Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 617 - Chương 615: Cầm Gậy Đánh Uyên Ương (1)

Chưa xác định
Chương 615: Cầm gậy đánh uyên ương (1)

- Bí thư Điền Gia Canh yêu cầu toàn tỉnh tăng cường công tác giao lưu giữa các cán bộ cơ sở. Hôm qua Tô Khải Văn đã nộp đơn lên Hùng Văn Bân nói.

Sau khi đến tỉnh Hoài Hải, Điền Gia Canh liền thúc đẩy việc giao lưu giữa các quan viên Đảng, chính phủ, những người đi làm việc ở nơi đất khách quê người, cũng muốn thay đổi hiện trạng phát triển kì cục của chính trị, thương mại địa phương.

- Ồ. Thẩm Hoài khi mới nghe tin này cũng sững sờ, nhưng nghĩ kĩ thì Tô Khải Văn quả thật không cần tử thủ ở Mai Khê, mượn cơ hội giao lưu các cán bộ cơ sở để nhảy khỏi Đông Hoa mới là bình thường, bên này cũng không cần ép giữ gã ta.

Về phần Tô Khải Văn sẽ đến nơi nào nhậm chức thì điều này không cần người khác lo hộ, bố gã ta là Tô Duy Quân là Trưởng ban thư kí Tỉnh ủy, mặc dù là người khá yếu thế trong số 11 ủy viên, nhưng dù sao cũng là một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy. Tô Khải Văn mượn cơ hội này thăng lên vị trí cấp Cục của huyện cũng rất bình thường, gã ta chủ động nộp đơn tham gia giao lưu cán bộ, chắc đã tìm được đường ra rồi.

Mấy ngày nay Hùng Văn Bân đều ở Từ Thành tham gia buổi hội đàm công tác đông xuất của than Hoài, hôm qua mới về, hôm qua Tô Khải Văn liền nộp đơn lên, Thẩm Hoài không biết đây chỉ đơn thuần là trùng hợp hay là có nguyên nhân khác, cũng không biết có liên quan đến việc mấy ngày nay Tô Duy Quân không lộ mặt không

Thẩm Hoài liếc Hùng Văn Bân một cái, biết ông ta cũng nghi ngờ mặt này.

Thẩm Hoài lắc đầu mà cười, nói: - Chuyện này có lẽ phải trách tôi quá hồ đồ

Hùng Văn Bân cũng là bất đắc dĩ cười.

Tô Duy Quân có yếu thế đến đâu thì cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.

Tống Kiều Sinh đến Từ Thành, Tô Duy Quân không lộ mặt, thái độ liền rõ ràng.

Chỉ là lần này Tô Duy Quân tỏ rõ thái độ xa cách Tống hệ là do vẫn luôn ghi hận trận tranh đấu của Thẩm Đàm lần trước, hay là do nhìn thấy nội bộ Tống hệ tan rã hơn sau chuyện lọc dầu Từ Thành nên mới hạ quyết tâm? Chuyện này khó mà đoán được, tóm lại là có liên quan trực tiếp với Thẩm Hoài.

Thẩm Hoài lại hỏi: - Chu Kỳ Bảo đâu?

- Chắc anh ta sẽ không đi đâu. Hùng Văn Bân nói.

Thẩm Hoài gật gật đầu, nghĩ thầm rằng nếu đem so sánh thì đường ra của Chu Kì Bảo còn hẹp hơn Tô Khải Văn nhiều.

Chu Kì Bảo và dòng chính của Đàm Khải Bình, sau khi Đàm Khải Bình bị cho ra rìa thì cho dù anh ta muốn tìm vị trí tốt ở nơi khác cũng rất khó. Nếu anh ta ở lại quận Đường Áp, tốt xấu gì cũng vẫn là Phó bí thư Quận Ủy kiêm Chủ tịch quận có thực quyền trong tay, cho dù bên này có không hoan nghênh anh ta thì cũng phải để ý đến thực quyền mà anh ta sẵn có, nếu áp chế quá thì ngược lại lại để Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn nắm được thóp, mà nếu như Chu Kì Bảo thông qua quan hệ điều khỏi quận Đường Áp thì nhiều nhất là làm chức Phó bí thư Quận ủy hoặc Phó bí thư cục Đảng, hưởng đãi ngộ như cấp Cục trưởng, khả năng chiếm được chức vị chính rất nhỏ.

