Sáng ngày thứ hai, Thẩm Hoài đến phòng làm việc của Cát Vĩnh Thu, cùng trao đổi với anh ta một phen.
Nếu như không muốn việc gì cũng thông qua thảo luận trong cuộc họp thường ủy, việc nào cũng cần đến hình thức thành văn của hội ý Bí thư, vậy phối hợp của Cát Vĩnh Thu cũng không thể thiếu sót.
Thẩm Hoài không muốn gây nên mối quan hệ với Cát Vĩnh Thu quá cương, tuy đấm vào Bí thư, đá vào Chủ tịch Huyện, khiến người thoải mái, nhưng trong quan trường mà bức ép cấp trên thế thì danh tiếng không mấy tốt đẹp.
Trong quan trường, đôi lúc khiến người ta kính nể, nhưng kính nể quá đáng, khiến người khác đồng thời kỳ thị, cũng khiến người khác cảnh giác, phòng bị, đây không phải trạng thái tốt nhất để triển khai công việc —— ngày trước Đỗ Kiến có rất nhiều tật xấu, nào sợ chỉ vì mua chuộc, Thẩm Hoài cũng sẽ dùng y để thám thính những lo âu của người khác, rõ ràng hắn không phải vì mâu thuẫn đơn giản, thì nhất định khiến người khác chết không lối thoát.
Sau khi bước ra từ phòng làm việc của Cát Vĩnh Thu, Thẩm Hoài đã cho triệu tập người phụ trách từng bộ phận do hắn quản lý đến văn phòng, cùng gặp nhau, cũng giao lại một số công việc.
Ngoài nhóm người Đỗ Kiến, Tống Hiểu Quân, Đới Tuyền, nhóm người Vương Vệ Thành, Dương Liễu, Vương Tế Thắng chính thức đến nhà nước báo cáo, Thẩm Hoài cũng cho gọi họ đến, cùng gặp mặt với người phụ trách từng bộ phận —— còn Trần Lễ Kiệt cũng dưới sắp xếp của Đỗ Kiến, chủ động từ bỏ cơ hội vào làm việc tại nhà nước, tiếp tục ở lại trong huyện làm việc.
Như vậy, Đỗ Kiến thừa việc điều động mà phát huy tác dụng sau lưng, ngoài Trần Bân trong bụng hiểu rõ, không dám lan tin, trong huyện không một ai khác có thể biết rõ
Trước đây công việc thu hút đầu tư trong huyện, chủ yếu do các bộ phận Ủy ban kế hoạch, Ủy ban kinh tế đối ngoại phụ trách, Thẩm Hoài muốn đem công việc, nhân viên, lôi kéo từ các bộ phận này qua, thành lập cục Xúc tiến đầu tư, cần có một quá trình.
Văn kiện đưa ra trong huyện, trước tiên ở Ủy ban nhân dân huyện thành lập phòng đầu tư do huyện và khu kinh tế mới cùng quản , sẽ triển khai công việc, Thẩm Hoài cho Tống Hiểu Quân chủ yếu phụ trách công việc tìm nhà đầu tư. Vương Vệ Thành, Vương Tế Thắng, Dương Liễu tạm thời cũng vào phòng làm việc đầu tư, nhưng phạm vi công việc cũng không chỉ giới hạn tìm nhà đầu tư, về phòng đầu tư càng giống như một phòng làm việc tổng hợp được Thẩm Hoài thành lập nên.
Trong buổi gặp mặt, Thẩm Hoài cũng thông báo việc quy hoạch xã Tân Thành cùng với cải cách biên chế nhà khách Bắc Sơn, cùng với người phụ trách của từng đơn vị thực hiện, cũng muốn họ đưa ra kế sách, hy vọng thông qua việc thực tế, đưa bước đầu tiên của mọi người kết hợp lại, mà không phải nhất định phải tăng thêm tình cảm trên bàn tiệc.
