Tuy cửa phòng đang đóng nhưng Dư Vi có thể nghe thấy loáng thoáng những gì Thẩm Hoài nói cùng con gái ở trong đó.
Mặt cô nóng bừng như bị phỏng, trái tim cô dâng lên cảm xúc phức tạp khó hiểu.
Tuy rằng cô thường lo lắng qua thời gian nhan sắc ngày một suy giảm nhưng hiện tại cô có lòng tin vào sự quyến rũ như đóa hoa nở rộ của mình, hơn nữa cô đã thăm dò hình mẫu phụ nữ yêu thích của Thẩm Hoài là thùy mị quyến rũ, thầm nghĩ chỉ cần cô hạ quyết tâm, Thẩm Hoài cho dù có ngại cũng sẽ bị kích thích bởi bản năng đàn ông mà không cách nào kiềm chế, sẽ bịrơi vào trong lưới tình dục của mình. Cô nghĩ Thẩm Hoài ỡm ờ với mình cũng tốt, có thể mở ra tâm tình cho con gái Khấu Huyên, nhưng lại không ngờ Thẩm Hoài lại chạy trốn như thế.
Cô càng không ngờ tới cái gọi là “ khúc mắc” của con gái mình căn bản chỉ là bậy bạ, chỉ là quyết tâm muốn giúp Thẩm Hoài, thậm chí không tiếc bán đứng cả “ mẹ ruột”,muốn mẹ ruột lên cùng một “thuyền” với Thẩm Hoài. Hay nói đúng hơn là cùng một “ giường”.
Nghĩ đến đây, Dư Vi thật sự là cảm thấy đứng cũng không được mà ngồi cũng không yên, nửa đời người trải qua biết bao lòng người hiểm ác lẫn lộn, vậy mà cũng không nhận ra điểm ấy của cô con gái thân thiết, cũng mặt dày bò lên giường của Thẩm Hoài, thật sự không biết Thẩm Hoài nghĩ sao về việc “không biết xấu hổ” của mình.
Thẩm Hoài sẽ nghĩ thế nào về cô? Nghĩ cô là “ không biết xấu hổ”, hay là nghĩ cô tối nay cảm xúc bị kích động mới không nhìn ra tâm kế của Khấu Huyên, mới không thèm để ý đế đến sự “ không biết xấu hổ”, hay là cho rằng hành vi này đối với cô mà nói cũng chỉ là thói quen bình thường.
Nghĩ đến đây, trong lòng Dư Vi đối với Khấu Huyên tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại nghĩ đến năm đó cô nhẫn tâm bỏ lại Khấu Huyên, cho dù tối nay bị trêu đùa cũng không có cách nào oán hận nhiều, chỉ là trong lòng có thêm khó chịu cùng ngượng ngùng không nói ra được. Cảm giác khó chịu cùng với bối rối cứ dập dờn trong lòng, hận không thể che mặt chạy đi được.
Chỉ là nếu như chạy trốn như vậy trước mặt Thẩm Hoài có vẻ như quá nhút nhát cùng yếu đuối. Dư Vi không muốn như vậy, cho dù trên mặt đỏ như thiêu đốt, tim đập liên hồi, cô cũng cố gắng trấn tĩnh ngồi trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm vào cửa phòng ngủ, nghĩ cho dù tàn cục có khó chấp nhận hơn nữa cũng muốn ở lại thu thập.
Thẩm Hoài đứng trong phòng ngủ cũng là do bị hai mẹ con Dư Vi, Khấu Huyên càn quấy đến dở khóc dở cười, nhìn Khấu Huyên trốn tránh thân mình bên trong nửa chăn,Thẩm Hoài nổi cáu cũng không được, trách móc cũng không xong.
