Trở lại huyện, Thẩm Hoài đến văn phòng trước tiên, lấy thuốc mỡ bôi lên đùi. Đợi Cố Kim Chương trở về huyện, Đào Kế Hưng gọi điện thoại qua đây, muốn hắn cùng qua nói chuyện phiếm, xem như là họp hội ý bí thư.
Biết được Đào Kế Hưng và Thẩm Hoài vừa mới ra quyết định, hàng năm lấy thêm tám mươi triệu ra tăng lương cho giáo viên công nhân viên chức toàn huyện, Cố Kim Chương nói: - Bí thư Đào là vì nhân dân toàn huyện làm một việc công đức to lớn. Khẩu hiệu "Dù khổ cũng không thể để trẻ em khổ, dù nghèo cũng không thể để giáo dục nghèo" này kêu gọi nhiều năm như vậy, nhưng lúc trước đều chưa thực hiện trong tay ai.
- Công lao này tôi đạt được dễ dàng
Đào Kế Hưng cười ha hả. - Thành tích thực sự vẫn là Huyện trưởng Thẩm cùng Phó Bí thư Cố làm ra. Nếu không hàng năm không có khoản tiền tám mươi triệu này, làm gì có khuyến khích gì chứ?
- Đó chính là công lao to lớn của Huyện trưởng Thẩm, tôi cũng chỉ là làm một chút công tác bảo đảm hậu cần mà thôi. Cố Kim Chương không dám kể công, nói.
- Chúng ta cũng không nhường cho nhau nữa, Bí thư Đào nhận công lao này hoàn toàn xứng đáng. Tuy nhiên nếu chỉ vào lưng cho khu khác huyện ở phía sau, Bí thư Đào cũng phải thay tôi cùng anh Cố đỡ nhiều đạn hơn. Thẩm Hoài cười nói
Đào Kế Hưng lắc đầu, thở dài nói: - Bản thân làm việc không tốt, thì không thể thấy người khác tốt, việc này rất thường gặp ở trong nước. Chẳng qua sang năm tôi sắp luivề tuyến hai, quan trọng nhất là làm chuyện gì cũng không thẹn với lương tâm, còn sợ người khác chỉ trỏ ư?
Cố Kim Chương cũng cười một tiếng.
Toàn huyện Hà Phổ tiền lương giáo viên trung bình tăng một gấp đôi, từ bốn trăm lên đến một ngàn hai, thậm chí còn vượt qua phòng giáo viên ở thành phố một phần lớn. Cán bộ ở thành phố và giáo viên huyện khác biết tiếng phàn nàn khắp nơi, mắng chửi ở phía sau cũng bình thường.
Tuy nhiên, những người này ở sau lưng mắng thì cứ mắng, tóm lại là không có có mặt mũi đem lên bàn mà nói.
Mà trước đây lời đồn về huyện Hà Phổ thiếu nợ sắp phá sản, những người này ở sau lưng cũng lên tiếng để lộ cũng không ít, cũng đâm cột sống bên này không ít, Thẩm Hoài phải ngược lại cho những người này một cái tát, còn có thể để tâm bọn họ trong lòng khó chịu ư?
Cố Kim Chương thầm than: Trước mặt quyền lực tuyệt đối, tất cả âm mưu quỷ kế đều vụn vặt.
Tuy nhiên Cố Kim Chương chưa quen với công tác tài chính và thuế vụ, cũng có chút bận tâm tài chính huyện có thể liên tục chịu chi phí giáo dục lớn như vậy hay không.
Thẩm Hoài lại không có những lo lắng này, tuy nhiên Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương đều có chỗ lo lắng, hắn cũng cần thiết phải nói kỹ càng hơn với bọn họ.
- Sau khi thực hiện chế độ phân thuế, ngành xây dựng khoảng 3. 5% tổng thuế suất, đều đưa vào thu nhập của địa phương. Hơn nữa huyện ta xí nghiệp xây dựng chưa nộp thuế thu nhập, chỉ ngành xây dựng sản xuất, toàn huyện năm nay có lẽ có thể thu đủ 200 triệu, là một điểm sáng năm nay thuế thu của địa phương tăng trưởng... Tuy rằng năm nay còn có thời gian gần bốn tháng không hoàn thành, nhưng rất nhiều công tác tài chính và thuế vụ Thẩm Hoài đều là có thể dự đoán, kiên nhẫn giải thích cùng hai người Đào, Cố.
