Mùa đông giá lạnh ở Từ Thành vừa ẩm thấp vừa lạnh lẽo, trên lầu có máy điều hòa, vừa mới tiễn bọn người Ngụy Phong Hoa rời khỏi khách sạn, Thẩm Hoài vẫn không cảm thấy gì, lúc này đang đứng ở phía sau lầu hút hai điếu thuốc, gió lạnh thổi một luồng gió qua cổ, liền cảm thấy lạnh cóng cả người, không theo Tôn Á Lâm ở ngoài đứng bên ngoài hứng gió lạnh, quấn chặt áo đi vào trong.
Khách sạn Đông Hoa cũng là nơi văn phòng đại diện Đông Hoa trú tại Từ Thành, là một hội quán thời kì dân quốc và mấy tòa lầu phụ hợp thành một khu kiến trúc mới xây vào năm chín mươi.
Hội quán sau khi xây dựng lại được sử dụng để kinh doanh buôn bán, nhưng mấy tòa lầu nhỏ đằng sau, được dùng làm nơi họp hội nghị hay nơi dừng chân tạm thời của của các quan viên Đông Hoa ở Từ Thành.
Để tiết kiệm kinh phí, trong huyện cũng đã sử dụng những khách sạn xưa cũ ở Hà Phổ khôi phục lại, ở bên này bao gồm một tòa ba tầng lầu nhỏ kiểu phương Tây làm nơi làm việc của đồn trú từ ban huyện. Ngoại trừ nơi làm việc, nơi ở của các nhân viên ra, cũng có thể sắp xếp phòng hội nghị, phòng tiệc chiêu đãi loại nhỏ, tầng trên cũng có mấy căn phòng khách trang trí rất đẹp, để cho các lãnh đạo dừng chân nghỉ ngơi.
Lầu nhỏ nhìn vào bám đầy bụi bặm, ngoại trừ cửa sổ nằm ngoài lầu thì đều bám đầy các dây leo lâu năm, trải qua mùa đông chỉ còn mấy chiếc lá vàng lẻ loi, dường như lầu nhỏ lộ ra các mạch máu của da thịt, nhưng mà Thẩm Hoài lại thích phong cách u nhã tĩnh mịch này mang một chút vắng vẻ.
Thẩm Hoài đi vào, chủ nhiệm đồn trú từ ban huyện Liêu Đức Chí đang từ sau quầy trực ban đi ra, trên tay cầm chiếc áo gió, cũng không biết có nên lấy ra đưa cho hắn đỡ lạnh, Thẩm Hoài nhìn Liêu Đức Chí gật đầu nói: - Mọi người đều đã bận rộn cả ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi; đưa hộp thuốc Kim Diệp cho tôi...
Liêu Đức Chí không hiểu tại sao Thẩm Hoài chuyên gia thích hút loại thuốc Kim Diệp tầm thường nhất của Đông Hoa, nhưng lãnh đạo thích hút loại thuốc gì, thích loại rượu nào, bên này đều có kho chứa để chuẩn bị lúc cần thiết, chính những nhân viên đi theo bên cạnh lãnh đạo cũng từ bên này lấy một ít rượu và thuốc về, cũng là nơi này mở cửa cung cấp.
Liêu Đức Chí đưa thuốc cho Thẩm Hoài, dõi theo hắn và Tôn Á Lâm đi lên lầu, lại dùng giọng điệu không cao không thấp, dặn dò nhân viên trực ban mấy câu về chuyện công việc, mới đi về phòng, nhưng mà cũng không dám ngủ sâu, mọi lúc có thể nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài.
- Dự án luyện hóa Tân Phổ, rốt cuộc anh có lên kế hoạch chưa? Tôn Á Lâm vào phòng, vẫn cứ vặn hỏi Thẩm Hoài về vấn đề đó.
