Điền Dũng Quân đứng dậy day day cổ, cũng không nghĩ ngồi sẽ nói chuyện lâu như vậy; hơn nữa Thành Văn Quang rất hứng thú nói chuyện, có ý muốn ăn xong bữa khuya lại tiếp tục nói, đây cũng là chuyện rất hiếm gặp từ khi Điền Dũng Quân đi theo Thành Văn Quang mấy năm nay.
Những năm gần đây, Điền Dũng Quân theo Thành Văn Quang từ huyện đến Thành ủy, những cán bộ quen biết trong thể chế không đến một ngàn cũng đến tám trăm.
Tuy rằng thể chế thường bị người ngoài lên án, nhưng ngoài việc cái ngưỡng để bước vào hơi cao, mà quan trường lại tàn khốc, khiến đám quan chức giãy dụa để sinh tồn, để thăng tiến kia đều có tiêu chuẩn tương đối cao, mà Yến Kinh trở thành thủ đô, chốn quan trường chính là như thế.
Kể cả như vậy, một người tự đánh giá cao bản thân như Điền Dũng Quân đây, cũng không cho rằng trong số những vị quan chức và cán bộ quản lí doanh nghiệp địa phương mà anh ta đã gặp, về cả tầm nhìn và kinh nghiệm quản lí, có thể có mấy người so sánh được với Thẩm Hoài.
Từ sau việc lọc dầu ở Từ Thành, Thành Văn Quang không chiếu theo kế hoạch ban đầu đối với Thành Di nữa, về Từ Thành công tác, thái độ đối với người ngoài là rất mơ hồ, nhưng những người bên cạnh Thành Văn Quang đều biết Thành Văn Quang lúc đó đã quyết định, chỉ là chưa đến thời cơ công khai quyết định đó ra thôi.
Tuy nhiên, cũng không phải tất cả những người ở bên cạnh Thành Văn Quang đều có thể hiểu được quyết định của ông ta.
Thường có người nói thành tựu của Mai Cương mấy năm gần đây, chẳng qua do Thẩm Hoài là tên lãng tử gặp may, ở Đông Hoa ỷ vào quyền thế của Tống gia, lại dám làm trò đùa giỡn khắp nơi, dựa vào lợi thế có được những nhân tài đặc biệt có năng lực và sớm đã có kinh nghiệm kinh doanh ở địa phương.
Điền Dũng Quân trước đây ít nhiều cũng có suy nghĩ sai lầm này, dù sao Thẩm Hoài cũng còn quá trẻ, hơn nữa tiếng tăm trước đây cũng quả thực không hay ho gì, cảm thấy gửi gắm nơi hắn nhiều kỳ vọng như vậy là quá mạo hiểm.
Nhưng mà, trải qua cuộc nói chuyện hôm nay, Điền Dũng Quang không thể không nhìn nhận lại ấn tượng trước kia về Thẩm Hoài, cũng tin vào phán đoán của Thành Văn Quang, Thẩm Hoài quả thực có sức ảnh hưởng nhất định đối với Kỷ gia.
Cho dù không chứng kiến những thành tựu mấy năm nay của Mai Cương, nhưng chỉ qua tài ăn nói lưu loát của hắn, cũng xem như một thuyết khách tuyệt hảo, từ kinh nghiệm kết giao cùng Kỷ Thành Hi, Đàm Thạch Vĩ, thậm chí già trẻ của Kỷ gia Kỷ Nghiêm Tân, nói hắn có sức ảnh hưởng với Kỷ gia cũng chẳng phải nói quá.
Hơn nữa bây giờ Thẩm Hoài nhắc tới Kỷ gia, cho thấy ngộ tính và sự nhạy bén của hắn cũng không tồi chút nào.
Thành Văn Quang đúng là sớm đã có ý đến tỉnh Hà Bắc nhậm chức, đây cũng là chuyện mà ông tích cực lên kế hoạch mấy năm nay.
Sự tuyển lựa và phân công của cán bộ Đảng và chính phủ Tỉnh thành phố địa phương, một cán bộ lão thành ở nơi này nhậm chức lâu năm cũng tương đối quan trọng, cũng sẽ xem xét tới thái độ của các thế lực địa phương.
Ở một trình độ nhất định, tôn trọng những người này và ý kiến cùng thái độ của các thế lực địa phương, nhận lệnh của Đảng, chính phủ, ngoài có lợi cho việc giảm bớt mâu thuẫn địa phương, cũng có lợi cho cán bộ đến nhậm chức, triển khai công việc, lập thành tích nhanh hơn.
