Ngày tiếp theo, mới sáng sớm Thẩm Hoài đã vội đến huyện tham gia Hội nghị, đây cũng là Đại hội hắn chính thức chủ trì công tác Ủy ban nhân dân huyện, bổ nhiệm quyền Chủ tịch huyện. Ngu Thành Chấn đại diện cho Ban Tổ chức Thành ủy tham dự hội nghị, tuyên bố bổ nhiệm. Tuy nhiên sau khi hội nghị kết thúc liền trở về thành phố, không ở lại Hà Phổ, cũng tránh cho mọi người ngại ngùng lẫn nhau.
Mai Khê cũng là mấy năm gần đây mới quy hoạch vào khu Đường Áp. Thẩm Hoài lúc học trung học cũng ở trấn Thành Quan, mấy người bạn học trung học như đám Vương Vệ Thành, rất nhiều người cũng đến từ các xã, thị trấn của huyện Hà Phổ. Thẩm Hoài có thể nói là người thổ địa ở Hà Phổ, hiểu rõ tình hình của huyện Hà Phổ hơn rất nhiều so với những cán bộ ở những nơi khác đến.
Trước đó đảm nhiệm vị trí Phó bí thư Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện, phân công quản lý khá hẹp, công việc còn tương đối nhẹ nhàng. Sau khi toàn diện tiếp nhận công tác của Ủy ban nhân dân huyện, Thẩm Hoài liền bận rộn suốt mấy ngày.
Lại vì kịp việc chuyển giao hàng năm, tài chính, kiểm toán cùng những hội nghị tổng kết các loại rất nhiều, sau tết năm 97 một tháng, Thẩm Hoài đều nghiên cứu các loại hồ sơ, tham gia hội nghị, điều tra các xã, thị trấn, gần như không có thời gian nghỉ ngơi.
Huyện Hà Phổ còn chưa có khởi động cơ cấu đơn giản hóa xã, thị trấn. Lúc Mai Khê, Hạc Đường tách ra, toàn huyện còn có hai mươi tám xã, thị trấn và một xã thuộc nông trường; Đi điều tra nghiên cứu từng xã, thị trấn một, giao lưu với các lãnh đạo xã, thị trấn, nghe báo cáo để tìm hiểu tình hình, thăm dò tính tình, tư tưởng công tác đối phương, cũng khiến Thẩm Hoài vô cùng mệt mỏi rồi.
Sự thoải mái trước đó, bây giờ lại được trả về gấp bội.
Việc cải cách chế độ ở các doanh nghiệp thuộc huyện, năm nay phải triển khai toàn diện. Đồng thời những xã, thị trấn được triển khai, công tác đơn giản hóa các cơ cấu thuộc huyện, còn phức tạp hơn nhiều so với việc cải các các doanh nghiệp nhà nước. Liên quan nhiều hơn nữa, những khúc mắc lợi ích trong phạm vi sâu hơn nữa, đồng thời còn phải liên kết với các thành phố, thị trấn trong huyện, các quy hoạch sản nghiệp, lượng công việc vô cùng lớn.
Đặc biệt là công tác quy hoạch giai đoạn đầu không đủ rõ ràng, không thể suy xét đến toàn diện. Thời kỳ sau sẽ có rất nhiều tai họa ngầm, cho nên trước khi tiến hành đơn giản hóa ở các xã, thị trấn, công tác điều tra nghiên cứu thời kỳ đầu phải do Thẩm Hoài tự mình đi làm.
Mãi cho đến ngày mười lăm tháng một, Thẩm Hoài mới dành thời gian đến được Từ Thành, tham gia buổi họp báo cáo thành quả quá trình đàm phán về Nhà máy lọc dầu Từ Thành.
Trên phương án cơ bản mà Thẩm Hoài xác định, Tôn Á Lâm, Tiền Văn Tuệ ở Từ Thành, tiến hành đàm phán cụ thể về phương án mượn xác, định giá tài sản cũng như tính kỹ thuật đối với Công ủy các doanh nghiệp có vốn đầu tư nhà nước thành phố Từ Thành, Tập đoàn luyện hóa Từ Thành cũng như cơ cấu chứng khoán Nhà máy lọc dầu Từ Thành, thời gian đàm phán kéo dài đến một tháng.
