Công trình "Thị trấn nhỏ Tân Phổ" xây dựng gần đến gia đoạn kết thúc, dự án khác của khu đất phía đông thành phố mới bao gồm trường trung học phổ thông mới ở bên trong huyện, cũng sẽ lần lượt bắt đầu làm.
Đại lộ Nghiệp Tín nằm ở phía tây, quảng trường nhân dân phía nam đường Trung Cảng cùng với khu buôn bán và khu văn hóa giải trí trọng yếu nhất ở phía đông cũng đã chính thức bước vào giai đoạn tiến hành thực hiện.
Nói là quảng trường nhân dân thành phố, mở ra cung cấp công viên cây xanh cho nhân dân thành phố, hồ cảnh quan nhân tạo sẽ không kém hơn bốn chục nghìn mét vuông, nhưng bao gồm câu lạc bộ cao cấp, sàn nhảy, ẩm thực, rạp chiếu phim, các loại hình kinh doanh tiệm sách và mua sắm ở bên trong, kinh doanh phụ trợ ngầm dưới mặt đất càng sẽ lên tới năm sáu chục nghìn mét vuông. Khu vực phía đông thành phố mới sẽ tạo thành một khu vực thương mại và kinh doanh, khiến hình thái thành phố của thành phố mới bước đầu hoàn mỹ hơn.
Lấy ngay dân số cư trú trước mắt của khu đất phía đông thành mới mà nói, dự án này có xác suất đầu tư mạo hiểm khá cao, xí nghiệp khác e sợ đấu thầu, Chử Giang kiến thiết thì nhận tiếp không thể đổ trách nhiệm cho người khác.
Viện thiết kế thành phố là đơn vị thiết kế dự án quảng trường nhân dân thành phố, lần này xuất ra hai phương án, đều bị hủy bỏ, Vương Minh Đạt và Từ Chí lần này đưa ra bản dự thảo thứ ba.
Thẩm Hoài và Đới Tuyền, Chu Lập, Chử Nghi Lương đi đến cao ốc Chử Giang, những người khác được tham dự buổi thảo luận phương án cũng đã chờ ở trong phòng hội nghị cao ốc Chử Giang từ sớm. Ánh mắt của mọi người, đều không nén nổi sẽ rơi xuống trên người Chu Thiến sau khi cô cùng mọi người bước vào hội trường.
Tuy nhiên, mọi người ở trước mặt Chu Lập còn có thể cười hì hì nói vài câu cười đùa đối đáp vui vẻ, ở trước mặt Thẩm Hoài thì không dám suồng sã, trong lòng chỉ dồn dập đoán xem cô gái xinh đẹp này rốt cuộc là có lai lịch gì.
Thẩm Hoài muốn Trương Văn, Trương Bân ngồi bên cạnh mình, nói với bọn họ: - Phong cách kiến trúc của quảng trường nhân dân thành phố và khu trường học mới trong huyện phải nhất trí cùng với khu thương mại Nghiệp Tín. Các anh cũng phải tích cực đưa ra ý kiến. Nếu lúc này không đưa ra ý kiến, cuối cùng làm ra một cái không ra hồn, tôi mắng ai cũng sẽ mắng đến trên đầu các anh...
Trương Văn Tuyền, Trương Bân cười đáp ứng, nói tin tưởng vào con mắt những người đang ngồi đây, bọn họ còn muốn đi theo học tập.
Hiện tại trong huyện có một cách nói, chính là sau khi thành phố mới xây dựng đến một quy mô nhất định, trấn Thành Quan trừ một vài công trình kiến trúc có ý nghĩa bảo tồn ra, những cái khác đều sẽ toàn thể phá bỏ.
Đến lúc đó không chỉ Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện và các cơ quan sẽ chung nơi làm việc, Cục chức năng thuộc huyện cũng sẽ sáp nhập vào khu viên đó. Điều này cũng có thể đoán được, tương lai khu viên bên này đề bạt cán bộ đi lên, sẽ tạo thành trung tâm cơ cấu quyền lực huyện Hà Phổ.
Còn có một cái cách nói chính là, Tân Phổ đang ở nộp đơn xin quy hoạch khu kinh tế mới cấp quốc gia, cho dù đến lúc đó Tân Phổ còn một phần do huyện Hà Phổ quản lý, clực lượng cán bộ vườn khu bên này chắc chắn cũng trở nên cứng cáp hơn.
