Một khi phiền phức đã tìm đến thì chẳng có cách nào để thoát ra được, Hùng Văn Bân từ văn phòng làm việc của Trần Bảo Tề bước ra, kéo Thẩm Hoài cùng đi Đường Áp, nói:
- Phan Thạch Hoa bị bắt giam rồi, nhưng để lại một loạt các công việc, đặc biệt là công trình cải tạo đường Hạ Mai, nếu như không điều tiết tốt, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến trình xây dựng quận mới Mai Khê. Tôi đã hẹn trước với Hà Thành Xã, Tô Khải Văn, Hoàng Tân Lương và Tổng giám đốc Hạ của công ty Hải Phong rồi, nếu như anh không phải về Hà Phổ ngay thì đi với tôi xuống quận Đường Áp một chuyến được không?
- .....
Nghĩ đến việc phải gặp Tạ Chỉ, Thẩm Hoài lại thấy đau đầu, nói:
- Tôi rời khỏi Mai Khê lâu như thế rồi, lúc này lại can dự vào có vẻ không hay lắm.
- Mấy năm tâm huyết của anh đều là ở Mai Khê, chẳng nhẽ lại thực sự muốn buông tay không quản việc ở Mai Khê nữa hay sao?
Hùng Văn Bân nhìn Thẩm Hoài một cách nghi ngờ, nói:
- Ngoài việc sửa lại đường Hạ Mai, tôi còn có chuyện khác muốn bàn với anh đây, đi thôi....
Thẩm Hoài không thể từ chối được, bỏ lại Tống Hiểu Quân đang đợi hắn ở bãi đỗ xe, cùng với Hùng Văn Bân đến khu Đường Áp.
Đối với việc Phan Thạch Hoa bị bắt giam, Đàm Khải Bình liền đề cử Hùng Văn Bân trở thành bí thư Quận ủy Đường Áp trong hội nghị Thường Ủy thành phố, đừng nói là Hùng Văn Bân, đến cả Thẩm Hoài cũng không nghĩ đến việc này sẽ xảy ra.
Đàm Khải Bình trước khi từ chức, giao lại quyền kiểm soát phát triển quận mới Mai Khê cho Mai Cương, đương nhiên y có dụng ý của mình.
Đặc biệt là khi bị Phan Chí Cường chặn lại giữa đường khiếu tố, hàng loạt các sự kiện có liên quan: việc Phan Thạch Hoa bị bắt giam.., tất cả những việc này có vẻ như Thẩm Hoài muốn lợi dụng vụ án của Phan Thạch Hoa để uy hiếp Đàm Khải Bình với mục đích là có được chức vụ bí thư Quận ủy Đường Áp, nhưng nghĩ đến việc nhiều năm tâm huyết đều ở Mai Khê, hơn nữa Mai Khê bây giờ mới tiếp tục trở thành động cơ phát triển của nền kinh tế Đông Hoa, cứ cho là tất cả những việc này làm cho Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn và những tay chân của họ đều có ảnh hưởng thì trong suy nghĩ của Thẩm Hoài vẫn cảm thấy Hùng Văn Bân cũng không cần phải từ chối việc làm bí thu Quận Uỷ Đường Áp.
Trong tình hình Phan Thạch Hoa bị bắt giam, Trần Bảo Tề vẫn chưa đến, quyết định đột ngột của Đàm Khải Bình mặc dù làm cho một vài người như Ngu Thành Chấn không hài lòng, nhưng trong sự nghi ngờ và kinh ngạc của Cao Thiên Hà và các thường vụ khác, thì cuối cùng vẫn biểu quyết thông qua quyết định đề cử Hùng Văn Bân trở thành bí thư Quận ủy của Đường Áp, để gạo đã nấu thành cơm trước khi Trần Bảo Tề đến nhậm chức.
Thẩm Hoài đi cùng với Hùng Văn Bân đến Quận ủy Đường Áp, Quận Ủy vẫn còn vài giấy tờ chờ Hùng Văn Bân ký tên, Thẩm Hoài thấy Hoàng Tân Lương đang ở trong văn phòng làm việc của Hà Thanh Xã, Thẩm Hoài liền bảo Hùng Văn Bân ký các giấy tờ trước đã, còn hắn đến chỗ Hà Thanh Xã để hút thuốc.
