3 ngày tiếp theo ở Yến Kinh, ngoài Hạ, Đới và các quan viên có liên quan ở Bộ đường sắt ra, Thẩm Hoài trước khi rời Yến Kinh còn chạy đến nhà họ Thôi một chuyến, gặp Thôi Vĩnh Bình.
Ông cụ Thôi hàng năm ở khu nghỉ dưỡng hải quân ở Từ Thành, không quan tâm đến con trai con dâu, nhưng Thôi Vĩnh Bình làm con không thể không quan tâm đến ông cụ Thôi ở Từ Thành, vợ chồng Thôi Vĩnh Bình không có thời gian rảnh, biết Thẩm Hoài phải về Từ Thành, vợ ông ta liền gọi điện thoại đến, nhờ hắn mang giúp quần áo cùng một ít hoa quả khô về Từ Thành.
Bởi vì thù cũ, quan hệ giữa hai nhà Thôi Tống xưa nay lạnh nhạt, gặp mặt cũng không biết ăn nói thế nào, Thẩm Hoài vài lần đến nhà họ Thôi thăm hỏi, Thôi Vĩnh Bình nhìn thấy hắn cũng vô cảm lạnh nhạt.
Đến nhà họ Thôi, Thẩm Hoài nhận một túi đồ lớn từ chỗ vợ của Thôi Vĩnh Bình, liền để vào sau xe. Thư phòng bên kia còn sáng đèn, có người bên trong đang nói chuyện,Thẩm Hoài cũng không có ý lúc này tìm cơ hội tiếp xúc với Thôi Vĩnh Bình, liền cáo từ vợ Thôi Vĩnh Bình, định rời khỏi.
Nhưng khi Thẩm Hoài cáo từ định rời khỏi, Thôi Vĩnh Bình từ trong thư phòng đi ra, hỏi về việc đường phòng thủ trên biển
- - Ông cụ vài ngày trước gọi điện đến, nói lúc này địa phương muốn xây dựng lại đường phòng thủ trên biển của vịnh Hoài Hải,
Thôi Vĩnh Bình đứng ở trước hành lang,
- - Ông cụ nói muốn gửi tài liệu qua đây, cũng không biết có phải là bên bưu điện có vấn đề gì, tài liệu hai ngày nay còn chưa gửi tới, cháu bây giờ có tài liệu liên quan không…
Đề tài xây dựng lại đường phòng thủ trên biển ở vịnh Hoài Hải, mặc dù là Thẩm Hoài đề cập với ông cụ Thôi Hướng Đông, nhưng đường phòng thủ trên biển hơn 260 km,chỉ có không đến 40 km trong địa phận Hà Phổ, tính cả chặng đường trong địa phận huyện Tân Tân, cũng không đến 100 km, cho nên phải chính thức liên thủ cùng xây dựng đường phòng thủ trên biển, huyện Hà Phổ đề nghị có thể, địa phương thì vẫn phải có tỉnh cầm đầu, cho dù phía quân đội tích cực hưởng ứng, cũng phản ánh lại tin tức với tỉnh.
Thẩm Hoài xua tay nói:
- - Lần này trở về cũng không ngờ đến báo cáo việc này với chú Thôi, nên không mang tài liệu liên quan. Nếu chú Thôi muốn tìm hiểu tài liệu liên quan, cháu còn ghi lại một số cái, đợi cháu về sẽ gửi cho chú một bản tương đối đầy đủ…
- - Được, vậy cháu vào đây chúng ta nói chuyện.
Thôi Vĩnh Bình thuận tay mở cửa thư phòng, mời Thẩm Hoài vào thư phòng của ông ta nói chuyện.
Người trung niên vừa rồi trong thư phòng nói chuyện với Thôi Vĩnh Bình quay đầu lại, cười nói:
- - Cháu chính là Thẩm Hoài à, thường nghe Thành Hi và Tiểu Ngũ nhắc đến cháu, còn chưa có cơ hội gặp mặt…
Thẩm Hoài nhìn thân hình trung bình của đối phương, khuôn mặt rộng, mang quân hàm thiếu tướng, gương mặt có vài phần giống với Kỷ Thành Hi.