Đương nhiên, đằng sau đó còn nhiều nguyên tắc tránh né và giữ cân bằng.
Mai Cương và tập đoàn Hoài Năng trên danh nghĩa đều thuộc thế lực của Tống gia, cho nên Đảng, chính phủ tỉnh Hoài Hải hai cái ghế này, thế nào cũng không đến lượt người của Tống gia.
Nếu không, việc kinh doanh của Tống gia ở Hoài Hải, sẽ rơi vào tình thế khó có thể giữ cân bằng.
Kỷ gia tại tỉnh Hà bắc kinh doanh tuyến công trình than đá đông xuất nam, để Kỷ Thành Hi tới thành phố Thanh Hà nhậm chức, còn có thể nói là bồi dưỡng thế hệ sau, nhưng Kỷ gia mấy năm nay ẩn mình tránh nghi ngờ, thậm chí đến đời con cháu cũng không theo chính trị, chỉ phát triển trong lĩnh vực quân sự hoặc lĩnh vực doanh nghiệp nhà nước, cho nên Kỷ gia cũng khó có khả năng để môn sinh trực tiếp đến tỉnh Hà Bắc vì Kỷ Thành Hi và công trình tuyến đường hướng nam mà hộ tống, mà Kỷ gia sẽ hy vọng đề cử vị cán bộ có quan hệ hữu hảo với mình đến tỉnh Hà Bắc nhậm chức, cho rằng trao đổi lợi ích chính trị, cũng không vi phạm nguyên tắc cân bằng.
Số người tranh đoạt hai vị trí này ở tỉnh Hà Bắc không ít, hơn nữa đa số đều có thể nhìn ra tầm ảnh hưởng của Kỷ gia tới hai vị trí này, nhưng muốn có được sự trợ giúp của Kỷ gia, mấu chốt vẫn phải để Kỷ gia tin tưởng rằng sau khi mình ngồi lên vị trí này, sẽ giữ mối quan hệ hữu hảo với Kỷ gia, hơn nữa không làm tổn hại lợi ích của địa phương, không dẫn đến tranh chấp kịch liệt ở địa phương, gây tác động tiêu cực đến Kỷ gia, có khả năng quan hệ tốt với Kỷ gia.
Mà xét cá nhân Thành Văn Quang, cho dù giao tình với Đàm Thạch Vĩ không tệ, cũng rất khó có khả năng trực tiếp giao dịch với Kỷ gia.
Những lời hứa hẹn về lợi ích trong chính trị, tuy không cần có giấy tờ xác nhận trực tiếp, nhưng người ta cũng không phải kẻ ngốc, không phải cứ anh mở miệng nói đồng ý rồi là người ta sẽ tin ngay rằng anh có thể thực hiện lời hứa.
Khi Kỷ gia lựa chọn đối tượng thích hợp, phần nhiều là phán đoán dựa trên lý lịch và quan niệm chính trị trước đây của đối tượng đó.
Cán bộ cấp cao trên phương diện thực tiễn và quan niệm chấp chính đều sẽ để lại dấu vết rõ ràng về phong cách của mình, một mặt là do hành vi và tư tưởng của mỗi người sẽ hình thành nên phong cách của người đó, một mặt khác những quan chức cấp cao mà tính khí thay đổi thất thường sẽ không có cách nào đạt được sự tín nhiệm của người khác.
Thành Văn Quang gần sáu bảy năm nay không trực tiếp phân công quản lí công tác kinh tế và xây dựng địa phương, trên phương diện lý lịch chấp chính có thể nói là kém, ông ta thường phát biểu một vài bài, nhưng những cách nghĩ của ông ta đối với phát triển kinh tế, thúc đẩy xây dựng địa phương, đều khó để lại cho người ta ấn tượng mới mẻ, tuy nhiên cũng không phải là không thể sửa chữa, bổ sung.
Công trình than đá đông xuất nam cùng với ý tưởng xuất khẩu than đá Hoài Hải về miền đông, có tính tương đồng lớn, mà ở miền nam tỉnh Hà Bắc khu phục chế Mai Khê phát triển quy mô, càng có lợi cho việc thúc đẩy sự phát triển của Kỷ Thành Hi khi đảm nhiệm chức Quyền Chủ tịch thành phố Thanh Hà, vừa có thể quan tâm đến lợi ích của Kỷ gia trong công trình than đá đông xuất nam và lợi ích của thành phố Thanh Hà, vừa có thể nhận được sự hoan nghênh, ủng hộ của thành phố.
