Vào trong xe Thẩm Hoài lại do dự, cũng không biết nên tìm ai để thảo luận việc này trước tiên. Khi đi qua Hồng Cơ Trường Thành, anh bảo lái xe dừng ở trước cây cầu lớn Chử Giang, đẩy cửa xe đi ra, đứng trên cây cầu nhìn về phía xa xa.
Công trường hai bên cây cầu lớn không bị ảnh hưởng của thời tiết nóng nực và vụ án Phổ Thành trong khoảng thời gian này, từ xa nhìn lại, cần trục hình tháp san sát vẫn đang vận hành bình thường.
Ngô Hải Phong cũng xuống xe đi xuống, nói: - Tiểu Chu mắt tinh, vừa rồi ở ngã rẽ nhìn thấy xe của cậu lái qua. Trời nóng như thế, sao lại chạy lên cây cầu để chịu bị nóng thế?
Thẩm Hoài không có nhiều thời gian nghỉ ngơi đã phải đến văn phòng làm việc của Từ Bái, lúc này đang là giữa trưa trời nóng nực nhất, nắng gắt như lửa, mặt cầu nóng như thiêu đốt, thậm chí bởi vì liên quan đến nhiệt độ chênh lệch quá cao trong ngày mà mặt cầu khiến cho người ta có cảm giác bị bị méo mó.
- Bí thư Điền vẫn hy vọng chúng ta có thể gánh vác nhiều trách nhiệm hơn nữa.
Thẩm Hoài đem chuyện Lý Cốc tìm anh nói cho Ngô Hải Phong nghe.
- Ngô Hải Phong cũng không thể ngờ được Bí thư Điền Gia Canh sẽ nhúng tay vào chuyện này. Họ vốn quyết định không động vào cục diện rối rắm Phổ Thành lúc này, kiềm chế một chút, bảo thủ một chút để ứng phó hai tháng nữa cho cục diện mới sau khi Bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân về hưu.
Trong hai năm qua, Mai thép hệ tuy rằng đạt được sự phát triển rất lớn, nhưng trước sau vẫn cầu cân bằng trong khe hẹp gữa Kế kinh hệ và Hồ hệ.
Vụ án Phổ Thành phát sinh, Từ Bái không thể đảm nhiệm chức vị Bí thư tỉnh ủy thay Chung Lập Dân, qua một thời gian ngắn thậm chí còn có thể bị điều khỏi vị trí Tỉnh trưởng.
Đến lúc đó Hồ hệ trở thành một nhà độc đại tại Hoài Hải, từ không có cơ sở quật khởi sẽ có khả năng chống lại Mai thép hệ.
Giờ Thẩm Hoài gánh vách trách nhiệm này rất dễ dàng, nhưng hai ba tháng sau thì sao đây?
Đương nhiên, Ngô Hải Phong cũng biết Điền Gia Canh có ảnh hưởng to lớn đối với Thẩm Hoài, Từ Bái không thể nào bằng được.
Nếu đơn thuần là Từ Bái hy vọng Mai thép hệ lúc này đứng ra ngăn cơn sóng dữ, hoàn toàn có thể bỏ mặc, mà lời nói của Điền Gia Canh hẳn cũng đại biểu ý tứ của tầng lãnh đạo cao nhất của Kế Kinh hệ, cũng không thể để thủ tướng Vương Nguyên đích thân đến để nói những câu này với Thẩm Hoài được?
Ngô Hải Phong hỏi: - Cậu định làm thế nào?
- Điện khí Hoài Hải, Bất động sản Đông Giang, Điện lực Đông Giang, Tập đoàn Đông Sưđều đang trong giai đoạn phát triển, còn xa mới mùa thu hoạch. Đại học thành phố cổ phần gánh vác xây dựng khu đại học khoa học kỹ thuật Nam Vịnh Hồ, tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải cũng đã chịu đủ áp lực lớn rồi.
Thẩm Hoài cau mày nói,
- Nếu tiếp theo tỉnh ủy và chính phủ tỉnh tiếp tục kiên định ủng hộ tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải phát triển, để tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải tiếp nhận và xử lý cục diện rối rắm tại Phổ Thành, cũng không tính là phiền toái lớn gì. Nếu hiện tại tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải tiếp nhận cục diện rối rắm này, tầm ba năm tháng sau, mức độ ủng hộ của tỉnh ủy và chính phủ tỉnh đối với tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải suy yếu, thậm chí phân tách tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải, vậy thì rất phiền toáiTôi cũng muốn gánh vách nhiều trách nhiệm hơn nữa, nhưng có một số trách nhiệm không phải tôi có thể gánh vác đấy.
- Câu nói của Bí thư Điền có phải có hàm nghĩa khác hay không? Ngô Hải Phong hỏi, - Nếu tỉnh trưởng Thành đến Hoài Hải nhậm chức, tình thế phát triển tốt của Hoài Hải hẳn có thể tiếp tục tiến lên, ảnh hưởng tiêu cực của vụ án Phổ Thành cũng có thể khống chế được..
