Ngày hai mươi hai tháng tư, Hội nghị Ủy ban Kỷ luật thành phố thảo luận thông qua, đồng thời cũng báo cho Hội nghị Thường vụ Thành ủy phê chuẩn, thực hiện việc “bắt giam” đối với Bí thư Quận ủy Phan Thạch Hoa.
Hội nghị Thường ủy Thành phố đồng thời quyết định, do đồng chí Hùng Văn Bân đảm nhiệm chức vụ Bí thư Quận ủy; Mà hai mươi ngày trước đó, Hùng Văn Bân cũng chính thức tiếp nhận vị trí Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch thường trực thành phố do Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bổ nhiệm, như vậy đã mở ra một cảnh diễn cuối cùng của Đàm Khải Bình ở Đông Hoa, mà cảnh diễn này lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái.
Chiều ngày hai mươi tư, Đàm Khải Bình rời khỏi Đông Hoa, điều lên làm Chủ nhiệm Ban cung ứng tiêu dùng tỉnh. Trần Vĩ Lập cũng theo đến tỉnh, đảm nhiệm Chánh văn phòng Ban cung ứng tiêu dùng tỉnh.
Sáng ngày hai mươi lăm, Trần Bảo Tề có Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Nhạc Sinh cùng đi, chính thức đến Đông Hoa đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy. Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng, Cát Vĩnh Thu..v..v.., cùng với các lãnh đạo chủ yếu của các quận, huyện, cũng trong chiều ngày hai lăm tập trung về thành phố, tham gia hội nghị gặp mặt cán bộ cùng Bí thư Thành ủy mới.
Sau Hội nghị gặp mặt cán bộ, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Nhạc Sinh liền rời khỏi Đông Hoa. Thẩm Hoài vốn dĩ định cùng Đào Kế Hưng, Cát Vĩnh Thu cùng về huyện, nhưng trước khi đi nhận được điện thoại của Văn phòng Bí thư Thành ủy, Trần Bảo Tề muốn hắn ở lại bàn bạc sự việc.
Thẩm Hoài bảo Tống Hiểu Quân ở lại chờ hắn, còn hắn quay người trở về tòa nhà Thành ủy đi gặp Trần Bảo Tề.
Quan mới nhậm chức nhiệt tình được một lúc, trước khi cân nhắc thấu đáo tính tình Trần Bảo Tề, không dám trong thời gian làm việc lại không tập trung. Thẩm Hoài nhìn khoảng không, lối đi có một chút lạnh lẽo, mấy bóng đèn ở hành lang tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, khiến người ta có cảm giác như bị nhốt trong đó, làm thế nào cũng không hề có cảm giác thoải mái.
Cộc cộc cộc!
Có người mang giày cao gót từ phía sau đi đến, Thẩm Hoài quay người rời đi. Nhìn Thích Tĩnh Dao ôm một quyển sách bằng bìa da đỏ ghi chép đi về phía bên này.
- Lần trước gặp Bí thư Thẩm ở Mai Khê, thật không ngờ anh chính là Bí thư Thẩm danh tiếng lẫy lừng…
Thích Tĩnh Dao vươn ngón tay trắng nhỏ, khóe miệng lộ ra nụ cười dịu dàng, ánh mắt long lanh nhìn chằm chằm vào Thẩm Hoài. Tuy làm việc ở cơ quan chính quyền, ăn mặc cũng không thể quá đẹp đẽ, nhưng Thích Tĩnh Dao là cô gái có thể thể hiện tốt nhất ưu thế của bản thân. Ánh mắt sáng nhìn thẳng, đã khiến nhiều người không thể chịu nổi rồi.
- Lúc đó tôi cũng không ngờ Trưởng ban Thích chính là phóng viên Thích nổi tiếng của Tuần san Pháp chế.
Thẩm Hoài thu ánh nhìn lại, thân người lui về một bên, chỉ nhẹ nhàng nắm nhẹ bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của Thích Tĩnh Dao, ra hiệu cho cô ta đi trước.
- Bí thư Thẩm muốn đi đến chỗ Bí thư Trần?
Thích Tĩnh Dao hỏi. Những người đàn ông khác gặp cô, không có người nào là không đeo bám như ruồi bọ, chỉ có Thẩm Hoài này là lại như cố tình tránh cô, khiến trong lòng cô cảm thấy rất kỳ lạ. Thấy Thẩm Hoài khẽ gật dâu, liền nói:
- Vậy vừa hay có thể cùng đi, tôi cũng đang đến chỗ Bí thư Trần.
