Không thể mặc kệ để lại mấy người Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành để lái xe về Hà Phổ được, Thẩm Hoài lại lái xe quay về nhà Hùng Văn Bân.
Lúc này trời đã tối muộn, cũng không làm phiền cả nhà Hùng Văn Bân nghỉ ngơi nữa. Thẩm Hoài đón Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân lên xe, đem chìa khóa xe cho tài xế Tiểu Mã lái xe, hắn ngồi phía sau nhắm mắt dưỡng thần.
Mấy ngày nay trải qua biết bao nguy hiểm, cũng khiến hắn cảm thấy mệt mỏi, chưa được nghỉ ngơi lúc nào. Quốc lộ Mai Phổ còn có một lớp mặt đường nhựa còn chưa được rải, trước mắt chỉ tạm thời thông xe, mặt đường hơi xóc. Chẳng bao lâu Thẩm Hoài đã ngủ, Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân cũng không nói chuyện để tránh quấy nhiễu hắn.
Sau khi thức dậy, Thẩm Hoài mới phát hiện xe đã dừng ở bên ngoài cửa viện, còn Vương Vệ Thành, Tống Hiểu Quân, Đỗ Kiến thì ngồi xổm bên ngoài xe để hút thuốc. Còn tài xế Tiểu Mã thì không biết đã đi đâu, hắn liền đẩy cửa xuống xe, hỏi: - Mấy giờ rồi, sao lại không đánh thức tôi dậy?
- Mới mười một giờ, anh ngủ say quá, vừa hay lão Đỗ cũng kịp tới, chúng tôi liền cùng ngồi hút thuốc. Vương Vệ Thành nói, - Thuốc đã hút hết rồi, tiểu Mã đi mua thuốc rồi Thực ra Đỗ Kiến sớm đã đứng bên ngoài cửa viện chờ rồi, Vương Vệ Thành biết tâm tư của Đỗ Kiến, cũng không nói rõ ra trước mặt Thẩm Hoài.
- Lão Đỗ đến rồi, vậy cùng vào nhà ngồi nói chuyện đi. Thẩm Hoài lấy chìa khóa ra mở cửa, mời Đỗ Kiến, Vương Vệ Thành và Tống Hiểu Quân vào nhà.
Nghe Thẩm Hoài còn có vẻ muốn nói chuyện, sắc mặt mấy người Đỗ Kiến lộ vẻ vui mừng.
Hội nghị tổ chức ngày mai, đồng thời cũng là đại hội nhậm chức của Thẩm Hoài.
Sau ngày mai, Ủy ban nhân dân huyện Hà Phổ đã chính thức "cải cách thay đổi triều đại". Bọn họ là dòng chính, đêm nay sao có thể ngủ nổi?
Ba tháng nay, thời gian chủ yếu của Thẩm Hoài đều ở Từ Thành để tiến tu. Thời gian bọn họ tiếp xúc với Thẩm Hoài cũng không phải nhiều, cho nên đối với sự sắp xếp từ ngày mai trở về sau, trước khi Thẩm Hoài chính thức tìm bọn họ để nói chuyện, thì trong lòng họ vẫn có chút không yên.
Đầu tháng chín Khấu Huyên quay về huyện Hà Phổ, tham gia học lớp Quản lý Du lịch ở trường Du lịch huyện. Bình thường đều ở ký túc xá của trường, nhưng cũng định kỳ đến thu dọn trong viện sạch sẽ, còn trang trí trong phòng những đồ nội thất mang màu sắc con gái. Thẩm Hoài ba tháng nay chưa quay về đây, nhưng vào nhà cũng không có cảm giác lạnh lẽo.
Thẩm Hoài tiếp nhận toàn bộ công việc của Cát Vĩnh Thu ở Ủy ban nhân dân, Đới Tuyền với danh phận là Bí thư Đảng ủy kiêm Ủy viên thường vụ thị trấn Tân Phổ, Phó bí thư Đảng công ủy khu kinh tế mới Tân Phổ. Triệu Thiên Minh làm Phó chủ tịch thường trực kiêm Ủy viên thường vụ huyện, vẫn chỉ là sự điều chỉnh trong bộ máy lãnh đạo huyện.
Muốn cho bộ máy Ủy ban nhân dân huyện được vận hành tốt hơn, thực ra sau này Thẩm Hoài chủ yếu phải dốc sức vào việc khai thác cảng tổng hợp Tân Phổ. Nhưng lại không thể để Ủy ban nhân dân huyện bị chậm trễ trong những việc khác, việc xử lý công việc trong huyện cũng như nhân sự ở các cục khác còn phải có sự điều chỉnh tương ứng.