Mấy năm qua trong lòng Dư Vi dồn nén nhiều áy náy, muốn Khấu Huyên có thể có cuộc sống tốt hơn, không tiếc mẹ trả nợ thay con, mà Khấu Huyên lại muốn giúp anh,không ngờ muốn thông qua quan hệ nam nữ, đem mẹ của cô buộc chặt trên một chiến thuyền với Mai thép hệ.
Thẩm Hoài còn cho rằng Dư Vi sẽ rời đi trước, nhưng một lúc lâu sau trong phòng khách cũng không có động tĩnh gì, anh cũng không biết trong lòng Dư Vi đang suy tính gì mà kiên trì ở lại không đi.
Với cục diện xấu hổ khó chịu này, Thẩm Hoài cũng không biết làm thế nào đi ra đối diện với Dư Vi, anh nghĩ mãi mà không ra, Dư Vi lãnh đạo cả tập đoàn, làm sao lại còn mơ hồ làm ra chuyện này.
Thẩm Hoài đắng ngắt năm ngửa trên giường, nhìn sững sờ trần nhà, Khấu Huyên rón rén lại gần, lý nhí hỏi:
- Anh tức giận à?
Tối nay đem tình cảm chôn dấu nhiều năm nói hết ra, Khấu Huyên thấy Thẩm Hoài ngược lại không hề ràng buộc chuyện trước kia mà để ý đến cô, cô lại tiến về phía trước vô cùng thân thiết nâng cằm lên nhìn thẳng vào mắt anh.
Trên người Thẩm Hoài mặc một chiếc áo len, cách một lớp áo ngủ, Khấu Huyên cầm tay đặt lên ngực, cảm giác đầy đặn mềm mại, nghiêng đầu nhìn cô một cái, chỉ thấy đôi mắt cô thâm thúy trong suốt, hồn nhiên động lòng người, chỉ có điều đổi lại phải là cô gái khác, sẽ không có ai “ hồn nhiên” đến mức đem mẹ của mình lừa lên giường đàn ông?
Nghĩ đến đây Thẩm Hoài chỉ cười chua xót, biết từ nhỏ đến lớn Khấu Huyên đã trải qua rất nhiều đau khổ, càng không giống như người có quan niệm tình cảm bình thường khác.
Mà khi ngẫm lại, chính anh cùng với Chu Dụ và Hùng Đại Ny trải qua một đêm điên cuồng hoang đường tại khách sạn, rồi cùng Dương Lệ Lệ, Tôn Á Lâm mê tình thác loạn trong nhà tắm, làm sao có thể nói là ham muốn của người bình thường?
Có đôi khi Thẩm Hoài đã nghĩ, hi vọng Khấu Huyên thoát khỏi mình có thể có một cuộc sống tốt hơn, chỉ là anh đơn phương mong muốn, cô đối với anh trên bản chất giống như con cừu non lạc đường đang tìm kiếm phương hướng, chỉ có như vậy bọn họ mới có thể an ủi lẫn nhau.
- Anh tức giận thật? Khấu Huyên gần như nửa người đang nằm sấp vào lồng ngực của Thẩm Hoài.
Nhìn gương mặt kiều mị của Khấu Huyên, giống như đóa hoa nở rộ tươi đẹp trước mắt, để thân thể mềm mại của cô trong lồng ngực, Thẩm Hoài cũng khó kiềm chế dao động, giơ tay vỗ bờ eo mềm mại của cô, dịu dàng nói:
- Lại càn quấy rồi.
Tuy Khấu Huyên không hiểu rõ tình hình hiện tại của Thẩm Hoài và mẹ của cô, điều đó hạn chế thị lực cùng tầm nhìn hiện tại của cô, nhưng trí thông minh cũng không hề kém bất cứ ai, đương nhiên có thể nghe ra được sự dịu dàng trong giọng nói của Thẩm Hoài, cũng biết tối nay cô ngốc như vậy cũng không hề phá tan khoảng cánh giữa cô và Thẩm Hoài mấy năm qua.