Thẩm Hoài và Thích Tĩnh Dao cùng đi, đi qua hành lang nhỏ vắng vẻ, đi vào văn phòng vốn dĩ là của Đàm Khải Bình, bây giờ đổi thành của Trần Bảo Tề.
Ngoài Trần Bảo Tề ra, Hùng Văn Bân, Lương Vinh Tuấn và Cao Dương cũng ở trong phòng làm việc.
Trần Bảo Tề gọi Hùng Văn Bân, Lương Vinh Tuấn đến, Thẩm Hoài có thể hiểu được. Thầm nghĩ Trần Bảo Tề gọi hắn đến đây, ngoài việc bàn bạc sản nghiệp sắt thép và vấn đề phát triển cảng khẩu của Mai Khê, Tân Phổ ra, ngoài ra đại khái cũng không có đề tài gì khác.
Tuy rằng nói chuyện như vậy hơi gấp gáp một chút, mọi người đều không có chuẩn bị gì, nhưng Trần Bảo Tề cũng phải thể hiện rõ y là Bí thư Thành ủy mới, có coi trọng đến sự phát triển của ngành công nghiệp trụ cột của thành phố Đông Hoa, cũng không có gì đáng trách.
Chỉ có điều Cao Dương xuất hiện ở đây, nên có chút kỳ quái.
Thẩm Hoài và Hùng Văn Bân nhìn nhau, thấy y đối với việc Cao Dương xuất hiện ở đây cũng cảm thấy kỳ lạ. Trong lòng thầm nghĩ Cao Dương xuất hiện ở đây, có lẽ có liên quan đến việc điều chỉnh nhân sự mới của Trần Bảo Tề khi đến Đông Hoa.
Tuy Cao Dương là người của Ban Tổ chức Thành ủy Ngu Thành Chấn, nhưng sau khi Trần Bảo Tề đến Đông Hoa, điều trước tiên cần làm là lôi kéo nhóm người của Ngu Thành Chấn đứng vững ở Đông Hoa. Đưa Cao Dương Cao Điều thuộc nhóm Ngu Thành Chấn điều đến Thành ủy chủ trì công tác của một bộ phận nào đó, cũng không phải nói hoàn toàn không có khả năng.
Lúc này Lương Chấn Bảo ở huyện Du Sơn cũng có danh tiếng. Mấy hạng mục như quốc lộ Du Sơn, Thủy điện Du Sơn..v..v… đều đang lần lượt trong quá trình xây dựng. Công trình xuất khẩu lao động trong hai ba tháng nay đều có một chút thành tích --- trong tình hình này, Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn muốn lôi kéo dòng hệ của mình lên, cũng không thể điều Lương Chấn Bảo đi được.
Đối với Cao Dương mà nói, việc ở lại huyện Du Sơn giống như miếng nhân kẹp giữa hai cái bánh, có cơ hội để có thể thoát khỏi huyện Du Sơn mới là con đường tốt nhất.
Thấy Thẩm Hoài và Thích Tĩnh Dao cùng đi vào, mà Thích Tĩnh Dao lúc bước vào còn mỉm cười nhìn Thẩm Hoài, Trần Bảo Tề liền cười hỏi:
- Thẩm Hoài, cậu có quen biết với Trưởng ban Thích sao? Tôi còn định giới thiệu cho hai người làm quen với nhau.
- Trong thời gian này tôi đều ở Hà Phổ, nhưng cũng không hề thiếu thông tin như Bí thư Trần anh nghĩ đâu. Việc ban Tuyên giáo có thêm một Trưởng ban xinh đẹp đến, sao có thể không hề biết được?
Thẩm Hoài đi vào văn phòng của Trần Bảo Tề, cũng cảm thấy tự tại hơn rất nhiều, cười tiếp lời Trần Bảo Tề.
Tuy rằng trước đó cũng đã gặp mặt Trần Bảo Tề không ít lần, nhưng Thẩm Hoài cũng không thể nào nhìn thấu được gương mặt lúc nào cũng duy trì nụ cười của Trần Bảo Tề, trong đó có cất giấu tâm tư gì.
Trong mấy năm qua, Trần Bảo Tề vẫn luôn ở bên cạnh Triệu Thu Hoa – vì yêu cầu công việc đòi hỏi Trần Bảo Tề phải duy trì gương mặt như vậy, hoàn toàn trở thành người phát ngôn của Triệu Thu Hoa. Khiến cho người ngoài hoàn toàn không ngờ được y còn có thể có phong cách chính trị, cho nên muốn đoán tính tình của y, cũng không thể đoán nổi.
