Thôi Vĩnh Bình, Kỷ Nghiêm Tân đều là phái trẻ quyền cao chức trọng, luận về bề bậc đều lớn hơn Thẩm Hoài.
Cho dù trong việc xây dựng công trình đường phòng thủ trên biển và tham gia vào cảng khẩu Tân Phổ, Kỷ Nghiêm Tân muốn cầu cạnh bên này, Thẩm Hoài cũng không hy vọng Thôi, Kỷ hai người bọn họ có thể hạ thể diện đón tiếp hắn.
Thấy việc cũng bàn đủ rồi, Thẩm Hoài liền cáo từ đi về, sau đó gọi điện thoại cho Vương Vệ Thành, bảo anh ta sửa lại hai tập tài liệu chi tiết về đường phòng thủ trên biển và cảng Tân Phổ, gửi cho Thôi Vĩnh Bình và Kỷ Nghiêm Tân.
Thẩm Hoài ngồi tàu hỏa lúc 9 giờ tối trở về Từ Thành, Trần Binh cho nhân viên công tác tại văn phòng Yến Kinh giúp hắn đặt vé tàu, nhìn thấy chuyến tàu hắn lại nhớ đến nhân viên tàu tên là Trần Mỹ Hồng, không biết cô có còn công tác trên chuyến tàu này không.
Trước khi lên tàu hỏa, còn phải trả lại khăn quàng cổ của Thành Di cho hắn mượn, Thẩm Hoài sau khi lái xe gặp gỡ với Tống Hồng Quân, liền chạy tới đại viện của Thành ủy, đón Thành Di ra ngoài ăn cơm.
Lúc gần lên tàu Thẩm Hoài đưa cho Thành Di chiếc khăn quàng hắn tranh thủ mua ở trung tâm thương mại, rồi nói:
- - Ngày hôm qua kéo Tử Cường bọn họ ra ngoài ăn lẩu, trên người toàn là mùi lẩu và thuốc lá, khăn quàng của em cho mượn cũng bị hỏng mất, khăn cũ anh không trả lại được, vậy em nhận tạm cái mới này nhé?
Thành Di vui vẻ đón nhận khăn rồi quàng lên cổ, màu hồng phấn thật hợp với áo khoác màu cà phê nhạt, tôn thêm da thịt nõn nà của cô:
- - Mắt thẩm mỹ cũng không tệ, có cô bé nào làm tham mưu cho anh á?
- - Thủ đoạn lấy lòng các cô gái, anh còn giỏi hơn trong tưởng tượng của em, còn cần ai phải tham mưu chứ?
Thẩm Hoài cười nói.
Di động vang lên, nghe điện hóa là của Kỷ Thành Hi gọi tới, Thẩm Hoài bịt loa lại hỏi Thành Hi:
- - Kỷ Thành Hi muốn mời chúng ta ăn cơm, làm sao bây giờ? Anh còn muốn bỏ Hồng Quân lại, hai chúng mình hưởng thụ thời gian hai người với nhau.
Thành Di khẽ chun mũi, ra vẻ khinh thường, Tống Hồng Quân từ trong túi áo lấy bao thuốc lá ra ném qua Thẩm Hoài nói:
- - Đợi lát nữa còn phải lái xe đưa anh đến ga tàu, tôi đến bữa cơm cũng không được ăn, anh có lương tâm không vậy?
- - Vậy tôi gọi điện cho Đàm Quân, nếu không một mình tôi ăn cơm với hai người đàn ông sẽ buồn chán chết đi.
Thành Di lấy di động định gọi điện cho Đàm Quân.
- - Nghe giọng nói, Kỷ Thành Hi hình như ở tiệm sách của cha Đàm Quân, chúng ta trực tiếp lái xe qua đó là được rồi...
Thẩm Hoài nói.
Chuyện ở nhà Thôi Vĩnh Bình gặp mặt Kỷ Nghiêm Tân, Thẩm Hoài ở trong xe nói với Tống Hồng Quân, Kỷ Thành Hi cũng có thể là sau khi nhận được điện thoại của Kỷ Nghiêm Tân mới hẹn gặp mặt hắn, cho dù sau khi gặp mặt bàn đến chuyện đường sắt Từ Đông thì gặp nhau cũng không phải ngại ngùng nhiều.
