Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 484 - Chương 482: Tình Thế Hỗn Loạn

Chưa xác định
Chương 482: Tình thế hỗn loạn

Dòng nước chảy xiết trên cao cứ tuôn ra, chầm chậm ảnh hưởng đến xã hội nhân dân thành phố, thậm chí đa số các cán bộ trung tầng ở giai đoạn bắt đầu đều không thật sự nhận thức được sự kinh tâm động phách của làn sóng lần này...

Đến tận ngày 16 tháng 10, Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh đột nhiên đến Đông Hoa điều tra tình hình phát triển sản xuất công nghiệp thì đại đa số cán bộ trung tầng mới ý thức đến cơn sóng này sớm đã dâng lên.

Lần này Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh đến Đông Hoa điều tra nghiên cứu, ngoài những nhân viên đi theo của văn phòng Tỉnh ủy ra, bên Ủy ban nhân dân tỉnh cũng do Phó chủ tịch tỉnh La Thành Huy và Chủ nhiệm văn phòng chính phủ Trần Bảo Tề đi cùng. Phía thành phố ngoài Bí thư Thành ủy Đàm Khải Bình, Chủ tịch thành phố Cao Thiên Hà, Phó chủ tịch thành phố Dương Ngọc Quyền ra, gần đây gần như không có cơ hội công khai lộ diện như Chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách Ủy ban nhân dân thành phố Hùng Văn Bân cũng bất ngờ xuất hiện trong ống kính của truyền thông.

Lịch trình hoạt động điều tra nghiên cứu lần này của Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh cũng trở thành trung tâm để cán bộ trung tầng nghị luận và phỏng đoán một cách náo nhiệt.

Sau khi điều tra nghiên cứu những điểm như thép thành phố, nhà máy thép liên doanh, Mai Cương, nhà máy điện Mai Khê, công ty cảng vụ Mai Khê, công nghiệp nặng Hoài Liên, Fuji thiết chế, đoàn xe cuối cùng đi về hướng mà gần như không khiến người ta có ấn tượng gì là khu kinh tế mới Tân Phổ của huyện Hà Phổ mới khiến càng nhiều người ý thức được lời đồn Tân Phổ gần đây sắp xây dựng nhà máy thép lớn không phải là vô căn cứ.

Hơn so với những người khác đang đoán mò mà không ra, Phó bí thư Huyện ủy Du Sơn, Chủ tịch huyện Cao Dương sáng ngày 18 đến thành phố tham gia hội nghị, ngay ngày hôm đó liền nhìn thấy công hàm chuyển công tác điều chỉnh chức vụ trong Đảng của Thẩm Hoài do Ban tổ chức Tỉnh ủy gửi đến ở văn phòng của Trưởng ban tổ chức Thành ủy Ngu Chấn Thành.

Trình tự bổ nhiệm của cán bộ cấp huyện thông thường đều là do hội nghị ủy viên thường vụ thành phố đề danh, sau hội nghị ủy viên thường vụ thành phố biểu quyết và thông qua sẽ chuyển lên mời Ban tổ chức Tỉnh ủy phê chuẩn --- ban tổ chức Tỉnh ủy dựa vào hình thức công hàm thuyên chuyển công tác, trực tiếp quyết định việc điều chỉnh chức vụ của cán bộ cấp huyện thì mấy năm gần đây cực kỳ hiếm gặp.

Xem qua công hàm thuyên chuyển công tác, Cao Dương không hề vui sướng vì lần này Thẩm Hoài được điều ra khỏi huyện Du Sơn, ngồi trong văn phòng của Ngu Chấn Thành, y trầm mặc hồi lâu đến tận khi chú ý thấy ánh mắt nhìn về phía mình của Ngu Chấn Thành mới ý thức được mình có chút thất thố.

- Nói như vậy, chuyện nhà máy thép Tân Phổ đã xác định rồi?

Cao Dương không giấu nổi chút uể oải mà hỏi.

Ngu Thành Chấn gật gật đầu, trong lòng của gã cũng không thoải mái nhưng làm được gì chứ?

