Ông cụ Thôi Hướng Đông một ngày trước gọi điện về Yến Kinh, buổi chiều Thôi Vĩnh Bình ở văn phòng bộ hậu cần dnah2 chút thời gian gặp mặt Thẩm Hoài
Thôi Vĩnh Bình đã nhậm chức Phó Tư lệnh hạm đội rồi, tuy nhiên người tạm thời chưa rời khỏi, thông tin linh động, người đến chạy chọt, cũng không chỉ riêng một mình Thẩm Hoài.
Thôi Vĩnh Bình trong lúc cấp bách, lưu lại thời gian gặp mặt Thẩm Hoài, cũng không dễ dàng gì.
Tuy rằng hạm đội Hoài Hải đã sớm liệt vùng duyên hải Tân Phổ vào danh sách những căn cứ ứng cử bến đỗ mới, cũng làm rất nhiều công tác khảo sát, nghiên cứu. Tuy nhiên Thôi Vĩnh Bình còn chưa chính thức đến nhận chức, trong tay không trực tiếp có tư liệu, Thẩm Hoài đến phòng làm việc của Thôi Vĩnh Bình, chủ yếu đem ưu thế chuyện quân dân phối hợp xây dựng ở bắc tuyến dọc theo cảng Tân Phổ và huyện Hà Phổ, báo cáo với Thôi Vĩnh Bình.
Thẩm Hoài và Thôi Vĩnh Bình cũng không có khả năng như nói chuyện với Thành Văn Quang, không giới hạn thời gian tiến hành trao đổi. Huống chi Thôi Vĩnh Bình còn phải bận bàn giao toàn bộ công việc bên này, Thẩm Hoài ngồi trong phòng làm việc của Thôi Vĩnh Bình chừng 40, rồi tạm biệt rời đi.
Tống Hồng Quân không có thân phận chính thức, chộn rộn trực tiếp tiến vào trụ sở chính của Tổng Hậu cần cũng không thích hợp, y đành cùng Vương Vệ Thành ngồi chờ trong xe, nhìn Thẩm Hoài từ trong trụ sở bước ra, hỏi: - Thế nào, Thôi Vĩnh Bình quan tâm không?
Phạm vi trụ sở Tổng Hậu cần rất lớn, văn phòng Thôi Vĩnh Bình lại nằm sát bên trong, Thẩm Hoài đi ra cả trán đều ướt mồ hôi, phả khí lạnh ra, cầm cốc nước uống một hớp nước, nói với Tống Hồng Quân: - Thôi Vĩnh Bình còn khoảng một tháng nữa sẽ rời khỏi Tổng Hậu cần, tuy nhiên cứ cho rằng y đã đến hạm đội Hoài Hải nhậm chức, cũng không có khả năng mới gặp mặt liền bày tỏ thái độ gì; y động tâm không, tôi thật nhìn không ra.
- Hừ. Tống Hồng Quân biểu môi nói: - Đều nói Thôi Vĩnh Bình có khuôn mặt sắt thép, tôi xem, đều là ngấm ngầm giở thủ đoạn sau lưng. Đảng chính quân bây giờ nhỉ, Thôi lão gia là người tính cách rõ ràng như vậy, gần như chạm không đến rồi. Tuy nhiên Thôi Vĩnh Bình có thể đồng ý sắp xếp gặp mặt tạm thời, tôi thấy y đã sớm động tâm, y là còn phải đợi càng nhiều người tỏ thái độ nữa mới chịu hé răng
- Động tâm cũng rất bình thường. Vương Vệ Thành cười nói: - Hạm đội Hoài Hải thành lập từ những năm năm mươi, đến nay đã được bốn mươi bảy năm lịch sử, mới xây dựng có bốn căn cứ bến đỗ, ai có thể thúc đẩy xây dựng trụ sở mới, người đó là công thần hạm đội Hoài Hải
Theo như lời Vương Vệ Thành, cũng là mọi người trong Mai Cương hệ lúc này giữ lợi thế lớn nhất.
Thôi Vĩnh Bình từ sau khi nhậm chức hạm đội, chỉ có thể nói là dậm chân tại chỗ, cũng không được thăng chức, nhưng hành động lần này cho thấy y trong quân đội đã tiến thêm một bước mở rộng chí hướng.
Thăng lên chức cán bộ trung tầng Đảng chính quân, còn có thể nói chủ yếu có người phía trên, nhưng đến cấp bậc của Thôi Vĩnh Bình, mạng lưới quan hệ, lý lịch kinh nghiệm, thành tích cơ bản đều thuộc về những yếu tố trung tâm không thể thiếu.