Tuy rằng cô cũng không biết phải thu dọn tàn cục giữa Thẩm Hoài và mẹ cô như thế nào, nhưng trong lòng Khấu Huyên ngọt ngào không thể tả, cằm cúi xuống lồng ngực Thẩm Hoài, nhìn khuôn mặt Thẩm Hoài chăm chú, vẻ mặt rạng rỡ nói:
- Về sau em sẽ nghe theo lời anh, cũng sẽ không làm phiền anh nữa. Thật ra …
- Thực ra.. cái gì? Thẩm Hoài hỏi.
-
- Mẹ của em thật sự rất được, anh không thấy thế sao? – Khấu Huyên nói.
Thẩm Hoài lại thấy đau đầu, xoay người sang chỗ khác, lại giơ tay lấy cái gối, gối đầu lên, nói:
- Ngày mai anh còn phải làm việc, em đi ra ngoài cho anh, đừng gây trở ngại cho anh ngủ …
Thức dậy, trời đã sáng choang, cũng không biết mẹ con Dư Vi, Khấu Huyên đã đi từ lúc nào, không thấy người đâu, Thẩm Hoài rời giường làm vệ sinh cá nhân đơn giản, đi ra quán ngoài cư xá ăn điểm tâm.
Di động, chìa khóa, ví tiền và cặp công văn đều khóa ở trong nhà, Thẩm Hoài cũng không gọi điện thoại bảo lái xe Triệu Hồng Quân đến đón mà là lấy từ trong phòng Khấu Huyên mười đồng đi ăn sáng, ngồi xe buýt tới đơn vị.
Chiếc santa tối ngày hôm qua đến cư xá hồ Nguyệt Nha trước khi anh về mười lăm phút. Nói như vậy không chỉ có người theo dõi anh ở cư xá hồ Nguyệt Nha mà rất có thể ở tòa nhà Quốc Kim đã có người phía sau chủ mưu mật báo.
Thẩm Hoài ngẫm lại, anh ở lại tòa nhà Quốc Kim tăng ca đến gần mười giờ, lúc ấy không có nhiều nhân viên ở lại làm việc. Nói như vậy, ngay cả Triệu Hồng Quân lái xe cho anh một năm qua cũng khó tránh khỏi bị nghi ngờ.
Trở lại đơn vị, Thẩm Hoài gọi Từ Kiến lên văn phòng, bảo anh ta đừng nên để lộ điều gì, đi thăm dò xem đêm qua có nhân viên nào ở lại tòa nhà Quốc Kim cùng anh ta tăng ca đến mười giờ mới rời khỏi, liệt kê danh sách báo cho anh.
Khi Thẩm Hoài đến văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, ngoại trừ đề bạt đám người Đường Bảo Thành, Diêu Viễn, lại điều Từ Kiến, Quách Toàn đến bên mình làm trợ thủ, những nhân viên đảm nhiệm công tác khác, bao gồm lái xe, thư ký khi dùng ai hoặc sai khiến ai cũng không cố ý lựa chọn.
Cũng đoán được những nhân viên bình thường khác có khả năng đã bị đối thủ cài cắm làm cơ sở ngầm, nhưng vốn là cho bọn họ tham dự công tác hàng ngày nên khó có thể nhận ra được.
Mà nếu có hoạt động bí mật gì, Thẩm Hoài đều tự mình lái xe. Chính anh cũng thích lái xe, nên cũng không đặc biệt để ý đến phương diện này, cho nên cũng không tiến hành sàng chọn những nhân viên bên cạnh mình.
Chỉ có điều hiện tại khi biết rằng có người cài người ở bên cạnh mình, Thẩm Hoài không thể ngồi yên không để ý tới, nhìn thấy Từ Kiến đem danh sách nhân viên tăng ca đêm qua ở tòa nhà Quốc Kim đi đến, quả thật cũng có tầm hai ba người khả nghi.
Qua ba ngày, bên Thiệu Chinh đã tìm ra kẻ sai khiến phía sau.