Hạ Phổ không thể xem là huyện nghèo của Đông Hoa, ở hai trấn Mai Khê, Hạc Đường sau khi được quy hoạch ra, thu nhập thuế má của năm 95 vẫn bức phá một trăm triệu, có thể nói kinh tế của hai năm nay cũng phát triển tương đối ổn định, người phụ trách của các bộ phận, đều rất khó tưởng tượng chỉ nhà khách Bắc Sơn sau khi cải cách, thì đã trực tiếp thu được nguồn vốn trên trăm triệu
Là văn phòng tiếp đãi của ủy ban huyện, nhà khách sạn Bắc Sơn là nhà khách có thể được nói là ổn nhất trong trấn Thành Quan, trực thuộc huyện ủy quản lý. Những năm gần đây thịnh hành phê bình bằng sao, năm ngoái nhà nước huyện cũng cho nhà khách sạn Bắc Sơn chi cho hai triệu, dùng để tu sửa và trang hoàng lại phòng ngủ và phòng yến tiệc —— chỉ điểm này, trong huyện đã tranh giành đến đổ máu, âm thầm chiến tranh, nảy sinh ra nhiều chiêu trò quái lạ; hiện giờ nhất thời muốn đầu tư thêm một trăm triệu vào, tùy tiện ăn bớt công trình, không phải khiến người vớ bở ư?
Một ngày trước, được biết Đỗ Kiến từ Ủy ban kế hoạch huyện điều đến văn phòng huyện ủy, văn phòng nhà nước, một số người có suy nghĩ chua xót, đồng thời các chức Phó đều đang hưởng thụ đãi ngộ như cấp chính, có điều gì đáng ngạc nhiên?
Hôm nay được biết công trình to lớn như vậy, Thẩm Hoài cho Đỗ Kiến đứng đầu thực hiện, trong lòng một số người thực sự càng chua xót.
Thẩm Hoài lên chức được vài ngày, chính là muốn gặp mặt một số người của các bộ phận cùng với trong trấn, cùng trò chuyện, tìm hiểu tình hình cơ bản, dường như không có thời gian để làm việc khác, buổi chiều kéo Tống Hiểu Quân cùng nhau vào thành phố, đưa Vương Vệ Thành họ cùng làm quen với công việc nhân sự trong nhà nước, tình hình công việc giao cho Đỗ Kiến, Đỗ Kiến còn phải giải thích cho họ một số công việc lưu trình của thu hút đầu tư cùng với các mặt phục vụ cho doanh nghiệp.
Rất nhiều việc cần phải giải quyết, trời bên ngoài cũng đã sập tối, Đỗ Kiến cũng chưa giải quyết xong công việc, nghe tiếng gõ cửa, không biết ai lại tìm y vào lúc này, liền nói:
- Mời vào.
Gương mặt của Đỗ Quý nhìn từ khe cửa, dáng vẻ muốn vào lại không dám, khiến cho Đỗ Kiến vừa tức vừa buồn cười, trầm mặt trách:
- Sao anh trông như tên trộm vậy?
- Tôi còn không phảisợ gặp phải Thẩm lão hổ ảnh hưởng không tốt đến anh sao?
Đỗ Quý nói.
Đóng cửa lại.
- Vậy anh còn đến đây làm gì?
Đỗ Kiệến hỏi.
- Tôi đến nhà anh đợi cả buổi, nhìn thấy trời tối rồi, anh vẫn chưa về, nên mò tới đây.
Đỗ Quý trả lời.
Đỗ Kiến cũng không muốn những người khác nhìn thấy bộ mặt của Đỗ Quý trong phòng làm việc, gọi Đỗ Quý về nhà đợi anh ta, anh ta thu dọn túi xách, nhìn thấy ánh đèn phía bên phòng làm việc thu hút đầu tư vẫn còn sáng đèn, bước vào chào hỏi nhóm người Vương Vệ Thành một tiếng, cũng liền quay về nhà.
Lái xe đến trước đầu hẻm, Đỗ Kiến nhìn thấy phía âm u đang đậu một chiếc Santa, Đỗ Quý không đợi ở nhà y, từ trong xe ló đầu ra, gọi:
- Anh, em đang ở đây.
