Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 613 - Chương 611: Thế Thái (5)

Chưa xác định
Chương 611: Thế thái (5)

Lấy những văn bản pháp lý mà nói, Tống Kiều Sinh và Điền Gia Canh, Từ Bái tiến hành giao lưu trao đổi trong không khí vui vẻ, Tống Kiều Sinh đối với việc xây dựng phát triển kinh tế địa phương đã tiến hành đầy đủ để xác định chắc chắn, Điền Gia Canh, Từ Bái đối với ý kiến mang tính xây dựng của việc phát triển kinh tế địa phương do Tống Kiều Sinh đề ra biểu thị đồng ý và hoan nghênh, cái này do cảng tổng hợp Tân Phổ phát triển, cải tạo đường sắt Từ Đông, khai thác tài nguyên than đá Hoài Tây và Mai Cương tiếp quản lọc dầu Từ Thành vân vân, các việc trên sẽ được giải quyết trong buổi giao lưu.

Những công trình trọng yếu do than Hoài xuất Đông làm ra là điện khí hóa và cải tạo đường ray hai chiều của đường sắt Từ Đông, toàn bộ vốn đầu tư dự án khoảng hơn 8 tỉ, cân nhắc đến tỉ lệ lạm phát hiện nay, sau cùng đầu tư hơn mười tỉ cũng không phải là việc khó tưởng tượng gì.

Không chỉ có lập dự án thiết kế hạng mục công trình, thủ tục trình báo xét duyệt phức tạp, chính vì gom góp số vốn đầu tư xây dựng lớn như vậy cũng là việc không thể trong thời gian ngắn có thể hoàn thành được, các bên tích cực phối hợp để có thể trong thời gian một năm hoàn thành công tác gom góp để khởi công xây dựng, cũng xem như là thần tốc rồi.

Tuy nhiên, giống như khởi công xây dựng nhà máy điện Chử Nam vậy, Mai Cương tiếp quản lọc dầu Từ Thành và việc cải tạo đường sắt Từ Đông, tập đoàn Hoài Năng thành lập công ty hữu hạn ngành than Hoài Năng, liên quan đến việc khai thác tài nguyên than đá ở Hoài Tây, đều có thể coi là dự án làm nềncho ý tưởng than Hoài xuất Đông , những thứ này đều có thể tiến hành thực thi trước.

Loại tín nhiệm lẫn nhau trên dự án hợp tác này không phải tự dưng mà có, những hạng mục công trình làm nền này có thể thuận lợi triển khai hay không, cũng có thể coi như là các bên đối với toàn bộ ý tưởng than Hoài xuất Đông có một tiêu chuẩn cân bằng vô điều kiện, nếu không thì bên nào dám bỏ ra ba tới năm tỉ vốn đầu tư vào trong một dự án, tổn thất và đả kích đều có thể gây chết người.

Tại buổi tiệc chiêu đãi tối nay, Thẩm Hoài cùng tổng gám đốc tập đoàn luyện hóa Từ Thành, thư ký Đảng viên kiêm chủ tịch hội đồng quản trị - Lê Văn Tăng của công ty lọc dầu Từ Thành, gặp gỡ.

Lê Văn Tăng cùng một số nhân viên cấp cao của công ty lọc dầu Từ Thành buổi chiều không thấy xuất hiện, cũng không thông qua phương tiện liên lạc khác nào để thông báo nguyện vọng và tin tức, với thái độ im lặng để ứng phó với tình thế hỗn loạn đột nhiên bị cuốn vào vòng xoáy trung tâm, về mặt thái độ có thể gọi là tiêu hóa.

Khi xuất hiện trong buổi dạ tiệc, thái độ của Lê Văn Tăng và một số người khác lại trở nên tích cực, có thể nói ngoài bí thư thành ủy của Từ Thành là Từ Bái đích thân phát động ra, những phương án mà Thẩm Hoài đề xuất cũng có ảnh hưởng quan trọng.