- Cao như vậy ư? Đào Kế Hưng cũng rất bất ngờ.
Sau khi Thẩm Hoài chủ trì công tác chính phủ, hai người Đào, Cố đối với công tác tài chính và thuế vụ sẽ không để mắt tới giống như trước, cũng yên tâm đem mặt công tác này đều giao cho Thẩm Hoài phụ trách.
Trước đây toàn huyện đang xây dựng sản xuất hàng năm có thể thu bảy tám triệu tiền thuế thì cảm ơn trời đất rồi. Hai người Đào, Cố đều không nghĩ tới năm nay có thể tăng lên hai đến ba mươi lần.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng bình thường, xây dựng cơ bản, nơi ở, xây dựng nhà xưởng, từ sáu tháng cuối năm ngoái bắt đầu, hạng mục nào mà không tăng trưởng mười mấy hai mươi lần? Năm ngoái tài chính huyện có thể tăng trưởng trên diện rộng, chủ yếu được lợi nhờ sự nâng đỡ của ngành xây dựng.
Chỉ tập đoàn khai thác, phát triển Tân Phổ, nửa đầu năm nay kinh phí đầu tư ở xây dựng cơ bản liền vượt qua mười tỷ, cả năm vượt qua hai mươi tỷ; mà Tân Phổ sắt thép, Tân Phổ luyện hóa làm hạng mục công nghiệp siêu đại hình, 3% thuế doanh thu đều là trực tiếp trưng thu từ công trình đó. Con số ba hạng mục này cộng lại lớn đến mức khiến người ta kinh ngạc.
Mặc dù chế độ phân chia thuế thực hiện sau, khả năng phân chia số định mức giá trị tài sản thuế ngành công nghiệp tại địa phương không lớn, nhưng hai hạng mục công nghiệp là sắt thép Tân Phổ, nhà máy điện Tân Phổ tháng tư năm nay đã chính thức đưa vào hoạt động rồi, có thể tạo nên đóng góp về tài chính cho địa phương với con số hết sức kinh người.
Đồng thời, các dự án công nghiệp quy mô lớn đã được đưa vào hoạt động, tập trung vào các hạng mục về xây dựng cơ bản, khai thác, vận chuyển than Hoài từ cảng Tân Phổ đưa ra thị trường. Ngoại trừ khiến cho các ngành nghề như xí nghiệp mậu dịch, vật liệu xây dựng, phục vụ ...của toàn huyện mọc lên như mưa ra, các ngành nghề khác như giao thông, khách sạn nhà hàng, thương phẩm bán lẻ cũng nhanh chóng phát triển, đều khiến cho thuế má của toàn huyện cũng trở mình không ngừng.
Khách sạn quốc tế Bắc Sơn Bằng Duyệt lấy tám mươi triệu tiền vốn tiến hành xây dựng, theo tòa khách sạn tiêu chuẩn bốn sao đầu tiên thành phố Đông Hoa tiến hành lập nên, khiến vô số người khiếp sợ. Mà sau nửa năm đưa vào hoạt động, Bắc Sơn Bằng Duyệt trên phương diện buôn bán chỗ nghỉ và ẩm thực đã mang lại gần 200 triệu, đồng thời khiến vô số người khiếp sợ.
Vừa mới bắt đầu làm trưng thu công tác chưa được hai năm, mức thuế năm nay dự tính có thể vượt qua mười triệu thuế thu nhập cá nhân, thậm chí đều không thể nào mở nổi mắt.
- Bốn tháng kế tiếp, công tác thuế vụ kinh doanh đã được dự toán, tôi dự tính năm nay địa phương thu được có lẽ có thể có bảy trăm triệu Thẩm Hoài giới thiệu với Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương.
- Xem ra sắp phát triển đại công nghiệp rồi. Đào Kế Hưng đối mặt với sự thật tài chính huyện hai năm phát triển gấp bảy lần, hết sức xúc động, nói. - Không chỉ trực tiếp đóng góp thu nhập từ thuế nhiêu, đối với kinh tế địa phương thúc đẩy cũng rất rõ ràng.