Suy đoán của Ngô Hải Phòng thật sự cũng rất có ý tứ, có điều cha của Thành Di năm nay có thể ở tỉnh Ký tiếp nhận chức bí thư tỉnh ủy, tội gì mà đến vũng nước đục Hoài Hải này? Mai thép hệ cho dù cần viện trợ, cũng không cần từ bỏ cục diện rất tốt kinh doanh vùng với Kệ hệ tại tỉnh Ký.
- Nào, chúng ta đi tìm lão Hùng tâm sự đi. Thẩm Hoài nói.
Bảo là muốn kéo Ngô Hải Phong cùng đi tìm Hùng Văn Bân nói chuyện phiếm, Thẩm Hoài vừa mới ngồi vào đi trong xe của Ngô Hải Phong, dì út Tống Văn Tuệ gọi điện tới:
- Hai ngày tới cháu có thể bớt chút thời gian quay về Yến Kinh một chuyến được không?
- Đã xảy ra chuyện gì ạ? Trong lòng Thẩm Hoài hơi có chút không yên, dì út có chuyện muốn nói với anh, từ trước tới giờ không lòng vòng thần bí như này.
- Ông cụ bảo cháu về một chuyến, rốt cuộc có chuyện gì cũng không nói với dì.
- Ngoài cháu, lần này ông còn gọi ai về Yến Kinh không ạ? - Thẩm Hoài hỏi.
- Diệp Tuyển Phong đã về Yến Kinh từ hôm trước rồi, cũng không nghe nói nó bao giờ thì rời khỏi. Tống Văn Tuệ.
Trong xe rất yên tĩnh, Thẩm Hoài bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của Ngô Hải Phong, tin rằng ông cũng nghe được dì út nói chuyện trong điện thoại, che điện thoại lại hỏi ông: - Anh nói lần này tôi trở về có phải là Hồng Môn Yến không?
- Dầu gì thì ông cụ cũng không nhẫn tâm lóc thịt cậu đâu, Ngô Hải Phong cười nói, - Mà là suy nghĩ của chúng ta quá hẹp hòi, có lẽ Bí thư Điền cũng nhìn thấy khả năng này, mới hy vọng chúng ta gánh vác trách nhiệm
Mặc dù dì út không nói rõ trong điện thoại, nhưng Thẩm Hoài vẫn có thể đoán được tâm tư của bác hai anh muốn giành được vị trí trống lần này tại Hoài Hải.
Có lẽ từ trước tới giờ bác hai cũng không phải là nhân tuyển lý tưởng trong suy nghĩ của Thẩm Hoài, cẩn thận ngẫm lại cục diện trước mắt, đây có lẽ là một trong những đường ra không nhiều lắm.
Thẩm Hoài và Ngô Hải Phong cũng tới nhà Hùng Văn Bân.
Biết Bí thư Điền Gia Canh nhờ Lý Cốc nói vài câu, vụ án Phổ Thành sau khi chuyển giao cho cơ quan kiểm sát tiếp nhận, Hùng Văn Bân không còn tiếp tục phụ trách công tác phối hợp điều tra nữa cũng khẽ than nhẹ:
- Liên lụy bốn công ty niêm yết, góp vốn phi pháp, hình thành lỗ hổng mượn tiền cao vô cùng, trở thành vụ án lớn khiến cả nước nghe mà rợn người. Bí thư Chung dù có trì hoãn thêm thời gian nhậm chức cũng chỉ kéo dài đến mùa xuân sang năm là nghỉ hưu. Nếu tỉnh trưởng Từ, Bí thư Chung cùng nhau rời chức, thế cục Hoài Hải thật sự khó mà bình an
Diễn biến vụ án Phổ Thành trước sau ác liệt, Từ Bái khó có thể trốn tránh được sai lầm lần này, khó có thể tiếp nhận được vị trí bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân rồi. Qua tầm năm ba tháng nữa, đợi cục diện hơi ổn định, điều chuyển ngang ra khỏi Hoài Hải có lẽ là kết cục tốt nhất của ông ta.
Vậy sau Chung Lập Dân, Từ Bái, vị trí trống nên an bài ai tới đảng chính Hoài Hải lập tức trở thành sự kiện mất chốt so sánh cao thấp các phái hệ tại trung ương.
Từ Điền Gia Canh đến Từ Bái, Kế Kinh hệ đều đã trải qua 8 năm tại Hoài Hải rồi.
Hoài Hải tám năm trưởng thành, cũng từ quật khởi địa khu về vùng duyên hải phía đông mà đạt được vị trí, Kế kinh hệ dĩ nhiên không cam lòng đem thành lũy trọng yếu như Hoài Hải chắp tay dâng lên.