Lê Văn Tăng tuổi đã hơn năm mươi, tuy là nửa cuộc đời đều đấu tranh, vật lộn, trong hệ thống luyện hóa, nhưng bây giờ đã là cấp phó giám đốc sở của doanh nghiệp nhà nước, cho dù sau khi Mai Cương có tiếp quản công ty lọc dầu Từ Thành, có thể có khả năng phát triển mạnh hơn, nhưng đối với cá nhân Lê Văn Tăng mà nói, chưa chắc có thể bù đắp được sự mất mát.

Nếu không có một phương án tốt sắp xếp ổn thỏa người như Lê Văn Tăng, vậy bọn họ sẽ là trở ngại lớn nhất của chuyện này; cho dù Từ Thành thực thi những thủ đoạn đàn áp, lấy 400 triệu cổ phần pháp nhân trực tiếp giao cho Mai Cương tiếp quản, nhưng những mâu thuẫn bức xúc nặng nề hình thành trong nội bộ trong công ty lọc dầu Từ Thành không giải quyết, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến Mai Cương có thể thực sự tiêu hóa những tài nguyên có thể mang lại của công ty lọc dầu Từ Thành không.

Phương án mà Thẩm Hoài đề xuất, thực tế là đồng ý cho Lê Văn Tăng cùng một số người dẫn một bộ phận tư sản ưu chất, tách ra ngoài công ty lọc dầu Từ Thành. Trước mắt Mai Cương chủ yếu chỉ tiếp quản các tổn thất của nghiệp vụ kinh doanh mà lọc dầu Từ Thành tạo ra, cũng có thể nói là lọc dầu Từ Thành là gánh nặng lớn nhất hiện nay.

Cái phương án này rõ ràng có sức hấp dẫn hơn so với cái ổ đĩa cứng ngắt và sự rời khỏi của các nhân viên, tiếp theo sau đây chắc là bàn về việc phân chia tư sản thế nào đây; phương án cuối cùng còn phải mời cơ cấu có cổ phần lưu thông chứng khoán tham gia và bàn bạc.

Thẩm Hoài không có nhiều thời gian để tham gia thương lượng các kĩ thuật cụ thể, Triệu Đông, Triệu Trị Minh, Phan Thành, Từ Văn Đao vân vân là những người chủ yếu đảm bảo việc xây dụng nhà máy thép Tân Phổ và vẩn chuyển các sản phẩm hiện có --- Ngoài Tiền Văn Huệ, Từ Khê Đình hai người tạm thời được điều qua tiến hành tài vụ và kiểm định kĩ thuật ra, Thẩm Hoài liền đẩy toàn bộ sự việc cho Tôn Á Lâm phụ trách.

- Cái đồ chết tiệt, rận nhiều quá không sợ cắn, tưởng chúng tôi đây là cái động không đáy có thể cho ngươi mặc sức bóc lột sao. Tôn Á Lâm chịu không nổi về phòng oán trách lên - Tập đoàn vận tải đường biển Tân Phổ mới bắt đầu trấn chỉnh lại, vận chuyển xuyên đại dương bắt đầu hoạt động lại, ngoài việc đầu tư về mặt xuyên đại dương, tiếp theo chúng ta còn phải bỏ thêm 100 triệu tiền đầu tư vào đó, ngân hàng Nghiệp Tín muốn cho vay trên 200 trăm triệu; sau tết nguyên đán, công trình cải tạo đường ray của đường sắt Từ Đông phải khởi công, trong một năm rưỡi phải hoàn thành, có nghĩa là trong một năm rưỡi đó bỏ 300 triệu vốn đầu tư vào đó. Hiện nay lọc dầu Từ Thành tuy chưa có ra giá, dự đoán chắc chắn sẽ không dưới 300 triệu, ngươi tưởng nhà ngươi là máy in tiền sao? Tôi là chủ tịch hội đồng quản trị của nhà máy Mai Cương hai, được, lần này tôi ở lại thương lượng, dù sao cũng biết được kéo theo ngươi thì không có chuyện gì tốt lành, nhưng chuyện đến Paris, Luân Đôn, Hong Kong kéo đầu tư bỏ vốn, đồ chết tiệt ngươi đừng có hòng trốn tránh...