Thẩm Hoài gật đầu, Tân Phổ sắt thép đang hoạt động đều đặn, hàng năm có thể cung cấp gần một tỷ tiền thuế, cho dù trên địa phương chỉ có thể được phân chia bốn mươi phần trăm thì cũng sẽ gấp bốn lần thu nhập tài chính của Hà Phổ năm 95.
Hà Phổ là huyện lớn, tài chính nuôi dưỡng cho dân số gần một mười triệu hai ba ngàn người, trong đó giáo viên chiếm hơn 60%.
Hiện tại tăng tiền lương cho giáo viên, khiến cho thu nhập bình quân mỗi năm của bộ phận nhân viên này đều tăng đến mười lăm ngàn trở lên, vậy thì thu nhập tài chính địa phương phải đạt tới một con số khá lớn mới có thể làm được.
Trong lòng Đào Kế Hưng, Cố Kim Chương có nghi ngờ là rất bình thường
Thẩm Hoài lại không lo lắng những điều này, cười nói: - Năm trước địa phương thu vào ba trăm triệu, cuối năm trước đã làm dự toán năm trăm triệu, nghĩ hẳn đủ số lượng. Thực tế tốc độ tăng trưởng của năm nay nhanh hơn một chút, cho nên cả huyện đã dự toán có dư hơn 200 triệu. Ngoại trừ lấy tám mươi triệu cấp cho lương giáo viên, có lẽ còn có một trăm hai mươi triệu có thể đủ chi phí dự toán bên trong. Đào Bí thư, anh tính xài thế nào?
Cố Kim Chương cũng nhìn về phía Đào Kế Hưng, biết đây là quà biếu Thẩm Hoài tặng cho Đào Kế Hưng trước khi ông ta lui về tuyến hai.
Làm quan luôn muốn danh dự, trong một lần đã cấp cho gần tám ngàn giáo viên toàn huyện thêm hai lần tiền lương, chỉ sợ nhóm giáo viên này còn sống đều có thể nhớ mãi không quên việc tốt của Đào Kế Hưng không tham cái khác, làm quan làm đến nước này, cũng đủ rồi.
Đào Kế Hưng hỏi Thẩm Hoài: - Tập đoàn Tân Phổ khai thác phát triển, áp lực nợ nần không nhỏ, trên tài chính có vốn tiết kiệm được, có phải bổ sung một chút vốn tiền mặt hay không?
Thẩm Hoài nói: - Trong tỉnh đưa ra phê bình đối với công tác trưng đất của Hà Phổ, trưng đất cùng công tác giải phóng mặt bằng dĩ nhiên là phải hoãn một chút, tiếp đó tài chính tiêu hao cũng sẽ chậm dần, tài vụ có thể cân bằng, thì tạm thời không cần tài chính bên này bổ sung đầu tư...
- Trong huyện phải tranh thủ bình chọn trường trung học trọng điểm cấp quốc gia, có thể được bình chọn cũng là vinh dự rất lớn đối với huyện Hà Phổ. Mà cơ sở vật chất dạy học trong huyện lạc hậu, thật sự cần gấp tăng cường. Đào Kế Hưng nói. - Phương diện này cần rút ra một khoản thêm vào...
- Phương án tăng trưởng xây dựng trong huyện, tôi cảm thấy rất cứng nhắc. Cho dù bọn họ bây giờ sửa đổi phương án, đợi đến khởi công xây dựng cũng là chuyện sang năm rồi. Có thể đặt vào kế hoạch tài chính trong năm sau. Thẩm Hoài nói.
Đào Kế Hưng mỉm cười, nói: - Có tiền cũng không biết xài thế nào nữa, cũng đau đầu.
Cố Kim Chương cũng lắc đầu cười, kiên nhẫn quan sát Đào Kế Hưng.
- ... Đào Kế Hưng suy nghĩ một lát, nói: - Thuế nông nghiệp chúng ta không có quyền miễn giảm, nhưng phí nhận khoán đất đai ở huyện có thể quyết định miễn giảm. Mấy năm nay nông dân sống rất khổ, tôi và anh Cố đều xuất thân là gia đình nông dân, có điều kiện cải thiện tình trạng của nông dân, tôi cảm thấy cần phải làm trước; còn có những cái dư thừa, chính phủ giữ lại linh hoạt...