Ban tổ chức Tỉnh ủy trực tiếp đưa ra công hàm thuyên chuyển công tác, điều chỉnh chức vụ của Thẩm Hoài liền chứng minh phía tỉnh xoay xung quanh chuyện đẩy mạnh hạng mục nhà máy thép Tân Phổ đã đạt đến nhận thức chung trong thời gian ngắn nhất, tiếp sau đây sẽ tiến hành một loạt điều chỉnh nhân sự để mở đường cho hạng mục này...

Thẩm Hoài là linh hồn và nhân vật trọng yếu của hạng mục nhà máy Tân Phổ, phía tỉnh trực tiếp đưa ra công hàm thuyên chuyển công tác, đưa Thẩm Hoài từ Du Sơn chuyển đến huyện Hà Phổ nhậm chức chính là muốn đi vòng qua Thành ủy Đông Hoa, có thể dùng thời gian nhanh nhất để Thẩm Hoài đến huyện Hà Phổ khai triển các công tác chuẩn bị cho hạng mục nhà máy thép Tân Phổ.

Đây chỉ là bước đầu tiên của một loạt điều chỉnh nhân sự, cũng là một bước mà bọn Cao Dương, Ngu Thành Văn không muốn thấy. Điều này chỉ chứng thực những hành động lúc trước của Thẩm Hoài đều chỉ là đạn khói, Thẩm Hoài không hề muốn rời Đông Hoa, cũng xác định sẽ không rời Đông Hoa.

Trước đây Cao Dương ẩn nhẫn ở Du Sơn, vốn hy vọng có thể đợi đến lúc hoa nở trăng sáng, mặc dù kết cục trước mắt đối với y mà nói không thể nói là quá kém nhưng so với những gì y mong đợi lúc đầu thì vẫn có sự chênh lệch khiến y chua xót cùng bất đắc dĩ.

- Trưởng ban thư ký Trần khi nào sẽ chính thức điều đến Đông Hoa?

Cao Dương hỏi.

- Thời gian cụ thể vẫn chưa xác định, nhưng chắc cũng rất nhanh thôi.

Ngu Thành Chấn nói. Mặc dù gã tự cho mình là người của Chủ tịch tỉnh Triệu Thu Hoa nhưng sau khi Trần Bảo Tề đến Đông Hoa thì gã không còn cách nào đứng trong Trung ương của Đông Hoa.

Mặc dù Lương Chấn Bảo sớm đã ý thức được Thẩm Hoài sẽ không lưu lại Du Sơn lâu nhưng cũng không ngờ sau khi sương mù dày đặc tan đi, mặt nước lộ ra không ngờ lại là cục diện thế này.

Tuy nhiên, trái ngược với sự bất đắc dĩ cùng chua xót trong lòng của Ngô Thành Chấn, Cao Dương, Lương Chấn Bảo lại tràn đầy vui sướng.

Phó chủ tịch huyện Tống Vận Hoa gõ cửa đi vào văn phòng của Lương Chấn Bảo, muốn báo cáo tiến triển công trình xây dựng lại con đường quốc lộ Du Phổ, đẩy cửa thấy Lương Chấn Bảo tay nắm một văn kiện, đứng trước cửa sổ huýt sáo.

Nhìn quen mặt âm trầm nghiêm nghị của Lương Chấn Bảo, khó thấy được ông ta cũng có lúc không nghiêm túc, Tống Vận Hoa cười hỏi:

- Bí thư Lương có chuyện gì vui à?

Ban tổ chức Tỉnh ủy gửi cho ban tổ chức Thành ủy công hàm thuyên chuyển công tác, Ngu Thành Chấn không dám kéo dài, lệnh điều động của Ban tổ chức Thành ủy cũng gần như cùng lúc gửi xuống Huyện ủy Du Sơn, bây giờ chỉ đợi Huyện ủy Du Sơn chuyển thư giới thiệu là Thẩm Hoài có thể hoàn thành thủ tục điều đi khỏi huyện Du Sơn.

Lương Chấn Bảo lấy lệnh điều động của ban tổ chức Thành ủy ra cho Tống Vận Hoa xem.