Tuy buổi dạ tiệc đã kết thúc, bên bọn Thẩm Hoài vẫn chưa thể giải tán để về nghỉ ngơi.

Cô út, Hùng Văn Bân còn phải tiếp bọn người bác hai Tống Kiều Sinh, Thẩm Hoài thì lại triệu tập đám người Tôn Á Lâm, Tống Hồng Quân, Chu Tri Bạch, Dương Hải Bằng, Chử Nghi Lương đến phòng của hắn bàn tiếp công việc tiếp theo.

Bây giờ là một dự án đến một dự án khởi công, đám người Tôn Á Lâm cũng bị bóc lột đến thở không ra hơi, tiếp quản lọc dầu Từ Thành, không đơn giản là mượn xác hoạt động, trong dự án quy hoạch trong vùng mới luyện thêm 500 ngàn tấn dầu của sản nghiệp Chử Nam cũng chỉ là một dự án nhỏ, dự án quan trọng hơn vẫn là làm sao lợi dụng được tài nguyên của lọc dầu Từ Thành, ở Tân Phổ xây thêm một dự án luyện hóa với quy mô lớn hơn.

- Haiz, tôi cũng đâu có muốn. Thẩm Hoài than ngắn thở dài - Tuy từ trước đến giờ tôi có nghiên cứu lọc dầu Từ Thành, nhưng cũng không nghĩ tới lại tiếp quản nhanh đến vậy, tôi dự định đợi sau khi nhà máy Tân Phổ xây xong mới suy nghĩ đến vấn đề luyện hóa, có khi là tình thế không tha cho con người ta. Tình thế hiện giờ chính là, cô không ép chính mình, thì người khác cũng ép cô, bên phía Luân Đôn, nên đợi tôi quay về Hà Phổ trước, ngồi một hai tháng trên chiếc ghế chủ tịch huyện, ngồi nóng rồi mới qua đó?

Thẩm Hoài nói như vậy cũng không phải dọa người, quả thực hắn không định sẽ tiếp quản lọc dầu Từ Thành sớm như vậy.

Với nền tảng trước mắt của Từ Thành, không thích hợp mở rộng phát triển luyện hóa, nhưng trong tỉnh Hoài Hải lại thích hợp mở rộng phát triển rộng luyện hóa, trước mắt chỉ có Tân Phổ, vì thế Thẩm Hoài cũng không sợ bị ai cướp đi miếng thịt béo bỡ này trước mặt hắn.

Trong kế hoạch của hắn, định là đợi sau khi nhà máy thép Tân Phổ xây dựng và đi vào sản xuất, mới nghĩ đến tụ họp mở rộng phát triển luyện hóa quy mô lớn ở Tân Phổ. Sớm nhất cũng phải là nửa năm sau.

Sự thay đổi tiếp theo cũng nằm ngoài tính toán của hắn, chỉ có thể theo đó ứng phó sớm trước, đây cũng đem lại cho Mai Cương áp lực tiền vốn rất lớn.

- Hiện nay sự phát triển kinh tế trong nước và Đông Nam Á đều có hơi nóng lên, chúng ta cũng phải đề phòng chu kì kinh tế lại đến. Lương Vinh Hoa người được mời đến tham dự và thảo luận công việc, giọng khàn khàn, giọng nói đề xuất ý kiến lại mạnh mẽ, đầy khí phách, ông ta nói: - Trong dự án luyện hóa, tôi kiến nghị Mai Cương phải ra sức giành được đầu tư, giảm bớt nợ nần tiền vốn, nếu không ngân hàng Nghiệp Tín sẽ đưa ra cảnh báo nguy hiểm...