Nhà họ Kỷ mặc dù tầm ảnh hưởng trong giới chính trị rất lớn, bộ máy trung ương có ba người nhà họ Kỷ, nhưng con cháu của nhà họ Kỷ chủ yếu đều phát triển trong quân ngũ, đến đời Thành Hi mới có xu thế quay về giới chính trị, Thẩm Hoài cũng không ngờ người đàn ông trung niên ở trước mặt là vị nào của nhà họ Kỷ.
- - Chú là Kỷ Nghiêm Tân.
Kỷ Nghiêm Tân biết Thẩm Hoài không thể nhận ra ông ta, hạ mình chủ động giới thiệu mình,
- - Thành Hi hai ngày nay cũng đang ở Yến Kinh, cháu có liên lạc với nó không?
- - Chào chú Kỷ.
Thẩm Hoài chào hỏi một tiếng, mới biết được đối phương là Kỷ Nghiêm Tân, chú út nhà họ Kỷ, cùng kế nhiệm với Thôi Vĩnh Bình,
- - Cháu còn không biết Thành Hi hai ngày nay về Yến Kinh, còn chưa có liên hệ.
Nhắc tới Kỷ Thành Hi, Thẩm Hoài cũng thấy thẹn trong lòng, cho dù biết anh ta về Yến Kinh, Thẩm Hoài cũng trốn tránh không gặp.
Cải tạo điện khí hóa đường sắt Từ Đông và công trình đường sắt đôi, ngoài tác dụng kích thích kinh tế địa phương càng phát triển xa hơn, hiệu quả trực tiếp nhất chính là có thể thúc đẩy xuất khẩu quy mô lớn than đá Hoài Hải qua cảng Tân Phổ, lợi ích trực tiếp của nhà họ Tống và Tập đoàn Hoài Năng cũng thể hiện tập trung nhất trong bốn chữ “than Hoài xuất khẩu”
Công trình than Hoài xuất khẩu ra phía đông qua đường sắt Từ Đông và cảng Tân Phổ cùng với công trình than Phổ từ đông sang nam của nhà họ Kỷ đang tích cực thúc đẩy, trên thực tế còn tồn tại quan hệ cạnh tranh trực tiếp.
Hơn nữa Thẩm Hoài lần này về Yến Kinh, từ sự việc đường sắt Từ Đông liền không thể giấu được tin tức, nếu Kỷ Thành Hi tin tức nhanh nhạy, nói không chừng lúc này đã biết chuyện này.
Tuy rằng Thẩm Hoài cho rằng giữa địa phương và phe phái hẳn là có cạnh tranh đúng lúc mà hợp lý, nhưng ai biết được rằng trong lòng người khác nghĩ như thế nào, nên Thẩm Hoài cũng có chút ngại gặp Kỷ Thành Hi.
- - Chú cũng vừa mới cùng chú Thôi bàn chuyện đường phòng thủ trên biển Hoài Hải, thành tích trong công tác ở địa phương của cháu rất xuất sắc…
Kỷ Nghiêm Tân dường như hoàn toàn không biết chuyện về đường sắt Từ Đông, kéo câu chuyện đến đường phòng thủ trên biển.
- - Cháu cũng chỉ là gặp may thôi, dẫm lên vai người khác làm được một chút thành tích, thật ra tỉnh Hoài đến bây giờ đã đang ở xu thế cần phải đột phá phát triển đi lên,nếu là người khác cũng sẽ dễ dàng làm được thành tích.
Thẩm Hoài nói,
- - Bây giờ trong tỉnh cần nỗ lực phát triển Tân Phổ trở thành cảng đầu mối tổng hợp, hoàn thiện mạng lưới đường bao quanh là phần trọng tâm của công trình xây dựng cơ bản. Trùng tu đường phòng thủ trên biển sẽ là đường giao thông chủ đạo dọc theo cảng Tân Phổ, sẽ thúc đẩy rất lớn cảng Tân Phổ và huyện thị ven vịnh Hoài Hải liên hệ càng thêm chặt chẽ, rất quan trọng đối với phát triển kinh tế của huyện thị ven biển, cho nên không chỉ có huyện Hà Phổ, trong thành phố và tỉnh cũng rất coi trọng công trình này.