Thẩm Hoài gác chân lên bàn trà tùy ý ngồi, mở gói thuốc rồi đốt thuốc, nói: - Kế hoạch đất đai bên Tân Phổ đã lưu lại hết rồi, còn có thể lên kế hoạch gì? Trừ phi tiền và người Diêu Vinh Hoa hẹn với tôi ngày mai gặp mặt, nhưng mà ông ta hiển nhiên sẽ không đem lại tin tốt lành gì cho tôi.
- Kế hoạch ủy thác sản nghiệp bên Nghiệp Tín, có thể không thực hiện được, được đánh giá là nguy cơ rất cao. Tôn Á Lâm nói trực tiếp tin xấu này cho Thẩm Hoài biết.
Ngân hàng Nghiệp Tín ngoại trừ lấy được tiền gửi tiết kiệm thu được của công chúng ở trong nước ra, còn có thể bán cho khách hàng một ít chứng khoán hoặc các sản phẩm ủy thác quản lý tài sản các loại sản nghiệp đầu tư cổ quyền.
Thẩm Hoài từng thương nghị với Diêu Vinh Hoa, có thể nhờ ngân hàng Nghiệp Tín thử mở ra một quỹ ngân sách sản nghiệp, chuyên tổng hợp khai phát thu thập tiền vốn cho cảng Tân Phổ.
Cái quỹ ngân sách ủy thác sản nghiệp này, so với đầu tư Chung Tín, đầu tư Hồng Cơ về bản chất thì không có gì khác nhau, không giống nhau ở chỗ, đầu tư Chung Tín, đầu tư Hồng Cơ định hướng trong giới Hoa Thương ở Hong Kong, Luân Đôn và Paris thu thập số vốn đầu tư sản nghiệp cổ quyền, nhưng quỹ ngân sách ủy thác sản nghiệp của ngân hàng Nghiệp Tín, là định hướng các khách hàng của ngân hàng Nghiệp Tín thu thập số vốn đầu tư.
Nếu như phương án này được thực hiện, vậy ngân hàng Nghiệp Tín vẫn sẽ tổng hợp khai phát thu thập từ tám trăm triệu đến một tỉ cho cảng Tân Phổ. Hiện nay bên trụ sở chính của ngân hàng Nghiệp Tín phân xét hạng mục sản phẩm này độ nguy hiểm quá cao, chuyện này về cơ bản coi như thất bại rồi.
Thẩm Hoài cũng không biết bên trụ sở chính của Nghiệp Tín lại xác thực cho rằng độ nguy hiểm quá cao, hay là có người bắt đầu ra tay giở thủ đoạn bên này rồi.
Thấy Thẩm Hoài ngồi ở đó hút thuốc không nói lời nào, Tôn Á Lâm liền qua đó ngồi, giật lấy điếu thuốc từ trong miệng cuả Thẩm Hoài, theo góc ngồi của cô ấy, không tiện bắt chéo chân lên bàn trà, cô ấy bèn đặt chân lên người Thẩm Hoài, ra vẻ đắc ý hút vài ngụm thuốc, nói rằng: - Thuốc này cũng không tệ lắm...
Tôn Á Lâm về khách sạn bên này, liền thay chiếc quần Jean, khiến cho đôi chân cô ấy càng thon thả hơn; tuy rằng Tôn Á Lâm không chút kiêng kị đặt chân lên người của hắn, Thẩm Hoài vẫn không dám chạm vào.
Tôn Á Lâm hút vài ngụm thuốc, rồi trả lại Thẩm Hoài, nói tiếp:
- Mai Cương sau khi tiếp quản lọc dầu Từ Thành, chỉ có thể được sáu trăm ngàn tấn dầu thô hạn ngạch nhập khẩu, mà chính sách năng lượng nước ta lúc này, về phương diện khai thác và nhập khẩu dầu thô, sẽ chỉ kẹp càng ngày càng chặt, mà không thể mở rộng tiến thêm một bước cho nên Mai Cương cũng đừng hòng mong có thể có thêm nhiều hạn ngạch.