Thành Văn Quang lúc này lựa chọn nửa công khai ủng hộ Thẩm Hoài và Mai Cương, kì thực cũng là khiến Kỷ gia không cần lo lắng rằng sau khi ông ta tới tỉnh Hà Bắc sẽ có thay đổi gì lớn trên con đường hoạt động chính trị.
Mà vết nứt trong nội bộ Tống gia, cũng có thể khiến Kỷ gia không cần quá lo lắng về sự cạnh tranh giữa công trình than đá Hoài Hải xuất đông và công trình than đá đông xuất nam.
Đương nhiên rồi, nếu Thẩm Hoài có thể thông qua Kỷ gia hoặc Đàm Thạch Vĩ, làm rõ ám hiệu này với Kỷ gia, sẽ làm cho rất nhiều chuyện càng thêm thuận lợi.
Về phần sau này, mối quan hệ của Thành Văn Quang với Kỷ gia có thể tiến thêm một bước tốt đẹp hay không, có thể đạt được lợi ích chính trị càng lớn hay không, lại là chuyện sau này mới nói.
Ăn xong bữa khuya, Thành Di không chịu nổi nên rời đi, cô không cần phải tới thư phòng nói chuyện phiếm, liền đi tắm rửa nghỉ ngơi, Thẩm Hoài cùng Thành Văn Quang, Điền Dũng Quân đến thư phòng nói chuyện tiếp, chủ đề nói chuyện sau đó chủ yếu liên quan đến công trình than đá Hoài Hải xuất đông.
Những công đoạn xuất khẩu than đá Hoài Hải về miền đông rất phức tạp, tuy rằng Thẩm Hoài không trực tiếp tham gia vào những công việc điều động tiếp sau, nhưng toàn bộ ý tưởng đều do Thẩm Hoài đề ra trước, đối với những bộ ngành có liên quan, lần lượt gặp gỡ có thể thúc đẩy những bước tiến và sự dự tuyển, thay thế cũng như những mắt xích tường tận khác.
Tuy rằng trước đây Thẩm Hoài và Thành Văn Quang cùng với đám người Hạ, Đới đều đã từng nói về chuyện này, nhưng trước đây vẫn hoàn toàn là lên ý tưởng, sau nửa năm thúc đẩy tiến hành công việc, những ý tưởng ban đầu thêm một bước được hoàn thiện, lần này Thẩm Hoài muốn giải thích kỹ lưỡng hơn cho Thành Văn Quang.
Thành Văn Quang muốn vào danh sách tuyển chọn chức vụ Chủ tịch tỉnh Hà Bắc, mấu chốt vẫn là chỗ khó khăn trong việc khảo sát, cho nên ông ta càng hiểu tường tận về những chi tiết liên quan đến công trình than đá Hoài Hải xuất đông bao nhiều thì lúc tiếp nhận khảo sát, đối với sự phát triển kiến thiết tỉnh Hà Bắc, làm thế nào để chiếu cố lợi ích của địa phương và Kỷ gia, càng có được sự coi trọng của những nhân vật sau lưng.
Điều này không cần nói ra, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, Thẩm Hoài kể tỉ mỉ, Thành Văn Quang cũng hỏi kĩ càng.
Cho dù nội bộ Tống gia có sự chia rẽ, nhưng quan hệ cạnh tranh giữa công trình than đá Hoài Hải xuất đông và công trình than đá đông xuất nam, vả lại lợi ích sau này của Mai Cương cũng liên quan chặt chẽ với công trình than đá Hoài Hải xuất đông, đây là sự thật không cần tranh cãi.
Làm thế nào để khiến Kỷ gia tin tưởng Thành Văn Quang sau khi đến tỉnh Hà Bắc sẽ xúc tiến công trình than đá đông xuất nam, mà sẽ không âm thầm tìm cách làm suy yếu, chèn ép lợi ích của Kỷ gia, đó là vấn đề mấu chốt.
Đối với điểm này, Thẩm Hoài cũng từng lo lắng.
Tuy Thẩm Hoài cho rằng giữa hai bên sẽ có sự cạnh tranh lành mạnh, cảng Ký Hà mở rộng ra chính là khu vực vịnh Bột Hải, Tân Phố mở rộng ra chính là khu vực vịnh Hoài Hải, nếu lo lắng hai bên cạnh tranh không lành mạnh thì chính là biểu hiện không có lòng tin vào bối cảnh phát triển của nền kinh tế trong nước, nhưng hắn trước đây cũng khó mà đoán được ý đồ thực sự của Kỷ gia.