Nhìn thấy Thẩm Hoài đẩy cửa vào, Hoàng Tân Lương cười nói:
- Tôi còn cứ nghĩ bí thư Thẩm không thoát được thân, không đến đây được cơ đấy.
- Tôi đúng là không thoát được thân, là Lão Hùng cứ kéo tôi đến đây.
Thẩm Hoài kéo một cái ghế đặt ở bên cạnh cửa sổ rồi ngồi xuống, nói:
- Tôi muốn lười biếng một chút cũng không được rồi.
- Đàm Khải Bình trước khi rời khỏi Đông Hoa lại đột ngột tiến cử Chủ tịch Hùng giữ chức bí thư Quận ủy Đường Áp, chẳng ai có thể ngờ đến việc này.
Hà Thanh Xã bùi ngùi nói:
- Nhưng Chủ tịch Hùng giữ chức bí thư Quận Ủy Đường Áp, rất có lợi đối với tình hình ổn định của Quận Đường Áp.
- Có cái lợi, cũng có cái hại.
Thẩm Hoài không kiêng kị gì, nói.
- Bí thư Đàm cuối cùng cũng không cam tâm gì mà phải rời đi một mình.
Hoàng Tân Lương nói:
- Còn một lý do nữa, tôi nghĩ hắn muốn cho Chu, Tô... và vài người khác nữa có thêm chút thời gian.
Thẩm Hoài nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, Tô Khải Văn và Tạ Chỉ, lúc này đang từ bãi đỗ xe đi ra, xem ra Đàm Khải Bình rời khỏi Đông Hoa một cách thảm hại, nhưng đừng nghĩ rằng Đảm Khải Bình lúc này đã mất hết quyền uy, nếu nghĩ như thế thì quả thực xem nhẹ y quá.
Nhẽ ra Chu Kỳ Bảo, Tô Khải Văn rất có thể sẽ trở thành những đối tượng đầu tiên bị loại bỏ sau khi Trần Bảo Tề đến Đông Hoa, nhưng do Hùng Văn Bân giữ chức bí thư Quận ủy Đường Áp, Trần Bảo Tề không những sẽ không động đến Chu Kỳ Bảo và Tô Khải Văn mà rất có thể sẽ tăng cường địa vị của hai người này ở khu Đường Áp, mục đích của Trần Bảo Tề là khống chế được Mai Khê. Mà Thẩm Hoài luôn luôn muốn hắn và những quan chức nhà họ Triệu như Trần Bảo Tề nước sông không phạm nước giếng thì lần này rất có thể sẽ bị Đàm Khải Bình phá hoại.
Mẹ nó, không có ngọn đèn nào là tiết kiệm dầu cả, Thẩm Hoài chửi thề một câu trong lòng, cầm lấy điếu thuốc ở góc bàn của Hà Thanh Xã lên hút.
Tạ Chỉ nhìn thấy Thẩm Hoài đi sau Hùng Văn Bân bước vào hội nghị, khuôn mặt tươi cười, cố nhẫn nhịn đẩy cái gạt tàn thuốc lá ra xa, để tránh lát nữa không kiềm chế nổi bản thân mình lại cầm cái gạt tàn lên ném vào đầu ai đó.
Thẩm Hoài nhìn thấy Tạ Chỉ, trong lòng cũng cảm thấy ngứa ngáy. Hắn biết rằng Hạ Chỉ là không phải là người có thể bấm bụng chịu đựng, nuốt cục giận vào trong lòng, lần trước Thẩm Hoài khiêu khích Tạ Chỉ như thế, hắn cũng không hi vọng Tạ Chỉ sau này sẽ tránh xa hắn ra một chút, đương nhiên càng không hi vọng Tạ Chỉ từ hận mà chuyển sang quý mến hắn được. Thẩm Hoài cười nói với Hùng Văn Bân đầy là hội nghị của quận Đường Áp, hắn và Tống Hiểu Quân lấy ghế ngồi ở cạnh cửa phòng, chuẩn bị sẵn, nếu như thấy Tạ Chỉ có biểu hiện gì bất thường thì hắn sẽ chạy được nhanh hơn.
