Sáng ngày mai bọn Tống Kiều Sinh phải ngồi máy bay từ Từ Thành về Bắc Kinh, sau phần dạ tiệc, phía thành phố liền sắp xếp xe cảnh sát hộ tống đoàn xe rời khỏi Đông Hoa, Thẩm Hoài và Trần Bảo Tề, Cao Thiên Hà, Hùng Văn Bân cùng đưa đến trạm thu phí quốc lộ mới dừng lại.
Trần Bảo Tề, Cao Thiên Hà và những người khác sau đó ngồi xe quay về thành phố, Lục Kế Hưng trong nhà có chút chuyện nên cũng về trước.
Nhìn quân đoàn xe dần biến mất trong bóng đêm, Thẩm Hoài xoay người ngồi vào xe Hùng Văn Bân, móc thuốc lá ra đưa cho ông ta.
- Tôi không hút, đợi lát nữa trực tiếp về nhà.
Hùng Văn Bân đẩy thuốc trở về, nói: - Cả người đầy mùi thuốc, lại bị nói cho mà xem.
- Không phải tôi nói xấu cô giáo Bạch đâu, cô ấy quản rộng quá nhỉ. Đi, đến nhà ông hút thuốc, hôm nay chúng tôi giúp ông báo thù giải hận. Thẩm Hoài cười nói, sau đó ấn cửa sổ xe, nói chuyện với bọn Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân, Hoàng Tân Lương đang ngồi trong xe chuyên dụng của hắn. - Đến nhà Chủ tịch thành phố Hùng hút thuốc thôi!
Hùng Văn Bân nói:
- Anh mới nhận chức, sáng mai huyện Hà Phổ còn họp hội nghị các ban ngành, anh không về chuẩn bị sao?
- Không sao, da mặt tôi rất dày, lại thêm trẻ tuổi không có kinh nghiệm, cho dù trong hội nghị các ban ngành có nói sai cái gì cũng không sợ người khác gây khó dễ... Thẩm Hoài cười nói, không để ý lắm đến hội nghị trong huyện ngày mai.
Quách Toàn đang ngồi trong xe tiếp lời nói: - Sau khi Cát Vĩnh Thu được điều đến khu Tây Thành, hội nghị Thường ủy thành phố sẽ hoàn toàn ủng hộ việc điều chỉnh nhân sự phía huyện Hà Phổ, trọng tâm trước mắt của bọn Bí thư Trần Bảo Tề thực sự chuyển sang khu Tây Thành rồi.
- Võ đài thi đấu tốt.
Thẩm Hoài cười nói: - Cho dù phát triển đầu tư mạnh, cũng sẽ có một số vấn đề, nhưng còn hơn là hao tổn, thụt lùi vĩnh viễn. Đối với Trần Bảo Tề mà nói thì cho dù anh ta ở Mai Khê thì việc Tân Phổ phát triển anh ta cũng không được chút công lao nào, nhưng tương lai không thể thiếu được đánh giá anh ta "ổn định đại cục, phát triển cục diện".
Hùng Văn Bân gật gật đầu, nói: - Sự khác nhau giữa Trần và Đàm có lẽ nằm ở chỗ khi Bí Thư Đàm Khải Bình đến Đông Hoa, tình thế nhìn có vẻ lạc quan hơn.
Thẩm Hoài cười cười, nói: - Đánh giá của lão Hùng đối với hai người Trần, Đàm thật nghiêm khắc, nhưng đây cũng là sự thực; Đàm, Trần trước khi đến Đông Hoa nhậm chức Bí thư Thành ủy, về lý lịch có chút khác nhau, nhưng biểu hiện khác nhau của Đàm, Trần sau khi đến Đông Hoa còn nằm ở chỗ bọn họ có phán đoán khác nhau về tình thế ở Đông Hoa, không thể nói một cách đơn giản rằng ham muốn khống chế của Đàm Khải Bình mạnh, ham muốn khống chế của Trần Bảo Tề không mạnh; không thể vì lúc này Trần Bảo Tề không có hành động gì mà quá khinh thường anh ta.
