Điền Ái Anh đạp phải cục gạch, cả người ngã quỵ trong ngõ hẻm tư thế rất khó coi, lồm cồm ngồi dậy, sờ mặt liền thấy máu đầy, gào khóc mà mắng: - Cái đồ chết bằm không có mắt kia, tám đời thất đức, ném gạch muốn đập chết tôi...
Tần Đại Vĩ, Dương Lâm đứng ở bên cạnh tuỳ tiện nói: - Đúng vậy, cửa tại sao lại có thể có cục gạch nhỉ? Ngồi yên nhìn Điền Ái Anh máu mũi loang đầy mặt, cũng không đi đỡ chị ta một cái.
Điền Ái Anh thấy không ai tới đỡ chị ta một cái, cũng không có mặt mũi mắng Tần Đại Vĩ, Dương Lâm cùng với em gái của chồng là Đông Huệ Nam, nhìn chồng mình là Đông Chí Quốc đứng ở trong sân sững sờ, ngoác miệng mắng:
- Mắt anh mù àh, có phải anh mong chờ tôi đập đầu chết luôn hay không hả, anh càng dễ tìm cô ả lẳng lơ họ Triệu ở xí nghiệp các anh chứ gì. Tôi xui xẻo tám đời mới tìm được đồ nhu nhược vô dụng lại còn không có lương tâm như anh, người ta muốn hại chết bà xã anh, anh ngay cái rắm cũng không kêu một tiếng...
Nhìn anh vợ của Dương Lâm - Đông Chí Quốc lại vẫn thực sự đi tới đỡ Điền Ái Anh đang nằm trên mặt đất muốn lăn lộn lên, Thẩm Hoài cũng nhẹ nhàng thở dài, hiểu được ý của Tần Đại Vĩ khi nháy mắt ra hiệu cho hắn là: Đông gia có một người đàn bà chanh chua như vậy, có thể không kiêng nể gì khóc lóc om sòm lăn lộn, văng tục chửi thề, không phải là không có duyên cớ đâu, việc này người khác đúng thực là không có cách nào nhúng tay, quan thanh liêm cũng khó đoạn tuyệt với việc nhà mình.
Thẩm Hoài cười nói với Dương Lâm:
- Hai ngày này vừa hay tôi đi theo anh Tần lăn lộn ở thành phố Từ Thành, buổi sáng đi Đại học Hoài Nam dạo qua một vòng, anh Tần muốn giới thiệu anh cho tôi quen, Hoài đại không thể tình cờ gặp mặt, nhàn rỗi cũng là không có việc gì, cũng là chạy như tên mù lang thang... Cũng không vội mà nói rõ mục đích đến.
Dương Lâm thấy Điền Ái Anh đang lầm bầm, tạm thời sẽ không chú ý tới bọn họ ở bên này, khẩn trương mời Thẩm Hoài vào sân trước đã, không lằng nhằng ở cửa.
Mái hiên thấp bé, nhìn có một ông lão sắc mặt xanh mét, Thẩm Hoài trong lòng biết ông ấy hẳn là cha vợ Dương Lâm, đại khái cũng để cho người vợ của con cả khóc lóc om sòm, thằng con lớn nhất vô dụng nên tức giận không nhẹ, bên nhà bếp phía tây có một bà lão đang lo liệu cơm trưa, nhìn thấy có khách vào nhà, liền vội vàng quệt nước mắt trong khóe mắt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.
Thẩm Hoài gật gật đầu chào hỏi, cũng không an ủi được gì.
Dương Lâm cũng hiểu Tần Đại Vĩ và Thẩm Hoài tới đây không hải là không công mà đến, nhưng với anh mà nói mặt khó coi nhất bại lộ trước mặt người ngoài, cũng là bối rối khó mà chịu nổi, hơn nữa lúc này Điền Ái Anh còn đang gào thét mắng không dứt ở ngoài cửa, anh cũng không rảnh đi phỏng đoán ý đồ Tần Đại Vĩ và Thẩm Hoài chạy tới đây, chỉ bất đắc dĩ cười khổ nói xin lỗi: - Thật sự là ngại quá...
- Nhà nhà đều có những trải nghiệm Thẩm Hoài nở nụ cười nhẹ, nhìn Đông Huệ Nam - vợ Dương Lâm giúp bọn hắn đem trà bưng lại đây, khom người, rồi lại ngồi xuống nói với Dương Lâm,
- Mai Cương mượn xác lọc dầu Từ Thành, tiến sĩ Dương đã nghe nói qua chưa?
- Ừh. Dương Lâm gật gật đầu, quan hệ giữa Thẩm Hoài và Mai Cương, anh cũng đã nghe Tần Đại Vĩ đề cập tới, nói, - Trong khoảng thời gian này lọc dầu Từ Thành náo nhiệt như vậy, tôi ở trường học muốn bịt tai không thèm nghe chuyện ngoài cửa sổ cũng không thể...
