Triệu Thiên Minh, Từ Kiến cùng Tăng Chí Vinh của hãng thuyền Hằng Dương và những người khác đến khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn trước.
Sau khi thay đổi chế độ ở nhà khách Bắc Sơn, đổi tên thành khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn. Hiện nay đã bắt đầu công trình cải tạo môi trường xung quanh và nhà mới, song nhà khách Bắc Sơn cũ, bao gồm khu tiệc tùng và quần thể kiến trúc ở trong khu khách hàng, đều tạm thời giữ lại không thay đổi, phải đợi sau khi nhà mới xây xong, bên này mới tiếp tục tiến hành cải tạo.
Phía Bắc của Bằng Duyệt Bắc Sơn, trung tuần tháng sáu bắt đầu thi công, còn công trình con đường tiếp nối tuyến bắc của đoạn phía bắc đường Bắc Sơn đến khu vực quy hoạch khu công nghiệp cảng gần Tân Phổ.
Tăng Chí Vinh là người kinh doanh nhiều năm, từ quy mô thi công ở bên ngoài, vẫn có thể nhìn thấy đây là công trình lớn, ít nhiều có chút không ăn khớp với sự cũ nát của thị trấn Thành Quan huyện Hà Phổ mà họ nhìn thấy khi đi đến đó.
Triệu Thiên Minh, Từ Kiến lúc này cũng xác nhận trước kia Thẩm Hoài cùng Tăng Chí Vinh - Hằng Dương quả thực chỉ là tình cờ gặp nhau.
Thẩm Hoài giao cái nền, họ cũng chỉ trông cậy Thẩm Hoài có thể thuyết phục Hoài Năng hoặc Bằng Duyệt tiếp nhận hai chiếc thuyền của Hằng Dương, thay công ty vận tải đường thuỷ của huyện giải quyết vụ tranh cãi này, trong lời nói đương nhiên cũng bảo vệ Thẩm Hoài.
Thấy đám người Tăng Chi Vinh có hứng thú đối với công trình mở rộng khách sạn Bằng Duyệt Bắc Sơn, Triệu Thiên Minh, Từ Kiến liền kể cho mọi người biết sự tích sau khi đưa Thẩm Hoài đến huyện Hà Phổ nhận chức, đã bắt đầu thay đổi chế độ nhà khách Bắc Sơn, xây dựng nhà máy thép Tân Phổ và Thẩm Hoài đã lãnh đạo Mai Cương đi lên trong gần 3 năm nay.
Tăng Chí Vinh không biết rõ về ngành công nghiệp sắt thép, nhưng kinh doanh xí nghiệp đã nhiều năm, sự hiểu biết đối với môi trường kinh tế trong nước lớn vẫn còn xa so với Thẩm Hoài, đương nhiên biết một xí nghiệp sắt thép có sản lượng một năm có thể đạt 4 triệu tấn, địa vị ở trong nước quan trọng đến mức nào.
Ủy ban Kế hoạch Quốc gia có một bản kế hoạch chỉnh thể đối với sự phát triển công nghiệp sắt thép trong nước, cho dù chiếu theo sự phát triển kế hoạch này, sản lượng sắt thép trong nước có thể có bước đột phá thuận lợi trong hai năm tới là 1 trăm triệu tấn, sau khi xây dựng nhà máy thép Tân Phổ, sản lượng của Mai Cương có thể đạt đến 4% trong tổng số sản lượng công nghiệp.
Điều này cho dù so với Yến Cương, sắt thép Trung Nguyên lấy sản lượng hàng vạn tấn trong một năm làm mục tiêu đột phá, vẫn còn có chút khoảng cách, nhưng cũng đủ để khiến bản thân Mai Cương xếp vào hàng doanh nghiệp sắt thép hàng đầu trong nước.