Hồi tưởng lại những chuyện đã qua trong 1 năm vừa rồi, Thẩm Hoài cũng không kìm nổi thở dài.

Phong ba đầu năm vẫn chưa qua được một năm, dấu tích Đàm Khải Bình để lại ở Đông Hoa sắp bị che lấp rồi; ngay cả Hám Văn Đào cũng được điều đến Viện kiểm sát tỉnh nhậm chức vào tháng trước.

Mặc dù sau khi đến Viện kiểm sát tỉnh, Hám Văn Đào sẽ được hưởng đãi ngộ cấp Phó giám đốc sở, nhưng dưới "đại công an, tiểu tòa án, viện kiểm sát không cha không mẹ", lần điều đi nơi khác này của Hám Văn Đào không nghi ngờ gì nữa là bị gạt cho ra rìa.

Mặc dù sau này vẫn không tránh khỏi sẽ có giao thiệp nhưng Thẩm Hoài nghĩ lại chuyện tranh đấu nhiều năm qua, vẫn không kìm nổi thổn thức không ngừng.

Sau đó lại nói về một số công tác ở huyện thị.

Hiện nay trọng điểm của công tác huyện thị, ngoài hạng mục trọng điểm, công trình trọng điểm khắp nơi đều đang không ngừng đẩy mạnh ra, còn có một vấn đề là chuyện gia tăng việc cải chế các doanh nghiệp trực thuộc thành phố mà Quách Toàn nói khi ở trên xe.

Hiện tại công tác thay đổi chế độ của các doanh nghiệp nhà nước ở các tỉnh thành phố đều nằm trong giai đoạn thí điểm, không có cái nào được áp dụng mọi mặt.

Có một số công tác thí điểm ở tỉnh thành phố làm khá sớm, quy mô rộng, có một số tỉnh thành phố lại bảo thủ hơn nhiều, đều có liên quan trực tiếp đến lực cản việc thay đổi chế độ và quyết tâm, chuẩn bị thúc đẩy công tác thay đổi chế độ

Công tác thí điểm thay đổi chế độ của doanh nghiệp trực thuộc thành phố Đông Hoa bắt đầu làm từ thời điểm Đàm Khải Bình còn giữ chức, các nhà máy thép thành phố, nhà máy rèn thành phố đều là nhóm doanh nghiệp trực thuộc thành phố đầu tiên được đưa vào thí điểm thay đổi chế độ, con đường nhấp nhô đi đến bây giờ, thành phố cấp 1 cũng gần như có khoảng một nửa doanh nghiệp nhà nước tiến hành caỉ tạo chế độ cổ phần, trở thành doanh nghiệp quốc hữu hoặc doanh nghiệp liên doanh.

Nhưng đại đa số công tác thay đổi chế độ đều không được sâu sắc, nhiều hơn nữa là trên danh nghĩa thay xưởng trưởng thành Chủ tịch hội đồng quản trị hoặc Tổng giám đốc, không hề thực sự đạt được mục tiêu làm rõ quyền tài sản, quyền lực và trách nhiệm rõ ràng, doanh nghiệp phân tách, quản lý khoa học.

Lúc này, Trần Bảo Tề, Cao Thiên Hà, Ngu Thành Chấn đều chủ trương dùng mô hình của Mai Khê, dưới sự mong đợi của doanh nghiệp nhà nước trực thuộc thành phố, thành lập diễn đàn đầu tư tài chính quốc doanh, chỉnh hợp tài nguyên doanh nghiệp quốc hữu trực thuộc thành phố.

Nói trắng ra là ngay cả bọn Trần Bảo Tề cũng ý thức được nếu bọn họ kéo dài bước chân thì tài nguyên doanh nghiệp nhà nước của thành phố sẽ giống như nhà máy rèn thành phố vậy, dần dần bị tập đoàn đầu tư phát triển Mai Khê, Kinh Đầu thuộc Mai Cương hệ nuốt chửng.

Khoảng thời gian này Thẩm Hoải ở Từ Thành tham gia lớp tiến tu của trường Đảng, khi rảnh rỗi lại bận chuẩn bị chuyện đông xuất cho than Hoài, cũng không có quá nhiều sức và thời gian quan tâm đến nhất cử nhất động ở phía Đông Hoa. Mặc dù biết bọn Trần Bảo Tề đang tham gia vào các bước thay đổi chế độ của doanh nghiệp nhà nước nhưng cũng không rõ bọn họ làm đến bước nào rồi?