Trước mắt các nghiệp vụ cho vay tại tỉnh Hoài Hải của ngân hàng Nghiệp Tín, hơn một nửa đều tập trung ở hai nơi là Mai Khê và Tân Phổ, một mặt chứng minh tình hình nghiệp vụ ở Mai Khê, Tân Phổ của ngân hàng Nghiệp Tín rất tốt, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là sự phát triển ở Mai Khê, Tân Phổ tồn tại một mối nguy hiểm tương quan.

Một khi việc xây dựng ở Mai Khê, Tân Phổ chịu sự tác động của chu kì kinh tế mà gặp cản trở, mức nguy hiểm khoản tiền cho vay của ngân hàng Nghiệp Tín sẽ cấp tốc tăng lên.

Trong dự án xây dựng có rất nhiều người tranh thủ bơm tiền, mà không phải là quá độ lệ thuộc vào các khoản nợ và cho vay, Khi chu kì kinh tế đến gần, bị rút tiền mà dẫn đến các nguy hiểm sẽ dễ dàng khống chế một chút.

Trước mắt nhà máy thép Tân Phổ chủ yếu là các bên liên hiệp đầu tư xây dựng như Mai Cương liên hiệp với Tây Ưu Minh Tư, Thực Nghiệp Phi Kì, bao gồm các thiết bị, kĩ thuật máy móc của Tây Ưu Minh Tư gần một trăm triệu đô la và huyện Hà Phổ lấy bốn mươi triệu đô la đất công nghiệp của tập đoàn khai phát Tân Phổ ra, Mai Cương, Thực Nghiệp Phi Kì và Chung Tín, Hồng Cơ liên hiệp đầu tư hơn 300 triệu đô la, khiến nợ của công trình Tân Phổ duy trì ở một mức thấp nhất.

Các khoản nợ phải trả của tập đoàn khai phát Tân Phổ, Mai Cương nếu tương quan mà nói thì rất là cao.

Tập đoàn khai phát Tân Phổ đảm nhận trọng trách xây dựng cơ bản Cảng Tân Phổ, Cảng Tân Thành, trước khi hình thành một quy mô xây dựng nhất định, tiền thu chuyển nhượng đất đai có hạn, trước mắt đã vay của ngân hang hơn 6 tỉ.

Tuy là mức lợi nhuận của xưởng 1, xưởng 2 của Mai Cương rất cao, nhưng quy mô đầu tư tham dự càng lớn, đối với tổng số vốn đầu tư của nhà máy thép Tân Phổ đã là 1 tỉ, chủ yếu đều đến từ tiền vay vốn.

Hiện tại tập đoàn Mai Cương có xưởng một, xưởng hai, và trong đó còn có cổ phần của nhà máy điện Mai Khê, Cảng Mai Khê, số tiền còn lại chỉ còn tỉ ba, tỉ tư, nếu như vì tiếp quản lọc dầu Từ Thành, tiếp nhận thêm khoản vay ba đến năm trăm triệu, tổng số nợ của Mai Cương sẽ hơn 1,6 tỉ, khoản nợ khổng lồ là một vấn đề, ngoài ra mỗi năm vì những thứ này mà chịu thêm hơn trăm triệu tiền chi tài vụ cũng trực tiếp ảnh hưởng đến mức lợi nhuận của tập đoàn.

Ngoài ra Bằng Duyệt, đầu tư Chử Giang, tập đoàn khai phát Mai Khê và Kinh Đầu Đông Hoa cũng phải gánh chịu một khoản nợ không nhỏ.

Nếu như cuối năm sau, dự án cải tạo đường sắt Từ Đông bắt đầu làm việc, tập đoàn đầu tư khai phát Mai Khê muốn tham gia vào đó, cũng cần phải gánh chịu thêm khoản nợ một trăm triệu đô la.