Công nghiệp chế tạo thuyền Dương Thành rất nổi tiếng ở trong nước, nhưng tổng kim ngạch tiêu thụ của hàng trăm doanh nghiệp chế tạo thuyền trong một năm cũng vào khoảng chục tỉ, còn sau khi xây dựng nhà máy thép Tân Phổ, Mai Cương là một doanh nghiệp với kim ngạch tiêu thụ trong một năm liền đột phá tăng lên đến chục tỉ.
Sau khi biết những chuyện này, trước đây một số chuyện khiến anh ta nghi ngờ ở công tu vận tải đường thủy, đều sáng tỏ thông suốt, biết địa vị của Thẩm Hoài ở nơi này quả thực không phải là người mà Phó chủ tịch huyện bình thường có thể so sánh được.
Suy nghĩ đến địa vị và tầm ảnh hưởng không thể thay thế của Mai Cương trong nền kinh tế địa phương, đừng nói Thẩm Hoài với chức Phó Bí thư huyện ủy kiêm quản lý Mai Vương, chính là với chức Phó bí thư Thành ủy kiêm quản lý Mai Cương, Tăng Chí Vinh đều sẽ không cảm thấy có điểm nào kì lạ cả.
Phải biết rằng các xí nghiệp thép được xếp hàng đầu ở trong nước như Yến Cương, sắt thép Trung Nguyên đều là xí nghiệp cấp Thứ trưởng, Chủ tịch của Yến Cương và sắt thép Trung Nguyên thậm chí còn hưởng đãi ngộ chính trị của Ủy viên dự khuyết trung ương, ở địa phương cùng với tỉnh thành phố chủ yếu lãnh đạo đều là cùng ngồi ngang hàng.
Có lẽ điều khiến cho Tăng Chí Vinh nghi ngờ chính là Thẩm Hoài còn trẻ như vậy.
Trong lòng anh ta nghĩ, có lẽ là nhân tố này, mới khiến hắn tạm thời vẫn ở vị trí Phó bí thư huyện ủy, không thể nhanh chóng có được sự thăng tiến chăng?
Suy nghĩ đến việc huyện Hà Phổ đang tiến hành xây dựng dự án nhà máy thép Tân Phổ với quy mô lớn như vậy, có các nhà đầu tư đến đầu tư tiến hành xây dựng cải tạo, mở rộng khách sạn quốc tế Bằng Duyệt Bắc Sơn, cũng có thể hiểu được.
Công nghiệp sắt thép trong nước, lúc này bình quân sản lượng thép được sản xuất mỗi năm có thể đạt khoảng một trăm tấn.
Cho dù tỉ lệ sản xuất của Mai Cương muốn cao hơn hẳn so với mức độ bình quân trong nước, sau khi xây dựng nhà máy thép Tân Phổ, chức vụ nghề nghiệp trực tiếp sáng tạo cũng lên đến gần hàng vạn, hơn nữa sự phát triển của sản phẩm công nghiệp và việc di dời của người thân công nhân tương đối phối hợp, liền trực tiếp tập trung cùng vào một thành phố nhỏ từ 4 -6 vạn.
Với thương mại và thương vụ khai triển ra như này, nắm giữ lây sự sinh tồn của hai đến ba khách sạn cao cấp ở địa phương, đều là có của ăn của để đấy.
- Lúc trước phòng thị trường tàu bè của Hằng Dương thu thập thông tin cho biết sự phát triển của Hà Phổ trong vào năm tới sẽ rất khả quan.
Tăng Chí Vinh nghe Triệu Thiên Minh, Từ Kiến giới thiệu qua sự thay đổi của Hà Phổ gần nửa năm qua, cảm thán nói:
- Như vậy xem ra, chúng ta vẫn đánh giá thấp một cách nghiêm trọng về tiềm lực phát triển của Hà Phổ rồi. Tôi quả nhiên là không ngờ Bí thư Thẩm là một người có năng lượng như vậy...
Tăng Chí Vinh nói như vậy, Triệu Thiên Minh cũng rất xúc động.
Tuy thời gian Thẩm Hoài đến Hà Phổ nhận chức mới chỉ có hai tháng, nhưng sự thay đổi mà hai tháng này mang đến cho Hà Phổ cũng là rất lớn.