- Hiện tại các nơi Hoa Bắc, Đông Bắc đều dựa vào các mỏ dầu lớn mà các nhà máy luyện hóa lớn nhỏ nổi dậy nhiều vô số, tờ phê văn này không thể hiện giá trị nào hết, trước đó lọc dầu Từ Thành ngại giá thành nhập khẩu dầu thô từ nước ngoài quá cao, và loại bỏ không dùng đến, nhưng đợi thêm hai năm tình hình phát triển kinh tế trong nước, cô mới coi lại lần nữa giá trị của tờ phê văn này. Hiện nay mức độ tăng trưởng khai thác dầu thô trong nước, cũng đã thấy rõ không theo kịp tiến độ phát triển kinh tế rồi, nhưng trước khi trong nước chưa phát hiện được mỏ dầu lớn mới, kinh tế trong nước đối với việc dựa dẫm vào dầu thô nước ngoài sẽ ngày càng tăng theo từng năm.
- Giá trị cao tới đâu, cũng chỉ có sáu trăm ngàn tấn hạn ngạch mỗi năm, chỉ có thể bù vào lỗ hổng dự án luyện hóa ở Chử Nam. Tôn Á Lâm nói. - Nhưng một khi ở Tân Phổ xây cơ sở luyện hóa quy mô lớn hơn, mỗi năm ba triệu tấn dầu thô chỉ có thể lấy từ dầu mỏ, hai xí nghiệp Tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc mua hàng, nhưng dầu nhiên liệu luyện ra bán ở trong nước lại chịu sự hạn chế nghiệm ngặt về giá cả, nghiệp vụ luyện dầu dường như không thấy được lợi nhuận trong tương lai. Nghiệp Tín đã cho Tân Phổ luyện hóa thậm chí đưa ra lời phê bình nguy cơ rất cao cảng Tân Phổ, tôi đã nói chuyện với cha tôi qua điện thoại, bên Luân Đôn và Paris, cũng cảm thấy bước này bước quá lớn. Đám người Ngụy Phong Hoa càng quan tâm đến việc xây dựng của dự án luyện hóa Chử Nam. Thậm chí đều không chủ động đề cập dự án luyện hóa Tân Phổ, có thể thấy họ đối với thị trường trong tương lai vẫn có tính toán của bản thân chúng...
- Sản lượng luyện hóa trong nước chủ yếu tập trung ở Hoa Bắc, Đông Bắc, những nhà máy luyện hóa này giống như lọc dầu Từ Thành lúc trước, đều có trang thiết bị cũ kĩ, công nghệ tương đối lạc hậu và các vấn để liên quan; vấn đề quan trọng nhất là, nhiên liệu dầu trong tương lai và nguyên liệu hóa dầu chủ yếu là ở thị trường Hoa Đông, Hoa Nam, sản lượng luyện hóa thiếu hụt nghiêm trọng. Vịnh Hoài Hải nằm ở điểm kết hợp hai khu vực lớn, trên thực tế là tiên cơ chiếm cứ địa lý. Tuy rằng ba triệu tấn đường dây luyện dầu, mười cái một trăm triệu cũng có thể làm tiếp, nhưng nếu thực sự chỉ đầu tư mười cái một trăm triệu, mua một số trang thiết cũ kĩ vận hành không ổn định, vậy thật sự sẽ phải lao đầu vào một vố. Nếu như lúc bắt đầu chúng ta bỏ ra số vốn đầu tư lớn, lên đường dây luyện dầu tiêu chuẩn cao, cho dù là luyện dầu, tôi cũng cảm thấy đó cũng là dự trù lợi nhuận. Trong tương lai chúng ta phải nỗ lực cố gắng, xem có thể cao hơn mức bình quân trong nước bao nhiêu. Nếu như chỉ có thể đạt mức bình quân, vậy xác suất lỗ vốn là rất cao, nhưng nếu chúng ta có thể làm tốt hơn thì sao? Bây giờ chúng ta lấy ba tỉ làm lại dự án luyện hóa hoàn toàn mới, nếu như không làm được mức bình quân của tổng công ty Dầu mỏ và Hóa chất Trung Quốc, vậy thực sự có thể không cần làm rồi.
- Lòng tin của anh cũng nhiều đấy chứ, nhưng quỹ ngoại vi vẫn phải theo mức bình quân ngành nghề để phán đoán xem có nên tiếp tục đi tiếp không, điều này cũng khiến anh không còn nóng tính luôn.
Tôn Á Lâm nói.
Thẩm Hoài thở dài một tiếng, nói: - Giá cả dầu nhiên liệu trong nước trong thời gian ngắn không thể buông lỏng, khiến cho thị trường đóng kín này chịu sự khống chế nghiêm ngặt, nguy cơ bước vào thực sự rất cao, nhưng mà thị trường nguyên liệu công nghiệp hóa chất này buông lỏng. Đừng có thấy thị trường nguyên liệu công nghiệp hóa dầu hiện nay suy thoái, nhưng trong hai năm nay đã xuất hiện một sự thay đổi rõ rệt, có một số người vẫn chưa ý thức được...
- Thay đổi gì? Tôn Á Lâm hỏi.
- Trong nước từ năm ngoái đã bắt đầu đối với việc nhập khẩu dầu thô từ nước ngoài từng bước phát triển, năm chín mươi lăm tổng số lượng khai thác dầu thô trong nước đạt khoảng hơn một trăm bốn mươi triệu tấn, chiếm con số rất nhỏ, số liệu năm chín mươi sáu vẫn chưa ra, nhưng từ tin tức thu thập được cho thấy, số lượng nhập khẩu dầu thô năm chín mươi sáu tăng đến hai mươi lăm triệu tấn đều là chuyện rất bình thường. Tuy là con đường nhập khẩu dầu thô đa số gọi là dầu thô Trung Quốc, do hai tổng công ty dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc kiểm soát, nhưng số lượng nhập khẩu dầu thô tăng mạnh, lỗ hổng cung ứng dầu thô trong nước đang nhanh chóng khuếch đại, chứng minh nhu cầu dầu nhiên liệu và nguyên liệu ngành công nghiệp hóa dầu trong nước tăng mạnh, buông lỏng sự hạn chế giá cả thị trường nguyên liệu ngành công nghiệp hóa dầu, sẽ có khả năng thực hiện được. Chúng ta làm luyện hóa, giảm sản lượng nhiên liệu, tăng sản lượng etylen và các sản phẩm hóa chất khác, sau đó kéo hạ lưu phát triển của các khu công nghiệp lọc dầu, nguy cơ tổng thể có thể kiểm soát được...
- Khả năng tiền vốn của tỉnh Hoài Hải vẫn còn rất yếu. Tôn Á Lâm cảm khái nói.
Thẩm Hoài nhếch miệng, chỉ biết cười không nói lời nói.
Lần này bổ sung thêm cơ cấu chứng khoán và doanh nghiệp tương quan của Từ Thành sẽ ra hơn ba trăm triệu vốn đầu tư nhận trù một trăm triệu cổ phần, nhưng không thể vì thế mà cho rằng nơi nào có bao nhiêu tiềm lực vốn có thể đào được.
Cơ cấu chứng khoán và doanh nghiệp tương quan của Thành phố Từ Thành và nhận trù lần này, chủ yếu vẫn là trong tay họ có một số lượng lớn cổ phiếu lưu hành của lọc dầu Từ Thành bị mắc kẹt, bây giờ bọn họ muốn giúp Mai Cương, muốn tiếp tục hát tuồng phát triển thành luyện hóa lớn, sắt thép lớn, cảng biển lớn này , còn phải hát tốt nữa, mới có thể kích thích giá cổ phiếu tiếp tục tăng vọt, những cổ phiếu lưu hành mà trước đó bọn họ nắm giữ, mới có cơ hội thoát khỏi rắc rối.
Nói đến cùng thì bọn họ chỉ là lấy tiền nhỏ giải quyết tiền lớn.
Về một phương diện khác, lần này tham gia nhận trù cơ cấu chứng chứng khoán của địa phương thành phố Từ Thành, đều vì tỉnh Hoài Hải hoặc thành phố Từ Thành thuộc doanh nghiệp nhà nước, địa phương thành phố Từ Thành thúc đẩy địa phương doanh nghiệp nhà nước tham gia nhận trù, đa số tiền vốn thu thập được cũng sẽ dùng để mở rộng quy mô dự án luyện hóa Chử Nam, đồng thời cũng sẽ mở rộng nguồn thuế địa phương thành phố Từ Thành.
Sau khi thu thập được hơn ba trăm triệu tiền vốn của dự án xây dựng luyện hóa Chử Nam, toàn bộ dây chuyền công nghiệp luyện hóa có thể gia tăng thêm hơn một trăm triệu nguồn vốn cho Từ Thành. Điều này đối với địa phương mà nói, chẳng qua cũng là một vụ giao dịch có tính toán.
Ngoại trừ cái này ra, muốn địa phương thành phố Từ Thành vét thêm mười triệu để xây dựng cảng Tân Phổ, cũng là điều không thực tế lắm; Từ Bái - kẻ giấu mặt đứng đằng sau đâu phải một tên ngốc.
Thẩm Hoài suy đoán Từ Bái yêu cầu bọn họ mở rộng quy mô dự án luyện hóa Chử Nam, trên thực tế là muốn hạ thấp bọn họ ở Tân Phổ đồng thời khởi công tính khả thi của dự án luyện hóa.
Hiện tại dự án luyện hóa Tân Phổ không chỉ thiếu tiền, mà còn thiếu người, Thẩm Hoài trong nhất thời cũng chỉ có thể vì chuyện này mà gượng cười.
Tôn Á Lâm phồng má lên, rồi nói:
- Có một số người nhát gan, không dám bước chân vào dự án luyện hóa Tân Phổ, nhưng cổ phiếu lưu hành của công nghiệp Mai Khê, chưa chắc sẽ không làm cho bọn chúng thích thú. Nếu như tôi đem hơn một trăm triệu cổ phiếu lưu hành nắm giữ ở Chung Tín đều chuyển ra ngoài, gần như có thể gom góp đủ số vốn khởi động dự án luyện hóa ở Tân Phổ.
- Bây giờ thì chuyển nhượng, có bị thua lỗ quá không? Thẩm Hoài hỏi.
Sau khi phương án mượn xác được thực thi, Chung Tín ngoại trừ thông qua cổ phần gián tiếp của tập đoàn Mai Cương đối với công ty niêm yết công nghiệp Mai Khê, trong tay còn đem một trăm sáu mươi triệu cổ phiếu lưu hành trực tiếp nhận được của công ty niêm yết. Theo giá bổ sung mà tính, giá thị trường của số cổ phiếu này hơn năm trăm triệu.
Đem số cố phiếu lưu hành này chuyện nhượng ra số vốn năm trăm triệu, khởi công dự án luyện hóa Tân Phổ trước kì hạn vẫn có thể được, như vậy sẽ có thể làm trước một số việc, mà không cần lãng phí thời gian.
Tuy nhiên, xem xét cần phải tiếp tục đem một số tư sản quy mô lớn, nhưng dự án vừa và nhỏ có lợi nhuận khả quan tiếp tục nhập vào công ty niêm yết để ủng hộ giá cổ phiếu tiếp tục tăng cao, hiện tại Chung Tín sẽ đem số cổ phiếu lưu hành này đóng gói chuyển nhượng, sẽ tương đối bị thua thiệt.
- Lúc đầu lão nương cũng đã đầu tư vào hai trăm triệu đô la, không có lỗ cũng phải có lời. Đương nhiên rồi, lần này lão nương còn đem hết tiền bạc đặt cược lên người của ngươi, ngươi mà dám làm lão nương thua đến cái quần lót cũng không còn, lão nương suốt cuộc đời này sẽ không tha cho ngươi. Tôn Á Lâm hung hãn nói, nhưng lại có sức hấp dẫn và quyến rũ không thể tả.