Trong bốn đội hải quân tàu chiến, hạm đội Hoài Hải nằm lệch về một bên, tình hình quân phí trước mắt đều cực kì khó khăn, hạm đội Hoài Hải có thể cắn răng xây dựng thành công căn cứ bến đỗ mới, địa vị sẽ tăng lên rõ ràng.
Ai có thể hoàn thành chuyện này, không chỉ có thể đạt được ủng hộ lớn từ hạm đội Hoài Hải, mà còn có thể thể hiện tài năng trong toàn quân, đối với Thôi Vĩnh Bình cùng các tướng lĩnh hạm đội Hoài Hải khác có tâm làm nên cả một sự nghiệp đồ sộ, lực hấp dẫn này không lớn sao?
- Hạm đội Hoài Hải hiện đang gia tăng khảo sát căn cứ bến đỗ mới và công việc hậu cần, hy vọng xem đó như một món quà dành tặng tròn năm mươi năm thành lập hạm đội. Thẩm Hoài nói: - Thời gian cấp bách là một mặt, càng quan trọng chính là kinh phí xây dựng trụ sở mới từ đâu đến? Thôi Vĩnh Bình từ Tổng Hậu cần thuyên chuyển công tác đến hạm đội Hoài Hải, coi như y có chút tài cán vì hạm đội Hoài Hải mà đào chút kinh phí từ Tổng Hậu cần bên này, nhưng cũng sẽ không nhiều, nếu toàn địa phương đều tham gia xây dựng, có thể giúp hạm đội Hoài Hải tiết kiệm 2 tỷ ba trăm triệu tiền vốn, hạm đội Hoài Hải lại từ địa phương bòn rút một ít, từ nội bộ rút ép một ít, về cơ bản có thể đem căn cứ bến đỗ mới trước mắt đi xây dựng, chuyện này chỉ cần có thể lại lần nữa phủi sạch một chút cản trở, hoặc có thể cùng thúc đẩy phát triển một chút, vấn đề chắc có lẽ cũng không quá lớn.
- Được rồi, chuyện đêm hôm qua anh ở Thành gia, anh còn chưa nói rõ chi tiết cho chúng tôi biết.
Tống Hồng Quân nảy sinh tà ý, cười hỏi: - Anh nói tôi đây cũng rất biết điều, Vương Vệ Thành ngày hôm qua nhận vài tin nhắn điện thoại, tôi cũng giúp anh ngăn y không được liên hệ với anh
Nếu ở huyện và Mai Cương có chuyện gì hoặc có người nào đó muốn gặp mặt chào hỏi, đều trực tiếp liên hệ Thẩm Hoài, di động Thẩm Hoài đoán chừng có thể phát nổ, không cần nghĩ sẽ có thời điểm yên lặng.
Tuyệt đại đa số người nào muốn liên lạc, đều phải qua Vương Vệ Thành bên này. Đêm hôm qua cùng Thành Di về nhà, mãi cho đến buổi trưa hôm nay, Tống Hồng Quân và Vương Vệ Thành đều không gọi điện đến, Thẩm Hoài còn tưởng việc này coi như xong rồi, không nghĩ Tống Hồng Quân lúc này bất thình lình nhắc tới, cười lấy chân đá y một cái, nói: - Buổi tối chỉ có thể nói chút chuyện phiếm thôi chứ sao
- À, hóa ra anh thuận lợi làm con rể rồi à. Tống Hồng Quân cười nói: - Được, chúng ta còn phải đi khách sạn Hoài Hải quấy cục Triệu Thu Hoa trước rồi nói sau
Trần Binh điều về Đông Hoa đảm nhiệm Phó chủ tịch thành phố, tuy rằng còn kiêm Tổng giám đốc tập đoàn Kinh Đầu, nhưng lại đổi người của Trần Bảo Tề, sau khi tách rời khỏi tập đoàn Kinh Đầu, quyền hạn giảm đi, nhưng người tại Yến Kinh mà Thẩm Hoài có thể hoàn toàn tín nhiệm sử dụng lại không nhiều.