- Ôi, Chủ tịch huyện Thẩm thăng chức đến huyện Hà Phổ nhận chức Phó bí thư. Hóa ra Bí thư Lương đang vui thay cho Chủ tịch huyện Thẩm à.

Tống Vận Hoa cười đáp, nhìn thấy lệnh điều động, cũng chứng thực lời đồn đại trong khoảng thời gian này và suy đoán trong lòng, hòn đá trong lòng cũng coi như rơi xuống đất.

Lương Chấn Bảo cười chỉ chỉ Tống Vận Hoa, cũng không trách gã khi không có Thẩm Hoài ở đây mà nói chuyện như vậy.

Là Bí thư Huyện ủy, Lương Chấn Bảo đương nhiên không muốn bị Phó chủ tịch thường trực huyện ở dưới dắt mũi mà đi, vì vậy ông ta hy vọng Thẩm Hoài rời Du Sơn, nhưng đồng thời ông ta lại lo sau khi Thẩm Hoài rời khỏi, Cao Dương lại vồ lấy ông ta --- trước mắt, Thẩm Hoài ra khỏi Du Sơn nhưng không ra khỏi Đông Hoa, không nghi ngờ gì nữa đã giải quyết tất cả những vấn đề khó khăn mà trước đó ông ta phải đối mặt một cách hoàn mỹ.

Mấy ngày qua hạng mục nhà máy thép Tân Phổ đồn đại khắp huyện, giày coi như đã rơi xuống đất --- Bí thư Tỉnh ủy Điền Gia Canh đến Đông Hoa điều tra nghiên cứu, Phó chủ tịch thành phố Dương Ngọc Quyền và Chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách Hùng Văn Bân xuất hiện trong đội ngũ tiếp đãi, truyền thông cũng quay không ít cảnh. Mặc dù điều chỉnh nhân sự cuối cùng vẫn phải chuẩn bị thêm một thời gian nhưng thế lực của hệ Mai Cương ở Đông Hoa sẽ tiếp tục lớn mạnh, điều này là không thể nghi ngờ.

Tất cả những chuyện này đều có nghĩa là cho dù Thẩm Hoài rời khỏi Du Sơn, đến Hà Phổ nhậm chức thì những người mà Thẩm Hoài để lại ở Du Sơn như Tiêu Hạo Dân, Phùng Ngọc Mai, Hồ Chí Quân, La Khánh cũng sẽ không để Chủ tịch huyện Cao Dương tùy ý giẫm đạp.

Chỉ cần người mà ông ta --- Lương Chấn Bảo và người của Thẩm Hoài lưu lại ở Du Sơn phối hợp tốt trong các hạng mục như đường quốc lộ Du Phổ, khai thác nhà máy thủy điện Du Sơn và xuất khẩu lao động, không gây ra quá nhiều chuyện xấu xa thì cũng không cần lo Cao Dương có thể mượn thế lực của Trưởng ban tổ chức Thành ủy Ngô Thành Chấn để tháo mũ Bí thư Huyện ủy của ông ta xuống.

- Đúng rồi, Chủ tịch huyện Thẩm đâu nhỉ? Hình như rất nhiều ngày rồi hắn không ở huyện...

Tống Vận Hoa lúc này mới nhớ đến thời gian Thẩm Hoài rời Du Sơn dường như có chút dài quá.

- Tôi vừa mới nói chuyện điện thoại với hắn. Tối nay hắn còn có chuyện phải ở lại thành phố, có lẽ ngày mai sẽ về.

Lương Chấn Bảo nói.

- Thẩm Hoài rời Du Sơn lên chức vụ quan trọng hơn, huyện cũng phải tỏ vẻ một chút, nhưng làm thế nào mới thích hợp thì anh giúp tôi nghĩ một chút.

- Được.

Tống Vận Hoa một lời đồng ý luôn, âm thầm cảm thấy đều nói không bắt nạt thiếu niên nghèo, chỉ là báo ứng kiếp này của Bí thư Thành ủy Đàm Khải Bình cũng nhanh quá đi.