Nhà máy thép Tân Phổ vẫn chưa đến giai đoạn quan trọng của việc xây dựng, nhưng việc liên tiếp thực hiện đồng bộ công trình giai đoạn trước, đã khiến người ta cảm thấy sự thay đổi mạnh mẽ.
Đường quốc lộ Mai Phổ, công trình tuyến đường Bắc, con đường vòng khu kinh tế mới Tân Phổ và những dự án cơ bản khác tiền vào giai đoạn thực thi, khi bắt đầu thì gần như đẩy mạnh với tốc độ nửa tháng 1 km, còn dự tính đến giai đoạn quan trọng, chỉ với tốc độ xây dựng cơ bản của việc thi công con đường toàn huyện vẫn sẽ nâng cao lên từ 1 đến hai lần.
Mục tiêu mà Thẩm Hoài đưa ra, chính là đường quốc lộ thành thị nông thôn chung vào với nhau, số lượng xây dựng được mỗi năm phải lớn hơn 200 km. Còn với trước đây, số lượng thi công đường mỗi năm ở Hà Phổ chỉ có từ mười mấy đến 20 km.
Năm 95, huyện Hà Phổ thu hút được đầu tư đột phá lên đến 4 triệu USD, đạt đến đỉnh cao, còn dự án nhà máy thép Tân Phổ đến hiện tại, đầu tư của nước ngoài trực tiếp đổ vào đột phá lên đến 200 triệu USD.
Việc xây dựng vừa mới mở ra, công trình kiến trúc của Hà Phổ, xí nghiệp vật liệu xây dựng và thương mại cùng với những ngành dịch vụ khác đã trở thành những ngành được lợi trực tiếp.
Hai tháng nay, số người có việc làm mới tăng lên trong ngành xây dựng toàn huyện mỗi tháng, đều ở khoảng từ 6000 – 7000 người, dự tính đến thời kì xây dựng quan trọng nhất, lực lượng lao động mà ngành xây dựng tuyển dụng từ nông thông có thể đạt đến 50000 – 60000 người, thậm chí còn cao hơn nữa, cũng có nghĩa là huyện Hà Phổ có khoảng 50000 – 60000 thậm chí còn nhiều hơn số hộ gia đình được hưởng lợi này.
Chỉ ngành xây dựng toàn huyện nhận việc xây dựng nhà máy thép Tân Phổ mà phất lên, dự đoán có thể khiến mức thu nhập bình quân toàn huyện cao lên đến nghìn tệ. Mục tiêu mà Thẩm Hoài đưa ra, chính là mức thu nhập bình quân đầu người của toàn huyện năm nay cao gấp đôi so với mức cơ bản 2000 tệ của năm 95, đạt đến bình quân đầu người trên 4000 tệ.
Còn về mặt thu thuế tài chính địa phương, hai tháng nay đều ở mức tăng trưởng với tỉ lệ cao. Còn sau khi nhà máy thép Tân Phổ xây dựng, chỉ thu nhập tài chính mà nhà máy thép Tân Phổ trực tiếp đưa vào địa phương huyện Hà Phổ, không bao gồm phần nộp lên trên tỉnh và kho bạc nhà nước, thì đã vượt qua 500 triệu tệ, cao gấp 5 lần so với thu nhập tài chính của huyện năm 95.
Tuy nhiên, cho dù các tầng lớp dưới của cả huyện đều vui mừng khôn xiết trước sự phát triển mạnh mà Hà Phổ sắp đón nhận, nhưng nghĩ đến những ân oán giữa bản thân và Bí thư huyện ủy Đào Kế Hưng trong những năm qua, tương lai của Triệu Thiên Minh đối với bản thân, cũng không thể không thở dài trong lòng, đây là một bữa tiệc không liên quan đến hắn.
Tuy nhiên, cho dù biết bữa tiệc này không có liên quan đến mình, lại có thể như thế nào chứ?