- Bọn họ vẫn chưa có hành động gì ư? Quách Toàn ở bên cạnh nói một cách ủy khuất: - Thành phố đã công khai gửi công văn đi rồi, yêu cầu các ngân hàng thương nghiệp lớn cấp thành phố phải tăng cường ủng hộ cho việc phát triển khu công nghiệp Tây Pha Áp, thành phố còn trực tiếp cấp tiền lợi tức trợ cấp cho tín dụng doanh nghiệp khu Tây Pha Áp. Mô hình đầu tư trong nước phát triển từ Mai Khê được họ học giống như đúc, vẫn chưa thỏa mãn sau khi sử dụng 200 triệu do tập đoàn Hoài Năng chi trả để thành lập tập đoàn đầu tư Hongkong, bây giờ lại thành lập tập đoàn đầu tư công nghiệp thành phố, hận không thể gộp tất cả các doanh nghiệp trực thuộc thành phố vào tập đoàn đầu tư công nghiệp thành phố, Ủy ban nhân dân thành phố còn trực tiếp gửi thư yêu cầu các doanh nghiệp trực thuộc thành phố tích cực lên kế hoạch các công việc di dời khu công nghiệp Tây Pha Áp
Mặc dù các cơ quan tài chính như Ngân hàng Trung ương, Ngân hàng Xây dựng, ngân hàng Công thương, Ngân hàng Ngoại giao đều có tính độc lập cao nhưng vẫn có vô vàn liên hệ với địa phương. Ủy ban nhân dân thành phố công khai gửi công văn yêu cầu các ngân hàng thương nghiệp cấp thành phố tăng cường ủng hộ khu công nghiệp Tây Pha Áp, thậm chí đưa cả lợi tức trực tiếp chính là muốn rót hết tài nguyên tín dụng về khu Tây Thành.
Tài nguyên tín dụng có quan hệ trực tiếp với quy mô lưu trữ của địa phương. Ngoài ra còn cần gia tăng, chính là cần sự ủng hộ của ngân hàng thương nghiệp cấp trên.
Hai năm qua kinh tế Đông Hoa phát triển rất nhanh, quy mô tín dụng tăng trên diện rộng, tổng sản lượng đạt tới 9 tỷ. Chủ yếu vẫn là quy mô lưu trữ của khu Đường Áp tăng rất nhanh --- lúc này thành phố ra công văn yêu cầu các ngân hàng thương nghiệp sử dụng nguồn dự trữ từ khu Đường Áp, chuyển dịch đến khu Tây thành, ủng hộ việc phát triển khi quy hoạch ở vùng công nghiệp Tây Pha Áp, bản thân đã không công bằng với khu Đường Áp.
Mà Ủy ban nhân dân thành phố ra công văn yêu cầu các doanh nghiệp trực thuộc thành phố chuyển dịch về phía khu công nghiệp Tây Pha Áp lại càng là rót tài nguyên một cách trắng trợn, cũng khó trách đám Quách Toàn có ý kiến với chuyện này.
Thẩm Hoài cười nói: - Đây vẫn được coi là quyền hạn của Trần, Cao; chuyện trong quy tắc, lười chả nói bọn họ. Lão Hùng, ông thấy thế nào?
- Nếu khu công nghiệp Tây Pha Áp có thể thật sự phát triển thì kinh tế địa phương cũng được lợi. Hùng Văn Bân nói: - Dù sao thì để các địa phương khác của Đông Hoa lụi bại không chịu nổi, làm nền cho Mai Khê, Tân Phổ, cũng không phải ý của chúng ta.
Thẩm Hoài gật gật đầu, hắn chủ yếu cũng không hy vọng việc phát triển trong tương lai của Đông Hoa bị hao phí vì thù trong ngươi lừa ta gạt. Kéo dài, thỏa hiệp ở một mức nào đó là chuyện tất yếu.
Cho dù có thể đoán được tập đoàn Thiên Ích đứng phía sau là bọn Hồ Lâm thông qua thực nghiệp Tư hoa ở khu công nghiệp Tây Pha Áp xây dựng khu sản xuất y dược, âm mưu rất rõ ràng. Cho dù sau khi biết Cao Thiên Hà bị khuất phục, dưới sự khống chế của Trần Bảo Tề, nguồn tài nguyên tín dụng của các ngân hàng thương nghiệp cấp 1 của thành phố về các doanh nghiệp trực thuộc thành phố đều sẽ tập trung chuyển dịch về khu công nghiệp Tây Pha Áp, điều này ít nhiều có chút không công bằng với Tân Phổ, Mai Khê nhưng Thẩm Hoài cũng không có ý ngăn cản.
