Thẩm Hoài tiếp xúc với Tần Bính Khuê không nhiều, nhưng cũng biết người như vậy, thấy lão ta đứng ra thừa nhận chuyện này là lão ta ở sau lưng sai khiến, cũng cảm thấy đau đầu.
Thẩm Hoài đến Hà Phổ cứng rắn dỡ bỏ quán rượu, ngoài ra quyền thế của hắn ở Đông Hoa rất mạnh, nguyên nhân chủ yếu vẫn ở trên người cha con nhà họ Từ dấy bẩn sẵn, thì có thể làm cho cha con nhà họ Từ không thể gây lên sóng gió, cha con nhà họ Từ nếu dám phản kháng, Thẩm Hoài dám chỉnh đốn bọn họ đến cùng.
Nhưng thủ đoạn có thể dùng để đối phó cha con nhà họ Từ, chưa chắc có thể dùng với Tần Bính Khuê.
- - Khí thế của xưởng đóng tàu Chiêu Phổ đón tiếp tôi hơi lớn, nhưng cán bộ công nhân viên có ý kiến, tôi với Phó chủ tịch huyện Triệu thay mặt huyện sẽ nghe ý kiến của mọi người.
- Thẩm Hoài lui về phía sau hai bước, ngồi xổm bên cạnh bồn hoa, lấy bật lửa từ trong túi quần, châm một điếu thuốc hút, rồi đưa cả thuốc và bật lửa cho Tần Bính Khuê nói:
- - Nào, Phó giám đốc Tần, chúng ta cũng không cần nhìn nhau, như vậy quá khó coi, tôi tin Phó giám đốc Tần anh cũng biết tôn trọng trong huyện, anh hút thuốc trước, tôi hôm nay cũng không có việc gì, ở lại đây nghe anh phản ánh tình hình.
Gặp phải chuyện này, Thẩm Hoài trong lòng cũng rất bực tức, nhưng biết rằng đối phó với loại người như Tần Bính Khuê, anh có tức giận, lão còn tức giận hơn, bướng bỉnh hơn, bò 9 đầu cũng không kéo xuống được, thủ đoạn cứng rắn đơn thuần chỉ làm mâu thuẫn thêm gay gắt, không có lợi với việc giải quyết vấn đề.
Thẩm Hoài mặt lạnh lùng đi vào, Tần Bính Khuê chuẩn bị tâm lý mắng chửi Thẩm Hoài.
Lão ta mặc dù không nói chuyện với Thẩm Hoài được vài câu, nhưng trong lỗ tai của ba bốn trăm cán bộ trung tầng của huyện Hà Phổ, có ai chưa nghe nói qua hung danh của Thẩm Hoài.
Tần Bính Khuê dự tính Thẩm Hoài nhìn thấy cảnh này, sẽ có bão tố nổ ra tại chỗ, nhìn hắn vừa rồi sa sầm mặt như vậy, có vẻ như muốn nổi trận lôi đình.
Lão cũng chuẩn bị đối kháng sắc bén, dù cho mất chức cũng phải lên tiếng cho công nhân viên phổ thông, nhưng không ngờ Thẩm Hoài trong chớp mắt trời quang mây tạnh, ngồi xổm ở bồn hoa hút thuốc, còn đưa thuốc và bật lửa cho lão ta hút, làm cho khí thế của lão nghẹn lại, không trút được ra ngoài.
Nhìn thuốc và bật lửa Thẩm Hoài đưa đến, Tần Bính Khuê nhận cũng không được, mà không nhận cũng không được, hơn nữa đường đường là Phó bí thư huyện ủy không ngại ngần ngồi xổm bên bồn hoa, nếu bọn họ cũng ngồi xồm cùng với Thẩm Hoài, kêu một hai trăm công nhân xưởng đóng tàu đứng ở bên cạnh xem còn ra thể thống gì.