- Phương án thành lập tập đoàn thương nghiệp, tập đoàn đầu tư thành phố đã nộp lên rồi, phía Ban tổ chức Thành ủy còn đưa ra phương án kết hợp các cơ quan đài truyền hình và tòa soạn báo Đông Hoa nhật báo để thành lập tập đoàn truyền thông mới.

Hùng Văn Bân nói: - Những phương án này gần đây sẽ được đưa ra hội nghị thường vụ Thành phố để thảo luận biểu quyết.

- Ban Tuyên giáo Thành ủy chủ trương dùng đài truyền hình, tòa soạn báo Đông Hoa để thành lập tập đoàn truyền thông mới ư? Thẩm Hoài nghi hoặc không hiểu hỏi.

Cho dù là thành lập tập đoàn thương nghiệp thành phố hay thành lập đầu tư thành phố phụ trách việc xây dựng, đầu tư cho cơ sở hạ tầng trong quận ở trên cơ sở các ban ngành của công ty vật tư thành phố và trung tâm thương mại Văn Sơn, cho dù Thẩm Hoài vẫn chưa nhìn thấy phương án cụ thể nhưng đại khái cũng biết một vài chi tiết của phương án này.

Chỉ là kết hợp đài truyền hình, tòa soạn báo Đông Hoa để thành lập tập đoàn truyền thông mới, Thẩm Hoài biết đầu năm Chu Dụ đã có ý tưởng tương quan, nhưng nghĩ đến một khi thành lập tập đoàn truyền thông mới thì sẽ khiến lực khống chế của Ban Tuyên giáo đối với cơ quan truyền thông yếu hơn nhiều, kiến nghị có khả năng bị nội bộ ban Tuyên giáo kịch liệt phản đối, do đó suy nghĩ này Chu Dụ cũng để trong lòng, không nói công khai.

Chu Dụ không có khả năng không nói trước với hắn một tiếng liền trực tiếp nộp phương án đến thành phố chứ? Thẩm Hoài trong lòng nghĩ.

- Đối với phương án được đưa ra trong hai ngày qua, Thích Tĩnh Dao cho rằng sau khi thành lập tập đoàn truyền thông mới thì nhân sự và nghiệp vụ vẫn chịu sự quản lý của ban Tuyên giáo, phương diện quản lý tài sản sẽ gộp lại với thành phố. Hùng Văn Bân nói. - Cũng hôm qua tôi mới thấy phương án, bên Phó trưởng ban Chu có nói gì với anh không?

Nếu thành lập tập đoàn truyền thông mới là đề nghị của Thích Tĩnh Dao, phương án được ban Tuyên truyền Thành ủy chuyển giao cho Ủy ban nhân dân thành phố nghiên cứu kĩ, Chu Dụ là thành viên tổ Đảng, cũng có thể tham gia vào cuộc thảo luận nội bộ trước đây của ban Tuyên giáo Thành ủy. Hùng Văn Bân cho rằng hắn sẽ biết chuyện này từ chỗ Chu Dụ, không phải nhìn thấu cái gì, mà cho rằng hẳn là đúng lúc thông báo hắn việc này.

Thẩm Hoài cũng không có cách nào cùng Hùng Văn Bân giải thích Chu Dụ sớm đã có suy nghĩ tương tự, trong lòng nghĩ Chu Dụ không gọi điện nói với hắn chuyện này chắc là không muốn hắn phân tâm vào lúc này.

Nhưng lại không thể vội vã gọi điện an ủi Chu Dụ, chỉ là mỗi một bước đi của Thích Tĩnh Dao đều không khỏi khiến Thẩm Hoài phải cẩn thận, hắn nói: - Đợi qua hai ngày bận rộn này, tôi sẽ tranh thủ thời gian đi xem phương án tập đoàn truyền thông mới

- Anh nên nhìn phương án của Thích Tĩnh Dao, có mấy chỗ không phải là phục bút rõ ràng Hùng Văn Bân nói.

- Được rồi, đợi sau khi tôi xem thì lại gọi Phó trưởng ban Chu Dụ nghiên cứu một chút. Thẩm Hoài nói.

Lúc này chiếc điện thoại đặt ở góc bàn của Thẩm Hoài kêu lên, hắn cầm lên, thấy điện thoại của cô út Tống Văn Tuệ, trong lòng nghi hoặc: lúc này cô út Tống Văn Huệ chắc vẫn ở trên đường về Từ Thành, mới chia tay hơn một tiếng, lại có chuyện gì mà vội vã gọi đến?