Bọn họ nhượng bộ vừa phải cũng không phải không có lợi, ít nhất thì cũng khiến Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn giữ vững được việc khống chế Đường Áp, Hà Phổ.
Trong vòng điều chỉnh nhân sự này, ngoài Cát Vĩnh Thu điều khỏi huyện Hà Phổ, Thẩm Hoài làm Chủ tịch huyện ra, đồng thời đám người Đào Kế Hưng đề cử Triệu Thiên Minh đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực huyện kiêm Bí thư Đảng ủy công an khu kinh tế mới, Đới Tuyền đảm nhận chức ủy viên thường vụ huyện, Hùng Văn Bân ở khu Đường Áp đề cử Hà Thanh Xã đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực quận, Lý Phong làm Chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật. Hai người đồng thời vào khu ủy viên thường vụ cùng với Hoàng Tân Lương đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố kiêm Phó bí thư công ủy khu mới Mai Khê. Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn cũng không ngang ngược ngăn cản việc sắp xếp Chủ nhiệm Ban quản lý và một loạt người trọng yếu.
Cái này khiến địa vị của bảy huyện ba quận Đông Hoa, hệ Mai Khê ở khu Đường Áp, Hà Phổ và huyện Du Sơn được củng cố triệt để; đương nhiên trong thành phố, đặc biệt là Ngu Thành Chấn sắp tiếp nhận Trần Minh, người sắp lui về tuyến hai, đảm nhận chức Phó bí thư Thành ủy phân công quản lý Ủy ban Kỷ luật, tổ chức công tác, không còn nghi ngờ gì là hệ Mai Khê ở vào thế tương đối yếu.
Sau dạ tiệc, bọn Tống Kiều Sinh liền vội về Từ Thành để sáng sớm hôm sau ngồi máy bay về Yến Kinh, lúc bọn Thẩm Hoài ngồi xe đến nhà Hùng Văn Bân mới 8h.
Bạch Tố Mai thấy bọn Thẩm Hoài đi vào liền thấy có chút kì quái: - Sao kết thúc sớm vậy?
- Bọn Bộ trưởng Tống vội về Từ Thành, bọn anh tiễn đến trạm thu phí liền quay về Hùng Văn Bân nói.
Thẩm Hoài móc thuốc lá ra, làm bộ phải phân cho Hùng Văn Bân, lại đùa dai hỏi Bạch Tố Mai: - Cô giáo Bạch có phê chuẩn cho Chủ tịch thành phố Hùng hút thuốc không?
- Các anh hút thuốc, hỏi tôi làm gì? Bạch Tố Mai kỳ quái hỏi, thấy mọi người đều mỉm cười, lại nghi hoặc khó hiểu.
- Cái tên tiểu tử này. Hùng Văn Bân cười mắng.
Hùng Văn Bân nhận lấy điếu thuốc, vừa định châm, không ngờ Hùng Đại Ny lại đi từ trong phòng ra, trực tiếp tịch thu thuốc và bật lửa, nói: - Thất Thất còn đang ho khan, sao ba lại hút thuốc ở nhà?
Hùng Văn Bân bất đắc dĩ buông lỏng tay với Thẩm Hoài nói: - Hết cách rồi, bây giờ cậu vẫn chưa kết hôn sinh con nên không ý thức được nỗi khổ khi bị vợ, con chèn ép
- Hóa ra là Thẩm Hoài muốn hút thuốc à, vậy con không ngăn nữa. Mọi người hút thuốc đi, con ôm Thất Thất ra sân tránh một lát, đợi mọi người hết cơn thèm thuốc thì quay về
Hùng Đại Ny cười trả lại Thẩm Hoài thuốc lá và bật lửa.
