Chào hỏi qua loa một lát, đều tự quay về phòng riêng dùng cơm, Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân là do người của Cục sáu bộ Giao thông Hoa Đông mở tiệc chiêu đãi, ngoại trừ trong bữa tiệc qua kính hai ly rượu, cũng không cách nào tiến đến phòng của đám người Triệu Thu Hoa.
Thẩm Hoài cùng đám người Cục sáu Hoa Đông Hoàng Vĩ nâng hết chén này chén kia, Kỷ Thành Hi đẩy cửa tiến vào, hướng tới Tống Hồng Quân, Thẩm Hoài, cười nói: - Dượng tôi nói ông cùng Thẩm Hoài đến đây ăn cơm, các người quay về Yến Kinh từ khi nào?
- Tôi và Hồng Quân tạm thời có một số việc, hôm qua mới trở về, đều không biết cậu cũng đúng dịp trở về.
Thẩm Hoài nói.
Cứ coi như Kỷ Thành Hi không trở lại, Thẩm Hoài cũng đã dự định lần này đi Thanh Hà một chuyến, đi tìm Kỷ Thành Hi nói chuyện một lần; có thể gặp mặt tại Yến Kinh, cũng đỡ phải đi một chuyến.
Tuy nhiên, trước khi ăn cơm Đàm Thạch Vĩ nói với hắn Kỷ Thành Hi đang trên đường trở về Yến Kinh, Thẩm Hoài nhìn đồng hồ tay một chút, cũng chưa quá một tiếng, nghĩ thầm đại khái vừa rồi Đàm Thạch Vĩ đã liên lạc với Kỷ Thành Hi một chút rồi, bảo Kỷ Thành Hi đừng ở lại bất cứ địa phương nào, trực tiếp chạy đến khách sạn Hoài Hải này luôn.
Thẩm Hoài giới thiệu Hoàng Vĩ và cán bộ Cục sáu bộ Giao thông Hoa Đông cho Kỷ Thành Hi biết, Kỷ Thành Hi cũng nhiệt tình bắt tay chào hỏi.
Kỷ Thành Hi cũng đã là thư ký cấp Cục trưởng Quốc vụ viện bộ ngoại giao, sau đó vừa mới tới Ký Hà nhận chức Bí thư huyện Ủy, nhưng cũng kiêm Ủy viên thường vụ Thành ủy Thanh Hà, bước thứ ba chính là trực tiếp đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy Thanh Hà, Quyền Chủ tịch thành phố, bản lý lịch thăng chức này trên địa phương khá là chói mắt, nhưng có bối cảnh Kỷ gia kia, lại có vẻ rất bình thường.
Hoàng Vĩ ở bộ Giao thông chỉ có thể coi là cán bộ bình thường, cùng Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân uống rượu, đều mang theo ý xu nịnh, cho dù cùng cán bộ Tỉnh Ký không có gì liên quan, biết thân phận và bối cảnh của Kỷ Thành Hi, thân gã trước nhất cũng phải thấp xuống một nửa.
Kỷ Thành Hi hỏi Thẩm Hoài: - Các người bên này ăn xong chưa?
Kỷ Thành Hi nói ra suy nghĩ của mình, Thẩm Hoài tất nhiên cùng Hoàng Vĩ rượu xong tiệc tàn, hẹn sau này lại gặp nhau uống thỏa chí.
Để Vương Vệ Thành, Chử Cường thay mặt đưa đám người Hoàng Vĩ xuống lầu, Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân theo Kỷ Thành Hi đến căn phòng dành cho khách quý ở góc hành lang phía tây.
Kỷ Trừng Hải, Đàm Thạch Vĩ và Triệu Thu Hoa, Trần Bảo Tề đã sớm cơm nước xong, chuyển đến phòng thượng khách nói chuyện.
Triệu Thu Hoa nhìn Kỷ Thành Hi, Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân đi tới, cũng không tiện nói cái gì, người vẫn do Kỷ Thành Hi chủ động kéo tới đây, y cũng không thể trách Kỷ Thành Hi, càng không thể nói Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân lên không được mặt bàn, không có tư cách tiến đến bên này theo chân bọn họ nói chuyện.
Triệu Thu Hoa vừa rồi kêu chủ nhiệm văn phòng tỉnh tại thủ đô Từ Hiền xác minh, đúng là cán bộ bộ Giao Thông phụ trách chuyên môn xây dựng công trình tỉnh Hoài Hải đặt phòng riêng, ở trong này mở tiệc chiêu đãi Thẩm Hoài, tình cờ gặp mặt bọn họ, nhưng để y cùng Trần Bảo Tề trong lòng cùng kinh ngạc ấy, là Thẩm Hoài lại ở Yến Kinh vào lúc này!