Phương án trong giai đoạn đó cũng không ngừng được điều chỉnh. Lúc đó phương án mới nhất được hình thành, cũng là phương án được các nơi chấp nhận. Trong hội nghị báo cáo thành quả đàm phán nếu không có người đề xuất ý kiến khác, thì sẽ ký duyệt, phương án sẽ được sửa thành bản thảo tiến vào giai đoạn phê duyệt.
Mặc dù Thẩm Hoài không dành được thời gian, nhưng bản thảo về điều chỉnh phương án, Tôn Á Lâm, Tiền Văn Tuệ sẽ nhanh chóng báo cáo tin tức về. Mỗi lần phương án được điều chỉnh một lần, nội bộ Mai Cương cũng đều phải họp thảo luận. Lần báo cáo thành quả lần này cũng chỉ là một hình thức mà thôi.
Tuy nhiên Công ủy các doanh nghiệp có vốn đầu tư nhà nước ở thành phố Từ Thành có hình thức long trọng một chút, Thẩm Hoài cũng không thể không nể mặt mà qua đó.
Từ Bái không xuất hiện, Chủ tịch Chu của Từ Thành cũng như Mạnh Kiến Thanh phụ trách công tác phối hợp của Thành ủy, Phùng Chí Sơ và các quan viên của Công ủy doanh nghiệp nhà nước đều tham gia cuộc họp báo.
Trước khi phương án cuối cùng được đưa ra, Nhà máy lọc dầu Từ Thành tuyên bố tạm ngưng hoạt động, nhưng giá cổ phiếu đã tự động tăng vọt lên 2.8 tệ/ cổ phiếu.
Phương án cuối cùng chính là những tài sản cố định và tòa nhà Thành Hoa sẽ tách khỏi Nhà máy lọc dầu Từ Thành, Tập đoàn Mai Cương rót vào bốn trăm triệu tiền vốn, trở thành người tiếp nhận Nhà máy lọc dầu Từ Thành từ tay Thành phố Từ Thành với giá bốn trăm triệu. Ngoài ra, Nhà máy lọc dầu Từ Thành với giá cổ phiếu 3.3 tệ/ cổ phiếu, phát hành tám trăm triệu cổ phiếu lưu hành đối với Tập đoàn Mai Cương, Đầu tư Chúng Tín, Đầu tư Chử Giang, Đầu Tư Hồng Cơ và các cá nhân khác. Để thu mua lại những cổ quyền của họ đối với Xưởng I, xưởng II Mai Cương, với giá cổ phiếu tương tự phát hành một trăm triệu cổ phiếu lưu thông đối với Chứng khoán Trường Tín ở Từ Thành, để tăng lên ba trăm ba mươi triệu tiền dự trữ đầu tư.
Chứng khoán Trường Phong và Hợp Nguyên không tham gia phát hành.
Cho dù bọn họ cũng có thể đưa ra được hơn ba trăm triệu như vậy, nhưng tổng toàn bộ lên tới hơn một tỷ rưỡi, Chứng khoán Trường Phong và Hợp Nguyên dù tham gia phát hành cũng không có ý nghĩa gì.
Tuy nhiên Nhà máy lọc dầu Chử Nam được hợp thành một, dưới sự yêu cầu nghiêm khắc của thành phố Từ Thành, với năng lực thiết kế ban đầu là năm trăm ngàn tấn dầu thô mỗi năm, đã tăng lên đến một triệu tấn, quy mô tăng lên gấp đôi.
Vốn đầu tư từ các cơ cấu chứng khoán địa phương của Từ Thành phát hành thêm, cộng thêm số tiền đầu tư Tập đoàn Mai Cương rót vào, đều sẽ dùng vào cơ sở luyện hóa này.
Ngoài mỏ dầu Đình Tây mỗi năm cung cấp cho Nhà máy luyện hóa Chử Nam năm trăm ngàn tấn dầu ra, Tập đoàn Mai Cương còn chuẩn bị biến bến tàu dầu thô Tân Phổ, thành cảng trung chuyển dầu thô, mỗi năm sẽ chuyển năm trăm ngàn tấn dầu thô nữa cho Nhà máy luyện dầu Chử Nam.