- Đối với lọc dầu, tôi là người ngoài nghề, tầng lớp quản lý chủ yếu của Mai Cương cũng không hẳn là hết sức tinh thông về ngành công nghiệp hoá dầu. Ngoại trừ phải tôn trọng ý kiến của cán bộ nòng cốt ngành Hoá dầu thành phố Từ Thành ra, đối với phát triển công nghiệp lọc dầu, chúng tôi vẫn cần phải nghe một chút ý kiến bên ngoài của những người vừa tinh thông vừa quen thuộc đối với ngành hoá dầu Từ Thành Thẩm Hoài nói, - Cho nên mới đánh bạo đến nhà...
Cho dù lúc này không có lòng dạ nào đi nghiên cứu thảo luận những vấn đề chuyên nghiệp này, nhưng Thẩm Hoài mở miệng hỏi, Dương Lâm cũng không thể cự tuyệt, anh liếc nhìn Tần Đại Vĩ một cái, muốn hỏi xem có nên đổi sang chỗ khác thảo luận mấy vấn đề này hay không.
Điền Ái Anh còn ở bên ngoài chửi bậy không dứt, Tần Đại Vĩ lúc đầu còn lo lắng Điền Ái Anh mắng khó nghe thì sẽ khiến Thẩm Hoài khó chịu, nhưng thấy Thẩm Hoài giống như người không có việc gì vậy, vào nhà liền hỏi han Dương Lâm về vấn đề phát triển công nghiệp hoá dầu, nghĩ thầm rằng Thẩm Hoài ở trong đó không hẳn là không có ý khảo nghiệm Dương Lâm.
Tần Đại Vĩ cũng không rõ ràng lắm Mai Cương có quyết tâm gia nhập ngành công nghiệp hoá dầu tới đâu, cũng không rõ ràng lắm Thẩm Hoài vội vã tiếp xúc với Dương Lâm, là đơn thuần tham khảo ý kiến của Dương Lâm, hay là nói có ý đồ tiến thêm một bước, nhưng biết là dưới tình huống như vậy, ý định của Dương Lâm còn có thể rõ ràng, quả thật nếu so với câu trả lời có chuẩn bị càng có thể thể hiện năng lực hơn.
Tần Đại Vĩ cũng ngồi yên không nhúc nhích.
Vấn đề lúc mới đầu của Thẩm Hoài chủ yếu vẫn là tập trung ở chi tiết kỹ thuật của hạng mục lọc dầu Chử Nam, Dương Lâm mặc dù đã ra khỏi ngành lọc dầu Từ Thành đã hai năm rồi, nhưng lọc dầu Từ Thành lập kế hoạch hạng mục Chử Nam là do Dương Lâm đã sớm bắt đầu ở lọc dầu Từ Thành từ lâu rồi, sau khi nghiên cứu thảo luận tính khả thi của hạng mục, chuyên gia bên phía ngành công nghiệp hoá chất Hoài Đại đều có tham gia.
Ngoại trừ trù tính công suất nâng cao gấp đôi ra, Dương Lâm đối với đủ các chi tiết của hạng mục lọc dầu Chử Nam, có thể nói là thuộc như lòng bàn tay. Tuy rằng trù tính năng suất cuối cùng sẽ đề cao gấp đôi, nhưng dẫn tới hàng loạt các thay đổi trong khống chế các khâu, cũng hoàn toàn nằm trong phạm vi năng lực chuyên nghiệp của Dương Lâm, đối với sự trưng cầu ý kiến của Thẩm Hoài, đều cho ý kiến rất chuẩn xác.
Mặc dù rời khỏi ngành lọc dầu Từ Thành đã hai năm, nhưng về năng lực chuyên nghiệp, Dương Lâm không kém gì bọn Ngụy Phong Hoa, Trịnh Kiến Chương, còn đối với kỹ thuật luyện hóa mới hiện nay và sự phát triển của hình thức sản xuất, thì có tầm nhìn càng sâu càng rộng hơn.
Anh vợ Dương Lâm dẫn theo bà xã Điền Ái Anh đi băng bó, lúc ăn cơm buổi trưa đúng là thanh tĩnh hẳn.
Bên này ăn cơm trưa gần xong, Điền Ái Anh mới cùng chồng trở về từ trung tâm y tế cộng đồng.
Cô thấy bên này không chờ cô trở lại mà đã ăn cơm, nhịn không được lại muốn phát hoả, nhưng nhìn thấy Thẩm Hoài ngồi ngay đó, ít nhiều cũng có chút e dè, ánh mắt hoang mang không xác định.