Mấy ngày hôm nay nhiệm vụ chủ yếu của Hùng Văn Bân là ổn định lại tình hình của Đường Áp, tránh để vụ việc của Phan Thạch Hoa gây ra những cản trở không cần thiết.
Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật tiến hành bắt giam đối với Phan Thạch Hoa, tiến hành theo dõi giám sát đối với vợ y và hai đứa con, vấn đề chủ yếu là con đường Hạ Mai và việc khai thác các khu công nghiệp khác cũng bị ảnh hưởng.
Khu vực phía Nam thị trấn Mai Khê gần như đã được cải tạo, xây dựng xong, lúc này đang là thời khắc quan trọng để cải tạo khu vực hướng ra phía Bắc và quận mới Mai Khê phát triển mở rộng về phía tây qua sông Mai Khê, mà việc cải tạo đường Hạ Mai và khai thác khu vực thương nghiệp hai bên là công trình quan trọng của thị trấn Mai Khê mở rộng ra phía Bắc. Cho dù Thẩm Hoài có ý định gây khó dễ cho nhà họ Tạ thì cũng không ngồi nhìn công trình cải tạo đường Hạ Mai xảy ra vấn đề.
Ân oán cá nhân quy về ân oán cá nhân, có những nguyên tắc phải kiên trì đến cùng, nếu không thì có khác biệt gì so với bọn Đàm, Phan cơ chứ?
Trước kia, Phan Thạch Hoa, Chu Kỳ Bảo làm chủ ở khu Đường Áp, Thẩm Hoài không phá hoại bọn chúng, cũng không kéo chân sau của chúng, nhưng tình hình trước mắt, Hùng Văn Bân đã giữ chức bí thư Quận Ủy Đường Áp rồi, Thẩm Hoài cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.
Về biện pháp để giải quyết, chính quyền Mai Khê phải ra mặt, tiến hành thương lượng, phối hợp điều tra vụ án, không để vấn đề quyền nhà đất ảnh hưởng trực tiếp đến việc xây dựng công trình, mặt khác, cũng phải để chính quyền Mai Khê ra mặt.
Ở thị trấn Mai Khê, kinh nghiệm của Tô Khải Văn còn thiếu, mặc dù Tô Khải Văn cũng làm việc ở Mai Khê một năm rồi, nhưng thế lực vẫn chưa đi đến các địa phương, Hùng Văn Bân để những việc này cho Hoàng Tân Lương phụ trách, chính quyền khu bên này do Hà Thanh Xã phối hợp để hoàn thành công việc. Hoàng Tân Lương và Hà Thanh Xã cũng không từ chối.
Hội nghị để điều tiết công việc kết thúc, Tạ Chỉ và giám đốc dự án phụ trách cải tạo công trình đường Hạ Mai xin phép được về trước, chuông điện thoại đặt trên bàn của Hùng Văn Bân reo lên.
Hùng Văn Bân ngồi nói chuyện điện thoại, một chốc sau, hỏi Thẩm Hoài:
- Hùng Đại Ny gọi điện thoại hỏi tôi tối có về nhà ăn cơm không, hay là anh đến nhà tôi ăn cơm rồi nói chuyện tiếp, ăn cơm xong rồi về Hà Phổ có được không?
Cảm giác có được giai nhân đêm hôm đó, vẫn chưa tiêu tan, so với việc gặp Tạ Chỉ, Thẩm Hoài còn thấy chột dạ hơn khi gặp Hùng Đại Ny, nhưng Tống Hiểu Quân thì có vẻ rất vui, nói:
- Nhiều người đều nói cô giáo Bạch nấu ăn rất ngon, tôi còn chưa có cơ hội để thưởng thức đây.
Thẩm Hoài cũng không tìm được lý do gì để từ chối, mà vấn đề mấu chốt là ở chỗ có liên quan đến sự phát triển trong tương lai của quận mới Mai Khê, hắn cũng có rất nhiều vấn đề cần bàn bạc với Hùng Văn Bân, Thẩm Hoài kéo theo cả Hoàng Tân Lương, Hà Thanh Xã rồi gọi điện thoại cho Lý Phong và Quách Toàn xem hai người này có ở trong quận không, cùng đến nhà Hùng Văn Bân ăn cơm.