Tài xế tiểu Mã mua thuốc về, liền vào bếp nấu nước pha trà. Thẩm Hoài mời Đỗ Kiến, Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành ngồi xuống phòng khách, nói: - Vấn đề điều chỉnh nhân sự trong huyện, trước đó có mấy lần tôi quay về Hà Phổ, cùng bàn bạc với Bí thư Đào, Thư ký Cố, Phó chủ tịch huyện Triệu, phía phòng xử lý sự vụ của Huyện sẽ do Đỗ Kiến phối hợp cùng Phó chủ tịch huyện Triệu phụ trách
Kết luận của xưởng đóng tàu Chiêu Phổ sau khi điều tra sự việc là khai trừ Từ Phúc Lâm, không có ý định xử lý Tần Bính Khuê. Nhưng Tần Bính Khuê lại rất cứng rắn, trực tiếp đi từ chức, thất nghiệp. Công việc của phòng xử lý sự vụ huyện lại quay về quỹ đạo cũ, trở thành phạm vi phân công quản lý của Phó chủ tịch thường trực huyện Triệu Thiên Minh. Để Đỗ Kiến phối hợp với Triệu Thiên Minh, cũng chính là để y đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm phòng xử lý sự vụ Ủy ban nhân dân huyện.
Đỗ Kiến từ lâu đã được đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy thị trấn Mai Khê, điều đến huyện mấy năm nay xem như bị ép đến vô dụng. Lần này Đỗ Kiến đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm phòng xử lý sự vụ Ủy ban nhân dân huyện, vào bộ máy tổ đảng Ủy ban nhân dân huyện, cụ thể phụ trách việc vận hành phòng xử lý sự vụ và phối hợp công tác của các cục trong thị trấn. Cũng là điều nên có sau kết quả Đỗ Kiến hơn nửa năm nay đi làm cần cù không nghỉ.
Đỗ Kiến đoán y sẽ được sắp xếp như vậy, nhưng nghe Thẩm Hoài tự nói ra, vẫn không kìm được vui mừng, liền hỏi: - Chủ nhiệm Trần sẽ được điều đi đâu?
- Trần Vĩ Binh trước tiên điều làm Bí thư Đảng ủy một nhiệm kỳ đã rồi tính Thẩm Hoài nói.
Trần Vĩ Binh không phải người của Cát Vĩnh Thu, Cát Vĩnh Thu cũng sẽ không dẫn y đi khu Tây Thành. Thẩm Hoài và Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương thảo luận đưa y đến xã Tân Liên xã đứng đầu trong huyện, đảm nhiệm vị trí Bí thư Đảng ủy xã, xem như điều đến vị trí thấp.
Việc Cát Vĩnh Thu điều đi cùng với nguyên Phó chủ tịch thường trực huyện do Đào Kế Hưng làm công tác mà lui xuống đảm nhận vị trí Phó trưởng ban Thư ký Mặt trận Tổ quốc trước một năm. Bộ máy Ủy viên thường vụ bị trống hai vị trí sẽ do Triệu Thiên Minh, Đới Tuyền bổ sung vào. Nhưng trong thời gian này Ủy ban nhân dân huyện cũng có hai vị trí Phó chủ tịch huyện bị trống.
Trần Vĩ Binh cũng có chút năng lực, nhưng ở khách sạn Từ Ký y có vấn đề không thể nói rõ được, đương nhiên không thể đề cử y làm Phó chủ tịch huyện. Vấn đề của khách sạn Từ Ký đã qua, Thẩm Hoài cũng không muốn làm cho lòng người bàng hoàng, đi tìm hiểu sâu hơn làm gì, nên mới nghĩ đến việc điều Trần Vĩ Binh đi là được. Cũng đỡ phải chướng mắt, cũng không muốn chèn ép y làm gì.
Trước đó phía Ủy ban nhân dân huyện có quá nhiều ghế trống, Thẩm Hoài ngoài việc muốn kéo Đới Tuyền vào Ủy ban nhân dân huyện để tăng cường công tác tương quan đến phân công quản lý của y, còn một vị trí khác nữa thì định để trống.
Tuy nhiên, thật sự muốn điều Đới Tuyền đến Ủy ban nhân dân huyện, phía Ủy ban nhân dân huyện ngoài Triệu Thiên Minh đảm nhiệm Phó chủ tịch thường vụ huyện ra, lại thêm một vị Phó chủ tịch thường vụ huyện nữa.
Điều này khác hơn rất nhiều so với cơ cấu quyền lực của Ủy ban nhân dân huyện.