Kế Kinh hệ bị động là hiển nhiên đấy, mà tiếp tục kéo dài, đợi nhiệm kỳ trung ương mới, đợi Triệu Gia Hoa tiếp nhận công tác Quốc Vụ Viện từ Vương Nguyên, sẽ giải quyết các vấn đề còn tồn tại của Hoài Hải, tình thế tất nhiên đối với Kế Kinh hệ lại càng thêm bất lợi.
Mà ngoại trừ an bài vị trí đảng chính tỉnh Hoài Hải ra, Lý Cốc, Quách Thành Trạch, Bàng Vân Tùng, Mạnh Kiến Thanh từng trưởng thành tại Hoài Hải, trở thành một trong những nhánh nòng cốt nhất hậu bị của Kế Kinh hệ, cũng là một trọng điểm liên quan đến toàn cục mà Kế Kinh hệ cân nhắc.
Không có vụ án Phổ Thành, Từ Bái có thể thuận lợi tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy của Chung Lập Dân, có thể đoán trước tương lai trong thời gian mười năm, đám người Lý, Quách, Bàng, Mạnh, Tào, Tưởngđều có cơ hội đi lên vị trí lãnh đạo quan trọng cấp tỉnh bộ.
Kế kinh hệ lúc này không thể chủ động tại tỉnh Hoài Hải, không chỉ gặp phải Hoài Hải thất thủ toàn bộ, đối với lực lượng hậu bị cũng bị tổn hại rất lớn, ảnh hưởng tiêu cực có khả năng sẽ lan rộng đến nhiệm kỳ mới sau mười năm nữa.
Chung Lập Dân, Từ Bái sắp phải điều khỏi Hoài Hải, cho dù an bài người của phái thứ 3 đến Hoài Hải tiếp nhận đại cục đảng chính, cũng không thể thay đổi vận mệnh Hồ hệ một nhà độc đại, trừ phi là Tống hệ đến bổ sung vào chỗ trống này.
Tống hệ lấp vào chỗ trống này, ngoại trừ có lợi giải quyết cục diện, duy trì thế phát triển tốt của Hoài Hải, ngay sau đó cũng có thể một lần nữa hình thành thế cân bằng mới cùng với Hồ hệ. Cũng chỉ có như thế, thế hệ sau của Kế kinh hệ như Lý, Quách, Bàng, Mạnh mới sẽ không bị áp chế, bị đánh gãy.
Mà Tống hệ trước mắt có thể tới Hoài Hải đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy đấy, chỉ có hai người là cha vợ của Thẩm Hoài Thành Văn Quang và bác hai anh Tống Kiều Sinh.
- Ông cụ muốn cháu quay về Yến Kinh, cháu cũng muốn trở về đó ạ. Thẩm Hoài nói, - Tối nay cháu sẽ lên tàu hỏa luôn, sáng mai dừng ở Thạch Môn một chút.
Ngô Hải Phong và Hùng Văn Bân đều gật đầu, cuối cùng củng hộ hay không ủng hộ Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải nhậm chức thì cũng phải hỏi ý kiến Thành Văn Quang trước.
Thẩm Hoài và Thành Di nói qua điện thoại, cho người đặt vé tàu hỏa luôn.
Tống Hồng Quân cũng bị ông cụ gọi điện bảo quay về Yến Kinh, anh cũng không về thẳng Yến Kinh ngay mà cùng Diêu Oánh đến Từ Thành trước.
Tống Hồng Quân và Diêu Oánh năm sau đăng kí kết hôn tại Hongkong, nhưng còn chưa tổ chức tiệc cưới, cũng không tính tổ chức tiệc cưới. Lần này Tống Hồng Quân Diêu Oánh về Yến Kinh, coi như là thuận tiện ra mắt cha mẹ.
Vừa mới xuống xe, Tống Hồng Quân liền hỏi Thẩm Hoài:
- Nếu bác hai đến Hoài Hải đến nhậm chức, cậu sẽ bị điều ra khỏi Hoài Hải. Cậu từng nghĩ đến vấn đề này chưa?
Thẩm Hoài trước mắt quản lý tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải, tổng giá trị tài sản thực cao tới 60 tỷ. Tuy nói là cấp phó thôi, nhưng không ai có thể phủ nhận địa vị của anh trong hệ thống tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải. Bác hai anh Tống Kiều Sinh đến Hoài Hải để làm bí thư, vị trí của anh sẽ không còn yên ổn, khó tránh khỏi người sẽ nói tập đoàn quản lý tài sản doanh nghiệp nhà nước Hoài Hải trở thành của Tống gia rồi. Thẩm Hoài cũng không thể đến Lam Sơn hoặc đến thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) nhậm chức.
Trừ phi bác hai anh trong thời gian đảm nhiệm bí thư tỉnh ủy Hoài Hải, anh không đảm nhiệm vị trí đảng chính tại thành phố cấp địa (thành phố cấp 3) của Hoài Hải, bằng không sẽ bị tị hiềm.
Thẩm Hoài chưa từng đắn đo về hướng đi của cá nhân, cười nói: - Tôi cũng không thể ở mãi Hoài Hải được.