Tống Hồng Quân đánh giá Kỷ Nghiêm Tân khá cao, lúc này thấy Kỷ Thành Hi chủ động hẹn ăn cơm, trong lòng nghĩ chú cháu nhà họ Kỷ này sẽ không bởi vì chuyện nhà họ Tống ý đồ với than Hoài xuất đông mà oán hận trong lòng, đương nhiên cũng vui vẻ đi gặp mặt Kỷ Thành Hi, nếu như sau này có cơ hội hợp tác, đương nhiên sẽ vui vẻ tiếp tục hợp tác.
Trong ngõ Tây Tự có một nhà hàng khá nổi tiếng, Kỷ Thành Hi vốn là tính mời chú Đàm Thạch Vĩ cùng Đàm Quân đi ăn cơm, bỗng nhận được điện thoại của chú út Kỷ Nghiêm Tân, mới biết được chú út Kỷ Nghiêm Tân và Thẩm Hoài đã gặp nhau, còn bàn chuyện đường sắt Từ Đông, liền vội vàng hẹn Thẩm Hoài gặp mặt.
Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân, Thành Di sau khi qua đó, cũng không chọn nơi khác ăn cơm, Đàm Thạch Vĩ sau khi về hưu không phát biểu gì trên báo chí, tùy tiện giao lưu với tiểu bối, không gò bó như Kỷ Nghiêm Tân, Thôi Vĩnh Bình.
Thẩm Hoài sau khi xuống xe, liền chào hỏi với Kỷ Thành Hi, Đàm Thạch Vĩ:
- - Em phải ngồi tàu lúc 9h về Từ Thành, không thể uống rượu thoải mái với thầy Đàm, anh Kỷ được…
Đàm Quân hỏi Thành Di:
- - Hôm nay mẹ cô đến đại viện của chúng tôi nói cô sẽ công tác ở Từ Thành, hai ngày này sẽ đi, cô không phải hôm nay sẽ đi đấy chứ?
Thẩm Hoài gãi gãi trán, không ngờ mẹ Thành Di còn rất có thủ đoạn, muốn ở bên ngoài xây dựng ưu thế áp đảo dư luận sau đó bức Thành Di đi vào khuôn khổ, liếc nhìn Thành Di một cái, không biết cô ta giải quyết với Đàm Quân như thế nào thực tế cô ta không đi Từ Thành làm việc.
Thành Di liếc nhìn Thẩm Hoài một cái, nói với Đàm Quân:
- - Tôi còn muốn chơi hai ngày nữa, mới đi báo danh với tổ chức
Đàm Thạch Vĩ cùng Kỷ Thành Hi đều cười ha hả, hỏi Thẩm Hoài:
- - Có kế hoạch khi nào kết hôn chưa?
- - Ai ya, tôi đi Từ Thành công tác, chẳng có quan hệ gì với tên vô lại Thẩm Hoài này,
Thành Di hận không thể lập tức vứt bỏ mối quan hệ với Thẩm Hoài, lanh lẹ giải thích:
- - Tôi không nghĩ đến lấy chồng vội vàng như vậy. Hơn nữa tôi muốn kết hôn cũng không lấy người như Thẩm Hoài…
- - Nói như cô oan khuất lắm vậy, nói xem tôi có điểm kém nào?
Thẩm Hoài nói.
Kỷ Thành Hi, Đàm Thạch Vĩ đều cười ha hả, quan hệ giữa Thẩm Hoài và Thành Di cũng đã xác định rồi, mà khuôn mặt ngượng ngùng của Thành Di cũng đã thừa nhận rồi.
Kỷ Thành Hi, Đàm Thạch Vĩ và Tống Hồng Quân đi trước vào phòng riêng, Thẩm Hoài cố ý lùi lại hỏi Thành Di:
- - Không phải nói không muốn đi Từ Thành à, sao lại thay đổi?
- - Em nghĩ lời nói của anh rất có lý. Trừ phi ngày nào đó em tìm được đúng người, trực tiếp lấy giấy kết hôn trở về dọa cho mẹ em đau tim, trước lúc đó vì tránh để mẹ em bức em đau tim, còn phải mượn anh làm bạn trai hời hai năm.
Thành Di nhíu mày lại nói:
- - Nhưng bây giờ em đã nói với anh rồi, bất kể 2 năm sau em có tìm được đúng người hay không, đều chia tay với anh, anh không nên nghĩ ngợi gì cả.
- - Bạn trai hời?
Thẩm Hoài nhíu mày nói:
- - Từ này sao nghe có vẻ gượng ép thế?
Thành Di cười cười không để ý đến Thẩm Hoài.