Mới trung tuần tháng 4, bể bơi ở nhà bơi lội thành phố chẳng có mấy người, cũng sẽ không ai để ý đến người thanh niên đứng ở góc hồ bơi kia chính là nhân vật chính của trận sóng lớn trong chốn quan trường ở Đông Hoa.

Chu Dụ mặc bộ áo tắm bảo thủ đi ra từ phòng thay quần áo nhưng chất liệu vải co dãn mỏng manh, ôm chặt lấy người cô khiến thân hình gợi cảm hiện ra một cách hoàn mỹ.

Thẩm Hoài đứng ở trong nước, ngẩng đầu lên thấy đôi chân dài trắng như tuyết của Chu Dụ, thấy đôi chân thẳng tắp, đẫy đà của cô, ở giữa không cắm nổi một chiếc đũa vào, mà thân hình mềm mại được chất liệu vải buộc chặt kia hình dạng càng đầy đặn mê người.

Thẩm Hoài nhiều ngày bôn ba, tất cả tình cảm nhớ nhung bị chèn ép trong khoảnh khắc này rất nhanh liền bị Chu Dụ kích động, hối hận là gặp mặt ở bể bơi, mỹ nhân ngon miệng như vậy, muốn ăn cũng không thể ăn ở nơi công cộng.

Chu Dụ ngồi bên cạnh bể bơi, đưa ngón chân đáng yêu trắng nõn như chuồn chuồn lướt nước cho vào trong nước, thử độ ấm, thấy Thẩm Hoài vẫn nhìn chằm chằm vào bắp đùi cô, liếc hắn một cái, nói:

- Có gì để nhìn chứ?

Thẩm Hoài rẽ nước đi đến, mở hai chân Chu Dụ ra khiến hắn đứng gần sát trước mặt cô, hai tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn mềm mại của cô, ngẩng đầu hỏi:

- Em nói xem có gì đáng để nhìn?

Bên này là vùng quá độ từ chỗ nước nông sang nước sâu, Thẩm Hoài đứng ở trong nước, vừa đúng cao hơn vách bể bơi một cái đầu, bởi vì hai người dán vào nhau rất gần nên Chu Dụ có thể cảm nhận được hô hấp nóng rực của Thẩm Hoài đang phun vào bụng của cô, hơn nữa bàn tay ôm lấy eo cô cũng không chịu ở yên, ngón tay dính vào bên cạnh quần bơi của cô, nhẹ nhàng vuốt ve cái mông nhẵn nhụi trắng nõn của cô, ban ngày ban mặt lại ngang nhiên muốn trực tiếp chui vào trong áo tắm của cô khiến trong lòng cô vô cùng ngứa ngáy.

Thẩm Hoài ngẩng đầu nhìn Chu Dụ, có thể nhìn thấy ngực căng tròn nhô lên của cô nhưng đều không kiều diễm mê người bằng khuôn mặt đỏ hồng như hoa đào, phong tình vạn chủng lúc này của cô:

- Xuống đây đi.

- Em không để anh được lợi đâu.

Chu Dụ từ chối, nghênh mặt nói.

- Hẹn em đến đây là để nói chuyện, sao em hơi chút là nghĩ xấu về người khác vậy?

Thẩm Hoài uất ức nói.

Chu Dụ không nhịn được động tác mờ ám của Thẩm Hoài, hai tay chống lên vách bể bơi, người dần dần trượt xuống nước, chỉ là Thẩm Hoài cũng không tránh đi còn nâng đầu gối lên khiến Chu Dụ chỉ có thể dựa sát vào bể bơi mà xuống, hai chân bị ép cưỡi lên đùi Thẩm Hoài.

- Cứ như thế này mà nói chuyện à?

Chu Dụ nũng nịu trừng mắt nhìn Thẩm Hoài một cái, nhưng cũng không thể không thừa nhận, cưỡi trên đùi của Thẩm Hoài, hạ thân dán chặt lấy đùi của Thẩm Hoài chỉ cách một lớp vải dưới đũng quần áo tắm mỏng manh khiến trận ngứa ngáy vừa mới nổi lên trong lòng cô thoáng ngừng.