Đỗ Kiến đẩy xe qua đó, nhìn thấy vẻ đẹp gương mặt của Hà Nguyệt Liên trong bóng tối, khóe môi của y hơi nhếch lên, đẩy xe đến phía trước cổng, nhìn Đỗ Quý, lại nhìn Hà Nguyệt Liên, không nói gì.
- Anh, anh cho xe đậu một bên, vào đây ngồi mới dễ nói chuyện.
Đỗ Quý nhìn thấy Đỗ Kiến im lặng, liền vẫy tay cho gọi y vào xe nói chuyện.
Đỗ Kiến cho xe đạp dựa vào tường, ngồi vào phía sau xe, nhìn vào gương mặt cười tươi của Hà Nguyệt Liên qua kính chiếu hậu, liền nghĩ đến chuyện trước kia
- Anh, Thẩm Hoài cũng thật rộng lượng, vừa mới lên chức quan mới, đã quăng cho anh một công trình lớn như vậy; sau này trong huyện ai lại còn dám không tôn hắn là thủ lĩnh...
Đỗ Quý vẫn có mấy cân lượng, trong lòng có chuyện gì đều không che giấu được, nhìn thấy Đỗ Kiến ngồi vào xe mà cũng không nói gì, liền cười hì hì vào thẳng chủ đề.
Đỗ Kiến biết trong huyện có tin đồn nào truyền nhanh nhất, y không trả lời Đỗ Quý. Y biết với cân lượng của Đỗ Quý, đôi lúc chỉ là không thể không chăm sóc cho đứa em trai họ nhỏ hơn mình hơn mười tuổi, ánh mắt của y vẫn nhìn vào Hà Nguyệt Liên, mục đích hôm nay đến của Hà Nguyệt Liên, có lẽ không đơn giản như vậy.
Trong lòng Hà Nguyệt Liên cũng hơi khổ sở, năm đó Đỗ Kiến bị Thẩm Hoài một chân đá ra trấn Mai Khê, đến Ủy ban kế hoạch huyện treo cái chức Phó chủ nhiệm không quyền không thế, cô ta xem y như là phân chó mà ném, ai ngờ xoay một vòng, không ngờ Đỗ Kiến lại đầu quân dưới chân Thẩm Hoài, có dấu hiệu được trọng dụng
Hà Nguyệt Liên không hiểu rõ, trong lòng Đỗ Kiến đối với mối quan hệ trước đây của y với Thẩm Hoài từ cấp trên trở thành thuộc hạ của hiện tại, có cảm tưởng nào, cô ta cho rằng, chỉ cần biết được thủ đoạn hai ba năm nay của Thẩm Hoài cùng với thay đổi cực lớn của trấn Mai Khê, trong lòng Đỗ Kiến ắt hẳn không còn khúc mắc quá sâu.
Hà Thanh Xã nghĩ thoáng nhất, cũng buông sớm nhất, nhìn xem vị trí hiện giờ của Hà Thanh Xã, thì sẽ biết được cuối cùng con người cũng phải thuận theo thời thế.
Hà Nguyệt Liên khan cả tiếng, một số lời nói được vòng vo nửa vòng, đều chưa được thốt ra, liền nói:
- Hiện giờ khu Đường Áp đều nói, lần này Hà Thanh Xã và Lý Phong đều vào bộ máy ủy viên quận, Bí thư Đỗ anh có nghe nói qua chưa?
Trần Bảo Tề tiếp nhận Đàm Khải Bình trở thành Bí thư thành ủy Đông Hoa, Hùng Văn Bân đảm nhận Phó chủ tịch thường trực thành phố cùng với Dương Ngọc Quyền đảm nhận chủ tịch mặt trận tổ quốc, hôm qua trong cuộc họp ủy viên thường vụ tỉnh đã chính thức thông qua, Đàm Khải Bình được điều đến nhận chức Chủ nhiệm trụ sở cung ứng và tiêu thụ tỉnh —— những việc này, Thẩm Hoài có đề cập với Đỗ Kiến vào buổi sáng.