- - Hai người còn muốn tiếp tục diễn trò à, buổi chiều nghe mẹ cô nói vậy tôi còn cho rằng hai người đùa thành thật chứ?
Đàm Quân đi đến nói.
Người tri kỷ của Thành Di ở Yến Kinh không nhiều, quan hệ giữa cô và Thẩm Hoài cũng không giấu Đàm Quân, có lúc còn muốn Đàm Quân phối hợp lừa người nhà cô.
- - Cùng anh ta đùa mà thành thật? Như vậy không phải hời cho anh ta.
Thành Di liếc Thẩm Hoài một cái hỏi Đàm Quân,
- - Cô muốn cùng tên vô lại này đùa thành thật không?
Đàm Quân nghiêng đầu nhìn Thẩm Hoài một lát, lại nghiêm trang lắc đầu nói:
- - Thẩm Hoài hai năm nay dường như phát triển lệch, nhìn không được thuận mắt như trước kia, râu đầy mặt, các anh đẹp trai ở trường chúng ta còn nhìn vừa mắt hơn anh ta.
Không để ý đến Thẩm Hoài đang nhe nanh trừng mắt, Đàm Quân kéo Thành Di cười chạy vào phòng.
Kỷ Thành Hi hẹn Thẩm Hoài ăn cơm, đương nhiên cũng không phải là quan tâm đến chuyện tình cảm giữa Thẩm Hoài và Thành Di.
Thẩm Hoài phải đi chuyến tàu lúc 9 giờ, nên y cũng không vòng vo, trực tiếp nói về đề tài đường sắt Từ Đông:
- - Buổi sáng tôi đến thăm Phó trưởng ban Liễu ở Bộ đường sắt, biết chuyện đường sắt Từ Đông, thật đúng là giật mình, bọn họ không hé răng, động tác làm thật không nhỏ…
- - Bây giờ chỉ là tư tưởng, chủ yếu vẫn là nhìn thấy Phó trưởng ban Liễu nhậm chức, ủng hộ ban nghành đường sắt liên hợp với địa phương đầu tư xây dựng đường sắt mới có suy nghĩ như vậy. Nhưng cuối cùng Bộ đường sắt có ủng hộ cải tạo đường sắt Từ Đông hay không, mức độ ủng hộ trong tỉnh như thế nào, đều chưa có con số chính xác.
Thẩm Hoài nói,
- - Lại thêm cho dù văn bản phê chuẩn lấy được rồi, số tiền xây dựng tuyến đường hơn 10 tỷ cũng không phải là một lúc có thể chuẩn bị được. Công trình trong ba năm có thể khởi công, trong 7 năm có thể hoàn thành, là cũng phải cảm tạ trời đất rồi.
- - Chú, chú nói Thẩm Hoài có phải đang dùng kế hoãn binh với chúng ta không?
Kỷ Thành Hi cười hỏi Đàm Thạch Vĩ.
Đàm Thạch Vĩ cười cười, nói:
- - Bố cục công nghiệp tỉnh Ký, truyền thống là trọng bắc khinh nam, ở giữa lại có hai thành phố lớn trực thuộc trung ương Bắc Kinh – Thiên Tân, về mặt tài nguyên, Nam Ký không đuổi kịp Bắc Ký và Bắc Kinh – Thiên Tân, cho nên khu vực Nam Ký không thể phân quá nhiều về phát triển tài nguyên công nghiệp. Điều này làm cho Ký Hà bất lợi trong phương diện phát triển công nghiệp, trong công trình tuyến nam cũng rất khó thu hút được nguồn vốn bên ngoài. Về điểm này Tân Phổ còn lợi thế hơn nhiều so với Ký Hà, tỉnh Hoài Hải và Tập đoàn Hoài Năng thực sự nếu hạ quyết tâm cải tạo đường sắt Từ Đông, cuối cùng xây dựng xong còn không phải muộn hơn công trình tuyến nam của than Tấn…
Đàm Thạch Vĩ tuy rằng từ khi Yến Đại về hưu thì không công khai phát biểu trên báo chí, nhưng nói đến hiểu biết về tình hình xu thế kinh tế trong nước, thì chắc chắc là hạng nhất, đối với ưu nhược điểm của tuyến Từ đông và tuyến Tấn nam, có thể hiểu thấu hơn so với người bình thường.
Thẩm Hoài cũng cảm thấy thật không thể lừa dối được Kỷ Thành Hi và Đàm Thạch Vĩ, vừa rồi cũng chỉ là thói quen nói buột miệng ra.