Hồ Lâm sai khiến người đến Bộ Nông nghiệp tố cáo Hà Phổ vượt quá số lượng trưng đất, tố cáo lại được Bộ nông nghiệp chuyển giao qua Tỉnh Ủy xử lý sự tình, trong lòng Triệu Thu Hoa và Trần Bảo Tề đã biết
Đương nhiên, nếu Thẩm Hoài ý thức được tổ tuần tra Tỉnh ủy nhằm vào Hà Phổ kiểm tra trọng điểm, chính là sẽ tra ra vấn đề Hà Phổ vượt qua số lượng trưng đất, hắn khẩn cấp chạy về Yến Kinh xin viện trợ, cũng rất bình thường.
Tuy nhiên, chiếu theo đạo lý này, Thẩm Hoài đến Yến Kinh hẳn là đang cầu xin ông nội, chỉ có điều, làm sao lại nhàn nhã đến Yến Kinh, ngay hôm sau cùng ba cán bộ Giao thông bình thường này đi uống rượu ăn cơm?
Chẳng lẽ nói Thẩm Hoài mới chạy về Yến Kinh có một ngày đã đem khủng hoảng trước mắt của Mai Cương giải quyết gọn gàng?
Phải nói là Triệu Thu Hoa lúc này trong lòng vừa sợ vừa nghi.
Triệu Thu Hoa tin rằng Thẩm Hoài không dễ dàng cúi đầu trước nhân vật bậc trên của Tống hệ, mà hắn không khuất phục, mâu thuẫn nội bộ Tống hệ vốn không dễ dàng dàn xếp ổn thỏa như vậy mà không có các nhân vật thế lực của Tống hệ hợp lực, Mai Cương lúc này đối mặt với nguy hiểm, Thẩm Hoài đâu thể nào quay về Yến Kinh trong một ngày có thể giải quyết được?
Chỉ có điều, Thẩm Hoài tuy rằng đã chính thức nắm giữ công tác chính phủ huyện Hà Phổ, nhưng ở Đảng ủy vẫn là Phó chủ tịch Thành phố, trong thời gian ngắn rời khỏi Hà Phổ, chỉ cần thông báo huyện ủy Hà phổ, cho nên Trần Bảo Tề làm Bí thư Thành ủy, cũng biết Thẩm Hoài ba ngày trước đã tới Phượng Thành Hoài Tây tham dự hoạt động do tập đoàn than Hoài mời đến.
Tổ tuần tra Tỉnh ủy đã vào đến Hà Phổ và tập trung điều tra, Thẩm Hoài còn tới Phượng Thành ở Hoài Tây tham dự mấy hoạt động không đâu, làm Trần Bảo Tề rất tin tưởng Thẩm Hoài không cảm nhận được nguy hiểm đang đến, càng làm Trần Bảo Tề thêm tin tưởng, người bề trên Tống hệ lần này đã lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, lại càng khiến Trần Bảo Tề nhất loạt tin tưởng Mai Cương sẽ một phát mà sụp đổ.
Nhưng mà Trần Bảo Tề lúc này, trong lòng vừa kinh sợ lại vừa nghi ngờ, lão thậm chí hoài nghi Thẩm Hoài đến Phượng Thành ở Hoài Tây tham dự hoạt động của tập đoàn than Hoài, căn bản chính là kế sách lừa gạt của Thẩm Hoài, là đòn qua mắt, là Thẩm Hoài tung hỏa mù trước mắt họ.
Chỉ có điều Trần Bảo Tề nghĩ mãi không rõ, Thẩm Hoài lần này sẽ hóa giải mối nguy của Mai Cương như thế nào?
Thẩm Hoài đến Yến Kinh xin viện trợ, rất dễ dàng lý giải, không nói đến Thẩm Hoài có thể cúi đầu nhận sai trước nhân vật trên của Tống hệ hay không, cứ coi như Tống Kiều Sinh một lần nữa đứng ra ủng hộ đứa cháu trai, tài liệu tố cáo từ Bộ Nông nghiệp đã chuyển đến tỉnh, sau khi tỉnh bố trí công tác điều tra ở Hà Phổ, toàn bộ vấn đề không đơn giản là Tống Kiều Sinh chỉ cần mấy cuộc điện thoại có thể dễ dàng giải quyết hết được nữa.
Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân tiến vào, trước cùng Kỷ Trừng Hải, Đàm Thạch Vĩ, Triệu Thu Hoa chào hỏi, không đến ngồi giữa Kỷ, Đàm, Triệu, nhìn thấy dưới Trần Bảo Tề có chiếc ghế tựa còn trống, cùng Tống Hồng Quân sang đó ngồi, nhỏ giọng hỏi Trần Bảo Tề:
- Bí thư Trần đến Yến Kinh, là ở thành phố Yến Kinh này đang có hoạt động gì à?
Thẩm Hoài nhìn ánh mắt ngạc nhiên pha lẫn nghi ngờ của Trần Bảo Tề, trong lòng thầm cười, hắn híp mắt cười trực tiếp hỏi Trần Bảo Tề lần này theo Triệu Thu Hoa đến đây làm cái gì, áp chế giọng nói, lại có thể khiến mọi người xung quanh đều nghe thấy, ánh mắt nhìn lão, xem lão làm sao trả lời.
Khoảng cách giữa Thẩm Hoài và Triệu Thu Hoa chênh lệch hơn, gặp phải thì tiến tới trước mặt chào hỏi là hoàn toàn có thể, nhưng nếu nói dò hỏi cái gì, cũng có chút vượt quá phép tắc.
Trần Bảo Tề là Bí thư Thành ủy Đông Hoa, nếu lão đại diện thành phố đến Yến Kinh tham gia hoạt động gì, Thẩm Hoài làm Ủy viên Thành ủy, bày ra bộ dáng muốn tiếp cận hỏi han, thì có thể coi là biểu hiện tích cực, không ai nói hắn không đúng.
Đương nhiên, Trần Bảo Tề có thể không để ý tới, nhưng muốn hoàn toàn không trả lời Thẩm Hoài, không chỉ tỏ ra vẻ gượng gạo, mà còn có thể gây ấn tượng xấu cho Kỷ Trừng Hải và Đàm Thạch Vĩ.
Điều này hiển nhiên không phải mong muốn của Trần Bảo Tề, nhưng y nhất thời theo Triệu Thu Hoa về kinh, đều không phải công vụ bên trên sắp đặt, mục đích không đủ để nói với người ngoài, chỉ có thể hơi nhíu mày, ngón tay bất giác gõ gõ hai cái trên tay vịnh, hàm hồ nói: - Tôi cũng nhất thời đi Yến Kinh một chuyến, tuy nhiên tại thành phố Yến Kinh có hoạt động gì, cậu và Tống tổng cũng không cần biết làm gì cho mệt sức. Đương nhiên, Trần Bảo Tề không quên phản kích Thẩm Hoài một chút, nói: - Đúng rồi, cậu hai ngày trước chẳng phải đi Phượng Thành ở Hoài Tây đấy ư, làm sao lại đột ngột đến Yến Kinh này? Cũng không nói cho thành phố hay huyện ủy Hà phổ biết một tiếng, tôi còn tưởng cậu đang ở Hà Phổ đấy
- Bí thư Trần, nếu ông không có mặt tại Yến Kinh, tôi còn định chạy về báo cáo với ông việc này. Thẩm Hoài nói: - Hai ngày trước khi tôi ở Phượng Thành, nghe được một tin tức, nói hạm đội Hoài Hải muốn lựa chọn vịnh Hoài Hải làm nơi xây dựng căn cứ bến đỗ mới. Huyện chúng ta và toàn bộ hạm đội quân dân xây dựng quốc lộ tại phòng thủ trên biển, nhận được không ít khen ngợi từ tỉnh, nếu căn cứ bến đỗ lựa chọn cảng Hà Phổ, huyện chúng ta lại muốn cùng hạm đội quân dân xây dựng, hạm đội bên kia so với cả nước cũng có thể xem là điển hình, tôi không có đường lối, liền đi một chuyến lên Yến Kinh hỏi thăm tin tức.
Thẩm Hoài vừa nói như vậy, liền thu hút sự chú ý của Đàm Thạch Hải, Triệu Thu Hoa lại chỗ này.
Kỷ Trừng Hải thâm niên cao nhất, nói đùa cũng không có gì e dè, chỉ vào Thẩm Hoài cười nói: - Cậu thật ra lại là một người chuyên đầu cơ trục lợi, nơi nào có kẽ hở thì đục khoét, ngay trước mặt chủ tịch Triệu nói như vậy, không sợ chủ tịch tỉnh Triệu phê bình cậu muốn làm công trình bề mặt sao?
- Quân dân cùng nhau xây dựng là chuyện tốt, trên địa phương tích cực chủ động, ở tỉnh càng phải ủng hộ.