây dựng ngân hàng, cung cấp cho bất động sản Đông Giang tổng cộng 2 tỉ tín dụng, tuy rằng thông qua các tất cả các phương diện, có được gần 1 tỉ vốn hợp tác, nhưng tình hình tài chính của bất động sản Đông Giang vẫn khan hiếm.
- Trong nước vừa hoàn thành hệ thống xây dựng tiêu thụ, chống đầu cơ trong hai năm đầu nên sĩ khí có vẻ hạ, mặc dù thị trường kim khí nhỏ được cấp phép, tuy nhiên hiện tại những quy mô lớn đã hoàn thành ở vùng lân cận có thể làm cho tình hình không được khả quan.
Chu Vĩ Dân đối với triển vọng tiêu thụ trước giai đoạn hai dự án thị trường Hoa Khê không thực coi trọng, lại hỏi Thẩm Hoài:
- Triển khai bất động sản tín thác của Quốc tín như thế nào rồi?
- Ngân hàng nhân dân tỉnh phê hạn mức có hạn, trước mắt vẫn chỉ là làm thí điểm, đồng thời trong tỉnh cũng hi vọng Quốc tín có thể huy động càng nhiều vốn để rót vào phương diện cơ sở hạ tầng. – Thẩm Hoài nói.
Nghiệp vụ bất động sản tín thác, nhà đầu tư có thể đem bất động sản, tài sản ủy thác gửi gắm cho công ty vay hoặc thuê kinh doanh, cũng có thể đem tài chính ủy thác gửi gắm công ty đầu tư ngắn hạn hoặc trong dự án bất động sản trung dài hạn.
Tuy rằng Thẩm Hoài có phương hướng phát triển sau này của đầu tư Quốc tín là đẩy mạnh xây dựng cơ sở hạ tầng cùng phương diện tăng tỉ trọng tín thác bất động sản gửi gắm đầu tư, nhưng tín thác bất động sản gửi gắm đầu tư ở trong nước vẫn là lĩnh vực tương đối mới mẻ, nghiệp vụ tín thác cùng hạn mức đều cần được tiến hành phê chuẩn.
Hiện tại phương diện tín thác bất động sản đầu tư Quốc tín được phê chuẩn giành được năm trăm triệu, cũng coi như là thuận lợi huy động được năm trăm triệu dùng cho dự án khai thác thu mua bất động sản Đông Giang, cũng không giải quyết được nhu cầu tài chính cho sự phát triển sau này của bất động sản Đông Giang.
Đương nhiên, ngoại trừ đầu tư Quốc tín, mặc dù đầu tư Hồng Cơ, đầu tư Chúng Tín cũng không liên quan sâu đến nghiệp vụ quản lý giám sát tài sản nhà nước, nhưng sự phát triển ra ngoài đầu tư Hồng Cơ thì quỹ đầu tư đối tác cũng có định hướng hợp tác chuyên môn với các dự án bất động sản trong nước.
Chỉ có điều mấy công ty quỹ đầu tư phía đối tác cũng đã có kế hoạch chuẩn bị xây dựng, lúc đầu có thể quy mô vốn huy động vào thị trường trong nước sẽ không quá lớn.Nghĩ đến đây Thẩm Hoài lại nghĩ đến tư bản Phúc Dụ.
Buổi chiều cùng Tưởng Ích Bân triệu tập những người liên quan và mời dự hội nghị trù bị tập đoàn quản lý tài sản Hoài Hải, đến tối muộn mới họp xong, Thẩm Hoài trở về văn phòng phê duyệt văn kiện, đợi đến khi bụng đói không chịu nổi, Thẩm Hoài mới định gọi Từ Kiến, Đường Bảo Thành cùng nhau đến căn tin ăn cơm, lúc đó Khấu Huyên gửi một tin nhắn đến:
- Buổi tối em làm nhiều đồ ăn, anh có thể ăn giúp em được không?
Thẩm Hoài biết nếu không đặc biệt vì anh làm cơm chiều thì Khấu Huyên đại khái có thể ăn cơm ở căn tin trường học, nghĩ lại có thể có được một người giúp việc, Thẩm Hoài vui sướng hài lòng mặc kệ sự sống chết của Từ Kiến, Đường Bảo Hành, lái xe về trước.
Nhìn mâm cơm bầy biện thơm ngào ngạt, bốn món một canh sắc hương vị đầy đủ, Thẩm Hoài cầm đũa hỏi Khấu Huyên:
- Có chuẩn bị rượu không?
Khấu Huyên lấy ở trong bếp ra một bình rượu Thanh Mai, nói:
- Rượu này được chứ?
Không phải trên bàn rượu nên Thẩm Hoài cũng chỉ uống một chút rượu nhẹ để giảm bớt mệt nhọc sau một ngày làm việc, đem rượu rót ra mới nói với Khấu Huyên:
- Về sau nếu muốn làm đồ ăn gì, trước hết nói với tôi một tiếng, nếu buổi tối tôi có tiếp khách cũng không bị lãng phí.