Chử Cường đến khách sạn Hoài Hải theo dõi tình hình, Vương Vệ Thành đối với phố lớn ngõ nhỏ Yến Kinh lại chưa quen thuộc, Tống Hồng Quân chỉ có thể tự mình lái xe, tuy rằng y trong công ty cổ phần Yến Kinh có mấy tài xế bất cứ lúc nào cũng có thể điều động, lần này cẩn thận vẫn hơn, không thể phái tài xế làm được
Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân, Vương Vệ Thành lái xe đến khách sạn Hoài Hải, dừng lại trong hẻm nhỏ phía đông, Chử Cường đã chạy tới, ngồi vào trong xe, báo cáo: - Tin tức trên tỉnh vẫn còn khá chặt, Từ Hiền hồi lâu không thấy bị ảnh hưởng, những người khác cũng không biết chủ tịch Triệu đến Yến Kinh, tôi đoán rằng chủ tịch tỉnh Triệu có thể buổi sáng đáp máy bay xuống đây, còn chưa đặt chân đến văn phòng tỉnh, chỉ có điều gọi Từ Hiền qua làm việc Không thấy người cũng không tiện khẳng định, hơn nữa chủ tịch tỉnh Triệu ở Yến Kinh ở một nơi khác, tuy nhiên trong khách sạn có chuẩn bị sẵn một bữa tiệc.
Văn phòng Tỉnh lấy danh nghĩa khách sạn Hoài Hải ra kinh doanh, tiệc rượu đều tổ chức mỗi ngày, nhưng Triệu Thu Hoa ở tiệc rượu khách sạn Hoài Hải, trình độ chuẩn bị lại không giống như vậy. Nói cách khác, Triệu Thu Hoa tối nay phải mở tiệc chiêu đãi đám người Kỷ Trừng Hải, hơn nửa là chọn ở khách sạn Hoài Hải, về công về tư đều hợp lý.
Chử Cường lại nói với Thẩm Hoài: - Tôi buổi chiều gặp mặt Phó cục trưởng của bộ chỉ huy cục số sáu công trình bộ giao thông Hoa Đông - Hoàng Vĩ, ngầm gợi ý hôm nay anh có mặt ở Yến Kinh, y liền tỏ vẻ phải mời khách. Khách sạn Hoài Hải cũng là nơi của y, có muốn tôi gọi điện liên hệ với y không?
So với tính chất của Đông Điện cũng không khác nhau là bao, ban chỉ huy dưới bộ Giao thông, chủ yếu phụ trách nhiệm vụ xây dựng tốp dưới bộ Giao thông.
Bởi vì những năm gần đây xây dựng công trình giao thông nền tảng địa phương chủ yếu đều do địa phương bỏ vốn, địa phương xây dựng xí nghiệp nền tảng như quật khởi dậy sau cơn mưa xuân, cho nên các cục ở mọi nơi dưới bộ Giao thông trên cơ bản đều phải tham dự xây dựng thị trường cạnh tranh cơ bản tại địa phương.
Bộ chỉ huy cục sáu công trình Bộ Giao thông Hoa Đông, tương ứng chính là thị trường cầu đường xây dựng cơ bản bên trong tỉnh Hoài Hải, đối với tầng quản lý của cục sáu mà nói, mở tiệc chiêu đãi thiết lập quan hệ với cán bộ tỉnh Hoài Hải, khách sạn Hoài Hải liền trở thành nơi chủ yếu.
Khách sạn Hoài Hải bố trí theo chuẩn khách sạn bốn sao, tại Yến Kinh cấp bậc cũng không gọi là kém.
Tống Hồng Quân cười nói: - Tiểu tử cậu hiện tại rất giảo hoạt đó.
Thẩm Hoài muốn đi quấy bố cục của Triệu Thu Hoa, không thể quá cứng nhắc, đương nhiên cần phải có lý do hợp lý xuất hiện ở khách sạn Hoài Hải.
Thị trường xây dựng cầu đường cơ bản của tỉnh Hoài Hải, Đông Hoa chiếm định mức rất nặng, cục sáu Bộ Giao thông Hoa Đông biết Thẩm Hoài ở Yến Kinh, ở khách sạn Hoài Hải ân cần chiêu đãi tiệc rượu, vậy thật là kín mít không một chút kẽ hở.
Chử Cường và Phó cục trưởng cục sáu bộ Giao thông Hoa Đông Hoàng Vĩ từng liên hệ qua, đám người Thẩm Hoài liền lái xe lượn một vòng lớn quanh khu Tuyên Vũ, biết Hoàng Vĩ đã đến khách sạn Hoài Hải mới tức tốc quay về.
Cục Sáu Hoa Đông thuộc về hành chính sự nghiệp tổ chức nội bộ, gần hai năm vạch ra kế hoạch thay đổi chế độ thành xí nghiệp nhà nước, trực tiếp tham gia thị trường cạnh tranh.