Trương Văn Tuyền vẫn luôn buồn vì không đặt được quan hệ với khu viên, bây giờ có thể tham dự, tất nhiên phấn khởi, nhưng cũng không dám huênh hoang thái quá, ở trước mặt Thẩm Hoài cũng nói nước đôi một vài lời thích hợp.
Thẩm Hoài không để ý tới thái độ cẩn thận của Trương Văn Tuyền, Trương Bân. Sau khi ngồ xuống, thấy nhân viên thư ký của công ty sắp xếp xong máy chiếu ở trên bàn hội nghị, nhìn về phía Chu Lập, hỏi: - Có thể bắt đầu rồi không? Thấy Chu Lập gật đầu, liền cười nói với chủ nhiệm Vương Minh Đạt của Viện thiết kế đang đứng ở bàn hội nghị bên kia sửa sang lại tư liệu: - Vương chủ nhiệm, ông ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, để cho người trẻ tuổi thể hiện nhiều một chút... Lại cười hỏi Từ Chí: - Anh Từ có vấn đề gì hay không?
Vương Vệ Thành biết rằng chỉ cần Thẩm Hoài công nhận một người, thì sẽ dành cho người đó sự coi trong mà sẽ không đặc biệt suy xét tư cách lý lịch kinh nghiệm, mạng lưới quan hệ trên quan trường có được thừa nhận hay không.
Trong những người theo Thẩm Hoài quật khởi từ Mai Khê, Trần Đồng và Trần Đan là chị em, nhận được sự phối hợp còn dễ nói một chút. Mà đám người Triệu Đông, Dương Hải Bằng đều không có xuất thân cơ sở, đều là khi Thẩm Hoài mới tới Đông Hoa đã nhận được sự coi trọng cùng tín nhiệm đầy đủ. Cho dù Vương Vệ Thành nhận được đề bạt trọng dụng, tầng quan hệ à ban trung học với Huệ Lệ và Hùng Đại Ny cũng hoàn toàn không đủ lý do.
Cho dù không rõ lắm vì sao Thẩm Hoài chiếu cố Từ Chí, để anh ta trong trường hợp quan trọng như vậy có cơ hội phát huy thể hiện, tuy nhiên Vương Vệ Thành cũng biết hiện tại đó là cơ hội mà Từ Chí khó có được.
Vương Vệ Thành đã từng đấu tranh gian khổ ở cơ sở, biết rõ những khó khăn của việc hướng lên trên khi không có giúp đỡ ở cơ sở. Cho dù một người tuổi còn trẻ lại giỏi giang, đầu tiên cũng phải có tám năm mười năm tư cách và kinh nghiệm, mới có thể được cất nhắc đến một trên vị trí tương đối quan trọng.
Hiện tại khởi xướng trên nhu cầu khách hàng, công nhân viên mà khách hàng yêu thích, chính là lực lượng trung kiên mà đơn vị nhân sự trong xí nghiệp phải đề bạt trọng dụng.
Nếu biểu hiện của từ Chí tốt, có thể được cán bộ chủ yếu ở huyện và khu viên chấp nhận, cho dù không suy xét lực ảnh hưởng của Mai thép hệ ở toàn bộ Đông Hoa, Viện thiết kế vì nghiệp vụ tốt chiếm gần một nửa khách hàng lớn, cũng sẽ đem Từ Chí trực tiếp đặt lên một vị trí tương đối quan trọng, đảm đương một số công tác quan trọng.
Nghĩ đến đây, Vương Vệ Thành cho Từ Chí một ánh mắt chắn chắn, hy vọng anh ta có thể nắm chắc tốt cơ hội lần này.
Chu Thiến ngồi phía cuối bàn hội nghị, cũng có chút phấn khích nhìn về phía Từ Chí.
Chu Thiến cũng hiểu được một ít quy tắc quan trường, trước đây Trương Bân mang theo cô, cố ý ở trước mặt lãnh đạo huyện và cục Giáo dục báo cáo công tác để cô thể hiện nhiều hơn. Nhưng ở trước mặt Thẩm Hoài, cô vẫn chưa có cơ hội thay Trương Bân báo cáo công tác, nói cho cùng chính là cô không có tư cách, cô cũng chỉ có thể đứng ở một bên làm trợ lý, làm bình hoa.
Đương nhiên, trong nội tâm Chu Thiến cũng hy vọng Từ Chí có thể nhận được sự khẳng định của mọi người.
Nghe Thẩm Hoài nói vậy, Vương Minh Đạt cũng là sững sờ. Nhưng Thẩm Hoài đã đề xuất yêu cầu và sắp xếp, ông ta cũng sẽ không từ chối, cười ra hiệu Từ Chí đứng ở phía trước đến, mang theo khích lệ, cũng mang theo vài phần hâm mộ vỗ vỗ bả vai của Từ Chí, để anh ta cố gắng thể hiện.