Đương nhiên Kỷ Thành Hi và Đàm Thạch Vĩ có thể nhìn thấu rất tốt, như vậy bọn họ có thể nhận thức được tuyến Từ Đông và tuyến Tấn Nam mặc dù sẽ tồn tại cạnh tranh nhất định, nhưng cạnh tranh này sẽ không ác liệt.
Cho dù có tính cạnh tranh, người cạnh tranh trực tiếp của tuyến Tấn Nam cũng là cùng ở tỉnh Ký, tuyến Đại Tần vận lực trực tiếp gần trăm triệu tấn và xung quanh các tập đoàn lợi ích như cục đường sắt Hoa Bắc, điện lực Hoa Bắc, cảng Tần Hoàng trên tuyến Đại Tần.
Cho dù sau khi công trình tuyến Nam hoàn thành, có lợi với việc xuất khẩu một lượng lớn tài nguyên than đá qua cảng Ký Hà, cũng là có lợi với việc xuất khẩu tài nguyên than đá phía Nam tỉnh Tấn, không có nhiều quan hệ với tỉnh Ký. Cho nên Kỷ Thành Hi sau khi đến Ký Hà nhậm chức, thúc đẩy công trình tuyến Nam của than Tấn xuất đông, lực cản trong nội bộ tỉnh Ký còn lớn hơn với lực thúc đấy.
Cơ sở sản nghiệp của Đông Hoa chưa chắc đã tốt hơn so với Thanh Hà, nhưng điều kiện phát triển còn ưu việt hơn.
Ở vịnh Hoài Hải có quan hệ cạnh tranh trực tiếp về vị trí địa lý với Đông Hoa, là thành phố Bình Giang bên kia Chử Giang.
Thành phố Bình Giang thuộc vào tỉnh Giang Đông, điều này quyết định Đông Hoa phát triển sản nghiệp ven biển trong tỉnh Hoài Hải không có đối thủ cạnh tranh trực tiếp,đồng thời sau khi đường sắt Từ Đông nâng cấp, dù chủ yếu là dùng cho xuất khẩu tài nguyên than đá, xuất khẩu cũng là than đá của phía nam tỉnh Hoài Hải, cho nên từ nâng cấp của đường sắt Từ Đông, nội bộ tỉnh Hoài Hải có động lực mạnh mẽ nhất định.
Ngoài ra chính là triển vọng của đường sắt và cảng khẩu kéo theo phát triển sản nghiệp, cũng liên quan đến đầu tư bên ngoài tham gia vào tính tích cực xây dựng đường sắt và cảng khẩu.
Mục đích trực tiếp của xây dựng tuyến Tấn Nam cũng là đảm bảo tài nguyên than đá phía nam tỉnh Tấn, xuất khẩu qua cảng Ký Hà, điều này không khác nhau mấy với Tập đoàn Hoài Năng thúc đẩy nâng cấp tuyến Từ Đông, thúc đẩy xuất khẩu than Hoài qua cảng Tân Phổ.
Khác biệt lớn nhất ở chỗ đầu tư bên ngoài tham dự vào tính tích cực xây dựng đường sắt và cảng khẩu, điều này có nghĩ tuyến Tấn Nam và tuyến Từ Đông ai có thể kéo được càng nhiều càng nhanh vốn xây dựng.
Trong việc phát triển sản nghiệp, Thanh Hà không thể tranh chấp với hai nơi Bắc Kinh – Thiên Tân của vịnh Bột Hải, còn so với khu vực Ký Bắc cũng còn kém xa về điều kiện và cơ sở phát triển. Làm cho sản nghiệp liên quan của tuyến Tấn Nam ngoài nhiệt điện, còn phải phát triển sản nghiệp ven biển khác, có khuyết điểm tự nhiên rất khó thu hút được nhiều vốn đầu tư bên ngoài.
Nhà họ Kỷ lúc này không chế ngành than đá Tấn Nam cũng bởi vì phải độc lập gánh vác trọng trách xây dựng tất cả các khâu từ khai tác than đá, đường sắt, xây dựng cảng khẩu đến bố cục nhà máy nhiệt điện thậm chí cả vận tải đường thủy. Vốn đầu tư xây dựng cần dùng có thể đến hai ba mươi tỷ, đều do nội bộ nhà họ Kỷ giải quyết.
So sánh với nhau, điều kiện của tuyến Từ Đông có ưu thế nhiều hơn.