Hoàng Vĩ khoảng bốn mươi tuổi, trán rộng, sắc mặt cháy vàng, tướng mạo không được đẹp, nhìn thấy Thẩm Hoài tức thì tỏ ra nhiệt tình.
Gã cùng với hai tên khác ở cục sáu Hoa Đông lại đây mời rượu công chức, hàng năm lăn lộn trong thị trường xây dựng tỉnh Hoài Hải, đương nhiên nắm được phân lượng của Mai Cương, hơn nữa gã còn có mật báo từ nội bộ các bộ và ủy ban trung ương, còn biết thân phận Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân xuất thân từ Tống hệ, đến dự tiệc rượu ở lầu ba khách sạn Hoài Hải cũng dựa theo quy cách cao nhất.
Khách sạn Hoài Hải là khu yến tiệc, lầu ba đang là khu cao nhất, mười mấy căn phòng trang hoàng xa hoa bao quanh sân nhà, bọn người Thẩm Hoài vào phòng riêng, lấy cớ phải hút thuốc, để hở nửa cánh cửa, có thể quan sát tình hình bên ngoài.
Bọn họ bên này bắt đầu gọi món ăn, thì thấy đám người Đàm Thạch Vĩ ở đầu cầu thang, từ hành lang bên kia muốn vào một phòng riêng, không chỉ có Triệu Thu Hoa ở đây, Trần Bảo Tề cũng trong đám đông đó. Thẩm Hoài ra khỏi phòng riêng, vòng qua hành lang, vừa đi vừa thăm hỏi: - Chủ tịch Triệu, Bí thư Trần, các ông cũng ở Yến Kinh sao, thầy Đàm nữa, thật tình cờ đấy
Thấy Thẩm Hoài từ hành lang khác bước tới, Triệu Thu Hoa, Trần Bảo Tề đều có chút sững sờ.
Triệu Thu Hoa đương nhiên có thể bước tới phòng riêng, để Trần Bảo Tề ứng phó Thẩm Hoài, nhưng Đàm Thạch Vĩ đứng ngay tại cửa ra vào căn phòng, cũng rất ngạc nhiên hỏi Thẩm Hoài: - Cậu sao cũng ăn cơm ở chỗ này?
- Có người mời khách, vừa mới qua thôi, Hồng Quân cũng ở bên trong, chúng tôi vừa rồi ở trong phòng nhìn thấy Chủ tịch tỉnh Triệu, cũng không chú ý đến thầy Đàm, để tôi gọi Hồng Quân đến chào hỏi ngài
Lại nhìn đến dáng người bên cạnh Đàm Thạch Vĩ hơi thấp, cùng khuôn mặt Kỷ Thành Hi khá giống, hơn sáu mươi tuổi, biết lão chính là cha Kỷ Thành Hi - Kỷ Trừng Hải, Thẩm Hoài còn tỏ vẻ không biết mà hỏi: - Ngài là Bác Trừng Hải, hay là bác Thanh Giang?
Kỷ Trừng Hải quan sát Thẩm Hoài, cười lớn nói: - Tôi là Kỷ Trừng Hải. Hóa ra cậu chính là Thẩm Hoài. Khi cậu từ nông trường mới đến Yến Kinh, tôi đã gặp qua cậu. Hơn mười năm không gặp, quả thật thay đổi rất nhiều, gặp mặt trên đường, tôi còn không nhận ra
Thẩm Hoài cách một hành lang gọi Tống Hồng Quân ra, Triệu Thu Hoa lại ỷ vào thân phận của mình, nhưng cũng không thể gây trở ngại, không cho Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân và Đàm Thạch Vĩ, Kỷ Trừng Hải dùng quan hệ mấy đời ở bên ngoài hàn huyên ôn lại chuyện xưa một chút.
Y đương nhiên cũng đoán không được Thẩm Hoài chính là hướng y mà đến đây, cũng chỉ có thể kiên nhẫn đứng ở một bên chờ đợi, Trần Bảo Tề trong trường hợp như thế này, càng không có quyền nói chuyện
Đàm Thạch Vĩ dường như nhớ tới một sự kiện, nói với Thẩm Hoài: - Đúng rồi, nghe cậu ở Yến Kinh, Thành Hi nói cũng muốn nhân dịp này trở về Yến Kinh một chuyến, lúc này rất có khả khả năng đang trên đường đến