Đường phòng thủ trên biển trong chiến lược quốc phòng có giá trị rất cao, điều này không cần Thẩm Hoài nói kỹ, nói quá nhiều ngược lại thể hiện lòng dạ khó lường, hắn chỉ cần nói ra ý nguyện tích cực của địa phương là được rồi.
- - Đường phòng thủ trên biển ước chừng gần 40km, trong địa phận huyện Hà Phổ, mấy đồng chí huyện ủy đã sơ bộ thảo luận qua, cảm thấy đường phòng thủ trên biển trong địa phận huyện chúng cháu có thể bỏ tiền sửa chữa toàn bộ, nhưng đoạn đường phòng thủ trên biển khác gần 220 km cần phải có thành phố và tỉnh ra mặt phối hợp…
Kỷ Nghiêm Tân và Thôi Vĩnh Bình nhìn nhau cười, nụ cười mang theo một chút chua xót.
Trong lời nói của Thẩm Hoài không mang chút bất kính nào, tuy nhiên cũng chỉ ra những khó khăn với bối rối của quân đội vào thời điểm này.
Quân phí khoảng 10 năm nay không có tăng trưởng, mà gần 10 năm nay, lạm phát tăng gấp đôi, cũng có ý nghĩa quân phí trên thực tế đã thu hẹp đáng kể.
Quốc phòng trước mắt chủ yếu là cố gắng phát triển kỹ thuật vũ khí hạt nhân để bảo đảm có đủ lực uy hiếp, mà chi phí trong việc chuẩn bị vũ trang thường quy vẫn luôn không đủ nghiêm trọng.
Quân phí không đủ 100 tỷ, muốn duy trì chuẩn bị quân đội quốc phòng 3 triệu binh lực quả là khó khăn.
Mấy hạm đội hải quân ngay cả việc duy tu quân hạm cũng phải thắt chặt, thật sự là không có sức bỏ vốn đi tu sửa quốc lộ duyên hải, nhưng có một số quốc lộ không sửa cũng không được, mong địa phương có thể bỏ vốn nhiều hơn.
Địa phương cũng không phải là hạng thành thật, cho dù xây dựng quốc lộ có lợi cho địa phương, nhưng có cơ hội lấy được tiền từ quân đội cũng không dễ dàng từ bỏ cơ hội. Kỷ Nghiêm Tân, Thôi Vĩnh Bình trường kỳ ở hậu cần đảm bảo công tác các ban ngành hiểu nhất việc này.
Thong thả như Thẩm Hoài, đảm đương tài chính xây dựng 40 km đường phòng thủ trên biển trong địa bàn, thật đúng là hiếm có.
- - Như vậy xem ra đường phòng thủ trên biển đoạn huyện Hà Phổ có khả năng khởi công trước?
Kỷ Nghiêm Tân hỏi.
- - Điều này thì còn xem trong tỉnh khi nào liên hệ với chú Kỷ, chú Thôi, chỉ cần phương án thiết kế quy hoạch được quân đội thông qua, công trình của huyện chúng cháu bất cứ lúc nào cũng có thể tiến hành.
Thẩm Hoài nói, bây giờ mạng lưới đường bao quanh cảng Tân Phổ còn thiếu đường giao thông hướng dọc chống đỡ, tâm trạng lo lắng của Thẩm Hoài không kém chút nào so với Thôi, Kỷ hai người, nhưng đề cập đến quốc lộ quốc phòng và nối tiếp đoạn đường huyện thị khác, cũng không phải hắn lo lắng mà được.
Nhưng Thẩm Hoài tin tưởng quân đội cũng không thể cố tình kéo dài, có thể sẽ vì tệ nạn cố hữu mà kéo dài một thời gian ngắn, nếu có thể trực tiếp xuống tay từ Thôi Vĩnh Bình, Kỷ Nghiêm Tân hai người này, sự việc thúc đẩy sẽ nhanh hơn nhiều.