Tần Bính Khuê có chút do dự, Triệu Thiên Minh cười thầm, nhận lấy thuốc và bật lửa của Thẩm Hoài đưa, đốt một điếu thuốc, cũng ngồi xổm xuống hút thuốc, nói với Vương Vệ Thành:
- - Thư ký Vương đợi lát nữa xưởng đóng tàu bên này có phản ánh ý kiến gì về tái cơ cấu, anh ghi chép lại…
Tần Bính Khuê người này, kiên cường, xấu tính, bản lĩnh tính toán lại không mạnh. Lão làm căng muốn làm lớn với Thẩm Hoài một trận, Thẩm Hoài nếu là nổi trận lôi đình với lão, trái lại là làm đúng ý lão, nhưng mà vừa ngồi xổm vừa đưa thuốc, đã làm hạ khí thế làm căng của lão, làm cho lão không biết làm sao, Triệu Thiên Minh nhủ thầm: “Quả thật khả năng ứng biến của Thẩm Hoài thực sự là hạng nhất.”
Một hai trăm công nhân tụ tập ở cổng chính, Thẩm Hoài muốn mấy Phó giám đốc xưởng đóng tàu đều ngồi xổm báo cáo vấn đề, đương nhiên không ra thể thống gì. Nhưng vấn đề bây giờ là Tần Bính Khuê có uy tín với những công nhân này, thậm chí mượn uy tín của lão với công nhân ra oai với Thẩm Hoài, công nhân xưởng đóng tàu đối với trong huyện phần nhiều chỉ là mâu thuẫn cảm xúc mà thôi, cho nên Thẩm Hoài đành phải xuống nước, nắm bắt thế chủ động.
Mà ngay cả Triệu Thiên Minh cũng ngồi xổm bên cạnh bồn hoa hút thuốc, Tần Bính Khuê càng không làm thế nào được; ba gã Phó giám đốc kia nhìn thấy tình hình thực sự quá khó coi, hùng hùng hổ hổ đuổi công nhân đang tụ tập ở cổng chính đi, Tần Bính Khuê cũng không thể nói gì, đành nhìn các công nhân thu lại biểu ngữ chạy về trong xưởng.
Thẩm Hoài hút thuốc, tâm trạng của hắn đã bình tĩnh lại, nhìn các công nhân không tình nguyện rời đi, hút xong điếu thuốc trong tay, mới nói với Tần Bính Khuê:
- - Tôi vẫn lời nói đó, xưởng đóng tàu phải tái cơ cấu, sẽ tôn trọng ý kiến của cán bộ nhân viên xưởng đóng tàu, bất cứ phương án nào đều phải có được sự đồng tình của đại bộ phận cán bộ nhân viên mới tiến hành thực hiện. Bây giờ Phó chủ tịch huyện Triệu cùng với nhà đầu tư đến khảo sát, cũng rất có khả năng nghiên cứu thảo luận, xưởng đóng tàu bên này có ý kiến bất đồng, tôi và Phó chủ tịch huyện Triệu đều hoan nghênh các anh phản ánh với huyện, bây giờ tôi thay mặt huyện hoan nghênh Phó giám đốc Tần phản ánh ý kiến với huyện.
Tần Bính Khuê cúi đầu ngồi xuống nói:
- - Mấy năm nay dãi nắng dầm mưa, bao nhiêu công nhân viên cống hiến tuổi xuân cho xưởng đóng tàu này, lại hiến dâng cả con cháu, làm ra cống hiến lớn như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, gần đến cuối, huyện lại bán xưởng đóng tàu này đi, coi bọn họ trở thành gánh nặng vứt đi, như vậy ai có thể hiểu thấu? Bất kể nói thế nào cho dù trong huyện bây giờ bãi chức Phó giám đốc nhà máy của tôi, tích tụ trong lòng tôi nhất định phải nói ra.
- - Nếu công nhân mang theo tâm trạng nói như vậy tôi có thể hiểu được
Thẩm Hoài nói:
- - Nhưng Phó giám đốc Tần, anh là Phó giám đốc của xưởng đóng tàu, anh và các vị Phó giám đốc khác nói như vậy là không có trách nhiệm, huyện ủy cắt cử các anh đảm nhiệm quản lý xưởng đóng tàu là muốn các anh giải quyết vấn đề và khó khăn thực tế trước mắt của xưởng, anh cho rằng Phó chủ tịch huyện Triệu cùng với nhà đầu tư bàn bạc phương án tái cơ cấu là không được, vậy được rồi, Phó giám đốc Tần, các anh đưa ra phương án tốt hơn, đối với phương án của Phó chủ tịch huyện Triệu các anh đưa ra cải thiện cũng được, phương án của các anh có hợp lý không, có tính khả thi hay không, có thể khiến cho xưởng đóng tàu xoay chuyển cục diện khó khăn trước kia, một là xưởng đóng tàu gần một nghìn đôi mắt của cán bộ nhân viên không phải là mù, thứ hai trong huyện với hành động của cán bộ quản lý xưởng đóng tàu các anh cũng hết sức tôn trọng và ủng hộ, lại tôn trọng và ủng hộ các anh 1 lần, có gì trở ngại không?