- Người này họ Đường, tên là Đường Binh, mẹ của Đường Binh là Tào Tú Cầm đã làm người giúp việc mười năm ở nhà Triệu Mạt Thạch. Tào Tú Cầm cùng với Triệu Mạt Thạch là người cùng thôn, nghe nói hai người hồi nhỏ còn có tình cảm yêu đương, người trong thôn đều không ngờ hơn mười năm Triệu Mạt Thạch chưa về thôn lại đi đón Tào Tú Cầm đến nhà làm người giúp việc. – Thiệu Chinh nói.
Thẩm Hoài nghĩ thầm có lẽ Thiệu Chinh nên phái người đến quê Triệu Mạt Thạch điều tra. Liên quan đến Triệu Mạt Thạch cùng với người giúp việc Tào Tú Cầm có rất nhiều lời đồn, chỉ là anh đối với chuyện đó không có hứng thú, trước đó cũng không ngờ Triệu Mạt Thạch vẫn dây dưa sự việc cải tổ tập đoàn Đông Sư mà sau lưng lại sai người điều tra anh. Ôm lấy trán, anh ra hiệu cho Thiệu Chinh nói tiếp.
- Chiếc santa này có lẽ là chiếc xe được phối khi Triệu Mạt Thạch còn đảm nhiệm xưởng trưởng xưởng vô tuyến điện Phổ Thành. Sau khi xưởng vô tuyến điện Phổ Thành cái tổ thành tập đoàn doanh nghiệp tư nhân Phổ Thành, chiếc Santa này còn được Triệu Mạt Thạch sử dụng thêm hai năm. Đường Binh sau khi tốt nghiệp trung cấp, không tiến ngay vào công tác tại tập đoàn Phổ Thành, càng không có ở bên cạnh Triệu Mạt Thạch mà là đi nhập ngũ. Sau khi tòng quân ba năm thì xuất ngũ về lại thị trấn mở một quán rượu. Đây là ảnh chụp khách sạn, đây là bức ảnh anh ta cùng Triệu Mạt Thạch gặp mặt mấy ngày nay …
Thiệu Chinh trước kia ở bộ đội chính là linh trinh sát, sau khi Thẩm Hoài rời khỏi Mai Khê, Thiệu Chinh trên danh nghĩa công tác dưới cờ của Chúng Tín, mà Chúng Tín là công ty quỹ đầu tư công nghiệp, coi trọng nhất là sưu tập và phân tích tin tức tình báo thương mại. Thiệu Chinh lại phụ trách sưu tập tin tức tình báo thương mại, trong tay cũng không ít nhân viên sưu tập tin tức tình báo thương mại chuyên nghiệp. Thẩm Hoài để ý có người theo dõi anh, trái lại ngấm ngầm điều tra ra người chỉ huy phía sau,đương nhiên không phải chuyện gì khó, đối phương cũng không phải phải là chuyên nghiệp gì, không có ý thức lập tức hành tung bị bại lộ, bị điều tra ngược lại.
- Trong văn phòng còn có Tiền Văn Tài cũng không tránh khỏi hiềm nghi. Anh ta là đồng hương của Triệu Mạt Thạch, cũng cùng Tào Binh đến nhận chức, lúc đầu là Tô Bình đề cử vào.
Sau k hi Thẩm Hoài chỉ ra vài người khả nghi trong danh sách nhóm nhân viên công tác, Từ Kiến cũng đem mối quan hệ giữa những người đó cắt tỉa một lần, trong quan trường mối quan hệ giữa người với người là mẫn cảm nhất, có một số tin tức cũng không cần cố ý điều tra.
Tiền Văn Tài cũng chỉ là một thư kí chừng mực, công tác ngày thường so người người khác rất cần cù, không ngờ lại xảy ra vấn đề trên người bình thường như vậy.