- Cũng không phải đặc biệt làm cho anh ăn, anh đắc ý gì chứ? -Khấu Huyên nhếch chiếc cằm mê người lên nói.
Nhìn khuôn mặt Khấu Huyên hơi thở dào dạt ý xuân, ánh mắt sáng rỡ, Thẩm Hoài cười nói:
- Được được được, là tôi tự mình đa tình …
Thẩm Hoài lại lấy từ cặp công văn một chồng tài liệu đặt trên bàn nói:
- Tập tài liệu này em có thời gian đưa cho mẹ em giúp tôi nhé?
- Tài liệu gì thế?
Khấu Huyên cầm tập tài liệu thì thấy là tài liệu tuyên truyền cửa hàng tiêu thụ giai đoạn hai thị trường Hoa Khê, hỏi:
- Tập tài liệu này giao cho bà ta làm gì? Anh muốn bà ấy mua mấy bộ cửa hàng?
- Mấy bộ? - Thẩm Hoài nói, em cũng khinh thường tôi, tôi đổi nghề tiêu thụ thương mại, một lần không bán một hai trăm bộ thì quá mất mặt rồi.
- Sao anh không trực tiếp đưa cho bà ta? Khấu Huyên hỏi.
Thẩm Hoài trừng mắt nhìn Khấu Huyên. Nếu không phải vì cái đêm đó, anh đâu cần ngay cả gặp mặt Dư Vi anh cũng không dám chứ?
Cũng không phải là anh chột dạ, chủ yếu là do quá lúng túng, hơn nữa anh cũng không thể phủ nhận phong tình mê người của Dư Vi đối với bất kì người đàn ông nào cũng đều có sứ hút mãnh liệt hoặc nguy hiểm đến tính mạng; cho dù có gặp lại có muốn tiếp xúc trở lại như xưa, cũng rất khó để đầu óc không nghĩ đến sự kiều diễm của cô ta.
Lúc này ít tiếp xúc là tốt nhất.
Khấu Huyên lè lưỡi. Cô cũng biết ngày đó cô phát hỏa quá mức, cúi đầu bày bát đũa, không nói gì.
- Đúng rồi, em nội trợ giúp anh, anh cũng phải trả tiền lương cho em. Hay là anh cho em đến ở cư xá Hồ Nguyệt Nha. – Khấu Huyên ngẩng đầu xem ý tứ của Thẩm Hoài.
- Cái gì.
Thẩm Hoài nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Khấu Huyên, gặp đôi mặt giảo hoạt của cô gái nhỏ xinh xắn mê người, nghĩ thẩm rằng tâm kế của cô gái nhỏ vẫn có khá “ thâm trầm “, bằng không anh thực sự không có cách nào giải thích việc này với Thành Di, lấy ví để trên bàn nói:
- Được rồi, tiền lương tháng này ở trong ví, em nghĩ tiền lương của em tầm bao nhiêu thì hợp lý, em lấy đi.
- Sao lại ít tiền như vậy? – Khấu Huyên cầm lấy ví, thấy tiền mặt bên trong không hơn một ngàn, “ chán nản” mà hỏi.
- Anh không có cơ hội tiêu tiền. – Thẩm Hoài nói.
Khấu Huyên ngẫm lại cũng đúng. Thẩm Hoài muốn mình có không gian riêng còn phải nghĩ biện pháp thoát khỏi người khác đi theo, bằng không đi tới đâu cũng có nhân viên công tác đi theo, anh ngay cả cơ hội lấy ví da cũng không có, lại hiếu kì hỏi Thẩm Hoài:
- Phòng kia của anh không cần trả tiền thuê à?
- Nếu muốn, một tháng cá nhân phải trả hơn hai trăm. – Thẩm Hoài nói.
Khấu Huyên lè lưỡi. Hồ Nguyệt Nha là tiểu khu có điều kiện xung quanh tốt nhất, cô ở đây bao gồm dọn dẹp nhà trọ, riêng tiền thuê cũng phải hơn một ngàn, cảm khái nói rằng:
- Làm lãnh đạo thật tốt.
Thẩm Hoài cũng không thích sống trong một căn hộ trống trơn, ăn cơm xong Thẩm Hoài xem tài liệu ngay tại phòng Khấu Huyên. Khấu Huyên dọn dẹp bát đũa, cũng không vào trong phòng tự học, lấy văn kiện ngồi bên cạnh Thẩm Hoài, thoải mái đem chân để trên đùi Thẩm Hoài.
Dưới váy ngắn Khấu Huyên mặc quần tất đen, bị màu đen của tất chân ôm lấy khiến đôi chân tinh xảo, hai chân thon dài, tuy không thể so với người đẫy đà trưởng thành,nhưng lại hiện ra nét thanh xuân thẳng tắp linh động, váy ngắn hơi nhấc lên, lộ ra bắp đùi tròn trịa …
Thẩm Hoài không có cách nào không để ý đến hai đùi đẹp, bỏ tay ra khỏi tài liệu nói với Khấu Huyên:
- Nếu em không thả chân xuống bên cạnh …
Khấu Huyên nghe lời đổi chân đặt trên đùi của Thẩm Hoài xuống, để chân trên lan can ghế sô pha.