- - Tổng hậu cần bên này mỗi năm đều có nhiệm vụ xây dựng cải tạo đường quốc lộ chiến bị nhất định, đường phòng thủ trên biển của vịnh Hoài Hải bên kia có thể thực hiện trước, Tổng hậu cần đương nhiên phải ủng hộ, nếu không cũng sẽ không giữ cháu lại hỏi tình hình mà không chờ tài liệu được gửi đến.
Thẩm Hoài liếc nhìn Thôi Vĩnh Bình một cái, nghĩ thầm rằng: “Đường phòng thủ trên biển vịnh Hoài Hải cải tạo theo tiêu chuẩn đường cấp hai, tổng số vốn đầu tư hơn 400 triệu, Tổng hậu cần không bỏ tiền thì cũng thôi, còn muốn phân đi công trình nhất định, sao lại thế?”
Nhưng ngẫm lại, khả năng cũng là quân phí quá gấp rút, mà đội ngũ phải nuôi thì không thể giảm bớt, cho nên Thôi Vĩnh Bình đối với hắn không mấy khi cười cho dù thân là Thiếu tướng cũng không thể không có cách cào ra một ít thịt từ đùi mỗi con muỗi.
Nhưng Thẩm Hoài lại thấy lạ, bộ phận xây dựng công trình của Tổng hậu cần không thuộc Thôi Vĩnh Bình phụ trách, ông ta nóng nảy nhúng tay vào việc này làm gì?
Thẩm Hoài trong lòng nghi hoặc, miệng không dừng nói:
- - Chất lượng công trình của đội ngũ Tổng hậu cần làm ra, đều được người ta tín nhiệm, nhưng cháu cũng không quen thuộc bộ phận xây dựng công trình của Tổng hậu cần, nếu không ngoài đường phòng thủ trên biển, một số công trình cảng khẩu của Tân Phổ, cháu cũng muốn liên hệ đội công trình bộ phận xây dựng công trình bên dưới …
Thẩm Hoài nói như vậy, Kỷ Nghiêm Tân ngại ngùng ho khan một tiếng.
Thôi Vĩnh Bình cười nói:
- - Hóa ra cháu không biết Kỷ Nghiêm Tân chính là Phó trưởng ban bộ phận xây dựng công trình Tổng hậu cần.
- - Vậy sao?
Hệ thống hai giới quân chính phức tạp, Thẩm Hoài trước kia cũng rất ít xem qua về người và việc của Yến Kinh, có một số người quan hệ xa không như Tống Hồng Kỳ bọn họ với tới được, tiếp xúc với Kỷ Nghiêm Tân, Thẩm Hoài còn không biết ông ta đang phụ trách việc xây dựng công trình ở Tổng hậu cần, lúc này mới hiểu được Thôi Vĩnh Bình đột nhiên từ trong thư phòng đi ra hỏi hắn về chuyện đường phòng thủ ven biển, bèn cảm thấy hỏi như vậy có chút đường đột bèn nói tiếp:
- - Vậy thì quá tốt rồi, thật phải nhờ chú Kỷ đề cử mấy đội công trình xuất xắc.
Nhưng Thẩm Hoài trong lòng lại có chút do dự, nếu Kỷ Nghiêm Tân biết chuyện đường sắt Từ Đông, biết bọn hắn đang mưu tính chuyện than Hoài xuất đông, còn có suy nghĩ tích cực đề cập đến chuyện xây dựng mạng lưới đường ven và cảng khẩu Tân Phổ không?
Lo lắng của Thẩm Hoài còn chưa được bao lâu, Kỷ Nghiêm Tân dường như không còn do dự chủ động đề cập đến đường sắt Từ Đông nói:
- - Thành Hi lần này trở về là vì chuyện đường sắt Tấn Nam liên hệ với Bộ đường sắt, buổi trưa mới từ Bộ đường sắt nghe được kế hoạch của các cháu thúc đẩy đường sắt Từ Đông tiến hành cải tạo công trình điện khí hóa và đường sắt đôi. Quyết tâm của các cháu cũng rất lớn…