Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 502 - Chương 500: Mục Tiêu

Chưa xác định
Chương 500: Mục tiêu

Hôm nay nhất thời mở cuộc họp ủy viên thường vụ của huyện chủ yếu để tuyên bố vài sứ mệnh cùng với nghị quyết điều chỉnh phân công công việc.

Do điều chỉnh phân công công việc mức độ khá rộng, can thiệp đến quyền lợi của huyện việc này dường như cần phải tiến hành phân chia mới, dù có việc nào cần đưa ra quyết định, cũng không thể không tạm thời dừng lại, giao cho Phó chủ tịch huyện để đưa ra những ý kiến phân công mới nhất.

Thẩm Hoài đảm nhận Phó chủ tịch huyện, phân quản Ủy ban kế hoạch, Ủy ban Kinh tế Thương mại, quy hoạch, đất đai nhà nước, xây dựng, giao thông, doanh nghiệp vừa và nhỏ cùng với hai khu kinh tế Thành Nam, Tân Phổ, quyền lớn của nền kinh tế trong huyện đều nắm trong tay, điểm này không nằm ngoài dự đoán của mọi người. Thậm chí, Thẩm Hoài chưa bước tiếp mà trực tiếp thay thế vị trí Chủ tịch huyện của Cát Vĩnh Thu, đã khiến một số người thấy bất ngờ.

Trong cuộc họp ủy viên nhà nước, cũng khiến người khác ngạc nhiên, còn có Đỗ Kiến từ Ủy ban kế hoạch huyện điều đến văn phòng Huyện ủy, nhận sứ mệnh Phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban huyện —— nhóm Chủ tịch huyện sau cuộc họp ủy viên thường vụ vào sáng nay, thì biết thông tin này, nhưng Chủ nhiệm của văn phòng ủy ban cùng với ban ngành tổ chức của ủy ban huyện, đa số sau khi tuyên bố bổ nhiệm chính thức, mới biết được chuyện này, nhất thời cũng hơi bất ngờ.

Ủy ban Kế hoạch huyện là bộ phận quyền năng quan trọng nhất trong Ủy ban huyện, nằm trong đại viện của Ủy ban huyện, rất nhiều người thường xuyên đụng mặt với Đỗ Kiến. Chỉ là Đỗ Kiến từ Mai Khê chuyển đến huyện đã được hơn hai năm, im lặng trông giống như những viên đá sỏi bên bờ hồ, dường như khiến người khác cảm giác anh ta không tồn tại.

Nhìn thấy thường ngày anh ta cứ cúi lưng, dường như rất hưởng thụ cuộc sống lui về tuyến số hai, trong nội bộ Ủy ban kế hoạch huyện, cũng hoàn toàn không xảy ra bất kỳ xung đột với các Chủ nhiệm khác —— đương nhiên, dù anh ta muốn cho người quên hẳn anh ta cũng không thể, Thẩm Hoài quật dậy trấn Mai Khê, trước đây Đỗ Kiện đảm nhận chức Bí thư Đảng ủy trấn Mai Khê, vì được điều về trong huyện, do anh ta có mâu thuẫn với Thẩm Hoài tại trấn Mai Khê, đá Thẩm Hoài ra khỏi cục. Những việc trong quá khứ không mấy xa vời, dù được chôn vùi dưới cát, chỉ cần can thiệp đến Thẩm Hoài, cũng sẽ có người kéo ra.

Trong lòng rất nhiều người đang nghĩ, hai năm này tuy Đỗ Kiện vô cùng thật thà, nhưng Thẩm Hoài đến Hạ Phổ, anh ta bị điều đến hiệp hội chính trị hoặc viện dưỡng lão, là kết cục tốt nhất, ai lại ngờ có một phần bổ nhiệm đặt ngay trước mắt mọi người?

Công việc trong tay của Thẩm Hoài rất nhiều, Tống Hiểu Quân đối với tình hình của huyện Hạ Phổ, cũng cần đến một quá trình thích ứng, vậy Đỗ Kiến lên chức, đã trở nên cấp bách.

Thường ngày Đỗ Kiến cũng làm việc tại tòa nhà của ủy ban huyện, sau khi tuyên bố bổ nhiệm, tiếp nhận công việc của vị trí mới, tiếp theo chính là việc đổi phòng làm việc.

Tuy nói Đỗ Kiến mượn việc điều chức, không tiếc kéo Trần Bân xuống biển lửa, vì Thẩm Hoài tạo ra cơ hội cho mọi người của huyện Hạ Phổ, chính là không chịu cô đơn, muốn thử sức, nhưng cũng không ngờ quyết định của Thẩm Hoài lại quá dứt khoát.