Có lẽ một Triệu Bảo Tề trong một khoảng thời gian tương đối luôn ở dưới bóng Triệu Thu Hoa, sau này có lẽ sẽ không còn có tính cách của riêng mình cũng không chừng. Thẩm Hoài cũng không biết rõ, điều này đối với Đông Hoa mà nói là lợi hay là hại, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
- Tôi nhất thời kêu cậu đến, cũng là muốn tìm hiểu tiến trình hạng mục Nhà máy thép Tân Phổ một chút.
Trần Bảo Tề cũng vô tình hàn huyên với Thẩm Hoài một chút, mời Thẩm Hoài ngồi xuống, liền trực tiếp nói vào chủ đề chính,
- Hiện nay ở tỉnh rất coi trọng hạng mục Nhà máy thép Tân Phổ cũng như hạng mục lò điện ở Mai Khê. Trước khi tôi đến nhậm chức ở Đông Hoa, Bí thư Điền, Chủ tịch tỉnh Triệu cũng đã nhiều lần tìm tôi nói chuyện, yêu cầu tôi sau khi đến Đông Hoa, phải nghĩ cách để thúc đẩy nhanh và tốt hai hạng mục này. Cho nên, hôm nay tôi tìm cậu và Lương Vinh Tuấn, là vì tìm hiểu tiến trình của hai hạng mục này. Đương nhiên, phía Ủy ban nhân dân thành phố, chủ yếu cũng do Phó chủ tịch thành phố Hùng Văn Bân đôn đốc, hỗ trợ công tác của hai người…
Trần Bảo Tề lại chỉ vào Thích Tĩnh Dao, nói:
- Phía Ban Tuyên giáo Thành ủy, cũng muốn lấy một chút tài liệu, để làm công tác tuyên truyền nhiều hơn cho hai hạng mục này. Thích Tĩnh Dao là do cấp trên điều đến thành phố chúng ta, có chút quen biết với truyền thông cấp tỉnh, cấp Trung ương. Cho nên những công tác tuyên truyền có liên quan của Ban Tuyên giáo Thành ủy, tôi sẽ trực tiếp giao cho cô.
Thẩm Hoài trong khoảng thời gian này cũng không đi điều tra bối cảnh của việc Thích Tĩnh Dao được điều đến Đông Hoa nhậm chức.
Tuy trước đó Thích Tĩnh Dao cũng đảm nhiệm vị trí phóng viên cao cấp của tuần san Pháp chế, hầu như cũng được hưởng đãi ngộ cấp Trưởng phòng thậm chí là Cục trưởng. Nhưng việc được điều đến Đông Hoa làm một Phó trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy nắm thực quyền trong tay, cũng không phải là việc một người bình thường có thể làm được.
Nhưng nghe xưng hô của Trần Bảo Tề đối với Thích Tĩnh Dao, cũng không phải chỉ đơn giản là trước đó có quen biết nhau ở tỉnh.
Thẩm Hoài liếc mắt nhìn Thích Tĩnh Dao, rồi lập tức báo cáo với Trần Bảo Tề về tiến triển của hạng mục Nhà máy thép Tân Phổ, nói:
- Tôi được điều đến huyện Hà Phổ cũng mới chỉ được mười ngày, trước mắt cũng chỉ làm một số công tác thời kỳ đầu. Tiến triển bây giờ chủ yếu cũng là Mai Cương liên kết với đầu tư Chúng Tín, đầu tư Hồng Cơ, đầu tư Chử Giang. Ba nhà đầu tư hai trăm triệu nhân dân tệ, thành lập Công ty Trách nhiệm hữu hạn thép Tân Phổ ở Hà Phổ, đồng thời thu nạp Nhà máy thép Chiêu Phổ của Tân Cương trước đó luôn. Tất cả mọi động thái của hạng mục vào thời kỳ sau, bao gồm việc trình báo, đầu tư vốn, chuẩn bị xây dựng..v..v… đều lấy danh nghĩa Công ty Trách nhiệm hữu hạn thép Tân Phổ để triển khai. Phía huyện cũng đồng thời bỏ vốn thành lập Tập đoàn khai thác Tân Phổ, ngoài việc nhập hơn sáu trăm mẫu đất công nghiệp hiện có của Khu kinh tế Tân Phổ vào trong đó ra, cũng dự định cho Tập đoàn khai thác Tân Phổ giữ nhiệm vụ sau này khai thác Khu kinh tế. Tập đoàn khai thác Tân Phổ cũng đồng thời có kế hoạch lấy một số lượng đất công nghiệp tương ứng đem đi đầu tư, đưa vào Tập đoàn thép Tân Phổ để làm cổ phần chờ. Ngày hôm qua Hội nghị thường vụ Huyện ủy mở họp nửa ngày, đề cử tôi kiêm nhiệm vị trí Chủ tịch Tập đoàn khai thác Tân Phổ, đồng thời đề cử tôi làm đại biểu Tập đoàn khai thác Tân Phổ, đảm nhiệm vị trí Chủ tịch Tập đoàn thép Tân Phổ. Những báo cáo cụ thể tôi đã gửi đến Ủy ban nhân dân thành phố, đang chờ phê chuẩn…
Trần Bảo Tề liếc mắt nhìn Lương Vinh Tuấn.