Khi còn sớm hơn một chút, ngay cả Phó chủ tịch thường trực huyện cũng không thể vào nổi bộ máy Úy viên thường vụ. Theo kế hoạch của Thẩm Hoài, Ủy ban nhân dân huyện Hà Phổ trong Ủy viên thường vụ có ba ghế, sẽ khiến cho sự phân phối quyền lực trong huyện Hà Phổ nghiêng về phía Ủy ban nhân dân huyện.
Hai người Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương cũng không có ý kiến gì, bọn họ cũng không có ý định tranh quyền. Thẩm Hoài đương nhiên phải nắm chặt quyền khai thác cảng tổng hợp Tân Phổ ở trong tay. Mà bọn họ phối hợp tốt những quyền lực hiện đang có để làm tốt việc khai thác cảng tổng hợp Tân Phổ, đối với mọi người đều rất có lợi.
Tuy nhiên, sự phân phối quyền lực của Đảng và Ủy ban nhân dân như vậy, phải cần có sự đồng ý ở phía thành phố mới được thông qua. Những nhân tố cần phải suy tính tới sau này, còn phức tạp hơn so với việc trực tiếp để Đới Tuyền làm Bí thư Đảng ủy Tân Phổ kiêm Ủy viên thường vụ huyện ủy. Việc này cần sự phối hợp của Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn. Bọn họ cứ kiên quyết không đồng ý, bên này ngoài phiền phức một chút, không tiện một chút, chứ cũng không nhất định nói sẽ có vấn đề gì xảy ra.
Thẩm Hoài lại nói với Tống Hiểu Quân: - Phó chủ tịch huyện Triệu tạm thời sẽ được phân công quản lý công tác ở khu kinh tế mới Thành Nam. Sau khi Quốc lộ Mai Phổ được xây dựng, Khu kinh tế mới Thành Nam sẽ có sự phát triển lớn hơn, chỉ là quy hoạch sản nghiệp cần tiến hành sự điều chỉnh tương ứng, phải lấy việc thu hút đầu tư, ủng hộ ngành công nghiệp nhẹ, các doanh nghiệp khoa học kỹ thuật làm chính. Sản nghiệp của hai vùng Thành Nam, Tân Phổ phải được đồng thời phát triển, mới sinh ra được lực tập trung mạnh hơn cho sự phát triển của khu trung tâm mới. Anh có đồng ý đi phụ trách quản lý công tác của Ủy ban nhân dân thị trấn Thành Quan và Ban quản lý khu công nghiệp Thành Nam không?
- Tôi còn có thể chọn lựa này nọ sao? Chỉ sợ làm công việc không tốt, làm Bí thư Thẩm mất mặt Tống Hiểu Quân nói.
- Anh phải chú ý phối hợp công việc tốt với Thẩm Minh Vân là được, công tác cải tạo ở Thành cũ, cũng sẽ do Phó chủ tịch huyện Triệu phân công quản lý Thẩm Hoài nói.
Khu kinh tế Thành Nam gần với thị trấn Thành Quan, trước kia đều do Ủy viên thường vụ huyện kiêm Ủy viên thường vụ thị trấn Thành Quan Thẩm Minh Vân kiêm nhiệm Bí thư công ủy Đảng Khu kinh tế Thành Nam kiêm Chủ nhiệm Ban quản lý.
Sau khi Thẩm Hoài đến Hà Phổ, vì để điều chỉnh toàn diện về quy mô kinh tế của toàn huyện, liền nắm bắt Khu kinh tế Thành Nam trong tay.
Tân Phổ phát triển hệ thống cảng công nghiệp lớn, Thành Nam là Khu kinh tế mới cấp tỉnh phát triển sớm nhất ở thành phố Đông Hoa, phát triển cũng không thể ngưng trệ lại. Đặc biệt sau khi con đường Mai Phổ được xây dựng, Khu kinh tế Thành Nam nằm ở hai bên quốc lộ Mai Phổ, có ưu thế để phát triển thêm nữa.
Mà đồng thời làm khu quan trọng của huyện Hà Phổ, thị trấn Thành Quan sắp bắt tay vào cải tạo thành cũ, cũng là công việc trọng tâm mà toàn huyện phải phối hợp để xây dựng cảng. Triệu Thiên Minh phải giúp đỡ toàn diện để xử lý việc ở ban ngành chính huyện. Cho nên Thẩm Hoài ngoài việc để Triệu Thiên Minh phân công quản lý hai trọng điểm công tác này ra, ngoài ra còn sắp xếp Tống Hiểu Quân đi xuống để phụ trách những công tác cụ thể.