Nhà máy lọc dầu Từ Thành có đủ lượng dầu thô để nhập khẩu, tuy không nhiều, chỉ có sáu trăm ngàn tấn, nhưng lại là một trong mười hai doanh nghiệp trong nước có tư chất nhập khẩu dầu thô.
Là một cảng trung chuyển dầu thô được Tập đoàn Mai Cương đầu tư xây dựng thêm, đồng thời là điều kiện để mở rộng đầu tư Nhà máy luyện hóa Chử Nam, công văn này liền từ thành phố chuyển tới danh nghĩa Tập đoàn Mai Cương.
Sau khi định hướng phát hành thêm, Nhà máy lọc dầu Từ Thành lại đưa Công ty TNHH Tập đoàn công nghiệp Mai Khê đã đổi tên tiếp tục lên sàn giao dịch. Tập đoàn Mai Cương trở thành công ty mẹ của Tập đoàn công nghiệp Mai Khê.
Kể từ đó liền hình thành Đầu tư Chử Giang, Đầu tư Chúng Tín và Tập đoàn Hoài Năng, Tập đoàn khai thác đầu tư Mai Khê đều có liên kết với công ty mẹ là Tập đoàn Mai Cương (trong đó đại diện bộ Điện lực có tính chất đầu tư Nhà nước là Tập đoàn Hoài Năng và đại diện đầu tư địa phương là Tập đoàn đầu tư khai thác Mai Khê với tổng khống chế cổ phần là 51%, bảo đảm tính chất khống chế cổ phần của Tập đoàn Mai Cương là không thay đổi). Mà trong tầng kết cấu quyền cổ phần, hình thành tầng quản lý Đầu tư Chử Giang, Đầu tư Hồng Cơ, Đầu tư Chúng Tín, với cục diện Tập đoàn Mai Cương khống chế cổ phần liên hợp công nghiệp của công ty Mai Khê.
Lần này sau khi mượn xác, ngoài thông qua Tập đoàn Mai Cương để nắm giữ được hàng triệu cổ phiếu lưu thông từ Đầu tư Mai Khê, Đầu tư Chúng Tín, Đầu tư Hồng Cơ, Đầu tư Chử Giang và cấp quản lý Mai Cương. Tuy số lượng cổ phiếu lưu thông này trong phương án chỉ ước tính tập trung khoảng hai mươi bốn tháng, nhưng cũng có thể khiến mấy người Tôn Á Lâm, Tống Hồng Quân có thể chứng khoán hóa số cổ phiếu đầu tư của sản nghiệp Mai Cương.
Bên ngoài Thẩm Hoài không có liên quan trực tiếp đến Tập đoàn Mai Cương, do Uông Khang Thăng đại diện cho Mai Cương cùng ký kết hiệp nghị với Công ủy doanh nghiệp nhà nước thành phố, cũng do Uông Khang Thăng, Tiền Văn Tuệ trò chuyện với phóng viên truyền thông.
Sau khi dùng cơm ở nhà khách tỉnh, mấy người Thẩm Hoài và Uông Khang Thăng lại quay về phòng làm việc của Đông Hoa đóng tại Từ Thành, khách sạn Đông Hoa, cuối cùng lựa chọn gặp mặt với cấp quản lý và kỹ thuật nòng cốt của Nhà máy lọc dầu Từ Thành.
Hồ sơ tài liệu của Ngụy Phong Hoa, Trịnh Kiến Chương, Chu Dung, Thẩm Hoài đã xem nhiều lần rồi. Nhưng trước đó thật sự hắn không thu xếp được thời gian, không tham dự được đàm phán cụ thể. Hắn cũng từng tiếp xúc với hai người Ngụy, Trịnh này hai lần, chưa được tính là quen biết.
Nhưng Tôn Á Lâm, Tiền Văn Tuệ , Từ Khê Đình trong một tháng nay, gần như mỗi ngày đều gặp mặt với những người đó, nhận định đối với hai người Ngụy, Trịnh này vẫn tương đối chính diện. Thẩm Hoài đương nhiên cũng tin tưởng vào cách nhìn của Tôn Á Lâm.