Cô vừa nãy đã nhìn thấy người này cùng Tần Đại Vĩ cùng đi tới đây, không thì làm sao nên chuyện vồ ếch ngay tại cửa, đại khái là trên mặt cọ rách một mảng, lại còn dùng thuốc, nói chuyện không tiện cho lắm, âm điệu giảm mấy phần hỏi Tần Đại Vĩ:
- Trưởng phòng Tần, đây là bạn anh à?
Phụ nữ có chồng thật là lợi thế, Tần Đại Vĩ mặc dù là cán bộ cấp Cục, nhưng không có thực quyền gì, làm cho chị ta mò không được chỗ tốt cùng lợi ích thực tế, cho nên bình thường nói chuyện cũng không khách khí lắm.
Thẩm Hoài ngửa người ra cười nói: - Tên là Thẩm Hoài, là bạn với anh Tần, anh Dương, nghe nói con chị Điền, anh Đông sinh nhật, liền theo lại đây tặng chút quà, Trong tay thật đúng là cầm cái bao lì xì đưa tới, - Vừa rồi chúng tôi còn đang tán gẫu bà chị Điền, nghe nói chị đầu cơ cổ phiếu, kiếm được rất nhiều tiền trong vụ lọc dầu Từ Thành nha, tôi cũng muốn học hỏi kinh nghiệm cùng bà chị Điền rồi...
Nghe Thẩm Hoài tâng bốc, chị ta đắc ý dễ nói chuyện hơn, Điền Ái Anh lúc này mặt mày hớn hở đứng lên, cũng nghiêm chỉnh nhận tiền lì xì của Thẩm Hoài, nói: - Ngại quá đi, đều là người trong nhà tùy tiện ăn bữa cơm, có thể tới thì là khách, còn không biết xấu hổ nhận quà àh?
- Cái này chính xác là nên mà Thẩm Hoài thấy đứa nhỏ nhà họ Đông gia sinh nhật, làm một bàn đồ ăn cũng không có khách nào khác đến, cũng biết bị đợt sóng gió này liên luỵ, nhân duyên trong thân thích ở quê nhà kém cỏi tới mức nào, cười tủm tỉm kiên trì đem tiền lì xì nhét vào tay Ái Anh, gõ mở lòng dạ chị ta, hỏi: - Chuyện đầu cơ cổ phiếu, vẫn phải cùng chị Điền bái sư học nghệ thôi, phí bái sư tôi sẽ không nộp đâu đấy
Trước mặt Điền Ái Anh, người của Đông gia cùng với Dương Lâm đều nói cực ít, không biết Thẩm Hoài tự dưng đột nhiên lại cùng Điền Ái Anh tán chuyện đầu cơ cổ phiếu là vì cái gì, nhưng thấy cơn cáu bẳn của Điền Ái Anh bị Thẩm Hoài làm dịu xuống, cũng để tuỳ bon họ tán gẫu.
Điền Ái Anh đón lấy phong bì tiền dày cộp sờ sờ, đau đớn trên mặt lập tức giảm đi ba phần, nháy mắt kêu chồng chị ta bưng ghế lại đây cho chị ta ngồi, vỗ đùi nói với Thẩm Hoài: - Tôi cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, cũng chỉ ngót chục ngàn đồng mà thôi, ăn theo được chút thịt. Nhưng mà, cũng không phải tôi tự thổi phồng, chỉ dựa vào đồ quỷ khù khờ tới mức một đấm cũng không đánh rắm ra được nhà tôi, chỉ biết ăn sạch tiền lương, chờ trợ cấp thất nghiệp, tám đời cũng không dành dụm được nhiều tiền như thế. Dương Lâm cũng là tên bại não, mọi người đều dựa vào tin tức nội bộ đầu cơ cổ phiếu, gã thân quen với lãnh đạo công ty như vậy, có tin tức nội bộ gì mà không do thám được nào? Nếu như một tháng trước biết tin tức mà đổ tiền vào, đừng nói ngót chục ngàn đồng, tám chục một trăm còn chẳng phải dễ như bỡn sao, cà đời cũng chẳng cần lo nữa. Tôi chính vì vậy mà tức mình với Dương Lâm. Bây giờ mọi người đều trông cậy có thể mò thêm ít tiền từ lọc dầu Từ Thành, tôi chỉ nhờ gã thăm dò chút tin tức, gã cũng lờ đi, cậu nói xem tôi không tức sao được? Nói tới đây, lại vẻ mặt hằm hằm với Dương Lâm, nhưng vẫn không quên tiếp tục khoác lác với Thẩm Hoài, - Cũng may mà tôi cũng có quan hệ không tệ với mấy công ty lớn này, không dựa vào Dương Lâm, cũng vẫn có thể biết được tin tức. Đồ quỷ kia nhà tôi, lá gan chỉ nhỏ bằng con chuột, nói cái gì mà tiền này không phải là cái chúng ta có thể kiếm được, tin tức nội bộ đa phần là lừa người ta, lừa cái đầu ổng, nhìn thấy tôi kiếm được ngót chục ngàn, ổng im re rắm cũng chẳng bật ra một tiếng
- Mấy doanh nghiệp lớn nào, chị Điền liên hệ với bọn họ được không, có thể tiến cử giúp tôi một chút không?