Tuy cách ngày Trần Bảo Tề lên chức còn vài ngày, nhưng sau khi Trần Bảo Tề được lên chức, điều chỉnh bộ máy của quận Đường Áp, cũng sẽ nhanh chóng tiến hành —— Phan Thạch Hoa, Chu Kỳ Bảo, Tô Khải Vấn nhóm người cũ của họ Đàm lập tức sẽ bị thất thế, cùng với bộ máy mới của ủy viên, cũng sẽ là chủ đề mà nhiều người bàn luận nhất trong thời gian gần đây.
Hà Thanh Xã, Lý Phong, Huỳnh Tân Lương, Quách Toàn bốn người, rốt cuộc ai sẽ được vào bộ máy ủy viên, Đỗ Kiến cũng không rõ, dù sao y cũng không có cách để chui vào bộ não của Thẩm Hoài để xem cho rõ ràng, nhưng tương lai thành phố Đông Hoa sẽ là cục diện bình đẳng giữa họ Triệu và hệ Mai Cương, Mai Khê là nơi xuất phát của hệ Mai Cương, dù không tranh giành vị trí Bí thư quận ủy, chủ tịch quận, hệ Mai Cương có hai đến ba người vào trong bộ máy ủy viên, phát triển của quận mới Mai Khê mới có ảnh hưởng quan trọng, cũng không phải việc khó tưởng tượng.
Nghĩ xem Hà Thanh Xã, Lý Phong, Quách Toàn bị y áp chế trong bao năm nay, không còn cách nào khác, ngẫm lại Hoàng Tân Lương bị y xem như đàn em, lúc này không có chỗ nào mà không phải là người của hệ Mai Cương, ngay đến nói chuyện trước mặt lãnh đạo thành phố đều có thể thẳng lưng mà đứng, mà ngay cả Thiệu Chinh y luôn xem thường, sau này sẽ là đại biểu đầu tư Chúng Tin thường trú ở Hà Phổ, Đào Kế Hưng gặp anh ta cũng là tươi cười có thừa, về phần Tống Hiểu Quân hai năm trước chỉ là một Bí thư chi bộ thôn - Đỗ Kiến trong lòng ngoại trừ chua xót, vẫn là chua xót.
- Năm đó Phan Thạch Quý nhảy sông là có nhiều nghi điểm, chúng tôi đã thu thập nhiều chứng cứ.
Đỗ Quý nói.
- Những dữ liệu này, anh có thể giúp tụi em giao cho Thẩm lão hổ không? Lúc này Thẩm lão hổ đang rất cần đến những thứ này...
Nhìn thấy Đỗ Quý đưa một túi ni lông màu đen, xem ra bên trong chứa không ít đồ —— Đỗ Kiến vẫn không nhận lấy.
Hà Nguyệt Liên rốt cuộc già dặn hơn Đỗ Quý, nhìn thấy Đỗ Kiện không tiếp lấy, nhanh chóng lại hỏi một tiếng:
- Có phải đợi sau khi Bí thư Thành ủy lên chức, chúng tôi lại mang tài liệu đưa lên?
Đỗ Kiến chỉ cười, trong lòng nghĩ ắt hẳn Hà Nguyệt Liên hiểu rõ hơn so với Đỗ Quý, biết được Thẩm Hoài không cần đến bảng cáo trạng của họ.
Đỗ Kiến trầm ngâm một hồi, cũng sợ Hà Nguyệt Liên họ tìm nhầm người, nói:
- Cái chết của Phan Thạch Quý, là có khổ chủ, mọi người tham gia vào làm gì? Thêm một điều, cái chết của Phan Thạch Quý, là việc xảy ra lúc Bí thư Đàm nhận chức, dù có nghi ngờ, mọi người cũng sẽ không để Bí thư Đàm để lại vết tích xấu mà rời khỏi Đông Hoa chứ?
Hà Nguyệt Liên gật đầu, tỏ vẻ hiểu chuyện.
Đỗ Kiến đẩy cửa xe xuống, vịn vào chiếc xe đạp bên tường, lại nói thêm một câu:
- Chuyện ở Hạ Phổ, các anh không thể nhúng tay vào, sau này vẫn nên ít đến Hạ Phổ.