Thẩm Hoài trực tiếp đá quả bóng da vào lòng Tần Bính Khuê, nhưng một lời từ chối cũng làm bọn họ không nói ra được.
Thẩm Hoài đứng lên, duỗi chân ra, nhìn công nhân đều tản đi, mới sắc mặt nghiêm nghị dạy dỗ Tần Bính Khuê:
- - Tôi kết ở đây, lần sau các anh ai gây ra chuyện nữa, đừng trách tôi không xử lý các anh.
Khí thế làm căng ban đầu của Tần Bính Khuê đã bị Thẩm Hoài trút sạch, lúc này đã bị một trận giáo huấn, mặt mũi đỏ phừng lên, sửng sốt hồi lâu không nói được một câu.
Thẩm Hoài bỏ lại Tần Bính Khuê, cùng đám người Triệu Thiên Minh đi về văn phòng, hội họp với Tăng Chí vinh, Ngụy Trường Lâm trong văn phòng.
Triệu Thiên Minh nhìn đồng hồ trên tay, ở cổng lớn không đến 15 phút.
Tuy rằng việc công nhân tụ tập, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất bất lợi, nhưng có thể nhanh chóng khống chế được cục diện như vậy, cũng có thể giảm ảnh hưởng bất lợi xuống mức thấp nhất.
Cùng với Tăng Chí Vinh, Thẩm Hoài cũng chỉ là miêu tả sơ lược chuyện xảy ra ở cổng chính xưởng đóng tàu:
- - Các công nhân có chút lo lắng về triển vọng tái cơ cấu xưởng đóng tàu, có một số tình huống phản ánh với tôi, tôi cũng khó có được đãi ngộ như vậy…
Thấy vẻ mặt thoải mái của Thẩm Hoài, mà thế cục nhanh chóng khống chế được như vậy, Tăng Chí Vinh cũng không lo lắng nữa.
Mấy năm nay cải cách mở cửa, càng là khu nước sâu, mâu thuẫn đem đến càng kịch liệt. Đồng thời có một số cán bộ địa phương, doanh nghiệp kiếm ăn quá khó khăn, Quảng Nam bên kia, công nhân viên thất nghiệp, quần chúng kêu oan vây lấy chính phủ, việc chặn đường gây khó khăn cũng nhiều lần phát sinh, mấu chốt vẫn là muốn xem khả năng khống chế của chính quyền địa phương.
Xưởng đóng tàu xảy ra chuyện như vậy, Thẩm Hoài bọn họ không lưu lại ở xưởng đóng tàu, mà trực tiếp trở về phòng khách vip khách sạn Bắc Sơn, bàn bạc phương án hợp tác đầu tư với đám người Tăng Chí Vinh.
Tăng Chí Vinh cũng mời Thẩm Hoài đến Dương Thành xem xét.
Xem xét phải là song phương, Hằng Dương muốn xem xét môi trường đầu tư của Hà Phổ, phải cân nhắc phương án hợp tác của Hà Phổ đưa ra, đồng thời Hằng Dương muốn phát triển ở Hà Phổ, muốn đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ của Ủy ban nhân dân địa phương và cơ cấu tài chính, cùng lúc cần phải thể hiện ra năng lực của mình.
Xây dựng hợp tác trên cơ sở như vậy mới càng chắc chắn.
Chuyện hôm nay là nỗi lo lắng trong tái cơ cấu của xưởng đóng tàu Chiêu Phổ, Thẩm Hoài cũng không vội vàng xuống nam khảo sát, khoảng qua trung tuần tháng 9 mới tranh thủ thời gian đi Dương Thành, khoảng 9h tối Thẩm Hoài mới cáo từ rời khỏi.