Thẩm Hoài hỏi.
- Vậy từ mấy công ty cổ phiếu rất nổi tiếng kia đó, trên TV cũng thường xuyên thấy bọn họ mặt mày rạng rỡ, chỗ tôi có số điện thoại của Dương Bách Vạn, cậu liên hệ với gã, chỉ cần nói là tôi giới thiệu, bảo đảm có thể có tin tức đáng tin cậy, cậu cứ theo đó mà mua vào bán ra là được Điền Ái Anh nói.
Thẩm Hoài lấy bản ghi chép ra, ghi lại mấy cái tên và số điện thoại liên lạc mà Điền Ái Anh báo, lúc này liền thay đổi vẻ mặt, nói: - Chị Điền, tôi đại diện cho chính phủ cảm tạ chị đã tố cáo mấy con chuột đục khoét này, tôi sẽ lập tức liên hệ với đội điều tra kinh tế cục Công an thành phố Từ Thành và cục điều tiết chứng khoán của tỉnh lập tức tiến hành lập án trinh sát đối với Trương Phát Tài và đám người Dương Bách Vạn. Bất kì hành vi thông qua tin tức nội bộ tiến hành giao dịch chứng khoán nào, đều cấu thành phạm tội kinh tế nghiêm trọng, là hành vi chúng ta phải nghiêm khắc đả kích...
Điền Ái Anh nào biết rằng Thẩm Hoài dẫn lời của chị ta là vì ý đồ này đâu, để Thẩm Hoài hù cho có chút hồ đồ, trong lúc nhất thời cũng không phân biệt được lời Thẩm Hoài nói là thật hay là giả.
Thẩm Hoài nói tiếp: - Tuy nhiên chị Điền, chị không cần lo lắng gì cả, chị là người nghe được tin tức thì mua vào bán ra, không cấu thành phạm tội. Tôi đảm bảo với chị, cũng sẽ tuyệt đối không truy cứu trách nhiệm của chị; hiện tại chúng tôi chủ yếu là điều tra ngọn nguồn tin tức lan truyền nội bộ. Chị tố cáo đám người Dương Bách Vạn là có công, tôi còn phải đề nghị công ty và Cục Công an thành phố tiến hành khen thưởng về kinh tế cho chị ấy chứ...
- Tôi, tôi,.. Điền Ái Anh nói lắp bắp, - Tôi không muốn tố cáo bọn người Dương Bách Vạn, tôi, tôi...
- Chị Điền, tôi biết chị đang lo lắng điều gì, có phải chị đang lo về chuyện bọn Trương Phát Tài, Dương Bách Vạn có quan hệ với xã hội đen, sợ bọn họ biết là do chị tố cáo sẽ tiến hành trả đũa chị? Thẩm Hoài cười tủm tỉm nói, - Chị yên tâm, tôi sẽ đặc biệt yêu cầu cục Công an thành phố, cục chứng khoán tỉnh nghiêm ngặt giữ bí mật tin tức chị tố giác, sẽ không liên lụy đến chị đâu. Hơn nữa, chỉ cần chứng cớ xác thực, mấy người bọn Dương Bách Tài ít nhất phải ngồi tù ba năm
Nói tới đây, Thẩm Hoài lấy điện thoại di động ra, ngay trước mặt Điền Ái Anh và người của Đông gia, bấm số của đội điều tra kinh tế Cục Công an thành phố Từ Thành, cũng không nhìn sắc mặt Điền Ái Anh: - Tôi là Phó bí thư huyện ủy, quyền Chủ tịch huyện Hà Phổ - Thẩm Hoài, đây là số điện thoại bảo mật của tôi, hiện tại có một vụ án phạm tội kinh tế quan trọng, tố giác với Cục Công an thành phố các anh...
Sau khi gọi điện thoại tố cáo với cục chứng khoán của tỉnh, Thẩm Hoài mới nói với Tần Đại Vĩ và Dương Lâm: - Anh Tần, anh Dương, tình hình bên này, tôi đã biết đại khái rồi, hay là chúng ta đổi qua nơi khác bàn bạc vấn đề này tiếp đi?
Tần Đại Vĩ, Dương Lâm thấy gương mặt phúng phính của Điền Ái Anh bị doạ tới mức trắng bệch, không nghĩ tới chiêu này của Thẩm Hoài đúng là có thể trị được chị ta, lập tức cũng nhịn xuống cùng Thẩm Hoài ra khỏi sân rồi nói sau.