Trước tiên tỉnh Hoài Hải sẽ không bỏ qua lợi ích ở tuyến Từ Đông, sẽ hết sức điều động vốn tham gia xây dựng tuyến Từ Đông.
Thứ hai, trong thực thể sản nghiệp ven biển như đoạn cuối của tuyến Từ Đông, Mai Cương, công nghiệp nặng Hoài Liên, chế tạo thép Phú Sĩ, Tập đoàn Bảo Hòa, Tập đoàn Trường Thanh và thép tỉnh, để giảm giá thành sản xuất của bản thân, có thể thuận tiện dựa vào tuyến đường sắt khai thác thị trường nội tỉnh như Hoài, Dự, Thiểm, Ngạc cũng có động lực rất lớn, tham gia xây dựng và hoàn thiện tuyến Từ Đông và cảng Tân Phổ.
Chỉ cần có thể khắc phục lực cản của các ban ngành đường sắt còn tồn tại, Đàm Thạch Vĩ đoán rằng công trình than Hoài xuất đông cuối cùng có thể hoàn thành trước công trình tuyến than Tấn xuất Nam, quả là có khả năng rất lớn.
Đương nhiên trong tình hình Kỷ Thành Hi có thể nhìn thấu như vậy, còn muốn mọi người ngồi xuống nói chuyện, lo lắng của Thẩm Hoài trước đây coi như là hết.
Có lẽ những người khác nhà họ Kỷ sẽ có ý kiến với nhà họ Tống lúc này muốn làm than Hoài xuất đông, nhưng thì sao chứ? Không thể vì thế lực nhà họ Kỷ lớn, nhà họ Tống liền bó tay bó chân không phát triển được.
Nói cho cùng trong dự án nhà máy thép Tân Phổ, Thẩm Hoài mượn thế lực của Kỷ Thành Hi và tuyến Tấn Nam, trong lòng luôn cảm thấy nợ người ta một món nợ, cho nên lo lắng Kỷ Thành Hi quá coi trọng cạnh tranh của tuyến Từ Đông và tuyến Tấn Nam, mà làm cho hai người ngày sau chỉ có thể trở mặt thành thù.
Nhưng thật không ngờ Kỷ Nghiêm Tân, Kỷ Thành Hi và Đàm Thạch Vĩ những người này, lòng dạ còn cởi mở hơn so với tưởng tượng. So với con cháu nhà họ Tống một lòng muốn Mai Cương mượn xác niêm yết chứng khoán để thu lợi như Lưu Kiến Quốc, Tống Hồng Nghĩa thì có vẻ còn xấu xa hơn nhiều.
Tiếp theo lại bàn một số chuyện về xây dựng cảng khẩu.
Trước mặt có lượng hàng hóa xuất nhập lớn hơn trăm triệu tấn ở ven biển cả nước có 8 nơi, nhưng lịch sử phát triển của 8 cảng khẩu lớn này đã lâu đời, quan hệ bảo thủ lợi hại, cũng hình thành phạm vi thế lực lợi ích ổn định, người khác muốn nhúng tay vào rất khó khăn.
So sánh với cảng Đông Hoa bao gồm cả Tân Phổ và Mai Khê, lượng hàng hóa xuất nhập năm nay không đến hai mươi triệu tấn, chỉ có thể coi là cảng nhỏ duyên hải, nhưng tiềm lực phát triển và triển vọng không nghi ngờ gì là rất lớn.
Tổng lượng quân phí quốc phòng trước mắt thấp, năm gần đây công trình quân sự và chiến bị có thể khởi công rất ít, nhưng bộ phận xây dựng công trình Tổng hậu cần của Kỷ Nghiêm Tân phụ trách, đội ngũ công trình bên dưới phải duy trì, rèn luyện và tăng cường, đương nhiên cũng chỉ có thể tham dự xây dựng công trình địa phương hoặc nước ngoài.
Tổng đầu tư trong ba năm năm tới của tuyến Tấn Nam sẽ không thấp hơn 20, 30 tỷ, quy mô xây dựng tuyến Từ Đông và cảng Tân Phổ sẽ lớn hơn nữa.
Nhà họ Kỷ nhìn vào cạnh tranh, mà chủ động tham dự xây dựng tuyến Từ Đông và cảng Tân Phổ, thái độ không thể nghi ngờ cần phải tích cực nhiều hơn.
Thẩm Hoài sẽ không từ chối, tin tưởng cô út Tống Văn Tuệ, bác hai Tống Kiều Sinh cùng với đám người Thành, Đới, Hạ lúc này cũng sẽ không từ chối.