Con người không thể đi ngược lại với xu thế, Triệu Thiên Minh biết cánh tay hắn thô, cũng không thể thô bằng Bí thư Thành ủy Đàm Khải Bình trước đây. Để nhà máy thép Tân Phổ có thể thuận lợi bám rễ, thậm chí trong tỉnh sẽ điều đi một người có mâu thuẫn sâu đậm với Thẩm Hoài như Bí thư Thành ủy Đàm Khải Bình tiền nhiệm để dọn sạch mọi trở ngại. Hắn là một Phó chủ tịch huyện, lại tính cắm rễ nào đây?
Thẩm Hoài cùng với Chu Tri Bạch, Hồ Thư Vệ, Dương Hải Bằng, Triệu Đông và những người khác đi đến khách sạn, bên Triệu Thiên Minh đã sắp xếp xong bữa tiệc.
Thẩm Hoài giới thiệu Chu Tri Bạch, Hồ Thư Vệ, Dương Hải Bằng, Triệu Đông với Tăng Chí Vinh và những người khác để làm quen với nhau.
Thương mại Bằng Hải xuất hiện muộn, quy mô phát triển không lớn, nhưng tập đoàn Bằng Duyệt phát triển đến bây giờ, đã là một doanh nghiệp lớn với mức kinh doanh đột phá lên đến 1 tỉ. Triệu Đông, Hồ Thư Vệ còn là những nhân vật quan trọng của hai tập đoàn Mai Cương, Hoài Năng, địa vị đương nhiên không dễ gì để bị khinh thường. Đội hình mà Thẩm Hoài kéo đến bữa tiệc, cũng khiến cho một người có thế lực như Tăng Chí Vinh cũng phải kinh sợ.
Mục đích chủ yếu của Thẩm Hoài ngay sau đó, cũng chỉ là có thể làm chút đền bù, từ Tăng Chí Vinh, cũng xoay chuyển ảnh hưởng đến chỗ xí nghiệp chế tạo thuyền của Dương Thành.
Bữa rượu này uống đến 11 giờ, khiến cho một người có tửu lượng khá như Tăng Chí Vinh phải uống say mới kết thúc.
Sự chiếu cố của bên Tăng Chí Vinh, vẫn do Triệu Thiên Minh, Từ Kiến bọn họ phụ trách.
Lúc Thẩm Hoài say khướt rời khỏi khách sạn, nói với Triệu Thiên Minh:
- Bí thư Đào cũng rất quan tâm đến sự phát triển của công ty vận tải đường thủy, chuyện của Hằng Dương, Phó chủ tịch huyện Triệu có phải đã bớt thời giờ báo cáo một chút với Bí thư Đào hay không?
Nghĩ đến chuyện báo cáo cho Bí thư huyện ủy Đào Kế Hưng, Triệu Thiên Minh cũng rất do dự, thầm nghĩ lẽ nào Thẩm Hoài không biết chuyện của mình với Đào Kế Hưng?
Chỉ là khó có thể mở miệng nói chuyện xưa, Triệu Thiên Minh chỉ có thể buồn bực trả lời rằng ngày mai tìm Đào Kế Hưng để báo cáo chuyện này.
Ngồi vào trong xe, Đỗ Kiến hỏi Thẩm Hoài:
- Bí thư Thẩm muốn Bí thư Đào tha thức cho phó chủ tịch huyện Triệu sao?
Thẩm Hoài không nói gì, nhìn ngoài cửa sổ, cho dù hắn ở Hà Phổ có Đới Tuyền, Đỗ Kiến, Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành và những người khác, nhưng người mà hắn có thể dùng vẫn còn quá ít.
Trên người của Triệu Thiên Minh, Từ Kiến và những người khác, có lẽ có đủ loại khuyết điểm, nhưng trong cán bộ cấp trung và cao ở trong huyện nhiều như vậy, phải tính đến những người có năng lực xuất sắc.