Hùng Đại Ny nghe thấy có tiếng gõ cửa, thấy sau lưng ba có Thẩm Hoài, Hà Thanh Xã, Lý Phong, Hoàng Tân Lương, Quách Toàn... cùng bước vào, phòng khách trong nhà trong chốc lát ngồi chật cả, Đại Ny ngạc nhiên hỏi:
- Ba, ba không nói trước là nhà mình có nhiều khách cùng đến ăn cơm thế này?
Hùng Văn Bân cười chỉ vào Thẩm Hoài:
- Ba chỉ có mời một mình Thẩm Hoài thôi, những người khác đều là Thẩm Hoài kéo đến đấy, có vấn đề gì thì con tìm Thẩm Hoài để nó chịu trách nhiệm nhé.
Hùng Đại Ny nhìn Thẩm Hoài một cái:
- Anh ấy ngoài cái miệng chỉ biết ăn ra thì làm gì biết chịu trách nhiệm cái gì chứ?
Hùng Đại Ny vừa mới tan làm về, cô vẫn mặc chiếc áo nâu và váy, nhưng tóc đã xõa xuống, nhìn về phía Thẩm Hoài, cái nhìn cũng không có gì là khác thường lắm, làm Thẩm Hoài lo lắng không đâu vào đâu, hắn sợ rằng lúc gặp lại Hùng Đại Ny, Hùng Đại Ny sẽ làm lộ làm bọn Hùng Văn Bân nghi ngờ, sau đó Thẩm Hoài nghĩ kỹ lại, việc này tố chất tâm lý của phụ nữ chưa chắc đã kém đàn ông.
Nghe trong lời nói của Hùng Đại Ny có chút ý gì đó, Thẩm Hoài liền trơ mặt ra, nói:
- Hay chúng ta tìm nhà hàng nào đó để ăn?
- Trong nhà vẫn còn vài món ăn nữa, đi tìm nhà hàng để ăn gì chứ?
Bạch Tố Mai từ trong bếp bước ra, nói với Hùng Đại Ny:
- Con gọi điện thoại cho nhà hàng đi, bảo đặt thêm vài món ăn nữa, để họ mang đến, chắc là đủ đấy.
Hùng Đại Ny gọi điện thoại cho nhà hàng để đặt đồ ăn bên ngoài. Thất Thất khóc ầm ĩ ở trong phòng, Thẩm Hoài bước vào phòng bế Thất Thất lên dỗ dành.
Trẻ con ít khi thấy nhà có nhiều khách như thế này, Thẩm Hoài bế Thất Thất ra đến phòng khách, con bé càng khóc dữ hơn, Hùng Đại Ny nói với Thẩm Hoài:
- Anh giúp em bế Thất Thất vào trong phòng, em gọi xong điện thoại đặt thức ăn rồi vào ngay.
Bạch Tố Mai đang ở trong bếp cũng không thể nào đi ra ngay được, Hùng Văn Bân đang nói chuyện với Hà Thanh Xã, Lý Phong,... trong phòng khách chật hẹp. Ngoài Thẩm Hoài ra, thật cũng không biết nhờ ai dỗ con bé Thất Thất cả.
Thẩm Hoài bế Thất Thất vào trong phòng ngủ, nhưng con bé vẫn cứ khóc, Thẩm Hoài vừa bế vừa dỗ dành, nhưng cũng không có tác dụng, đang lúc không biết làm thế nào, Hùng Đại Ny bước vào, vỗ nhẹ vào mông Thất Thất:
- Phải thay bỉm rồi, ướt rồi đây này...
Rồi bảo Thẩm Hoài đặt Thất Thất lên đầu gối.
- Cái giường này không phải là lại sắp bị sụp rồi chứ?
Thẩm Hoài chột dạ hỏi.
.Hùng Đại Ny nháy mắt với Thẩm Hoài một cái, nụ cười ấy, khuôn mặt ấy thật làm người ta mê mẩn.
Hùng Đại Ny ngồi xuống thay bỉm cho Thất Thất, cổ áo hơi hở ra, Thẩm Hoài nhìn xuống, có thể nhìn thấy bầu ngực tròn, trắng như tuyết của Đại Ny, mắt nhìn dán vào.
Hùng Đại Ny ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Hoài, nói:
- Trông bộ dạng anh này?
Giọng Đại Ny điềm đạm làm người nghe cũng thấy thoải mái.