Có điều, trước khi khởi động dự án đường phòng thủ bờ biển, hắn và Kỷ Nghiêm Tân, Kỷ Thành Hi cũng đã có trao đổi trực tiếp, hơn nữa Kỷ Nghiêm Tân cũng cho đội ngũ của Bộ Trang bị Hậu cần tham gia vào việc kiến thiến Tân Phổ, khiến hắn tin rằng, Kỷ gia ở một mức độ cơ bản cũng có cái nhìn đại cục đối với chuyện này.
Cũng vì lẽ đó, trong vấn đề thúc đẩy hạm đội Hoài Hải chọn khu căn cứ, Thẩm Hoài lần này mới dự định đến thăm Kỷ Nghiêm Tân, xem Kỷ Nghiêm Tân có giúp được gì hay không.
Thẩm Hoài đem mối kết giao cá nhân giữa hắn và đám người Kỷ Thành Hi, cùng với chuyện tình cờ gặp mặt với Thôi Hướng Đông trên tàu, kể lại tường tận cho Thành Văn Quang nghe.
- Em nói sao mà ấn tượng của Thôi lão gia về anh lại tốt như vậy. Thành Di mặc đồ ngủ, mở cửa thư phòng bước vào, cô vừa vặn nghe đến đoạn Thẩm Hoài kể chuyện gặp Thôi Hướng Đông, nhịn không được chen ngang câu chuyện, - Hóa ra anh tranh thủ thể hiện bản thân lúc ở trên tàu à?
Thẩm Hoài nhếc miệng cười, Thôi lão gia có ấn tượng tốt với hắn, đích thực là do lần gặp mặt trên tàu đó, mà sau đó Thôi lão gia cũng thường xuyên giúp nói tốt về hắn trước mặt người khác, thực sự giúp ích rất nhiều cho việc làm thay đổi quan điểm của người khác về những ấn tượng xấu mà hắn gây ra trước đây.
Điền Dũng Quân ngồi bên cạnh cũng cười, Lưu Tuyết Mai đối với chuyện giữa Thẩm Hoài và Thành Di, từ thái độ do dự ban đầu đến lúc tích cực ủng hộ như bây giờ, những ý kiến của Thôi lão gia cũng là rất quan trọng. Anh ta không biết vì sao Thôi lão gia lại có ấn tượng tốt như thế về Thẩm Hoài, không ngờ lại có chuyện tình cờ gặp mặt dó, thầm nghĩ, cũng khó trách, thế gian này vốn luôn dành cơ hội cho những kẻ có sự chuẩn bị.
Tuy rằng không thể từ chuyện nhỏ này mà kết luận tâm tính của Thẩm hoài ra sao, nhưng Thẩm Hoài mấy năm gần đây sau lưng thể hiện mình rất ngang ngược, thực tế vẫn luôn giữ thái độ cẩn thận chặt chẽ, vẫn là rất đáng được khẳng định.
Điền Dũng Quân trong lòng nghĩ, có lẽ Bí thư Thành sớm đã đặc biệt chú ý tới Thẩm Hoài, mới ra quyết định rõ ràng sau sự việc lọc dầu ở Từ Thành.
- Chẳng phải con đi ngủ rồi sao, sao lại đi xuống đây? Thành Văn Quang hỏi.
- Cha, mọi người cũng không xem xem là mấy giờ rồi à? Thành Di đi tới vén bức rèm cửa sổ ra, ánh mặt trời mới lên chiếu rọi qua cửa sổ, cô nói: - Mọi người nói chuyện suốt một đêm, vẫn còn không nghỉ ư?
Thành Văn Quang lấy cái đồng hồ đeo tay mà ông đã tháo xuống để ở góc bàn lên xem, cười nói:
- Ồ, đã hơn sáu giờ rồi, còn chưa có cảm giác gì mà Ông nói với Điền Dũng Quân: - Cậu mau về chợp mắt chút đi, mười giờ đến đón tôi. Rồi lại nói với Thẩm Hoài: - Cháu cũng không cần về khách sạn đâu, trong nhà có phòng, buổi sáng cháu có thể ngủ bù. Buổi trưa để dì Lưu của cháu nấu cơm cho, buổi chiều cháu bận việc gì thì cứ làm đi, đến tối tầm chín giờ chú về, hai chú cháu ta nói chuyện tiếp