Bản thân Từ Chí cũng bất ngờ, hơi lúng túng đứng lên.
Thẩm Hoài nhìn thấy Từ Chí căng thẳng, liền cùng Đới Tuyền, Chử Nghi Lương trước tiên bàn việc khác, cho Từ Chí chuẩn bị chút ít và thời gian điều chỉnh tâm lý trở lại bình thường.
Giống với cảm giác cứng nhắc mà bàn tay mang lại cho người khác khi bắt tay, biểu hiện tiếp đó của Từ Chí cũng có chút cứng nhắc.
Tuy nhiên mọi người đều rất rộng lượng nghe Từ Chí giới thiệu phương án dự thảo đã sửa chữa, hơn nữa Vương Minh Đạt ở bên cạnh bổ sung, toàn bộ thảo luận cũng tiến hành khá thuận lợi.
Bản dự thảo phương án này, Thẩm Hoài vẫn là khá hài lòng, mọi người đưa ra một vài ý kiến sửa đổi, liền quyết định dự thảo thiết kế sẽ do Viện thiết kế phụ trách.
Thẩm Hoài ra hiệu để những người khác đi trước, hắn còn có việc bàn với Chu Lập, Chử Nghi Lương.
Lọc dầu Tân Phổ tham gia hợp tác với hai nhà chiến lược là Tổng công ty dầu mỏ Hải Dương, tỉnh Quốc Đầu, hơn nữa kho dầu trước đây xây dựng do tổng công ty mỏ Hải Dương thu mua toàn bộ, vốn trước đây chuẩn bị cho dự án Lọc dầu Tân Phổ, gần như còn thừa gần một tỷ.
Trước khi xây dựng thành công Lọc dầu Tân Phổ, Mai thép bên này sẽ không lập tức tái khởi động dự án xây dựng công nghiệp đại hình. Sự thay đổi tình hình kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương cũng cần quan sát thêm một bước, gần một tỷ tiền vốn thì chủ yếu giữ lại ở tài khoản ở nước ngoài.
Hiện tại chính sách thu hút đầu tư quốc gia là khuyến khích đầu tư công thương nghiệp, thị trường đất đai, khai thác phát triển bất động sản và tài chính chứng khoán, đều nghiêm khắc hạn chế đầu tư bên ngoài vào. Hiện tại thành phố mới Lâm Cảng xây dựng cần số lượng tiền vốn lớn, theo quy định, làm công ty nước ngoài, giai đoạn trước mắt thì không cách nào trực tiếp tham dự đầu tư xây dựng.
Phương pháp giải quyết linh hoạt chính là lấy tiền vốn đầu tư của Chử Giang làm trái phiếu doanh nghiệp, tiếp nhận toàn bộ tiền vốn còn thừa. Như vậy cũng có thể đẩy mạnh Chử Giang đầu tư đạt được phát triển trên quy mô lớn hơn nữa.
Thẩm Hoài liền cùng Chu Lập, Chử Nghi Lương bước đầu trao đổi ý kiến, nhưng cũng phải căn cứ nhu cầu tiền vốn của Chử Giang đầu tư bên này, bằng không nợ tài chính quy mô lớn như vậy cũng không nên tiếp nhận.
Tám tòa nhà văn phòng tại Khu thương mại Nghiệp Tín lần lượt xây dựng thành công, vấn đề đầu tư, xây dựng trọng tâm các xí nghiệp của Mai thép hệ cũng phải từng bước từ Mai Khê di chuyển về Tân Phổ bên này. Tổng bộ Chử Giang đầu tư, Chử Giang kiến thiết cũng di chuyển theo.
Lại bàn bạc một chút về đề tài thành lập Học viện tổng hợp chuyên nghiệp, Thẩm Hoài và Vương Vệ Thành liền từ biệt rời khỏi.
Ra thang máy, đi theo lối đi nhỏ ra sảnh lớn, Vương Vệ Thành vừa muốn lấy điện thoại di động ra liên hệ với lái xe để lái xe chạy xe tới trước cao ốc, thì nghe thấy tiếng cãi vã của Chu Thiến và Từ Chí ở phía trước sảnh lớn.
- Vừa rồi Huyện trưởng Thẩm vừa rồi có ý tốt cho anh cơ hội để thể hiện, như vậy đối với anh sau này ở Viện thiết kế phát triển cũng tốt. Em muốn anh ở lại cảm ơn người ta một chút, anh định đi đâu?