Trong văn phòng huyện ủy, ủy ban huyện là Phó Chủ nhiệm, cũng hưởng thụ chức đãi ngộ trưởng phòng, phòng làm việc cũng chỉ là giữa hai dãy nhà phía Đông —— theo cá nhân, Đỗ Kiến vẫn yêu thích căn phòng tại Ủy ban kế hoạch huyện, phòng làm việc trên lầu hai hướng về phía Đông Nam, còn phía ủy ban huyện, những phòng làm việc hướng về phía ánh sáng trên lầu hai đều được ưu tiên cho chủ tịch Huyện, cái cho Đỗ Kiến, chỉ là một gian phía Bắc, ánh sáng của căn phòng nhỏ đã bị khu rừng phía Bắc che lại, nhưng trong lòng Đỗ Kiến hiểu rõ, đổi như vậy, là anh ta từ đứng bên cánh gà của khán đài, chuyển đến trung tâm tiêu điểm của ánh sáng.

Đám Phó chủ tịch Huyện thường ngày nhìn thấy đều tức giận đến ra khói, sau cuộc họp ánh mắt nhìn thấy anh ta cũng liền hiền hòa lại —— Đỗ Kiến lăn lộn trong quan trường hơn nửa đời người, đối với ánh mắt của người khác hết sức nhạy cảm, thỉnh thoáng thấy cảm giác của Bí thư Đảng ủy trấn Mai Khê của năm đó lại quay về.

Chỉ là trong lòng Đỗ Kiến cùng với những người khác cũng như nhau, trong lòng vẫn còn nghi ngờ chưa được giải thích, vẫn có chút chưa tiêu.

Đỗ Kiến không rõ: rốt cuộc do anh ta liều một phen, Thẩm Hoài thấy được lợi ích của anh ta, hay nói cách nói Thẩm Hoài dùng anh ta, chỉ là vì muốn mua lòng người, để an lòng người?

Buổi trưa khi gặp Thẩm Hoài, do Tiêu Hạo Dân, Tống Hiểu Quân đều có mặt, Đỗ Kiến đứng một bên, cũng không nói được vài câu; lúc này, anh ta cho gọi Tiểu Mã, Tiểu Trương của Ủy ban Kế hoạch giúp anh ta dọn phòng làm việc, anh ta cầm lấy sổ ghi chép đến phòng làm việc của Thẩm Hoài để nghe chỉ thị.

***************

Thẩm Hoài đang rút ra thời gian rảnh rỗi để dọn phòng làm việc, Đỗ Kiến đi vào gõ cửa, hắn dừng lại, cho gọi Đỗ Kiến ngồi vào ghế sô pha ở phía cửa sổ.

- Chúng ta đã hai năm không gặp rồi nhỉ?

Thẩm Hoài lấy điếu thuốc ra châm, lại đặt hộp thuốc và hộp quẹt lên bàn, cho Đỗ Kiện tự lấy.

- Đúng là đã hai năm chưa gặp rồi.

Đỗ Kiện nói.

- Sau khi tôi rời khỏi Mai Khê, Đỗ Qúy vẫn gây chuyện tại Mai Khê, sau khi biết được tôi muốn đến tìm Bí thư Thẩm nhận lỗi, sau này cũng bị giáng đoạn thời gian.

Thẩm Hoài biết được Đỗ Kiến nói là Phan Thạch Quý cùng với Đỗ Quý nhắm vào việc của ủy ban, vì việc này Phan Thạch Quý nhảy hồ tự sát, Đỗ Quý tự thú được phán quyết là chung thân, nhưng để lại rất nhiều việc đến hiện nay vẫn chưa chấm dứt sạch sẽ, hắn cười, nói:

- Đỗ Quý là Đỗ Quý, anh là anh, chỉ cần anh không bao che dung túng, anh đến nhận lỗi gì chứ?

Thẩm Hoài chỉ là chuồn chuồn điểm nước khơi dậy chuyện quá khứ, liền nói những chuyện khác:

- Tuy tôi cho Tống Hiểu Quân điều từ trong thành phố đến làm trợ lý, tuy nhiên Tống Hiểu Quân không mấy rõ ràng đối với huyện Hà Phổ. Mặt khác, chủ yếu tôi cũng hy vọng Tống Hiểu Quân có thể đảm nhận một số công việc đối ngoại, cho nên sau khi tôi đến huyện Hạ Phổ, đã mong muốn Bí thư Đào có thể tiến cử một hai người quen thuộc công việc trong huyện cho tôi. Bí thư Đào đã tiến cử anh.