Tuy Nhà máy lọc dầu Từ Thành mấy năm nay thua lỗ nghiêm trọng, tồn tại rất nhiều vấn đề, nhưng Ngụy Phong Hoa, Trịnh Kiến Chương, Chu Dung, cũng có thể gọi là nhân vật nòng cốt của Nhà máy lọc dầu Từ Thành. Năng lực chuyên ngành của họ thật sự không thể nghi ngờ, tuổi tác cũng tầm bốn mươi tuổi, là những người chính trực mẫn cán, cần cù chăm chỉ, dốc sức cho công việc.
Phương án xây dựng Nhà máy luyện hóa Chử Giang, bọn họ đều tham gia vào công tác chuẩn bị thời kỳ đầu. Muốn dùng tốc độ nhanh nhất để khởi động hạng mục xây dựng Nhà máy luyện hóa Chử Giang với sản lượng một triệu tấn/ năm, tách nhà máy cũ ra. Mai Cương ngoài cử nhân viên tài vụ và Chủ tịch hội đồng quản trị công ty luyện hóa trên danh nghĩa ra, những việc làm cụ thể, Thẩm Hoài còn nhất định phải dùng bọn họ.
Ngụy Phong Hoa năm nay ba mươi tám tuổi, dáng người hơi thấp, còn thấp hơn Từ Khê Đình nửa cái đầu, hai má hơi gầy, tướng mạo cũng không đẹp, nhưng lại là nhân vật quan trọng trong đội ngũ quản lý mà Nhà máy lọc dầu Từ Thành để lại bao năm nay, trước đó đảm nhiệm vị trí Xưởng trưởng trong xưởng hai là xưởng quan trọng dưới quyền Nhà máy lọc dầu.
Sau khi đến khách sạn Đông Hoa, Thẩm Hoài cười chào đón mấy người Ngụy Phong Hoa, cười nói: - Trong cuộc đàm phán trước đây, Mai Cương cũng không hứa hẹn điều gì đối với những cán bộ cũng như kỹ thuật cốt cán được lựa chọn ở lại như các anh, cũng là vì muốn không làm rối phán đoán của các anh. Nếu các anh đã kiên định lựa chọn ở lại, tràn đầy sự tự tin đối với tương lai của ngành luyện hóa Mai Khê, bây giờ tôi có thể nói với mọi người, hoan nghênh mọi người gia nhập vào Mai Cương. Tương lai huy hoàng của Mai Cương cần có sự cống hiến của mọi người, tương lai huy hoàng của Mai Cương chắc chắn cũng thuộc về mọi người. Vài ngày nữa Tống tổng sẽ đặc biệt giải thích với mọi người về chính sách kế hoạch về quản lý nội bộ Mai Cương, tin chắc sau khi Nhà máy luyện hóa Chử Nam được xây dựng thành công, mọi người có thể vì chính mình mà có được một tương lai huy hoàng. Hiện tại toàn bộ cấp quản lý Mai Cương chỉ có thể khống chế được 6% cổ phần, trong ba đến năm năm sau, tỷ lệ này sẽ lên đến 10-15%...
Mấy người Ngụy Phong Hoa, tuy trước đó cũng thuộc về quản lý cấp cao trong các công ty lên sàn, nhưng trước đó Nhà máy lọc dầu Từ Thành thuộc về nhà nước khống chế cổ phần. Trong phương diện này, Từ Thành tương đối bảo thủ, không có chủ trương cấp quản lý khống chế cổ phiếu, lại thực tế tham chiếu tiêu chuẩn của hệ thống đầu tư nhà nước cho cấp quản lý vay tiền.
Trước đây Ngụy Phong Hoa kiêm xưởng trưởng xưởng hai, mỗi năm tiền lương thực tế có được cũng chỉ ba bốn chục ngàn tệ mà thôi.