Đương nhiên, muốn dùng Triệu Thiên Minh, cũng muốn Đào Kế Hưng gật đầu đồng ý hóa giải mối ân oán với Triệu Thiên Minh mới được, nếu không hắn chỉ có thể suy nghĩ đến việc dùng Từ Kiến.
Lúc này có vài người đi ra từ khu vực tiệc tùng khác của khách sạn, Đới Ảnh mặc váy đỏ, hết sức nổi bật dưới ánh đèn đường.
Nghĩ đến đêm trước Đới Ảnh lộ ra chiếc quần màu đỏ tươi dưới váy, Thẩm Hoài hơi khẽ chau mày, hỏi Đỗ Kiến:
- Tôi thường nghe mọi người nói, người có thể vào đài truyền hình làm nữ phát thanh viên, sau hậu trường đều có chút không tầm thường. Cô Đới này của chúng ta, sau hậu trường lại là ai vậy?
Đới Ảnh đương nhiên cũng ý thức được Thẩm Hoài ngồi ở trong xe bên này, do dự có nên qua đó chào hỏi trước mặt người khác hay không. Nhìn thấy khuôn mặt rung động lòng người của Đới Ảnh, Đỗ Kiến không đoán ra được ý đồ của những lời mà Thẩm Hoài hỏi anh ta, có phải là coi trọng người phụ nữ xinh đẹp này hay không, đem một số tình hình mà anh ta biết nói cho Thẩm Hoài:
- Tôi cũng không biết cụ thể cho lắm, chỉ biết trước đây cô ta là giáo viên của trường tiểu học trong thị trấn, hẹn hò với con trai của Phó chủ tịch huyện Uông. Phó chủ tịch Uông vì muốn ngăn cản con trai mình hẹn hò với giáo viên vùng nông thôn, đã đưa ra điều kiện, mới đưa cô ấy điều đến đài truyền hình huyện, song lại có tin đồn nói rằng, cô ấy là con gái mà Phó chủ tịch Uông để lại khi làm việc ở thị trấn khi xưa. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì không có ai biết rõ...
Thẩm Hoài không ngờ đằng sau Đới Ảnh vẫn còn liên lụy đến bí mật lịch sử của thị trấn, khẽ mỉm cười, để Vương Vệ Thành lái xe rời khỏi khách sạn.
Đến chỗ ở, Thẩm Hoài bảo Vương Vệ Thành đưa Đỗ Kiến đã uống say về nhà. Hắn liền đóng cửa sân rồi vào nhà.
Thẩm Hoài cũng uống đến say khướt, đầu nặng trịch, khó chịu, rất buồn ngủ, liền muốn đi ngủ ngay, đợi tỉnh ngủ rồi đi tắm.
Thẩm Hoài chạm vào phòng, sờ lên tường mấy lần mà không tìm thấy đèn. Hắn cũng mới sống ở đây từ hôm qua, cũng không quen lắm với việc bật tắt đèn ở trong phòng, đoán là dò vị trí của chiếc giường, nằm xuống rồi ngủ, chỉ là lúc xoay người, sờ thấy một thân thể mềm mại.
Thẩm Hoài cho rằng Tôn Á Lâm chiếm giường của hắn, nghĩ đến thái độ của Tôn Á Lâm đối với hắn trước đây, cũng không có nhân từ nương tay, nhấc chân liền đá vào mông của người kia rơi xuống dưới giường, nói:
- Đưa chìa khóa cho cô, cũng không nói để cô được voi đòi tiên đến chiếm giường của tôi...
Hắn trực tiếp đẩy đối phương xuống dưới giường.
- Ai da! Ai da!
Nghe thấy hai âm thanh mềm mại, Thẩm Hoài kinh ngạc ngồi xuống, sờ lên hai thanh ở tủ trên đầu giường, bật đèn, thì thấy Khấu Huyên cùng Tiểu Lê hai người đều hắn đá một cái xuống giường, sờ vào cái trán bị đụng đau rồi ngồi ở trên sàn nhà, nhìn hắn một cách khó hiểu...