Bất cứ chuyện gì cũng là con dao hai lưỡi, Thẩm Hoài nếu không lợi dụng giàn giáo trung tâm gánh chịu khoản nợ lớn như vậy, thì trong khoảng thời gian ngắn không thể nào gom góp một số tiền vốn khổng lồ để phát triển Mai Khê, Tân Phổ, nhưng đồng thời cũng phải gánh chịu những nguy hiểm tài vụ do việc này mang lại.

Trước kia theo bọn người bác hai Tống Kiều Sinh không trở mặt, thật sự gặp phải nguy cơ gì, có thể mặt dày đi xin viện trợ; với năng lực của Tống Hệ, với hình thức vay nợ trong thời gian dài đầu tư vốn vào Mai Cương một tỉ, hai tỉ, thậm chí nhiều hơn để duy trì gắng gượng cho Mai Cương tiếp tục mở rộng, căn bản đều không còn là vấn đề gì.

Với tình hình hiện nay, một khi Mai Cương gặp phải nguy hiểm, cũng chính là thời cơ tốt để người khác hạ thủ Mai Cương

Trước mắt cô út vẫn chỉ ngoài mặt khống chế tập đoàn Hoài Năng, nhưng trên thực tế tập đoàn Hoài Năng chính là một cây cầu để đám người bác hai Tống Kiều Sinh thừa nước đục thả câu của trong tương lai.

Đối với lời nhắc nhở của Lương Vinh Hoa, Thẩm Hoài nhếch mép cười, giọng điệu mang theo một chút gì đó bất đắc dĩ, nói với Lương Vinh Hoa: - Chúng ta đúng thật là đem não thắt lên lưng làm việc. Nhưng mà lần này tôi vẫn phải mời ngân hàng Nghiệp Tín giúp đỡ chúng ta, lỡ như sau này thật sự xảy ra chuyện gì, bản thân tôi sẽ tự rút khỏi...

Lương Vinh Hoa biết được ý nghĩa đằng sau lời hứa này là gì, thở dài một tiếng, nói: - Bất kể là ngân hàng Nghiệp Tín hay tập đoàn Trường Thanh, đều không phải do một người có thể đưa ra quyết định cuối cùng; cá nhân tôi đương nhiên là ủng hộ anh rồi...

Cho dù trong tương lai có thể sẽ gâp nguy cơ về tài vụ, nhưng hiện tại Mai Cương đã hình thành hệ thống tăng cường xây dựng chính thức là không có vấn đề gì. Đến lúc đó chỉ cần Thẩm Hoài bằng lòng tự động rút lui, bằng lòng vào tiếp quản thế lực vốn liếng, chắc chắn sẽ có khối người ở lại. Cái khác không cần nói, chỉ là hiện nay, cũng chắc chắn có người bằng lòng góp 3 đến 5 tỉ tiền vốn vào Mai Cương để đối lấy quyền kiểm soát Mai Cương.

So sánh áp lực đè nặng trên vai của Thẩm Hoài với Lương Vinh Hoa, thì Tống Hồng Quân lại lạc quan hơn nhiều, vừa cười vừa nói: - Các anh cũng thật là, một việc tốt đến vậy, mà các anh lại nói nó bi quan đến thế. Chỉ cần trước tháng chín năm sau nhà máy thép Tân Phổ thuận lợi xây xong và đi vào sản xuất, còn có việc gì mà không thể giải quyết chứ?

- Lúc nãy anh bị thất thần hả?

Thẩm Hoài nghiêng đầu hỏi Tống Hồng Quân.

- Hả? Tống Hồng Quân hỏi - Tôi là đang nghĩ về việc lát nữa đi đâu ăn khuya, anh làm sao biết được vậy?