Nhìn khuôn mặt khiến người ta nhớ nhung của Hùng Đại Ny, chỉ hận không có cơ hội thân mật; Thẩm Hoài nhận lấy thuốc là và bật lửa, ngón tay chạm vào lòng bàn tay cô, cũng có sự tiếp xúc kiều diễm, hắn chảy nước miếng cười nói: - Đại Ny thay đổi cách mắng người thật độc, đội chiếc mũ tàn phá đóa hoa tổ quốc anh không chịu nổi; vẫn là bọn anh ra ngoài sân hút thuốc thì hơn
Nhà Hùng Văn Bân mặc dù là căn hộ ở tầng thấp nhất có sân nhưng phòng khách chen chúc nhiều người bàn việc như vậy, vẫn hơi chật, chi bằng ra ngoài sân ngồi quanh bàn nói chuyện cho sảng khoái.
Bên ngoài có chút lạnh, Hùng Đại Ny cầm áo khoác ra cho ba mặc rồi vào trong pha trà.
Thẩm Hoài đứng lên muốn vào WC, xoay người đi ra liền thấy trong phòng bếp, Hùng Đại Ny đang thả lá trà vào trong chén trà, liền đi vào dán lấy thân thể mềm mại của cô, nói: - Mấy hôm trước nghe nói em đến Từ Thành tham gia huấn luyện, sao không nói với anh?
Hùng Đại Ny chột dạ nhìn thoáng qua phòng khách, mông căng cứng, đẩy Thẩm Hoài ra một chút, nói: - Muốn chết à, anh không để em sống sao. Lại nói: - Hơn nữa, anh sống ở Từ Thành thoải mái như vậy, làm sao em không thức thời thế mà đến đó chứ?
Thẩm Hoài nhếch miệng cười khổ, chuyện ở nhà ăn công nhân viên chức của trường giáo dục tỉnh chắc không thể giấu được Hùng Đại Linh, Hùng Đại Linh chưa chắc đi tuyên dương khắp nơi những nói với Đại Ny cũng không phải chuyện lạ, chuyện này thật sự không giải thích được.
Thấy Thẩm Hoài nhếch miệng cười khổ, Hùng Đại Ny lại nói: - Đến Từ Thành huấn luyện có hai ngày, lại đều ở cùng Hùng Đại Linh. Lại chột dạ nhìn về phía phòng khách, người hơi đẩy về phía Thẩm Hoài, nói: - Anh mau bưng trà ra đi, đừng để mẹ em thấy
Hùng Đại Ny ở trong phòng ăn mặc đơn giản, thân mình chen chúc lại đây, đẫy đà mà mềm mại, đè làm Thẩm Hoài bụng nóng hôi hổi.
Mấy ngày vừa qua có quá nhiều chuyện buồn phiền, cũng không có thời gian thư giãn một chút.
Nghe thấy tiếng bước chân trong phòng khách truyền đến, Thẩm Hoài đứng sang bên cạnh, nói với Hùng Đại Ny: - Trung tâm thương mại Văn Sơn sắp thay đổi chế độ, thành phố định thành lập tập đoàn thương nghiệp, em sẽ vẫn ở lại chứ?
Hùng Đại Ny cúi đầu pha trà, chột dạ không dám nhìn mẹ của cô đi tới, thấp giọng: - Ừ. Nói: - Cải cách chế độ ở thành phố không liên quan lắm đến cấp dưới như bọn em, vẫn làm công ăn lương như trước, đãi ngộ sẽ tốt hơn một chút
Đợi mẹ cô mang trà đã pha xong đi, Hùng Đại Ny mới thở ra một hơi, không ngờ vừa không để ý, rót nước mà quên chén, nước sôi bắn ra ngoài bỏng cả tay, nhếch miệng cũng không dám kêu, chỉ yêu kiều oán trách Thẩm Hoài: - Xem anh ở đây làm loạn này.
Thẩm Hoài cầm lấy ngón tay bị bỏng của Hùng Đại Ny ngậm vào miệng, Hùng Đại Ny sợ đến mức vội rút tay ra ngoài, oán trách trừng mắt nhìn Thẩm Hoài, trong lòng lại thấy hành động ngậm tay này của Thầm Hoài như có mật ong vậy, không kìm lòng nổi tiến lại gần, hôn một cái lên môi hắn, thúc giục hắn mau đi ra...