Thẩm Hoài gật gật đầu, nói: - Được, nghe theo Bí thư Đào...
Hà Phổ là huyện nông nghiệp lớn, ngoại trừ thuế nông nghiệp ra, đất đai nhận khoán là nguồn thu nhập tài chính chủ yếu của xã, thị trấn. Hiện tại những quyết định phải miễn giảm này, xã, thị trấn mất đi một nguồn thu nhập lớn nhất, nếu muốn cơ cấu cơ sở Đảng Chính phủ có thể vận hành bình thường, ở huyện cần trợ cấp thêm vào cho mỗi xã, thị trấn.
Toàn huyện ba mươi xã, thị trấn và nông trường thuộc huyện có hơn bảy trăm ngàn dân số nông nghiệp, lại cung cấp cho xã, thị trấn một ít số lượng dư, tính ra thêm vào trợ cấp bảy tám mươi triệu mới đủ.
- Năm nay toàn huyện thu nhập bình quân đầu người có thể tăng lên bao nhiêu, có nắm chắc qua bốn ngàn hay không? Đào Kế Hưng hỏi.
Thẩm Hoài gật đầu, nói: - Chi ra tám mươi triệu, nắm chắc cao hơn một chút.
- Toàn huyện thì chín trăm ngàn nhân khẩu, tám mươi triệu cũng không phải nhiều. Tính trên đầu người, thu nhập bình quân khoảng tăng hai trăm, Cố Kim Chương cười nói. - Đương nhiên, điều này rất tốt trong khoảng thời gian này, kéo theo nhiều công trình quy mô lớn được xây dựng
- Nói đến tiền khá trực quan, thật sự vẫn là văn minh hiện đại cần có vật tư cơ sở thật lớn, chỉ có hệ thống đại công nghiệp có thể cung cấp Thẩm Hoài cười nói. - Cho nên quốc gia thúc đẩy địa phương xây dựng đổi mới, thúc đẩy công nghiệp phát triển, thúc đẩy bước tiến phát triển kinh tế, thế nào cũng không thể không ổn định đấy...
- Những lý lẽ đó, cho dù trong đội ngũ cán bộ chúng ta, người có thể hiểu được cũng không nhiều... Đào Kế Hưng than vãn.
Đùi trái của Thẩm Hoài bị bỏng, bôi thuốc mỡ rồi, nhưng da vẫn đau rát, ban đêm không làm việc ở văn phòng, ăn xong cơm tối ở căng tin thì ngồi xe về nhà, bảo tài xế mua thuốc kháng sinh uống xong, ở nhà xem tài liệu.
Đến mười một giờ, Thẩm Hoài hơi buồn ngủ, Vương Vệ Thành gọi điện thoại qua xin ý kiến, đem phương án đổi mới tiền lương giáo viên mới sửa xong đưa cho hắn xem trước.
Thẩm Hoài nghĩ phương án có thể xem một lần nữa thì tốt nhất, liền bảo Vương Vệ Thành, Trương Văn Tuyền đem phương án mới sửa đến.
Về nhà đang đổi thuốc bôi lên vết bỏng, nghe tiếng gõ cửa, Thẩm Hoài mặc quần đùi đi mở cửa, thấy Chu Thiến, Trương Bân cùng đến, cũng không nói gì, chỉ bảo Vương Vệ Thành nói: - Cậu đi rót trà cho Trương Văn Tuyền, Trương Bân đi...
- Hay là để tôi làm... Chu Thiến chủ động nói, cảm thấy địa vị của cô thấp nhất ở đây, nên là cô làm.
- Để Vương Vệ Thành làm đi; anh ta làm tôi bị bỏng, tôi có thể mắng anh ta. Thẩm Hoài Thuyết nói.
Nhìn đầu gối trên chân trái Thẩm Hoài lộ ra một đoạn, bôi thuốc mỡ vàng khè, nhìn đã khiến người khác lo lắng. Tuy rằng trong lời nói giỡn Thẩm Hoài không có ý trách cứ cô ấy, Chu Thiến đỏ mặt cũng không biết làm sao.