- Chúng ta làm việc đều là bằng bản lãnh thật sự, anh cần ý tốt của hắn làm gì? Em cũng không phải là trẻ con nữa, đàn ông khác trong lòng sẽ có ý gì đối với em, em một chút cũng không hiểu sao? Trương Bân đối với em như thế nào, em không hiểu. Bên trái một Huyện trưởng Thẩm, bên phải một Huyện trưởng Thẩm, người ta cho một chút ân huệ, đơn giản là tìm cơ hội tiếp cận em, em không tránh xa, còn muốn đi tiếp cận người ta. Em là thật sự không hiểu rõ, hoặc là giả không rõ...
Vương Vệ Thành giật mình, không nghĩ tới Từ Chí trong cơn ghen tuông đã nói những câu này, anh ta lo thấp thỏm liếc mắt nhìn Thẩm Hoài một cái.
Thẩm Hoài than nhẹ một tiếng, không muốn đi ra ngoài làm Chu Thiến, Từ Chí khó xử, cho bọn họ giữ chút thể diện, quay người đi vào bên trong.
Vương Vệ Thành đi theo đi vào trong, sợ Thẩm Hoài nảy sinh ác cảm đối với Từ Chí, cũng biết Thẩm Hoài mà tức giận, có thể đem nhân vật nhỏ như Từ Chí này giẫm lên đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không còn, bèn ra vẻ thoải mái nói: - Người tuổi trẻ bây giờ đều rất cao ngạo. Tôi năm đó cũng như thế này, không nhiều lần máu chảy đầu rơi, thật sự là không nhìn thấu xã hội tàn khốc...
Thẩm Hoài cười cười, lơ đễnh nói với Vương Vệ Thành: - Có câu thơ nói như thế nào, lòng tôi hướng về trăng sáng, thế nhưng trăng sáng lại chiếu cống rãnh. Quan hệ yêu đương bây giờ, hoặc là hai người cùng nhau trưởng thành, hoặc là nam trưởng thành nhanh hơn so với nữ, bằng không quan hệ sẽ rất khó ổn định. Nam nữ bình đẳng đã đề ra nhiều năm, chỉ có điều xã hội chính là tàn khốc như thế này, có đúng hay không?
Vương Vệ Thành cười gật đầu, âm thầm cảm thấy đáng tiếc thay cho Từ Chí, tâm tính không cân bằng, coi ý tốt của Thẩm Hoài biến thành ác ý. Nếu Thẩm Hoài thật sự mê đắm vẻ đẹp của Chu Thiến, cần gì phải dùng thủ đoạn nhỏ này, trực tiếp nghiền nát Từ Chí là xong, Chu Thiến còn có thể tiếp tục ở lại bên Từ Chí sao?
Nói cho cùng, chính là một số người trẻ tuổi ôm ảo tưởng phụ nữ tam trinh cửu liệt, coi các cô là phụ thuộc, nhưng lại không biết phụ nữ bây giờ, từ sớm đã có suy nghĩ và cá tính của chính mình.
Thẩm Hoài đến đứng ở trong góc hành lang, mở cửa sổ ra, móc thuốc lá ra chia cho Vương Vệ Thành hút.
Hai người hút thuốc xong, lại đi ra ngoài, thì thấy Chu Thiến đứng một mình ở chỗ salon của khu nghỉ ngơi sảnh lớn, không thấy bóng dáng Từ Chí, đoán chừng là anh ta tức giận bỏ đi rồi. Thẩm Hoài làm bộ như không biết ma hoi: - Cô Chu ở chỗ này đợi ai hả?
Vương Vệ Thành Thấy mắt Chu Thiến có chút vệt đỏ, chắc là vừa rồi cãi vã với Từ Chí mà khóc một hồi.
Chu Thiến thấy Thẩm Hoài và Vương Vệ Thành đi ra, cảm xúc còn chưa ổn định, có chút trở tay không kịp, cũng không biết nên tìm cớ gì để giải thích cô một mình ngồi trên ghế sa lon ở sảnh lớn.
- Cô định trở về huyện à? Thẩm Hoài hỏi. - Ngồi xe của tôi về đi... Thấy đôi mắt của Chu Thiến hơi sưng đỏ, hắn khẽ than nhẹ trong bụng, có điều hắn cũng không có lý do để an ủi cô bé năm ấy nắm lấy tay hắn chạy lung tung trên đường nữa.