Đỗ Kiến nhất thời không đoán ra, Thẩm Hoài tại sao không nói về chuyện cũ ở Mai Khê, ý là trong lòng hắn không muốn khơi lại chuyện cũ, hay nói cách khác muốn Đàm Khải Bình sau khi chính thức được điều ra Hoa Đông, mới nghĩ đến việc xử bọn Phan Thạch Hoa?

Đỗ Kiến đương nhiên cũng biết Đào Kế Hưng không thể chủ động tiến cử y cho Thẩm Hoài, đương nhiên y cũng không oán trách Đào Kế Hưng lạnh nhạt với y trong hai năm này —— Đào Kế Hưng tuy nước chảy bèo trôi, nhưng cũng không một chân đá y đi. Nếu như trước đây y điều đến chính phủ huyện, Hội đồng nhân dân huyện dưỡng lão, lúc này điều về nữa, thì sẽ có vẻ phá lệ; thậm chí có thể nói là không thể nào.

Có thể nói, thái độ trước đó của Đào Kế Hưng đối với y là, anh không gây sự được với Thẩm Hoài, thì nên thật thà đứng sang một bên; mới đặt y vào một vị trí có thể tiến thoái.

Từ điểm này mà nói, trong quan trường Đỗ Kiến quá quen thuộc với những cảnh thừa cơ hãm hại nên vẫn cảm kích Đào Kế Hưng.

Nhìn thấy Thẩm Hoài không mấy nhắc nhiều đến chuyện cũ Mai Khê, Đỗ Kiến cũng thuận theo ý của hắn mà nói tiếp:

- Tôi nhất định sẽ không phụ lòng tin của Bí thư Đào cùng với Bí thư Thẩm.

Ấn tượng của Thẩm Hoài về Đỗ Kiến vẫn còn hình ảnh bá đạo tại Mai Khê, ký ức ngang tàng, vẫn chưa thể thích hợp để y mang theo thái độ như vậy, không rõ kiểu ngụy trang của y, hay nói cách khác trong hai năm này là một cách dày vò với y, vừa cười nói.

- Hiện giai đoạn này tôi đã phân công quản lý nhiều công việc tại chính phủ huyện, tuy nhiên đa số công việc đều theo trình tự và từng bước, tạm thời tôi cũng không có dự định thay đổi biến động lớn, anh cứ theo trình tự trước đây mà xử lý. Trong huyện, hiện có hai việc tôi muốn chủ động thực hiện, thứ nhất là làm mới quy hoạch huyện thành, phải khởi điểm cao, tiêu chuẩn cao, thứ hai chính là cải cách nhà khách Bắc Sơn. Cái sau nên thực hiện cấp bách.

Quyền uy của bọn chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, văn phòng nhà nước hoặc nhẹ hoặc nặng, chủ yếu đều dựa vào tín nhiệm và ủy nhiệm của nhóm Chủ tịch Huyện

Theo lý mà nói, Chủ nhiệm có lớn cỡ nào cũng chỉ là bà quản gia trong nhóm Chủ tịch Huyện, dường như tất cả việc nhỏ nhặt, đều phải có họ đi theo sau, nếu như có việc gì chưa làm tốt, sẽ bị mắng chửi như đám trẻ, có nỗi khổ cũng chỉ biết để trong bụng.

Theo hướng lớn, sự việc của các bộ phận trong Huyện, cụ thể là ý kiến, đa phần đều do họ phụ trách, nhóm Chủ tịch Huyện đa số đều ký tên sau khi họ đưa ra ý kiến, thậm chí không có tỉ mỉ xem qua; hình thành nhiều chính sách và ý kiến, họ đều phát huy đến trọng điểm quan trọng; có thể nói trong cái sân khấu chính trị này, tác dụng và sức ảnh hưởng phát huy đều phải lớn hơn rất nhiều so với những người phụ trách bên đơn vị dưới.

Lời của Thẩm Hoài cũng quá rõ ràng, hiện giờ hắn không có quá nhiều sức lực đặt vào phía chính phủ Huyện, hắn quyết định một nguyên tắc, phân quản công việc cụ thể, thông qua Đỗ Kiến tổng kết lại đặt trên bàn của hắn, đều do Đỗ Kiến dựa theo quy tắc cũ để tập hợp nhân sự, đưa ra ý kiến xử lý, hắn chủ yếu phụ trách ký tên, thực tế chính là chuyển quyền lớn nhất cho Đỗ Kiến.

Ngoài ra, Thẩm Hoài còn muốn giao quy hoạch tân thành cùng với cải cách nhà khách Bắc Sơn, hai hạng mục quan trọng này, đưa cho Đỗ Kiến thực hiện.