Hùng Văn Bân, Hoàng Tân Lương ngồi gần Thẩm Hoài, đều thấy tên hiển thị trên điện thoại, cũng nghi hoặc như vậy.

Thẩm Hoài nhận điện thoại của cô út, hỏi: - Cô út, có chuyện gì ạ?

- Con để ý Tống Đồng Cô út Tống Văn Tuệ ở trong điện thoại nói, thanh âm có chút sàn sạt đấy.

- Chẳng phải Tống Đồng cùng cô út về Từ Thành rồi ư, cô út bảo con để ý gì ạ? Thẩm Hoài kỳ quái hỏi. - Cháu nhanh nhất cũng phải đến cuối tháng mới thoát thân đi Từ Thành được

- Con bé bảo Hồng Cơ ở Đông Hoa còn chưa hạch toán xong, vừa lấy chiếc xe quay dầu trở về rồi

Lúc này Thẩm Hoài nghe thấy Tống Hồng Quân ở bên cạnh che miệng lén lút cười "hắc hắc", đau cả đầu; sau đó lại nghe thấy cô cầm điện thoại đập "bang bang" vào đầu Tống Hồng Quân.

Thẩm Hoài cũng không biết bây giờ quan hệ của Tống Đồng và Chu Tri Bạch là như thế nào.

Đối với vấn đề hôn nhân của con gái, cô út là người lạc hậu, rất nghiêm khắc, hơn nữa hắn cũng là "người bị hại", bị cô út ép duyên, không dám nói lung tung, chỉ có thể vẻ mặt đau khổ nói qua điện thoại với cô út: - Hay là đợi Tống Đồng đến thì cháu trực tiếp lấy dây thừng trói lại rồi đưa đến Từ Thành cho cô? Con bé lớn thế cháu không trông được, vẫn là trực tiếp trói về Từ Thành cho cô cho đỡ lắm chuyện.

- Con cũng ít nói linh tinh đi. Cô út ở trong điện thoại nói: - Tính cách của Tống Đồng vẫn chưa định hình, yêu mấy lần, nói chia tay là chia tay, cũng không nói với người nhà, lần này con để nó cảm tính như vậy sao?

- Được con biết rồi, Tống Đồng lái xe gì ạ? Lát nữa con sẽ đến trạm thu phí chặn nó lại. Thẩm Hoài xám xịt nói, đối với loại chuyện này, cô út mưu sâu hơn bọn hắn nhiều.

Cúp điện thoại, thấy Hùng Văn Bân bọn họ ánh mắt đều nhìn qua, biết bọn họ cũng nghe được cô út Tống Văn Tuệ ở trong điện thoại nói với hắn cái gì, Thẩm Hoài cười khổ một tiếng, nói: - Không nói chuyện với mọi người nữa, tôi còn phải đi cầm gậy đánh uyên ương đây

Hai ngày nay đi cùng đoàn bác hai Tống Kiều Sinh tham quan thị sát, chủ yếu là các quan viên trong bộ máy đảng chính phủ huyện thị, sau khi quay về, Thẩm Hoài cũng không gặp lại Chu Tri Bạch.

Năm kia Tống Đồng đến Đông Hoa lần đầu tiên, sau đó liền trực tiếp nhận được công việc quản lý tài vụ của đầu tư Hồng Cơ, sau đó năm ngày ba bận chạy về Đông Hoa, có lúc Thẩm Hoài có thể gặp cô, có lúc cũng không gặp được. Mọi người đều hiểu cô tiếp xúc với Chu Trí Bạch khá nhiều, cũng thỉnh thoảng lấy chuyện này ra đùa, nhưng khi thực sự nghĩ hai người không có khả năng kết hợp thì liền phát hiện cả sự việc thực ra rất rắc rối.

Thẩm Hoài cũng không thể nói sự lo lắng và không tán đồng của cô út là không có đạo lý, ngược lại rất có đạo lý, hắn không thể không ra mặt nói chuyện nghiêm túc với Tống Đồng.

Hùng Văn Bân cũng không tiện nói gì về chuyện này, chỉ cười nói: - Tống Đồng vừa mới quay đầu ở giữa đường, nửa tiếng nữa anh đi chặn người là được.

Bình Luận (0)
Comment