Quan trọng nhất là Tô Bình đảm nhiệm Phó trưởng phòng phòng thư ký doanh nghiệp nhà nước công ủy, đề cử một hai người đến công tác tại phòng thư ký công ủy cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ. Đến khi thành lập văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, phòng thư kí văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước phần lớn đều tiếp tục sử dụng người cũ, cho dù có muốn sắp xếp, cũng không phải một mình Thẩm Hoài là có thể hoàn thành.
Thẩm Hoài thấy Thiệu Chinh, Từ Kiến mấy ngày nay tìm được một đống tài liệu, lắc đầu cười khổ, nói:
- Đau đầu quá.
Rồi mở ngăn kéo ra đem toàn bộ tài liệu bỏ vào trong.
- Chuyện này cứ bỏ qua như vậy ư? Thiệu Chinh nói.
- Làm phiền anh đến nói với Đường Binh một tiếng, bảo anh ta không cần vất vả đến hồ Nguyệt Nha canh gác tôi, không như vậy còn có thể như thế nào đây?
Thẩm Hoài lắc đầu cười khổ nói:
- Sắp tới tổ chức và thành lập tập đoàn quản lý tài sản Hoài Hải, không nên để chuyện này làm cho Tỉnh trưởng Từ thêm ngột ngạt. Món nợ này trước ở nơi nào, sau này làm sáng tỏ với Triệu Mạt Thạch …
- Để tôi nói với Chu tổng một tiếng, hay là đổi quản lý tiểu khu hồ Nguyệt Nha đi?
Từ Kiến không xác định hỏi.
Cư xá Hồ Nguyệt Nha là tập đoàn Hoa Khách khai thác, xây dưng phát triển, bất động sản Đông Giang chính là bất động sản Hoa Khách được tổ chức thành lập dựa trên cơ cở công ty nhà nước. Tuy nói bất động sản tiểu khu hồ Nguyệt Nha là bán ra cá nhân, hoặc là phân cho các doanh nghiệp nhà nước dùng làm phúc lợi nhà nước, nhưng quản lý tiều khu hồ Nguyệt Nha vẫn là chỉnh hợp của Bất động sản Đông Giang dưới cờ công ty vật nghiệp.
Nói với Chu Vĩ Dân một tiếng để đổi một người phụ trách hồ cư xá hồ Nguyệt Nha đáng tin cậy, rất nhiều vấn đề đều được giải quyết rõ ràng.
- Không cần.
Thẩm Hoài lắc đầu nói tiếp:
- Hiện tại vị quản lý Cát kia, năng lực và nghiệp vụ cũng tốt, chỉ là trước kia mọi người đều không có ý thức đến phương diện vấn đế này, có chút sơ hở cũng bình thường.Về sau chú ý tăng cường quản lý, sẽ tốt hơn nhiều.
Hiện tại quản lý cứ xá hồ Nguyệt Nha, sau khi tổ chức và thành lập bất động sản Đông Giang lại tiến hình điều chỉnh một lần nữa.
Tuy nói Chu Vĩ Dân không nói ra, nhưng quản lý Cát kia đều rất nhiệt tình với Thẩm Hoài, ở hành lang đình viện, mỗi ngày ông ta đều sắp xếp người quét dọn, đây hiển nhiên là do Chu Vĩ Dân dặn dò.
Lúc này lại yêu cầu Chu Vĩ Dân đổi người quản lý mới, có vẻ như là không tín nhiệm Chu Vĩ Dân.
Nếu nói đến sơ hở, tất cả mọi người đều sơ hở, thậm chí có khả năng người quản lý kia đã chú ý tới chiếc santa kia, chỉ có điều trong lòng ông ta có khả năng nghĩ lầm đối phương chạy đến cửa tặng lễ nên cũng chưa tăng cường trông coi cũng không chừng. Thẩm Hoài cũng không thể chỉ vì chút việc này mà khiến cho bọn anh nhìn gà hóa quốc được.