- Ngoài nhà khách Bắc Sơn, Hạ Phổ không có một nhà khách nào có thể coi được.

Thẩm Hoài nói.

- Còn tiếp theo nhà máy thép Tân Phổ đang tiến vào giai đoạn xây dựng cùng với triển khai công việc thu hút đầu tư, không chỉ trong huyện, cùng với các nhà doanh nghiệp, đều có rất nhiều yêu cầu cao về tiếp đãi. Nếu như dựa theo một số tiêu chuẩn quốc tế, điều kiện của nhà khách Bắc Sơn cũng có thể xem như là miễn cưỡng, khả năng tiếp đãi có hạn. Trong thời gian ngắn không thể đưa ra nguồn vốn để có thể tiến hành quy hoạch lớn đối với nhà khách Bắc Sơn, đồng thời phải suy nghĩ đến vấn đề mà chính phủ hình thành, cũng không thể dùng nguồn vốn lớn như vậy cho một nhà khách. Do đó bước đầu tiên của huyện Hạ Phổ, tôi vẫn dự định bắt đầu cải cách từ phía nhà hàng Bắc Sơn, thu hút nguồn vốn, tiến hành cải thiện và xây dựng nhà khách Bắc Sơn. Hôm qua tôi đã bàn vấn đề này với Chu Tri Bạch, cho Bằng Duyệt liên lạc với các doanh nghiệp khác, gôm lại được nguồn vốn một trăm triệu, đầu tư vào nhà khách Bắc Sơn. Quyền cổ phần, quyền quản lý trong huyện đối với nhà khách Bắc Sơn cũng có thể chuyển nhượng ra, chỉ cần chiếm một cổ phần nhất định, đảm bảo quyền lợi không bị tổn thất là được, đồng thời cũng có thể hạn chế chi tiêu torng huyện. Về việc này hai hôm nay tôi sẽ tranh thủ thời gian nói với chủ tịch Huyện Cát, nhưng cũng cần anh giúp tôi nhanh chóng đưa ra một phương án…

Đỗ Kiến đem lời nói của Thẩm Hoài, đều nghiêm túc ghi nhớ trong lòng.

- Anh có số điện thoại liên lạc của Chu Tri Bạch không?

Thẩm Hoài hỏi Đỗ Kiến.

- Vâng, có.

Đỗ Kiến nói, tuy y không liên lạc với Chu Tri Bạch, nhưng cách liên lạc vẫn không bỏ, lại không mấy xác nhận hỏi:

- Nguồn vốn cần đầu tư vào nhà khách Bắc Sơn là một trăm triệu?

- Ừm, là một trăm triệu, khởi điểm nên nâng cao một chút.

Thẩm Hoài gật đầu, nói một cách khẳng định.

- Hiện giờ trong trấn Thành Quan , bao gồm bên trong khu kinh tế mới Thành Nam, dân cư có năm chục ngàn người. Đem các thành huyện tổng thống kê lại, tổng dân số cũng khoảng hai trăm nghìn người, thành thị hóa chưa đến 22%. Với suy nghĩ về tương lai của tôi, dựa theo công nghiệp hóa, sản nghiệp hóa có thể đưa thành phố phát triển, huyện Hạ Phổ cùng với Tân Phổ cùng nhau phát triển, có thể mật độ dân số sẽ vượt qua sáu trăm ngàn người. Quy hoạch mới của chúng ta sẽ dựa theo mục tiêu này mà thực hiện, là nét đầu tiên của kế hoạch mới, cải cách nhà khách Bắc Sơn, đương nhiên tiêu chuẩn cũng không thể giảm xuống.

Đỗ Kiến cứ ngỡ Thẩm Hoài, đối với Mai Khê tương đối hiểu rõ, nhưng cũng không nghĩ rằng, Thẩm Hoài đã đưa ra con số của Hạ Phổ trong tương lai thậm chí đặt mục tiêu quá cao trong mười năm tới.

Lúc này dân số trấn Thành Quan khoảng năm chục nghìn người, tương lai dân khẩu sẽ tăng từ mười đến mười hai lần, chẳng phải là nói trấn Thành Quan cũng nên mở rộng mười đến mười hai lần, thậm chí cao hơn?

Vậy gần như phải đưa trấn Thành Quan cùng với các phía lân cận như Khinh Tây, Bình Đông đều quy hoạch, cho đến trong phạm vi ven biển Tân Phổ, trong mảnh đất chiếm gần hai trăm kilômét vuông, dựng lên một cửa khẩu thành phố.

Khu vực quy hoạch lúc này của trấn Mai Khê, cũng chỉ khoảng hơn mười mấy kilômét vuông mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment