Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 624 - Chương 622: Luyện Hóa Lớn (4)

Chưa xác định
Chương 622: Luyện Hóa lớn (4)

Buối tối, Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm cùng nhau đi đến nhà cô út ở Tân An Từ Thành ăn cơm. Tống Hồng Quân chưa rời Từ Thành về Hồng Kong, cũng bị kéo đi.

Dượng út là Đường Kiến Dân bận triển khai công việc; từ việc cải tạo và đường sắt Từ Đông đến khai thác than Hoài, công việc cần điều động các bộ và ủy ban trung ương kết hợp với nhau là cực lớn. Cô út Tống Văn Tuệ hơn một tháng nay cũng hối hả xuôi ngược, còn bận bịu với chuyện nhân sự nội bộ và điều chỉnh cơ cấu của tập đoàn Hoài Năng cũng khó có thể nghỉ ngơi ở Từ Thành.

Phương án điều chỉnh cơ cấu và nhân sự của tập đoàn Hoài Năng cũng đã ra lò bước đầu.

Tập đoàn Hoài Năng có thể sẽ được lên Doanh nghiệp nhà nước cấp giám đốc sở, tách khỏi tập đoàn Đông điện, trực thuộc bộ Điện Lực, thành lập điện lực Hoài Năng và xí nghiệp than đá Hoài Năng lên xí nghiệp cấp 2.

CÔ út Tống Văn Tuệ đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc tập đoàn kiêm bí thư thư Đảng; Hồ Thư Vệ chỉ đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc điện lực Hoài Năng, không thể kiêm nhiệm chức vụ Phó tổng giám đốc nữa. Thậm chí bí thư tổ Đảng của điện lực Hoài Năng cũng là do cháu rể Hạ Tương Hoài là Diệp Nghi đảm nhiệm. Đồng thời thư ký của Đới Thành Quốc là Trịnh Tuyển Phong cũng đảm nhiệm chức phó tổng giám đốc, phó bí thư tổ Đảng, Tổng giám đốc, bí thư tổ Đảng của Hoài Năng.

Ngoài việc chuyển giao tài sản Điện lực ra, bộ Điện lực sắp tới còn nghĩ cách để tập đoàn Hoài Năng có thể chi hai tỷ cho việc triển khai cải tạo đường sắt Từ Đông và hạng mục khai thác tài nguyên than Hoài.

Sự sắp xếp người như vậy chỉ có thể là trước đó Lưu Kiến Quốc can thiệp mượn cớ Mai Cương mượn xác lên xác lên sàn chứng khoán, người Tống Đới Hạ sau lưng có âm mưu gì không thì chỉ là phỏng đoán.

Đối với kết quả như vậy, Thẩm Hoài cũng sớm có thể đoán trước được. Biết ông cụ còn ở đây, tất cả mọi người còn có thể kiềm chế. Chỉ cần cô út Tống Văn Tuệ còn ở vị trí Tổng giám đốc kiêm bí thư tổ đảng của Hoài Năng thì trong thời gian ngắn, tình thế cũng sẽ không xấu đi.

Người giúp việc chuẩn bị cơm chiều, còn Thẩm Hoài, cô út và dượng út đang ngồi nói chuyện trong phòng khách.

Thẩm Hoài nhìn cô út mới qua tuổi năm mươi, chỉ khoảng một tháng không gặp mà hai bên mai đã bạc đi không ít mới thầm nghĩ rằng trong khoảng thời gian này, mọi việc xảy ra cũng khiến bà hao tâm tổn trí nhiều, liền hỏi: - Đúng rồi, vị trí trợ lý tổng giám đốc đã quyết định chưa?

- À Tống Văn Tuệ hỏi: - Cháu muốn đề cử ai.

Gia đình cô thư ký trước đây ở Giang Ninh, sau khi Hoài Năng và Đông Điện tách ra, vẫn muốn tiếp tục làm ở Đông Điện, vốn không đi cùng đến Từ Thành làm việc, cũng có lẽ sau khi nhìn thấy có vấn đề, mới nghĩ tới việc rời xa.

Người giúp việc, lái xe đều theo tới, tuy nhiên Tống Văn Tuệ đến Từ Thành còn muốn xem xét chọn thư ký một lần nữa.

- La Khánh, cô cũng đã gặp qua, phó tống giám đốc công ty thủy điện Du Sơn đấy, nghiệp vụ và khả năng rất tốt. Thẩm Hoài nói: - Thôi lão gia và vợ chồng họ đã kết bạn nhiều năm. Chỉ có điều là đã công tác ở huyện dưới lâu năm rồi, tầm nhìn có chút bị hạn chế, nếu công tác có gì không thích ứng, xin cô bồi dưỡng thêm cho

- Ừ, nếu hắn có vấn đề gì, cô bắt cháu qua giáo huấn là được Tống Văn Tuệ cười nói, cô đối với La Khánh, Phùng Ngọc Mai đều có ấn tượng, cũng biết một số nhân tài tiềm lực ưu tú của Mai Cương hệ, con đường đi lên tầng cao hơn không cần qua địa phương, cô bên này có thể dẫn dắt được

Sau khi thành lập điện lực Hoài Năng, thủy điện Du Sơn liền trở thành xí nghiệp cấp ba dưới chướng của Hoài Năng.

Tương lai của tập đoàn Hoài Năng ở trọng điểm của thị trường điện lực là phát triển nhiệt điện. Hai năm sau quy mô của nhiệt điện đạt tới dung lượng sáu triệu kw. Mà thủy điện Du Sơn hai năm sau có thể phát được hai trăm nghìn kw là cao nhất. Còn chưa đạt bằng một phần ba lượng điện cần. Ở trong tập đoàn Hoài Năng cho ra rìa cũng là kết quả tất yếu.

Tiếp tục để La Khánh ở lại thủy điện Du Sơn cũng không có lợi cho sự trưởng thành và phát triển của y. Thẩm Hoài nghĩ chi bằng điều hai vợ chồng La Khánh, Phùng Ngọc Mai trực tiếp đến Từ Thành.

Thẩm Hoài nghĩ thầm rằng cũng may La Khánh sớm gia nhập vào Hoài Năng, điều đến Hoài Năng đảm nhiệm chức vụ trợ lý tổng giám đốc, được điều động trong nội bộ và là trong phạm vi quyền hạn của cô út Tống Văn Tuệ. Nếu không thì lúc này mà lấy người giữ chức vụ quan trọng từ bên ngoài đưa vào thì sẽ gặp phải hạn chế rất lớn.

Ăn cơm tối xong lại nói chuyện về chuyện luyện hóa Tân Phổ và việc của Thành Tín. Thấy Thẩm Hoài không có ý rời đi, Tôn Á Lâm nghi ngờ hỏi: - Anh hôm nay không về Đông Hoa à? Đã 9 giờ tối rồi, tuy đường cao tốc Từ Thành rất thông thoáng nhưng ngồi trên xe trở về Hà Phổ cũng đến một hai giờ sáng.

- Ngày kia, Thành Di đi lên tỉnh báo cáo. Hôm nay, nó mà dám đi cô sẽ đánh gẫy chân nó. Tống Văn Tuệ nói.

Trước mặt Tống Văn Tuệ, Tôn Á Lâm không nói toạc ra, chỉ là có dư vị liếc Thẩm Hoài một cái.

Còn với sự cương quyết giữ lại của cô út, Thẩm Hoài cũng chỉ thể hiện vẻ mặt đau khổ: - Ngày kia cháu lái xe tới Từ Thành không được sao?

- Cậu bây giờ hãy xin phép ở lại với huyện đi. Cậu không ở Hà Phổ thì có chuyện bọn chúng cũng sẽ không trông mong vào cậu. Nếu cậu đi về giờ mà lại có chuyện thì còn có thể thoát thân được không? Tống Văn Tuệ biết sau khi Thẩm Hoài chủ trì toàn bộ các công việc của Ủy ban nhân dân huyện sẽ gặp phải nhiều việc phát sinh, nhiều khi không còn được tự do nữa, nói: - Sau khi Mai Cương tiếp quản lọc dầu Từ Thành, cậu cũng không thể để mọi việc cho người khác, luyện hóa Tân Phổ vẫn phải bám lại ở trên đó. Cậu hãy ở lại Từ Thành hai ngày mà suy nghĩ một chút đi

- Cô, cô cũng giật dây Thẩm Hoài lúc này khỏi công hạng mục luyện hóa của Tân Phổ à. Tống Hồng Quân nói, - Nếu hạng mục ở Chử Nam phải có quy mô trên một triệu tấn thì hạng mục luyện hóa ở Tân Phổ, con cảm thấy dù có hoãn đến một năm cũng không phải là không thể

- Từ Bái khiêu khích ở đằng sau, khăng khăng yêu cầu nâng cao quy mô của luyện hóa Chử Nam một triệu tấn. Nhìn qua là muốn đảm bảo thuế của Từ Thành có tăng trưởng. Nhưng mục đích chính của hắn là khống chế Tân Phổ đồng thời nâng cao khả năng luyện hóa Tống Văn Tuệ nói, - Càng như vậy thì chúng ta càng là cắn chặt thúc đẩy luyện hóa Tân Phổ. Đây cũng là mục tiêu quan trọng mà Mai Cương tiếp nhận lọc dầu Từ Thành, không thể vì gặp phải một chút khó khăn mà quên đi điều đó được

- Đường sắt Từ Đông và cảng Tân Phổ là hai huyết mạch chính của khu vực vịnh Hoài Hải trong tương lai. Nếu như nhồi nhét hậu cần vào phía trong của huyết mạch đó thì sản nghiệp của Tân Phổ và Mai Khê sẽ thúc đẩy huyết mạch lưu thông, phát ra động lực. Thẩm Hoài hiểu rằng Tống Hồng Quân không tin tưởng lắm, tự nhiên cũng muốn nói kích thêm vào một chút - Hiện giờ chúng ta vừa mới xuất hiện khái niệm than Hoài xuất đông, rất nhiều phương diện còn chưa có phản ứng lại hoặc là có nhiều người đã biết đến nhưng chưa có phản ứng gì. Dù sao thì cũng không có cách nào để xác nhận sự chủ động trong việc xây dựng vịnh Hoài Hải mạnh như thế nào, đầu tư lớn ra sao. Một khi công việc cải tạo đường sắt Từ Đông được chứng thực, được khởi công xây dựng thì chúng ta sẽ giành lấy xây dựng căn cứ luyện hóa ở Tân Phổ. Có thể là để hai nhà dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc gộp thành Tổng công ty dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc

- Có khoa trương như vậy không? Tống Hồng Quân hỏi.

- Đúng là không học không hay mà. Tống Văn Tuệ không kìm nổi, muốn cầm lấy cái gì đó mà đập cho Tống Hồng Quân phát, nói: - Đường sắt Từ Đông sau khi cải tạo xong thì than Hoài xuất Đông bắt đầu nổi lên chỉ là lợi ích phụ thêm mà điều quan trọng nhất chính là cùng đường sắt Trung Nguyên và đường sắt Giang Hoài thông với nhau. Địa vị trước đây của Đông Hoa bị mờ nhạt. Nói cho cùng chính là đầu tư vào điểm chính không đủ, tuyến đường Chử Giang lại kém an toàn và ngắn mà đường sắt Từ Đông lại là tuyến lẻ, sức vận chuyển không đủ lớn. So với Giang Chiết thì sớm tạo thành hệ thống đường sắt trong nước dày đặt nhất, khả năng phóng xa rất mạnh. Cũng là thế, Tổng công ty dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc trước mắt cũng bố trí luyện hóa ở Hoa Đông sau đó mới để việc đẩy mạnh công tác xây dựng căn cứ ở tỉnh Trấn Hải là việc chính. Và một khi Tổng công ty dầu mỏ và hóa chất Trung Quốc nhận thức được việc cải tạo đường sắt Từ Đông thì Tân Phổ càng mở rộng càng làm ăn được, để cho cảng Tân phổ cùng Trấn Hải làm bệ phóng cho khu Hoa Đông không kém chỗ khác là bao cho dù là có vật cản dầu mỏ Trung Quốc, mặt khác là mong cũng được thâm nhập có khả năng đế xuất đến việc xây dựng căn cứ luyện hóa Tân Phổ.

Ở một địa khu thông thường chỉ có phê duyệt một dự án luyện hóa. Mai Cương mặc dù đang cắm rễ trên khu vực địa phương thì liệu đến lúc đó trong tỉnh liệu có ủng hộ Mai Cương hay không. Muốn đồng thời cùng xí nghiệp trung ương cấp bộ cạnh tranh trong hạng mục xây dựng này thì khả năng đạt được như mong muốn cũng không phải là lớn.

Huống chi đám người Triệu Thu Hoa ,Từ Bái rốt cuộc là có ý gì với Mai Cương cũng không phải là quá khó đoán.

Cách tốt nhất là trước khi bắt đầu cải tạo công trình ở Từ Đông, tranh thủ sự nhận thức ở khắp nơi đã có nhưng còn đang trong giai đoạn dang dở. Giành số lượng nhập khẩu dầu thô ở nước ngoài cũng không còn tăng như trước. Phía bên Tân Phổ trước tiên để cho dự án này được tìm hiểu kỹ càng.

Tài chính quả thực là khó khăn, dự án có thể được hoàn thiện trong nửa năm, có thể sẽ phải kéo dài thời gian xây dựng, bảo đảm dự án trước khi bắt đầu tiến hành phải được giải quyết tốt.

- Tân Phổ vốn là phải cạnh tranh cùng Trấn Hải à. Tống Hồng Quân đột nhiên hiểu ra rồi lại nói một cách nghi ngờ:

- Trước đây khẩu hiệu được đề ra chẳng phải là cạnh tranh với Bình Giang hay sao?

- Kinh tế tổng thể của Đông Hoa là lấy Bình Giang làm mục tiêu theo đuổi. Nhưng vì điều kiện xây dựng hải cảng Bình Giang so với Đông Hoa còn kém một chút. Hơn nữa, bên trong đó cũng không có xe lửa. Cảng Tân Phổ nếu đã lấy cảng Bình Giang làm mục tiêu theo đuổi, vậy thì mục tiêu ấy hãy đề ra thấp một chút. Nếu nhất định phải nói tới mục tiêu thì với khu vực Hoa Đông tương lai, Tân Phổ không thể tranh giành được vị trí thứ nhất thì cũng phải bảo vệ vị trí thứ ba chứ

- Cậu nghĩ lớn thật đấy. Cậu đây không phải bảo vệ Trần Bảo Tề đi vào ủy viên thường vụ Tỉnh à? Tống Hồng Quân cười nói.

Thẩm Hoài cười cười.

Trần Bảo Tề nếu có thể ổn định đại cục thì đúng là có thể thu được lợi ích khi phát triển các cảng đầu mối tổng hợp then chốt từ Đông Hoa. Dăm ba năm sau, cảng Tân Phổ chỉ cần có khả năng cạnh tranh với Trấn Hải vị trí cảng đứng đầu ở Đông Hoa, thì đều có thể đưa Trần Bảo Tề trực tiếp vào bộ máy Ủy viên thường vụ của tỉnh. Nhưng điểm mấu chốt vẫn là cần bọn họ có thể biết cách bình tĩnh.

Thẩm Hoài nhớ tới vài ngày trước ở cửa trạm thu phí trên quộc lộ biết được tình hình của Hồ Lâm. Hắn hiện giờ cũng không rõ việc theo cảng Tân Phổ càng ngày càng bị phát hiện nhiều, nhận được sự coi trọng, mà Tống Hệ ở bên trong Mai Cương lại một lần nữa chịu áp lực dưới tình hình bị áp chế, bên ngoài cùng Triệu Hệ tính toán có thể thêm một bước mạnh nữa hay không, cũng không rõ là liệu có người khác chen chân vào hay không.

Cảng trọng điểm hiện tại của cả nước cũng có vài cái như thế. Trong toàn bộ vị trí bên trong hệ thống nền kinh tế quốc dân cũng ngày càng quan trọng. Sau lưng mấy cái cảng trung tâm của thành phố, cái nào không phải là cảnh đẫm máu chứ?

Cô út không cho hắn trở về Đông Hoa, nhất định bắt hắn phải ở lại Từ Thành chờ Thành Di qua. Thẩm Hoài cũng không dám từ chối, tránh về sau bị quở trách. Biết cô út cùng dượng út làm việc và nghỉ ngơi có quy tắc, Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân, và Tôn Á Lâm cũng mau chóng xin phép đi ra về.

Nhưng vừa mới ra cửa, Tống Hồng Quân liền viện cớ có việc phải đi trước. Tôn Á Lâm lại véo người y hỏi: - Anh cũng đang nuôi vợ lẽ ở Từ Thành này đấy à?

Tống Hồng Quân cũng không nói, nháy mắt cùng Thẩm Hoài một cái rồi liền lẻn đi trước.

- Anh không đi tìm Trần Đan à? Tôn Á Lâm hỏi Thẩm Hoài.

Trần Đan ở Từ Thành, nhưng Thành Di sắp tới Từ Thành, Trần Đan sẽ không để hắn đi đến chỗ cô qua đêm. Thẩm Hoài có khổ cũng không thể nói nên lời.

Bình Luận (0)
Comment