Mặc dù ở những vị trí quan trọng sẽ có những thu nhập đen, hơn nữa lỗ hổng trong việc giám sát tài chính của Nhà máy lọc dầu Từ Thành trước đây cũng rất lớn. Nhưng đối với những người có tâm với nghề nghiệp, hy vọng có thể phát triển mà nói, cho dù có thu nhập đen, cũng còn kém hơn so với những người khác nhiều.
Ngoài hồ sơ ra, Thẩm Hoài cũng tiến hành điều tra bối cảnh của mấy người Ngụy Phong Hoa, đều không có vấn đề gì lớn.
Nhà máy lọc dầu Từ Thành trở thành Công nghiệp Mai Khê, công ty lên sàn với danh nghĩa tổng đầu tư đạt đến ba tỷ, giá cổ phiếu cũng tăng thêm một bậc, giá trên sàn chứng khoán vượt mức năm trăm triệu cũng không có gì là không tưởng tượng được.
Cấp quản lý Mai Cương mặc dù chỉ mới khống chế có 6% cổ phiếu công ty, theo giá trị thị trường thì đã là một nguồn tài chính khổng lồ ba trăm triệu.
Tuy Ngụy Phong Hoa không hy vọng xa vời là có thể giống như mấy người Triệu Đông, trở thành nhân vật quan trọng của Mai Cương hệ. Nhưng chỉ cần có thể tham gia vào danh sách những người quản lý khống chế cổ phần, quy mô khống chế cổ phần trong tương lai cũng là tính theo trăm ngàn, hàng triệu đấy.
Với vấn đề Nhà máy luyện hóa Chử Nam, ở khách sạn nói chuyện đến 12 giờ. Thẩm Hoài lại sắp xếp xe, cùng Tôn Á Lâm đưa mấy người Ngụy Đông Hoa rời khỏi khách sạn.
Uông Khang Thăng, Tiền Văn Tuệ đều về phòng nghỉ ngơi, Thẩm Hoài không ngủ được, đi lên con đường phía bên trái tòa nhà, nhìn về phía học viện kinh tế phía đối diện - Mấy người Ngụy Phong Hoa không chủ động nói tới Nhà máy luyện hóa Tân Phổ, có phải bây giờ anh cảm thấy thất vọng không? Tôn Á Lâm ở trong phòng nhìn thấy Thẩm Hoài đứng bên ngoài hút thuốc, liền khoác áo đi ra ngoài.
Thẩm Hoài cười cười, quay người lại, nói: - Có lẽ trong lòng họ chưa đủ tin tưởng
- Đợi mấy người Ngụy Phong Hoa xây dựng xong Nhà máy luyện hóa Chử Nam, chuẩn bị cho Nhà máy luyện hóa Tân Phổ, ít nhất phải đến hai năm sau mới có khả năng khởi công, anh có thể đợi đến hai năm không? Tôn Á Lâm hỏi, - Việc Nhà máy luyện hóa Tân Phổ, rốt cuộc trong lòng anh có tính toán như thế nào?
Tuy sản lượng luyện hóa dầu thô của Nhà máy luyện hóa Chử Nam cuối cùng nâng lên thành một triệu tấn, nhưng trong toàn quốc sản lượng luyện hóa chỉ đột phá đến mức tám mươi triệu, một trăm triệu tấn, chỉ là một hạng mục nhỏ mà thôi.
Nếu chỉ vì hạng mục này, mà đã không tiếc gì để công khai với những nhân vật lớn trong Tống hệ, thì có chút không xứng đáng. Mà ưu thế luyện hóa thật sự có thể phát triển nằm ở Tân Phổ, chứ không phải ở Từ Thành hay Chử Nam Mà ngành luyện hóa phát triển với tiêu chuẩn cao ở Tân Phổ, thứ nhất phải có vốn, thứ hai phải có người.
Thẩm Hoài đương nhiên có thể cưỡng chế ra lệnh cho Ngụy Đông Hoa cho người đi chuẩn bị cho hạng mục Nhà máy luyện hóa Tân Phổ. Nhưng dưa xanh sẽ không ngọt, bọn họ không đủ tự tin với hạng mục luyện hóa phát triển với quy mô lớn. Nếu rút người từ đây, ngược lại sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới việc xây dựng Nhà máy luyện hóa Chử Nam.