Hai chức vụ này, Đỗ Kiến không ngừng hâm mộ. Chỉ cần Tống Hiểu Quân có thể ổn định được hai năm, thì việc nhẹ nhàng tiến vào bộ máy Thường vụ như Đới Tuyền là chuyện dễ dàng.
Tuy nhiên trong lòng Đỗ Kiến hiểu rõ, ngoài Thẩm Hoài tín nhiệm Tống Hiểu Quân hơn ra, quan trọng hơn là Tống Hiểu Quân có ưu thế về tuổi tác hơn y.
Tống Hiểu Quân năm nay mới ba mươi tư tuổi, cho dù y có rèn luyện thêm mười năm nữa, cũng là một người trẻ đáng để làm tiếp sự nghiệp. Còn y mười năm nữa phải suy nghĩ đến việc lui về tuyến sau rồi.
Tuy nói về thời gian y vào bộ máy Ủy viên thường vụ không muộn hơn so với Tống Hiểu Quân, nhưng triển vọng phát triển trong mười năm tới, y lại không thể so với Tống Hiểu Quân. Mười năm sau, Thẩm Hoài có thể đẩy Tống Hiểu Quân lên làm Bí thư Huyện ủy, Bí thư Quận ủy. Còn y mười năm nữa chỉ có thể lui về tuyến sau.
Từ điểm này mà nói, Thẩm Hoài chỉ có thể dành tài nguyên bồi dưỡng chính trị đặt lên người Tống Hiểu Quân, Vương Vệ Thành, thật sự khiến y ngưỡng mộ vô cùng.
- Phía Vệ Thành, ngoài công việc ở phòng Thư ký, cũng phải đảm nhiệm công việc ở cục Xúc tiến đầu tư. Thẩm Hoài nói: - Anh bắt đầu muộn, bây giờ không cho anh một chút trọng trách, thì anh trưởng thành cũng chậm. Anh không sợ khổ chứ?
Vương Vệ Thành bật cười vui vẻ: - Bí thư Thẩm thấy tôi giống người ngại vất vả sao?
Vương Vệ Thành đảm nhiệm Phó chủ nhiệm phòng xử lý sự vụ huyện kiêm phân công quản lý phòng Thư ký, cũng chỉ là cấp phó phòng. Kiêm thêm quản lý cục Xúc tiến đầu tư, qua một thời gian nữa đề bạt làm Trưởng phòng cũng là đương nhiên. Dù vất vả hơn nữa cũng không thể từ chối.
Vương Vệ Thành chưa đến một năm đã từ cấp Phó ban nhảy lên cấp Trưởng phòng, cũng xem như là kỳ tích trong quan trường huyện Hà Phổ. Nhưng Vương Vệ Thành tốt nghiệp chính quy, lúc dạy ở trường lại tiếp tục học nghiên cứu sinh, trong quá trình đề bạt lên làm cán bộ cũng không có vấn đề gì.
Nói chuyện cũng khá nhiều rồi, Thẩm Hoài để mấy người Đỗ Kiến về. Trước khi đi, tài xế tiểu Mã hỏi: - Sáng mai mấy giờ tôi đến đón Chủ tịch huyện Thẩm ạ?
- Không cần, cũng gần mà, tôi đi bộ qua là được. Thẩm Hoài nói, không muốn tài xế sáng sớm đã qua đón hắn.
Chiếu theo quy định, cấp Phó huyện không được phân công tài xế riêng, nhưng những tài xế trong Ủy ban nhân dân huyện lại cố định đi theo một Phó chủ tịch huyện, cũng không khác tài xế riêng là mấy. Dư ra hai người, mới có thể để những người khác lâm thời thuyên chuyển.
Thẩm Hoài trước kia đều tự mình lái xe, nên mới không cần đến tài xế riêng. Cho dù đi đường dài, thì có nhân viên đi cùng thay nhau lái xe, cũng không vất vả gì nhiều. Bây giờ hắn tiếp nhận toàn bộ công tác chủ trì Ủy ban nhân dân của Cát Vĩnh Thu, tài xế riêng trở thành tiêu chuẩn phải có. Mặc dù hắn quen tự lái xe, cũng phải chỉ định một lái xe tùy lúc nhận phân công, nếu không sẽ có những hỗn loạn không cần thiết bên trong Ủy ban nhân dân huyện.
Tuy nhiên, rốt cuộc là ai lái xe cho hắn, Thẩm Hoài còn chưa quyết định, muốn suy nghĩ một thời gian nữa rồi mới tính.