Lương Vinh Tuấn biết ý tứ trong cái nhìn này của Trần Bảo Tề. Đàm Khải Bình trước đây tìm đủ trăm phương ngàn kế để tách Thẩm Hoài và Mai Cương ra, ai ngờ Thẩm Hoài sau khi quay một vòng, lại dùng phương thức này để trực tiếp trở về, nắm giữ Mai Cương.
Đối với việc có thể nắm giữ một Nhà máy sắt thép dạng lớn một năm có thể sản xuất bốn triệu tấn thép mà nói, quyền bính của Bí thư Huyện ủy cũng không được tính là lớn nữa.
Nhưng, Thẩm Hoài quay trở lại Mai Cương cũng là một chiều hướng phát triển, không phải là việc năm ba người có thể ngăn cản được: Một mặt phía tỉnh đều hy vọng Nhà máy thép Tân Phổ có thể nhanh chóng xây dựng, có thể nhanh chóng phát huy tác dụng thúc đẩy nền kinh tế Đông Hoa thậm chí toàn tỉnh phát triển. Mặt khác cũng tham gia vào việc hợp tác xây dựng hạng mục nhà máy thép Tân Phổ. Trước mắt tập trung mọi sự tín nhiệm lên Thẩm Hoài, lúc này không ai có thể thay thế Thẩm Hoài; Mặt khác Tống hệ cũng không thể nhẫn nhịn được việc Nhà máy thép trong thời gian lâu không nằm trong tay con cháu dòng chính nắm giữ.
Trần Bảo Tề gật gật đầu, nói:
- Nhanh hơn so với tưởng tượng của tôi, rất tốt. Việc đàm phán với Tập đoàn công nghiệp Minh Tư Tây Long, thực nghiệp Phi Kỳ phát triển như thế nào rồi?
- Phía Mai Cương do Tổng giám đốc Viện nghiên cứu Triệu Trị Dân dẫn đội, cùng với Tập đoàn công nghiệp Minh Tư Tây Long đàm phán cũng bước vào giai đoạn cuối cùng rồi, hai ngày nữa đã có thể ký tên vào bản ký kết. Vấn đề bây giờ chính là phía thành phố có phải cũng nên đồng thời tổ chức một nghi thức ký kết. Phía thực nghiệp Phi Kỳ, còn phải chờ tình hình phê duyệt hạng mục lập dự án. Nhưng ba nhà đầu tư Chúng Tín, Hồng Cơ, Chử Giang bỏ vốn đầu tư chuyên cho hạng mục Nhà máy thép Tân Phổ, đã đạt tới con số tám mươi triệu đô la Mỹ. Cộng thêm những khoản tiền như của Ngân hàng Nghiệp Tín, việc tiền đầu tư giai đoạn đầu cho hạng mục Tân Phổ đã không thành vấn đề nữa. Là một hạng mục nhánh của nhà máy thép Tân Cương, là công trình cải thiện kỹ thuật của nhà máy thép Chiêu Phổ và là công trình đầu tàu của Tân Phổ, đầu tháng sau sẽ khởi công. So sánh xong, có thể hoạt động trù bị của Nhà máy điện Hà Phổ có thể nhanh hơn một chút, nhanh nhất đầu tháng sáu có thể khởi công…
Dự tính sản lượng giai đoạn đầu của nhà máy thép Tân Phổ đạt tới ba triệu tấn, bao gồm bến tàu và những ngành công nghiệp có liên quan, tổng đầu tư đạt bốn tỷ. Tổng thời gian thiết kế dự tính khoảng một năm rưỡi đến hai năm, thậm chí lâu hơn, số vốn đầu tư cũng tăng dần lên, thời kỳ trước đã đạt con số mấy tỷ, đương nhiên cũng đã đủ dùng.