- ... Thẩm Hoài vỗ đầu một cái tỏ vẻ bất đắc dĩ, nói: - Tôi và giám đốc ngân hàng họ Lương đang bàn bạc vấn đề vay vốn của dự án luyện hóa. Tân Phổ phải làm một dự án luyện hóa mới, cần 3 đến 5 tỉ tiến vốn. Nếu như số vốn này đều với hình thức khoản nợ vay vốn mà góp đủ, cho dù trước tháng 9 năm sau nhà máy thép Tân Phổ có thể thuận lợi xây xong và đi vào sản xuất, cũng không cách nào hóa giải mối nguy hiểm lớn tồn tại trong đó

- Hả, Tống Hồng Quân sững sờ, nói: - Các anh nói chuyện này à? Hồng Cơ và Chung Tín thì không tính, khoản nợ mà Mai Cương và xí nghiệp liên quan vay đã hơn 3 tỉ, tên tiểu tử ngươi còn muốn nuốt thêm 3 đến 5 tỉ sao, lòng dạ của ngươi còn tham hơn những gì ta tưởng đó!

Tôn Á Lâm dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Tống Hồng Quân, nói: - Thật nên đá anh ra khỏi đây, không dẫn anh đi chơi. Mâu thuẫn là chuyện của hai bên, bên ngoài vào đầu tư càng nhiều, thì khả năng kiểm soát của chúng ta sẽ bị yếu đi; tiếp nhận khoản vay càng nhiều, mối nguy hiểm tài vụ mà chúng ta phải gánh chịu càng lớn dần --- nếu không anh tưởng chúng tôi đang lo lắng về cái gì?

Thẩm Hoài vẻ mặt tươi cười nhìn Tôn Á Lâm "giáo huấn" Tống Hồng Quân.

Trước mắt nhìn vào Tôn Á Lâm là tuyệt đối kiểm soát số vốn đầu tư của sản nghiệp Chung Tín, cha cô ta là Tôn Khởi Thiện lấy 80 triệu đô la tiền vốn đầu tư vào trong đó, phát triển số vốn đầu tư của Chung Tín kiểm soát lên hai trăm triệu đô la.

Hiện tại tình hình vận chuyển buôn bán và xây dựng Mai Cương mọi thứ đều diễn ra rất tốt, cho nên Tôn Khởi Thiện sẽ không can thiệp vào số vốn đầu tư của Chung Tín; một khi bên này xảy ra vấn để lớn, cho dù Tôn Khởi Thiện vì sự an toàn của 80 triệu đô la tiền vốn của ông ấy, cũng không thể nói một chút cũng không can thiệp nữa.

Nếu như bên này thật sự xảy ra vấn đề gì, không những Thẩm Hoài phải rút khỏi để bảo toàn đại cuộc mà Tôn Á lâm cũng có thể bị ép giao ra quyền kiểm soát của Chung Tín --- có lợi ích to lớn trước mặt, hai chữ tình thân không còn tồn tại ở trong đây.

Bao gồm sự ủng hộ của Lương Vinh Hoa, cũng không phải là không hạn chế, cho dù cá nhân Lương Vinh Hoa ủng hộ Mai Cương, nhưng Lương Vinh Hoa vẫn chỉ là một giám đốc ngân hàng chi nhánh tỉnh của ngân hàng Nghiệp Tín, bên trên còn tồn tại ý chí của chủ tịch ngân hàng.

Tống Hồng Quân nhếch mép cười và nói: - Những thứ quá sâu sắc, tôi không thông minh bằng các anh, nhưng tôi tin một điều, chỉ cần kinh tế trong nước không xảy ra vấn đề, chúng ta cũng sẽ không có vấn đề gì đâu, sợ cái gì chứ.

Thẩm Hoài cười ha ha và nói:

- Cũng đúng! Nghĩ nhiều cũng vô ích, dù là núi đao biển lửa ngay trước mặt, còn có thể không tiến lên sao?

Bình Luận (0)
Comment