Mặc dù không đủ kịch liệt nhưng khoái cảm nhẹ nhàng dâng lên khiến thể xác và tinh thần cô ấm áp, mềm mại, thoải mái.

Thấy người khác không chú ý đến bên này, Chu Dụ lại không nhịn được mà kẹp chặt hai chân khiến cảm giác này càng rõ ràng, càng mãnh liệt hơn, thậm chí còn lấy đầu gối chống xuống dưới đũng quần Thẩm Hoài, từ nước hồ bơi trong suốt có thể nhìn thấy chỗ đó dựng lên cao cao, nhịn không được cười rộ lên:

- Anh không chê khó coi à...

Thẩm Hoài thích sự phong tình lúc này của Chu Dụ, thân thể mê người của cô khiến hắn rất dễ dàng liền bị cuốn vào đó, có lẽ tình cảm nhớ nhung của người phụ nữ xinh đẹp mới là liều thuốc tình cảm thật sự của đàn ông. Chu Dụ chủ động kẹp chặt đôi chân khiến hắn càng trở nên cứng rắn hơn, cũng không cần phải tìm chỗ để làm gì.

- Trần Bảo Tề sẽ xuống thay Đàm Khải Bình nhậm chức Bí thư Thành ủy, Cao Thiên Hà tạm thời bất động.

Thẩm Hoài giơ tay sờ cái mông đầy đặn mà mê người của Chu Dụ ở dưới nước, miệng cũng không trì hoãn mà nói chuyện công việc:

- Biến động nhân sự mới là bước đầu tiên, đợi sau khi Trần Bảo Tề đến Đông Hoa, tiếp sau đây điều chỉnh các hạng mục sự việc và quan viên của các quận huyện mới liên quan đến biến động thật sự của thế cục quyền lực ở Đông Hoa --- Em có suy nghĩ gì không?

- ...

Chu Dụ lắc đầu nói:

- Bây giờ xã hội có rất nhiều thành kiến với người phụ nữ nhưng em cũng không thể tức giận gì. Bây giờ em rất ổn, càng không muốn gây ra chuyện gì xấu. Đúng rồi, anh và cái người nhà họ Hùng kia thật sự không có gì?

- Anh đã giải thích bao nhiêu lần rồi?

Thẩm Hoài tức giận thò tay vào chỗ da thịt non nớt nhất của Chu Dụ bấm một cái, Chu Dụ lè lưỡi xin tha thứ. Sau khi đau đớn qua đi lại thấy rất ngứa, quả là kỳ quái.

Chu Dụ tiếp tục nói:

- Nếu đợi sau khi chuyện điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thành ủy kết thúc, sự nghiệp mong đợi thuộc về thành phố thật sự có thể thúc đẩy thay đổi chế độ ở trình độ sâu hơn thì em lại hy vọng tương lai các đơn vị như tòa soạn báo, đài truyền hình phía dưới ban Tuyên giáo có thể thay đổi một chút, nhưng chuyện này vẫn nên đợi sau này hãy nói, đúng rồi, lần này Chủ tịch thành phố Dương cũng có thể vào ủy viên thường vụ chứ?

- Ban đầu anh chủ yếu vẫn muốn để Hùng Văn Bân vào ủy viên thường vụ, ngoài việc có quyền phát ngôn ở bộ máy ủy viên thường vụ ra, cũng hy vọng Hùng Văn Bân có thể thúc đẩy phía thành phố tiến hành công tác cải cách chế độ ở tầng sâu hơn, không hy vọng lập tức đạt được nhiều lắm.

Thẩm Hoài nói.

- Nhưng Điền Gia Canh vẫn có thể lấy đại cục làm đầu, ông ta không có ý định cài ai vào Đông Hoa, khiến cục diện càng trở nên hỗn loạn, như vậy bộ máy ủy viên thường vụ còn có thể để lại ít nhất một vị trí cho chúng ta, điều chỉnh cụ thể ra sao thì chắc tỉnh rất nhanh sẽ có kết luận chứ?

Bình Luận (0)
Comment