Triệu Thiên Minh hộ tống Thẩm Hoài cùng rời khỏi khách sạn Bắc Sơn, ở trong xe nói với Thẩm Hoài:
- - Việc hôm nay chỉ có thể nói là tạm thời khống chế được
-
Anh ta sợ Thẩm Hoài không biết tình hình của xưởng đóng tàu và Tần Bính Khuê, bèn đề cập chuyện này với hắn,
- - Tần Bính Khuê tính tình khó chịu nổi tiếng ở Hà Phổ, không chỉ Bí thư Đào cho lão ta lắm lời, Bí thư thời trước, lão ta thấy ai ngứa mắt cũng là nhanh mồm nhanh miệng, không ngăn cản. Cứ như thế làm cho uy tín của lão ta ở xưởng đóng tàu tương đối cao, trong việc tái cơ cấu, không thể làm cho Tấn Bính Khuê mềm xuống, trước sau chính là một vấn đề…
- - Anh Triệu, anh nói làm thế nào để Tần Bính Khuê mềm xuống?
Thẩm Hoài nói
- - Khó
Triệu Thiên Minh nhíu mày lại nói,
- - Tần Bính Khuê người này nhận thức cứng nhắc, mấy năm trước con gái lão tốt nghiệp Đại học, lão ta cũng không nhờ vả, mà trong huyện nghĩ đến lão ta cũng có công lao với Hà Phổ, liền muốn trực tiếp bố trí con gái lão ta vào Bộ Tài chính, cũng là đúng chuyên ngành. Lão ta mặc kê, làm cho con gái lão ta tức giận bỏ nhà ra đi, ra bên ngoài làm công.
Thẩm Hoài nghe thấy thế nhíu mày, Tần Bính Khuê rõ ràng là một nhân vật không ưa mềm không ưa cứng, lão ta vẫn là chiến sĩ thi đua cấp quốc gia, cũng không thể vì dọn sạch chướng ngại của tái cơ cấu, liền mạnh tay trực tiếp điều lão ta ra khỏi xưởng đóng tàu.
Thấy Thẩm Hoài nhíu mày, Triệu Thiên Minh còn nói thêm:
- - Tần Bính Khuê khó thì khó, nhưng cũng là một người lòng dạ ngay thẳng, có lẽ chỉ cần tốn chút công sức là có thể thuyết phục được lão ta.
Thẩm Hoài thật ra từ trong câu chuyện của Triệu Thiên Minh hiểu ra một ý nghĩa khác, nếu Tần Bính Khuê đơn thuần là tính tình thẳng thắn, vậy rất có thể là tranh luận, chống đối với lão ta mà không có khả năng tụ tập công nhân tạo thanh thế, trực tiếp phủ đầu, có nghĩa Tần Bính Khuê có khả năng là người khác có ý sai khiến.
Thẩm Hoài chưa từng tiếp xúc qua với Tần Bính Khuê, nhưng thấy phản ứng của lão ta hôm nay, cũng không giống như ngươi có tâm cơ, nhưng người sau lưng Tần Bính Khuê là ai?
Theo tính cách cứng rắn của Tần Bính Khuê, Thẩm Hoài cũng không trông cậy Tần Bính Khuê sẽ nói cho hắn biết ai là người thực sự ở đằng sau phá rối, nhưng trong huyện Hà Phổ, ngoài một số người như Cát Vĩnh Thu, Từ Phúc Lâm ra, nếu có người không bằng lòng với hắn ta, đó cũng chỉ có thể là đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn có thể trực tiếp dính vào, hoặc là hắn đã nghĩ quá rồi.
Thẩm Hoài đến khách sạn liền xuống xe, vừa mới đẩy cửa vào phòng, điện thoại của Phó thư ký Thành ủy Cao Dương gọi đến:
- - Bí thư Trần muốn tìm hiểu một chút tình hình chiều nay ở xưởng đóng tàu Chiêu Phổ.
Thẩm Hoài trong lòng mắng thầm một câu, cũng không biết Trần Bảo Tề, Cao Dương bọn họ biết chuyện này từ trước, hay là xong chuyện mới có người mật báo…