Khuôn mặt Khấu Huyên thanh thuần mê người, làm cho người ta cảm thụ đẹp đến mức tận cùng, nhưng nếu so với nửa thân dưới uốn khúc mê người lộ ra trước mắt không ít mê hoặc, Thẩm Hoài làm sao có thể có tâm tư nhìn tài liệu.
Nghe trong hành lang có tiếng bước chân, cái tiếng giày cao gót này, Thẩm Hoài tưởng là gia đình trên lầu trở về, nhưng cô gái nhỏ khi nghe âm thanh này liền rời khỏi bắp đùi Thẩm Hoài, nhanh chóng lấy tài liệu học tập phóng tới bàn ăn, còn hướng tới anh lè lưỡi, cười khẽ, Thẩm Hoài mới ý thức được Dư Vi đến.
Dư Vi từ bên ngoài đẩy cửa vào, trước tiên nhìn Khấu Huyên ở trước bàn ăn:
- Nhìn thấy nhà con đèn còn sáng, sao tối nay không đến trường học?
Cô quay đầu nhìn Thẩm Hoài ngồi trên ghế sô pha, vẻ mặt ngay lập tức cũng bị kiềm hãm.
Dư Vi ở trước mặt Khấu Huyên muốn làm như không có việc gì, hi vọng sau khi khúc mắc được hóa giải, có thể cùng Khấu Huyên cải thiện quan hệ mẹ con, lần trước lúc rời khỏi, còn cầm chìa khóa riêng của nhà trọ.
Dư Vi hai ngày này trở về Hong Kong một chuyến, nhân tiện mua cho Khấu Huyên mấy bộ quần áo, nghĩ thừa dịp này mới đến đây, không ngờ Thẩm Hoài còn sớm như vậy đã từ tòa Quốc Kim trở về, đang xem tài liệu tại phòng Khấu Huyên.
Mặc dù là nghiệt duyên, nhưng Dư Vi cũng biết Khấu Huyên quật cường hơn so với cô năm đó, mà Khấu Huyên lại mê luyến Thẩm Hoài, anh cũng có liên quan chặt chẽ tới sự trưởng thành của cô bé, miễn cưỡng kéo ra sẽ chỉ gây mâu thuẫn sâu hơn. Dư Vi nghĩ có lẽ thật sự chỉ có thể chờ đến một ngày nào đó Khấu Huyên tự chán ghét cảm giác ở bên cạnh Thẩm Hoài, mới có thể có một cuộc sống tốt đẹp hơn, cho nên cũng không miễn cưỡng ngăn cản gì nữa.
Chỉ là nghĩ đến vài ngày trước, chuyện đêm hôm đó đã xảy ra, Dư Vi khó mà đối mặt với Thẩm Hoài. Cô cho rằng đem những tâm tình không cần thiết kia chôn vào nơi kín đáo cẩn thận, nhưng khi nhìn thấy Thẩm Hoài ngồi ở sô pha, mặt cô không kìm nổi nóng lên, cố gắng trấn tĩnh cất tiếng chào hỏi:
- Bí thư Thẩm hôm nay không có việc hay sao mà về sớm vậy?
Dư Vi cho dù trước đó gợi cảm hấp dẫn, cũng là tự mình hành động, nào khiến người khác thấy cô là một phụ nữ ngượng ngùng?
Thấy bộ dạng của Dư Vi như vậy, Thẩm Hoài cũng sững sờ, nói:
- Khấu Huyên nói cơm chiều hơi nhiều, nên để tôi hỗ trợ ăn hết.
Dư Vi lờ mờ cảm thấy Khấu Huyên quyết tâm muốn thân cận hơn, nói:
- Tôi lần này đi Hong Kong, có mấy bộ quần áo đem cho Khấu Huyên. Giờ tôi còn có việc khác, phải đi trước rồi.
Dư Vi lấy túi quần áo bỏ ra, nói phải rời khỏi, Khấu Huyên lại nghĩ đến tài liệu Thẩm Hoài bảo cô đưa cho mẹ, vội gọi mẹ nói:
- Đây là tài liệu của Thẩm Hoài đưa cho bà …
Dư Vi nghi hoặc tiếp nhận tài liệu, cũng không tiện quay người rời khỏi ngay lập tức, liền đứng ở cửa xem.
- Bí thư Thẩm cho rằng tư bản Phúc Dụ nên tham gia đầu tư bất động sản Từ Thành? – Dư Vi không xác định mà hỏi.
Thẩm Hoài vốn định để Khấu Huyên chuyển tài liệu cho Dư Vi, sau đó để đầu tư Quốc tín hoặc Chu Vĩ Dân trực tiếp đàm phán thương lượng cùng Dư Vi, không ngờ gặp Dư Vi ở đây.